Chương 21: Thỉnh giáo không được liền khảo giáo.
Nhâm Oán
23/04/2013
Nghe được câu nói kế tiếp của Dương Thần, Thượng Quan Phong giống như được thể hồ quán đỉnh, nhiều năm nghi hoặc tựa hồ tan biến hết. Vài thập niên qua, hắn đã thỉnh giáo kinh nghiệm của không biết bao nhiêu cao thủ trúc, họ đều nói quan ải cuối cùng là thời điểm khó khăn nhất, rất nhiều người phải dùng đủ mọi loại biện pháp mới có thể đột phá được.
Dựa theo kinh nghiệm của mọi người, Thượng Quan Phong đã thử mọi biện pháp nhưng đều bất thành, tại thời khắc cuối cùng luôn thất bại trong gang tấc. Điều này lại càng khiến hắn thêm tin tưởng rằng quan ải cuối cùng khi trúc cơ cực kì khó khăn, cần phải lưu lại một phần lực lượng để chuẩn bị cho thời khắc cuối cùng. Chí ít cũng có vài cao thủ trúc cơ đã từng làm như vậy
Chỉ là kinh nghiệm của người này chưa chắc đã phù hợp với người kia, sau khi cố gắng trong vài thập niên, Thượng Quan Phong đã cảm thấy thể xác và tinh thần vô cùng mệt mỏi, mấy chục năm thất vọng đến tuyệt vọng rốt cũng cũng triệt để đánh ngã hắn, không còn ôm hi vọng có thể trúc cơ nữa. Toàn tâm toàn ý làm tổng quản của Dịch tú sơn trang cho đến tận bây giờ
Dương Thần tại tiền thế có ấn tượng vô cùng sâu sắc đối với lão, Thượng Quan Phong rốt cục cũng trúc cơ thành công trong một lần “đập nồi dìm thuyền” toàn lực trùng kích. Lúc ấy, Thượng Quan Phong thậm chí còn cảm thán, nếu như mình trăm năm phía trước đã dùng biện pháp này, nói không chừng đã sớm tiến vào Trúc Cơ kỳ, trở thành nội sơn môn đệ tử, cũng không cần hao phí hai trăm năm, bỏ qua thời gian tu hành tốt nhất.
Kiếp này, Thượng Quan Phong không đối với Dương Thần khách khí như thế, Dương Thần cũng sẽ không nói cho hắn biết điều này. Dù sao trong nội môn có thêm một trúc cơ cao thủ có hảo cảm với mình cũng không phải chuyện xấu, mặt khác bỗng nhiên khiến đối phương nợ bản thân một cái nhân tình thật lớn như vậy mà bản thân lại không mất gì, không có lí do gì mà không làm
Thượng Quan Phong lại không cho rằng như thế. Vốn hắn đã tuyệt vọng, nhưng giờ phút này lại dấy lên ngọn lửa hi vọng.
Nghĩ đến phương pháp Dương Thần vừa nói, hắn thậm chí đã thấy được hình dáng của bản thân sau khi trúc cơ thành công
Suy nghĩ một lát, Thượng Quan Phong đột nhiên ầm đó đứng dậy, hướng Dương Thần vái một vái thật sâu
-"Đa tạ Dương sư đệ chỉ điểm, ngày khác ta nếu Trúc Cơ thành công, định không quên ân nghĩa chỉ điểm của Dương sư đệ ngày hôm nay”
Lời này của Thượng Quan Phong hắn phát ra từ chân tâm, đối với Dương Thần, hắn thực sự cảm kích không nói lên lời
-"Trúc Cơ?" Dương Thần làm bộ sửng sốt, ha ha cười nói:
- "Thượng Quan sư huynh, ta chỉ là cùng ngươi nói một chút võ học kinh nghiệm, cùng Trúc Cơ không có quan hệ gì. Sư huynh nếu có ngộ ra được điều gì thì cũng là phúc duyên của sư huynh cùng ta không có quan hệ."
Dương Thần nói như vậy nhưng Thượng Quan Phong tuyệt đối không nghĩ như thế. Dương Thần càng không kể công hắn lại càng thêm cảm kích
Vui mừng như điên, Thượng Quan Phong không quản bất cứ thứ gì, vội hướng Dương Thần chắp tay nói:
- "Dương sư đệ, ta lập tức đi bế quan, chậm thì một tháng, lâu thì ba tháng, chờ ta xuất quan, ta tự mình chỉ điểm ngươi! Luyện khí ba tầng, người bên ngoài không dám chỉ điểm, lão nhân gia ta chung quy là vẫn đủ tư cách a”
-“Vậy thì xin chúc sư huynh mã đáo thành công!”
Dương Thần không quên chúc hắn một câu, cùng một lời cảm ơn:
“Đa tạ Thượng Quan sư huynh”
Bất tri bất giác hắn đã đổi cách xưng hô thành sư huynh chứ không còn phải là tổng quản.
Lúc này đây, động tác của Thượng Quan Phong rất nhanh, bốn tên nô bộc Dương Thần đả thương rất nhanh được đưa đến Hồ Các Hiên. Bốn người thương thế trên thân đã khôi phục không ít, bề ngoài tương đối bình thường, chắc đã được phục dụng không ít linh dược trân quý. Rất nhanh, Thượng Quan Phong trong buổi đêm ngày hôm nay an bài tốt hết thảy, vội vàng bế quan trùng kích trúc cơ
Bốn người Thẩm Đạt quay lại nhìn Dương Thần, trên thân không còn mang theo vẻ kiệt ngạo nữa. Nguyên vốn là thân là nô bộc, chẳng qua là bởi vì Dương Thần bị bề trên lạnh nhạt mới có lọa ý nghĩ kia, bây giờ khi Dương Thần đã đại phát thần uy, thu thập bốn người không sót kẻ nào, mặt khác Thượng Quan Phong nghiêm mặt dặn dò, bọn họ nào còn dám có tâm tư gì khác, đối mặt với Dương Thần, bọn họ chỉ còn có thể cúi đầu cung kính không dám làm trái.
Thượng Quan Phong bế quan, Dương Thần không khỏi một lần nữa đối mặt với một chiêu kia của Sở Hanh. Hắn đem Dương Thần Địa Vị nâng cao như vậy, đãi ngộ tốt như vậy, chính là để cho người khác không còn lời nào để nói.
Tuy nhiên Dương Thần căn bản không quan tâm có thể hay không học được những tri thức căn bản này, hắn đã sớm không cần, chỉ là vì tránh hiềm nghi, hắn vẫn không thể không giả trang thành bộ dáng học từ đầu. Bằng không mà nói, một tên gia hỏa kinh luân đầy một bụng, hành y biện dược không chỗ nào không tinh, thiên văn địa lý không chỗ nào không hiểu, lại đi làm đao phủ, điều này hiển nhiên là muốn cho người hoài nghi mình mà.
Tu tiên môn phái, đối với truyền thừa thập phần coi trọng, Dương Thần nếu như không quan tâm bạo lộ ra bản thân đã sớm học qua những thứ này, tuyệt đối sẽ bị người khác nghi ngờ là nội ứng muốn thâm nhập vào môn phái nhằm đánh cắp công pháp của Thuần Dương. Nếu là như vậy, tin tưởng Sở Hanh nhất định sẽ rất cao hứng đem Dương Thần tiêu diệt, sau đó còn được môn phái trọng thưởng bởi vì lập công lớn
Cho nên, Dương Thần phải giả trang thành bộ dáng này. Tự nhiên, Dương Thần một kẻ dự bị đệ tử xuất thân là đao phủ, một chữ cũng không biết, hoàn toàn là mù chữ, một chữ. Ân, có lẽ có thể nhận ra mấy chữ, nhưng tuyệt sẽ không vượt qua con số một trăm a?
Thượng Quan Phong từng nói, chờ hắn xuất quan, tự mình chỉ điểm Dương Thần. Bất quá trong mắt hắn, việc này quả thưc là có chút đại tài tiểu dùng. Hơn nữa, chỉ bằng một ít chuyện này mà trả hết ân tình của Dương Thần thì quả thực quá đơn giản rồi
Sáng sớm ngày kế tiếp, Dương Thần dưới sự dẫn đường của Thẩm Đạt một lần nữa tới thư hiên. Lần này, hắn trực tiếp đến không giống như một dự bị đệ tử mới nhập môn đến học, mà là đi tới chỗ đệ tử gia nhập Thuần Dương cung so với hắn sớm một năm
Nhìn thấy Dương Thần tiến đến, lão giáo đầu ở thư hiên lập tức đứng lên, hướng về phía Dương Thần thi lễ:
-"Dương sư huynh đại giá quang lâm Hàn Lâm hiên, không biết là để chỉ điểm gì cho mấy đệ tử này? Sư huynh xin mời ngồi!".
Cũng một lí do thoái thác như vậy. Mà những đệ tử đang có mặt, cũng đều đứng lên vấn an, hết thảy cùng ngày hôm qua không có nửa điểm khác nhau.
-"Không dám, Dương mỗ mới đến, còn có rất nhiều thứ không hiểu, có ít đồ, muốn hướng phu tử thỉnh giáo!"
Dương Thần trước dùng lý phục người, lễ phép nói.
"A, không dám không dám! Nào dám chỉ giáo Dương sư huynh!"
Vị lão sư nhất thời kinh hãi, ngữ khí khoa trương, vộ chắp tay:
-"Không đảm đương nổi, không đảm đương nổi!"
-"Thỉnh giáo không được?".
Chứng kiến thái độ này, ngữ khí Dương Thần đã hơi biến đổi
-"Tuyệt đối không dám! Dương sư huynh!" Lão giáo viên vẫn là thái độ như vậy:
-"Ngài đã siêu việt luyện khí tầng ba đệ tử, chúng ta ở đây còn dám chỉ giáo, tuyệt đối không dám!"
-"Hừ!" Dương Thần hừ lạnh một tiếng, bỗng nói: "Đã như vầy, ta cũng không phải là khó ngươi. Bất quá, tránh để ngươi dạy hư học sinh, ngay bây giờ ta muốn khảo giáo ngươi một vài điểm”
Dương Thần vừa nói ra lời này, bất kể là những giáo tập (giáo viên) đang có mặt hay là những dự bị đệ tử có liên can, thậm chí cả Thẩm Đạt theo hầu đều ngây người. Khảo giáo? Chuyện này là thế nào?
Chỉ là bất kể ai, cũng đều không dám dị nghị gì cả. Dương Thần có được đãi ngộc của luyện khí ba tầng đệ tử, đây chính là do truyền công đệ tử Sở Hanh đích than định ra, đồng thời cũng do Thượng Quan Phong tổng quản an bài , ai dám không theo?
Nếu là ngoại sơn môn luyện khí ba tầng đệ tử, tự nhiên là có quyền khảo giáo một chút dự bị đệ tử, thậm chí là khảo giáo một vài vấn đề đối với giáo tập đang giảng dạy. Chỉ là, nếu chuyện này xảy ra, việc Sở sư thúc an bài, còn hữu dụng sao?
Trước hết kịp phản ứng , cũng chính là Trầm Đạt. Từ sau khi bị Dương Thần hung hăng giáo huấn một trận, Thẩm Đạt đã không dám còn dị tâm gì nữa, hơn nữa Thượng Quan Phong đích thân dặn dò cùng cảnh cáo một lần nữa,hắn hiện tại đã triệt để nhận thức rõ tình thế.
Đương nhiên, mấu chốt nhất chính là, cử động lần này của Dương Thần một chút cũng không có phá hư quy củ mà Sở sư thúc định ra, hoàn toàn hợp tình hợp lý, bất kể ai cũng đều không dám nói không. Cho nên Thẩm Đạt lập tức hướng về phía vị lão sư kia hét lớn một tiếng: "Dương thiếu gia có lệnh, còn không mau tuân theo?"
Thẩm Đạt coi như cũng là một tên nô bộc có uy vọng ở trong sơn trang, hắn vừa quát ra, vị lão sư kia cũng không dám chậm chễ nữa, vội vàng cầm quyển sách mà Dương Thần vất tới, mở ra, bắt đầu chậm rãi đọc .
Nếu đã hiểu rằng an bài của Sở Hanh đã không có ý nghĩa gì nữa, vị lão sư này cũng rất thức thời, chẳng những đọc rõ ràng thong thả, hơn nữa giải thích cũng hết sức rõ ràng, mạch lạc, một chút cũng không có dấu hiệu gì dù mánh lới.
Ngoài hắn ra, các dự bị đệ tử còn lại, ánh mắt nhìn Dương Thần cũng tựa hồ đã xảy ra một ít biến hóa, nếu Dương Thần có thể sử dụng phương pháp này đánh vỡ phong tỏa của Sở Hnah, mặt khác lại còn được hưởng đãi ngộ cao hơn so với mọi người rất nhiều, càng nhiều tài nguyên, nói không chừng rất nhanh liền sẽ vượt trội áp đảo những dự bị đệ tử khác. Ai cũng không dám nói thêm gì, đều lẳng lặng nghe vị lão sư này giảng bài
Trong tay Dương Thần cầm một quyển sách cùng với quyển trên tay vị lão sư kia giống như đúc, giả bộ đích lật giấy đọc, trong mắt người bên ngoài, lại cho răng hắn chính là đang ghi nhớ, chỉ là không ai dám cắt ngang hắn .
Ngày hôm qua Dương Thần một người một mình đấu với bốn luyện khí ba tầng nô bộc, trong đó ba người đều có pháp khí, tên còn lại tu hành Hỏa Diễm Chưởng, toàn bộ đều bị Dương Thần đánh ngã, tin tức này truyền ra ngoài, mọi người đều vô cùng khiếp sợ, tự nhiên là không dám tiếp tục có bất kỳ khinh thường gì với Dương Thần nữa
Những ngày tiếp theo, mỗi ngày Dương Thần liền đổi một một vị giáo tập, đổi một quyển sách. Mỗi lần đều bắt vị giáo tập đó đọc cho mình nghe sau đó giảng giải, lý do rất đường hoàng, chính là xem vị giáo tập đó có dạy hư đệ tử hay không, chỉ là mỗi lần như thế đều mất thời gian hơn một ngày, tóm lại là đem quyển sách đó giảng giải toàn bộ cho hắn một hai lần, đến khi nào xong mới thôi.
Rất nhanh chuyện này trở thành thói quen của mọi người, thứ nhất Dương Thần cũng không có phá hư quy củ, thứ hai Thượng Quan tổng quản ở trước khi bế quan, từng đặc biệt nhấn mạnh, mọi việc đều tận lực làm theo ý muốn của Dương Thần.
Thời điểm Đỗ Khiêm bí mật xuất hiện tại Hồ Hiên Các, Dương Thần vừa vặn “khảo giáo” xong một vị giáo tập dạy biện dược. Xoay người lại hắn liền phát hiện Đỗ Khiêm tựa cười mà không cười đ đứng ở bên cạnh nhìn Dương Thần
-"Đỗ sư thúc!" Dương Thần vội vàng hành lễ, đây là quy củ, lễ nghĩa không thể bỏ qua.
-"Nguyên bản ta lo lắng Sở Hanh làm khó dễ ngươi, đặc biệt đến để chỉ điểm cho ngươi, bây giờ nhìn lại, giống như có lẽ đã không có việc gì rồi?"
Đỗ Khiêm đối với Dương Thần rất là thưởng thức, có lẽ xuất thần đao phủ của Dương Thần cùng với thân phận Chấp Pháp đường đệ tử hiện tại của hắn có rất nhiều điểm tương đồng, hơn nữa Dương Thần lúc trước còn thay hắn làm mất hết mặt mũi của Sở Hanh trước mặt các đệ tử, nguyên tưởng rằng Dương Thần gặp khó khăn, nhưng hiện tại lại hoàn toàn không có chuyện như vậy:
-"Như thế nào, Sở Hanh đã hủy bỏ đãi ngộ đối với ngươi sao?"
-"Đãi ngộ vẫn còn tồn tại!" Dương Thần có chút tự giễu cười cười, hồi đáp.
-"Vậy tại sao tên giáo tập kia dám dạy ngươi biện dược?"
Đỗ Khiêm không rõ, hắn vốn là muốn giúp Dương Thần, nhưng thoạt nhìn Dương Thần giống như căn bản không cần hỗ trợ.
-"Dạy đệ tử biện dược? Không không không, Đỗ sư thúc, người lầm rồi!" Dương Thần dựng lên một đầu ngón tay, lắc lắc đầu nói:
- "Hắn không có dạy đệ tử biện dược, Đỗ sư thúc!"
-"Ta tận mắt nhìn thấy, chẳng lẽ lại là giả?" Đỗ Khiêm châm biếm hỏi:
-"Không phải dạy ngươi biện dược, vậy là cái gì? Chẳng lẽ là ngươi đang ở đây dạy hắn?"
-"Cũng không sai biệt lắm, Đỗ sư thúc!"
Dương Thần hắc hắc cười:
- "Không phải hắn dạy đệ tử, mà là đệ tử ở khảo giáo hắn, xem hắn có biết hay không những thứ này rốt cuộc là cái gì, tránh tránh cho việc hắn học nghệ không tinh dạy dỗ sai cho các sư huynh đệ. Ngài cũng biết, nếu đệ tử vừa nhập môn đã có đãi ngộ cao hơn so với mọi người, tự nhiên phải có trách nhiệm cao hơn so với những sư huynh đệ khác, việc khảo giáo này, cũng để tránh cho một vài người giả mạo đục nước béo cò tiến vào sơn môn làm ảnh hưởng đến tiền đồ của các sư huynh đệ”
Nghe được những lời nói dương dương tự đắc vô cùng vô liêm sỉ này của Dương Thần, cho dù là Đỗ Khiêm tâm tình vô cùng tốt cũng không khỏi bị tức giận đến bật cười. Hơi hơi lắc đầu, sau đó hắn lắc mình biến mất.
Đỗ Khiêm chưa nói tới việc giúp đỡ Dương Thần đến mức nào, nhưng hắn đối với Dương Thần luôn có cảm giác vừa thấy đã than quen. Tuy rằng Đỗ Khiêm lần này tới thoạt nhìn đã không còn tác dụng gì, chỉ là cuối cùng tên đệ tử Dương Thần này lại cũng nhận được cơ hội như những người khác, điều này làm cho Đỗ Khiêm yên tâm hơn rất nhiều. Nếu đã không còn vấn đề gì, hắn cũng không dây dưa them nữa, xoay người rời đi.
Dương Thần học vô cùng mau, ít nhất trong mắt người ngoài là như thế. Bất kể là sách gì, chỉ cần đọc một lần, giảng giải một lần, hắn lập tức có thể nhớ kĩ toàn bộ. Ngắn ngủn hai tháng đích thời gian, tất cả các bộ sách hành y, biện dược, thiên văn địa lý dành cho đệ tử nhập môn, toàn bộ đều được hắn đọc qua
Mặt khác, thời điểm những đệ tử đồng niên với Dương Thần, còn đang chậm rãi học tập đọc sách viết chữ, Dương Thần cũng đã có mặt ở nơi trọng yếu nhất trong Dịch Tú sơn trang-truyền công thất. Nơi này luôn luôn có hai vị ngoại sơn môn đệ tử thủ hộ, đương nhiên, những thứ ở bên trong cũng chỉ là một ít công pháp nhập môn mà thôi. Muốn tu hành công pháp cao cấp hơn, chỉ có thể trở thành chính thức ngoại sơn môn đệ tử, sau đó hướng truyền công đệ tử xin chỉ dạy
-"Tại hạ Dương Thần, hôm nay tới truyền công thất, tìm một công pháp tu hành thích hợp, kính xin nhị vị sư huynh thành toàn cho!"
Dương Thần hướng về ngoại sơn môn đệ tử thủ vệ truyền công thất khom người nói.
-"Dương Thần? Ta biết ngươi, ngươi mới vừa vào Dịch Tú sơn trang một khoảng thời gian, đã muốn tu hành công pháp? Không khỏi cũng đem Thuần Dương Cung ta tưởng tượng quá đơn giản đi?"
Tên đệ tử Thủ vệ truyền công thất , cùng Tôn Hải Kính quan hệ không tồi, tin tức Dương Thần đả bại Tôn Hải Kính , hắn sớm chỉ biết, hiện tại tự nhiên muốn gây khó dễ Dương Thần một chút:
-"Thực nghĩ đến ngươi đã là luyện khí ba tầng ngoại sơn môn đệ tử sao?"
Dương Thần còn không có trả lời, chính giữa Dịch Tú sơn trang, một cỗ thiên địa nguyên khí chợt bùng nổ, khí thế vô cùng cao, lập tức thu hồi trong phút chốc, sau đó một cổ thần thức cường đại qua nơi này, hơi dừng lại một chút
"Là vị sư thúc màp Trúc Cơ thành công?"
Nhìn thấy tình hình này, tên đệ tử thủ vệ kia đột nhiên kinh hỉ vạn phần hỏi, cũng không quan tâm đến Dương Thần nữa
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.