Chương 24: Ngoại sơn môn đệ tử.
Nhâm Oán
23/04/2013
Khi Dương Thần từ trong tĩnh thất xuất quan, tính sơ sơ ra, hắn cũng đã tu luyện ở trong tĩnh thất hao phí mất một năm bốn tháng. Thời gian lâu như vậy, Dương Thần vẫn ở trong tĩnh thất luyện công, ngẫu nhiên đi ra, tối đa cũng chỉ là nghỉ ngơi rồi ăn một chút gì đó, sau đó lập quay trở lại tĩnh thất tiếp tục tu hành.
Bất quá, Âm Dương Ngũ Hành quyết khiến Dương Thần gặp rất nhiều khó khăn. Thời gian lâu như vậy , âm ngũ hành công pháp tu luyện chỉ mất một tháng rưỡi, thời gian còn lại, toàn bộ đều dùng để điều hòa Âm Dương Ngũ Hành quyết đồng thời vận chuyển. Thủy chung, công pháp bất đồng, cho dù Dương Thần tu luyện Tam Thanh Quyết dùng thần thức bá đạo khống chế , cũng cần tốn thời gian lâu như vậy mới thành công.
So với Dương Thần dự tính, độ khó còn cao hơn gấp vài lần. Hoàn hảo, cho dù vạn sự khởi đầu nan, nhưng cơ bản hắn đã nắm bắt được phương thức tu hành, sau đó quá trình tu luyện vô cùng suôn sẻ
Âm Dương Ngũ Hành quyết lúc này việc luyện hóa Âm Dương ngũ hành khí không bằng được như lúc trước nhưng Dương Thần vẫn dùng tên “ Âm Dương Ngũ Hành quyết” để gọi tên công pháp mà hắn tu hành, mặc kệ sau này hắn tu hành mười loại công pháp mỗi một loại tên gọi là gì, đối với Dương Thần mà nói, chỉ là giáp mộc, ất mộc, bính hỏa, đinh hỏa, Mậu thổ, kỷ thổ, canh kim, tân kim, nhâm thủy, quý thủy, mười loại linh lực.
Đương nhiên, bên ngoài Dương Thần chỉ biểu hiện ra đinh hỏa tâm pháp, bởi vì đây là công pháp hắn lấy được từ truyền công thất của Dịch Tú sơn trang.
Mấy ngày này, đại tổng quản Dịch Tú sơn trang Uông Nguyên đối với Dương Thần quả thực chính là chiếu cố rất nhiều. Không chỉ mỗi tháng chu cấp đầy đủ những thứ mà Dương Thần được hưởng, hơn nữa hàng tháng đều có vài ngày túc trực ở Hồ Các Hiên- nơi Dương Thần cư ngụ. Mỗi một lần như thế, Uông Nguyên đều chỉ điểm các loại công pháp cùng các loại tri thức trụ cột cho Dương Thần. Đãi ngộ cao như thế, quả thực khiến cho người khác thèm nhỏ dãi
Thời điểm Dương Thần xuất quan, Uông Nguyên vẫn chờ ở bên trong Hồ Các Hiên. Nửa tháng trước Dương Thần bảo là muốn bế quan, hơn nữa vô cùng quyết đoán, Uông Nguyên tựa hồ đối việc này tin tưởng vô cùng vẫn ở đây chờ đợi đến tận ngày hôm nay. Nhìn thấy Dương Thần, hắn hai mắt sáng ngời, quan sát một phen, sau đó chính là lớn tiếng chúc mừng.
Hôm nay vừa thấy được Dương Thần, Uông Nguyên lập tức cảm thấy bất đồng. Dương Thần một thân linh lực hỏa thuộc tính dị thường rõ ràng, tất nhiên đây chính là dấu hiệu hắn đã luyện khí thành công. Trước kia Dương Thần đều dùng nghịch ngũ hành chân quyết đem linh lực áp súc, hôm nay rút cuộc cũng không cần che dấu nữa
Bắt đầu lại từ việc tiến vào Dịch Tú sơn trang, chỉ là Dương Thần không ngờ lại bị đám người tiểu nhân Sở Hanh ngáng chân, hắn vẫn chỉ cần thời gian một năm rưỡi ngắn ngủ đã có thể hoàn thành tiêu chuẩn luyện khí một tầng không kẻ nào dám nói hắn ngộ tính không đủ. Đám dự bị đệ tử đồng thời tiến nhập Dịch Tú sơn trang cùng hắn, đến nay hoàn chưa có ai luyện khí thành công, việc này đã thể hiện được sự ưu tú của Dương Thần (Cbn :113: thằng này mấy chương trước vừa nói là mấy thằng đồng lứa cùng nó có ai vượt qua được kì khảo hạch dự bị đệ tử đâu, tự sướng vãi)
Mặc dù cơ sở tri thức của Dương Thần thoạt nhìn không bằng những người khác, nhưng không có kẻ nào có thể ngăn cản Dương Thần gia nhập vào hàng ngũ Thuần Dương Cung ngoại sơn môn đệ tử. Coi như là truyền công đệ tử Sở Hanh cũng không được.
Uông Nguyên muốn là cái gì, Dương Thần đương nhiên là hiểu rõ, dù sao hắn dùng tâm ma để phát hạ lời thế, Uông Nguyên cũng không sợ Dương Thần quỵt nợ, ngược lại còn đứng vững trước áp lực của Sở Hanh bảo vệ cho Dương Thần.
Bây giờ vẫn vậy, Uông Nguyên thậm chí sớm có chuẩn bị, chứng kiến Dương Thần quả nhiên đã bước vào cảnh giới luyện khí tầng một, sau khi vỗ tay hai tiếng, ngoài cửa nhất thời có hai tên nô bộc tự động bưng hai cái khay đến.
Hai người này, một nam một nữ, nam chính là Thẩm Đạt, nữ nhân còn lại chính là nữ nô lúc trước không chế huyễn phù.Trên tay mỗi người có một cái khay, một cái chính giữa có đặt một cái túi cẩm tú, cái còn lại đặt rất nhiều linh thạch
-"Đây là phần thưởng sau khi trở thành ngoại sơn môn đệ tử, ta thay sư môn phát hạ cho lão đệ, túi càn khôn." Uông Nguyên một tay nhấc cái túi cẩm tú kia lên nhét vào trong tay Dương Thần, rất là nhiệt tâm giới thiệu:
-"Chỉ cần lưu lại tiêu kí thần thức của lão đệ là ngươi có thể tùy ý sử dụng."
Dương Thần trong lòng bình tĩnh nhưng trên mặt tràn đầy kinh hỉ, cầm lấy Càn Khôn túi, dựa theo chỉ điểm của Uông Nguyên, đem tiêu kí thần thức của mình lưu lại trên đó, sau đó làm bộ giống như gặp được thứ mới mẻ, bắt đâu nghiên cữu
Uông Nguyên cũng không có quấy rầy Dương Thần, chính hắn thời điểm lần đầu tiên nhận được túi càn khôn, cũng cũng vô cùng vui mừng, tâm tình của Dương Thần lúc này hắn hoàn toàn lý giải được. Đợi sau khi Dương Thần xem xét đủ rồi, lúc này mới đem chiếc khay đựng đầy linh thạch đưa tới:
"Sở sư thúc nếu đã tuyên bố cấp cho lão đệ đãi ngộ của một đệ tử luyện khí ba tầng, như vậy mỗi tháng ngươi đều được nhận một cân hạ phẩm linh thạch. Trước kia, ngươi chưa dùng tới, hiện tại một lần toàn bộ số tinh thạch từ lúc lão đệ nhập môn đến giờ cấp trả ngươi"
Dương Thần cũng không khách khí, toàn bộ nhận lấy, bỏ vào bên trong chiếc túi càn khôn mới nhận được. Đợi Dương Thần làm xong hết mọi chuyện, cho đám người hầu lui xuống, Uông Nguyên lúc này mới hỏi:
"Dương sư đệ, ngươi là dự định đến Cửu Nhưỡng sơn trang ngay hay là vẫn tiếp tục ở lại Dịch Tú sơn trang thêm một đoạn thời gian? Từ kinh nghiệm tu hành của ta, công bằng mà nói cuộc sống bình thản vẫn tốt hơn một chút."
Hiện tại Dương Thần đã chính thức là ngoại sơn môn đệ tử, dựa theo lẽ thường, tự nhiên muốn chuyển đến nơi học nghệ của ngoại sơn môn đệ tử Cửu Nhưỡng sơn trang. Bất quá bây giờ, Sở Hanh đang giữ chức truyền công đệ tử, tất nhiên là sẽ gây khó dễ cho Dương Thần. Nếu tiếp tục ở lại Dịch Tú sơn trang, lại có thể được hưởng thụ chiếu cố đặc thù
So sánh giữa lợi và hại. Nếu như ở lại Dịch Tú sơn trang, đợi cho đến hết kì hạn ba năm, Sở Hanh được chuyển đi nơi khác, truyền công đệ tử đổi thành một người khác. Tối đa cũng chỉ khiến Dương Thần lãng phí một năm rưỡi, lại có thể không cần trực tiếp đối đầu cùng Sở Hanh, bình tĩnh an tường tu luyện, tựa hồ cũng không có cái gì không tốt.
Mà Cửu Nhưỡng sơn trang, mặc dù có Sở Hanh tọa trấn, nhưng toàn bộ đều là ngoại sơn môn đệ tử, mặc kệ là công pháp, chỉ điểm, linh thạch, tài nguyên, giao lưu học tập giữa sư huynh đệ so với Dịch Tú sơn trang thì tốt hơn rất nhiều. Dù sao Dịch Tú sơn trang chỉ là chỗ học tập của dự bị đệ tử, dù cho có Uông Nguyên chiếu cố chỉ điểm, cũng vẫn không thể bằng chỉ điểm của một trúc cơ nội sơn môn đệ tử.
Huống hồ, so với Dịch Tú sơn trang lính khí của Cửu Nhưỡng sơn trang phong phú hơn rất nhiều, đối với việc tu hành cũng có không ít chỗ tốt. Nếu như không có Sở Hanh mà nói, đi Cửu Nhưỡng sơn trang là lựa chọn tốt nhất. Nhưng chính là bởi vì có Sở Hanh, Uông Nguyên mới phải hỏi ý tứ của Dương thần
"Đời tat u hành đều tiến lên từ trong gian khổ, nếu như bởi vì một tên Sở sư thúc mà không dám tiến lên nữa, ta coi như là có tư chất kinh tài tuyệt diễm, bất quá cũng chỉ là một cái người tầm thường!" Dương Thần biết ý tứ của Uông Nguyên , nhưng hắn cũng không có tiếp thu hảo ý Uông Nguyên, thoáng trầm ngâm một chút liền nói:
"Nếu như ta hôm nay lùi bước, ngày khác ta cũng tiếp tục lùi bước, nếu vậy cũng không đáng để Uông sư huynh coi trọng như thế. Xin Uông sư huynh an bài, ta nhất định phải đi Cửu Nhưỡng sơn trang trong thời gian sớm nhất!”
Kiếp trước Dương Thần cũng bởi vì tính tình như vậy , cho nên mới rơi vào kết cục như vậy, kiếp này tất nhiên là không thể dẫm vào vết xe đổ này được.
Ngắn ngủi nói mấy câu, lại khiến cho Uông Nguyên có một loại cảm thụ khó có thể hình dũng, cũng không biết từ đâu chợt sinh ra một cổ hào hùng:
- "Nói rất hay! Dương sư đệ, ta bỗng nhiên có chút cảm ngộ, bế quan mười ngày, mười ngày sau, ta phái người tiễn các ngươi đi Cửu Nhưỡng sơn trang!"
Uông Nguyên vốn là một người bình thản chỉ cầu an lành, rất giống con người Dương Thần kiếp trước. Không có tâm tranh đấu, bằng không cũng sẽ không đến phiên hắn quản lý Dịch Tú sơn trang.
Nhưng dưới buổi nói chuyện cùng Dương Thần, làm cho hắn linh quang thoáng hiện, dường như chợt hiểu được bản thân đang cần thứ gì, hiện tại pháp lực toàn thân Uông Nguyên đều mơ hồ chấn động, giống như là sẽ ngay lập tức đột phá. Cảm giác này khiến hắn vô cùng chờ mong cùng hưng phấn, loại linh quang vừa nãy thực sự rất khó có được thêm lần nữa, sự tình của Dương Thần cũng chỉ có thể để lùi lại mấy ngày sau.
Huống hồ, coi như là hắn lập tức an bài, Dương Thần cũng không có khả năng lập tức liền trở thành ngoại sơn môn đệ tử. Mỗi một môn phái đều có những quy củ riêng, Dương Thần thập phần rõ ràng quy củ của Thuần Dương Cung. Dự bị đệ tử nếu như muốn chính thức trở thành ngoại sơn môn đệ tử, còn phải trải qua một vài nghi thức, lúc này mới chính thức được công nhận là bái nhập sư môn. Tất cả ngoại sơn môn đệ tử, và truyền công đệ tử lúc này, trên danh nghĩa chính là quan hệ sư đồ
Quan hệ giữa Tôn Hải Kính và Sở Hanh chính là như vậy, bất quá, nếu nhìn trên góc độ thuộc tính linh căn, Tôn Hải Kính sau này cũng sẽ gia nhập vào Hạo Nguyệt Điện, tự nhiên sẽ càng thêm thân cận cùng Sở Hanh, mà Sở Hanh cũng sẽ tận lực chiếu cố cho hắn, so với những người khác quan hệ giữa hai người càng thêm chặt chẽ
Uông Nguyên dù cho muốn truyền tin, cũng phải vài ngày sau mới có kết quả. Dương Thần cũng không vội vàng, trong mấy ngày chờ đợi này chế tác một ít linh phù.
Tiễn bước Uông Nguyên, Thẩm Đạt lại cung kính đi tới trước mặt Dương Thần. Từ lần trước sau khi Dương thần đem mấy người bọn hắn chế phục, thái độ đối đãi của Thẩm Đạt đối với Dương Thần vẫn như vậy. Đợi Dương Thần ngồi xong, Thẩm Đạt sau đó cung kính móc từ bên trong túi càn khôn của mình một ngọc tịnh bình, dâng đến trước mặt Dương Thần .
"Đây là cái gì?" Dương Thần cũng không có trực tiếp nhận, mà nhìn ngọc bình này, có chút kinh ngạc hỏi.
"Dương thiếu gia, đây là Hồi Khí Đan được luyện chế từ hai mảnh vỏ Thiên Niên Huyền Dương Quả lúc trước." Thẩm Đạt chậm rãi giải thích:
“Đây vốn là của Dương thiếu gia, hoàn trả lại ngài cũng là xứng đáng.”
Nói xong, đem ngọc bình đặt lên trên bàn trước mặt Dương Thần
Dương Thần nhìn chằm chằm Trầm Đạt, tinh tế đánh giá một hồi, lúc này mới lắc đầu nói:
"Ngươi cầm lại đi, cái này đối với ta không có tác dụng quá lớn."
Trầm Đạt khẩn trương, Dương Thần không lấy, chẳng lẽ hắn lại muốn thử thách bản thân mình? Bị Dương Thần tay không đánh bại, Thẩm Đạt tâm phục khẩu phục, bất quá, hắn là người thông minh, sau trận chiến đó hắn liền phát hiện Thượng Quan Phong lập tức bế quan, hai tháng sau thì Trúc Cơ thành công, trở thành nội sơn môn đệ tử. Mà hôm nay, hắn tận mắt chứng kiến sau khi Uông Nguyên cùng Dương Thần nói chuyện cũng vội vội vàng vàng muốn đi bế quan, chuyện này nếu không có gì kì quặc mới là lạ
Liên tưởng thái độ trước và sau của hai đại tông quản đối với Dương Thần, Thẩm Đạt rất nhanh liền mình bạch, bọn họ nhất định ở chỗ Dương Thần chiếm được cái chỗ tốt gì đó. Bằng không sẽ không mạo hiểm đắc tội cùng Sở sư thúc mà giúp đỡ Dương Thần? Huống hồ, Thẩm Đạt sau đó từ hai mảnh vỏ trái cây cũng nhận ra được rằng, đó chính là loại Huyền Dương Quả có niên đại gần một ngàn năm, thứ này Dương Thần cũng có, ý nghĩa của chuyện này như thế nào không cần nói cũng biết
Lúc này còn không ôm chân Dương Thần, đợi đến thời điểm Dương Thần ly khai Dịch Tú sơn trang, thì sẽ không còn bất kì cơ hội nào. Sau khi, Thẩm Đạt cùng mấy người nô bộc còn lại cẩn thận thương lượng, liền mời Hà Liên luyện chế ra Dưỡng Khí đan nhưng cũng không có ai phục dụng, đến hôm nay mới có chuyện hiến dược này
Thấy Dương Thần không thu, Trầm Đạt không cần suy nghĩ, trực tiếp rầm một tiếng quỳ rạp xuống đất, cung kính nói:
"Dương thiếu gia, chúng ta biết thiếu gia ngươi tiền đồ vô lượng, lúc trước có gì mạo phạm, thỉnh Dương Thiếu gia rộng lượng bỏ quá cho."
"Chuyện này, ta đã sớm quên rồi."
Dương Thần cười nói, hắn hiện tại thời gian tu hành còn không có, làm sao còn có thể đi so đó với mấy tên nô bộc này. Hắn cũng không thể là loại người hẹp hòi giống như Sở Hanh vậy
"Thiếu gia, bốn người chúng ta, hy vọng có thể vẫn hầu hạ thiếu gia!"
Trầm Đạt cũng không giấu diếm, trực tiếp nói ra thỉnh cầu của mình. Lúc nói việc này, ba nô bộc kia cũng từ ngoài cửa đi vào, đồng dạng đi tới trước mặt Dương Thần một loạt quỳ xuống, chính là Hà Liên, Viên Đình, còn có Cổ Quần ba người bị Dương Thần chế phục ngay từ đầu.
Dương Thần không ngờ là có chuyện này, bất quá đối với bốn người này hắn cũng không có ác cảm gì. Tuy rằng lúc trước bốn người này dưới sự an bài của Sở Hanh đối nghịch mình, nhưng bị mình giáo huấn một trận về sau liền thành thật hầu hạ bản thân Dương Thần, chưa từng làm qua chuyện sai trái nào, kì thực Dương Thần cũng khá hài lòng
Hiện tại bốn người muốn đi cùng Dương Thần, chính là nhìn vào tương lai sau này của Dương Thần, muốn dựa vào cơ hội này tiến thêm một bước dài. Đã là người thì đều có lòng cầu tiến, Dương Thần cũng sẽ không đả kích bọn họ. Dù sao dùng bốn người này cũng thuận tay, hơn nữa tu vi trong đám nô bộc coi như không kém, Dương Thần cũng không ngại để bọn họ đi theo, dù sao tới rồi Cửu Nhưỡng sơn trang, thì cũng sẽ có nô bộc hầu hạ
Bốn người thấy Dương Thần vẫn trầm ngâm, nhìn nhau, sau đó đồng loạt dập đầu:
-"Thỉnh thiếu gia cho phép!"
Sau một lát, bốn người đang quỳ chợt nghe thấy thanh âm đáp ứng của Dương Thần:
- "Được rồi! Đứng lên đi!" Bốn người đại hỉ, đến lúc đứng thẳng dậy đã thấy Dương Thần đã đưa bình Dưỡng khí đan đến trước mặt bọn họ.
"Thiếu gia, đây vốn là của người, chúng ta chỉ là luyện chế một chút mà thôi!" Thẩm Đạt đương nhiên không dám nhận, bọn họ chỉ hi vọng Dương Thần có thể chỉ điểm cho mấy người một chút là được.
-"Là ngươi luyện chế sao? Hà liên?" Dương Thần nhìn Hà Liên liếc mắt hỏi. Hà liên vội vàng gật đầu.
Dương Thần cười cười mở nắp ngọc bình, lấy ra một viên đan dược, tỉ mỉ đánh giá, trên ngón tay chợt bốc lên một luồng hỏa diễm nho nhỏ, đưa viên đan dược trên tay bao lại
Dưỡng Khí đan mà thôi, hoàn không cần Dương Thần vận dụng đan quyết của Lão quân và kỹ xảo của Uẩn Đan Kinh. Ngọn hỏa diễm trên tay của Dương Thần tuy nhỉ, thế nhưng sau một lát, cũng đã đem mai Dưỡng khí đan này thiêu đốt nhỏ thêm một vòng. Sau đó, hơn mười viên đan dược trong bình, mỗi viên Dương Thần đều đồng dạng làm như vậy, sau khi hoàn thành liền bỏ trở lại ngọc bình, lần thứ hai đưa đến trước mặt bốn người
-" Thoáng luyện chế Dưỡng Khí đan một chút, loại trừ một ít tạp chất mà thôi." Thấy bốn người vẫn còn có chút do dự , Dương Thần cười cười:
-"Thứ này, đối với ta không có tác dụng gì, cầm đi!"
Ánh mắt bốn người lần thứ hai trao đổi một chút, lúc này Thẩm Đạt mới tiến lên nhận ngọc bình, cẩn thận như nhặt được chí bảo thu vào, mà Hà Liên nhìn thấy một màn kia trong lòng tràn đầy sùng bái. Luyện khí một tầng tay không là có thể tinh luyện đan dược, cho dù chỉ là dưỡng Khí đan, tiền đồ sau này quả là vô lượng.
-"Được rồi, Thẩm Đạt, ngươi cơ sở không tồi, buổi tối phục dụng hai viên dưỡng Khí đan này, trong miệng ngậm một viên, thúc đẩy tinh thần hăng hái thêm, nói không chừng có thể đột phá luyện khí ba tầng."
Dương Thần chợt chuyển hướng nhìn Thẩm Đạt, chỉ điểm một câu:
"Thời điểm cảm thấy pháp lực còn hơn một nửa liền phục dụng mại đan dược kia nữa, lúc đo ít nhất có thêm một thành cơ hội!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.