Trân Bảo Vợ Yêu

Chương 158: Muốn chết?

Tha Hài Hoàng Hậu

06/10/2014

Mỗ biểu ca không quá tin tưởng, đối với cô nói: “Trong thời gian ngắn như vậy, cô như thế nào hoàn thành được?”

Bảo Châu lắc đầu; “Tôi cũng không rõ lắm.”

“Vậy cô có thể thử lại một lần nữa không? Tôi muốn nhìn một chút.”

“Có thể a! Nhưng phần thưởng phải nhân đôi!” Bảo Châu thừa cơ xảo trá, Tiểu Cù Tử thích phần thưởng, cô cũng muốn một phần.

“Được.” Đối phương hào phóng đáp ứng.

Bảo Châu tìm một cái ghế trống ngồi xuống, trước cầm lấy khối gỗ trên bàn rất nhanh bắt đầu lắp ráp, nhanh như chóp đã hoàn thành. Sau đó là trò chơi xếp hình, cái này càng đơn giản, thuần thục. Tiếp theo là hoa dung đạo, và cửu liên hoàn, cô không cần cố hết sức đã hoàn thành trận đấu, vừa để xuống bàn, cười ha hả hướng người anh họ thiên tài kia đòi phần thưởng: “Cho tôi đi!”

“Nơi này là một phần, tôi còn nợ cô một phần, để hôm khác tôi sai người mang đến cho cô.” Nam nhân gọi người đưa giải thưởng đến cho Bảo Châu, Bảo Châu đưa cho Cù thiếu, Cù thiếu vui vẻ mở ra, là cái bật lửa hắn rất thích, cái bật lửa rất tinh xảo, phía trên khảm nạm bảo thạch phong cách tất đặc biệt, rất cao cấp.

Bảo Châu thấy cũng ưa thích gật đầu, kêu Cù thiếu đem địa chỉ đưa cho người kia, mang theo Tiểu Hồng rời đi.

Người anh họ kia lại đột nhiên tự giới thiệu: “Vị phu nhân này xin dừng bước, tôi tự giới thiệu một chút, tôi gọi là Hà Phóng. Có thể vinh hạnh mời cô ăn cơm không, tôi có một vài vấn đề muốn thỉnh giáo cô.”

Thiên tài rất tịch mịch, hắn là một nhà vật lý thiên tài, từ nhỏ chỉ số thông minh rất cao, không có địch thủ nào, cho nên cảm giác rất tịch mịch, hôm nay gặp được Bảo Châu, đột nhiên có cảm giác gặp được đồng loại, hắn có vấn đề học thuật rất cao sâu muốn thỉnh giáo Bảo Châu.

Bảo Châu nghe được ăn cơm, dừng bước, nhìn thời gian đã sắp giữa trưa, đối với hắn vẫy tay: “Nhưng ăn ở đâu?”

Sau một bữa cơm thần tượng trong lòng cứ như vậy sụp đỗ, Bảo Châu trừ ăn ra quả thực cái gì cũng không biết, đừng nói tới vấn đề vật lý, chính là vật lý, cô cũng không biết là cái gì, hỏi Hà Phóng: “Vật lý là cái gì? Có thể ăn được không?”

Hà mỗ rất bị tổn thương: “…”

Càng bi thương hơn chính là Mã phu nhân đã bị chịu đả kích, uổng công cô an bài, may mắn hiện trường không có phóng viên, nếu không Bảo Châu lại nổi tiếng rồi.



Tuy Bảo Châu không thể trở thành thần tượng trong lòng Hà Phóng trong thời gian dài, nhưng đã trở thành bạn của hắn, thiên tài thì cô đơn, Bảo Châu ăn xong bữa cơm cùng hắn hàn huyên vài câu, lại có thể thành lập hữu nghị.

Bảo Châu là như thế này trò chuyện với hắn: “Vật lý là cái gì?”

“Có thể làm một số chuyện rất không có khả năng xảy ra trở thành có khả năng, ví dụ như làm cho bóng bàn lung lay trên không trung.”

“Vậy có thể lung lay quả táo không?” Bảo Châu tưởng tượng rất nhiều quả táo và bánh kẹo lơ lững trên không trung, có lẽ sẽ rất đẹp.

“Có thể thử xem, tôi đang xây dựng phòng thí nghiệm vật lý, nghiên cứu điện ly nguyên tử, thông qua đó có thể làm cho nhiều vật không thể chuyển động trở nên có thể chuyển động, chờ phòng thí nghiệm của tôi tốt hơn, tôi dẫn cô đi tham quan.”

Bảo Châu hỏi: “Lúc nào thì mới tốt hơn?”

“Bây giờ tôi còn đang lôi kéo tài trợ khắp nơi, đợi có nguồn tài trợ sẽ có thể làm một số thí nghiệm lỡn, ví dụ như công trình thuỷ lợi phát triển và mở rộng.”

Hắn nói Bảo Châu không hiểu. Nhưng tài trợ thì Bảo Châu hiểu, chính là muốn tiền a!

Cô nhớ trong nhà còn có rất nhiều tiền, vừa nghĩ tới có thể làm cho quả táo lơ lửng, cô cũng có chút không thể chờ đợi được muốn xem rồi, thuận miệng nói: “Tôi tài trợ cho anh!”

“Cô chịu tài trợ tôi?” Rất nhiều người cũng không tin hắn, cảm thấy hắn làm phòng thí nghiệm là ý tưởng hão huyền, không có nghĩ đến cô gái này sẽ nguyện ý giúp đỡ hắn, cho dù cô không có bao nhiêu tiền đi nữa, hắn vẫn rất vui vẻ, cảm giác được khẳng định thật sự quá tốt.

Bảo Châu gật đầu: “Anh cần bao nhiêu?”

Hà Phóng đưa hai ngón tay ra, hắn nghĩ một cô gái đã có chồng, bị nhà chồng trông coi, khả năng không có bao nhiêu tiền, hắn nghĩ chính mình tuy thiếu tiền nhưng không thể tham lam 2000 đồng là được rồi, ở trong lúc khó khăn này coi như là một món tiền khá lớn.

Bảo Châu không biết hắn giơ hai ngón tay là ý gì, mời hắn về nhà, sau đó kêu người đi lên lầu kéo một túi tiền mặt và bạc đưa tới trước mặt của hắn: “Anh xem có đủ không, không đủ tôi sẽ lấy thêm cho anh.”

Hà Phóng mở túi ra xem, như thế nào không đủ, quả thực quá đủ rồi, hắn kích động nắm lấy tay Bảo Châu: “Lục phu nhân, cô thật sự là tri kỷ của tôi, sau khi nghiên cứu thành công, ta nhất định lập tức phái người đưa tới cho cô xem, cô tài trợ số tiền này cho tôi, sẽ có một ngày, tôi sẽ trả lại cả vốn lẫn lãi, tôi tin tưởng tôi có cơ hội xoay người.”



Bảo Châu gật đầu: “Tôi rất chờ mong.”

Đợi lúc Côn Sơn phát hiện, đã không còn kịp nữa, túi tiền của hắn đã bay vào trong túi người khác.

Bất quá tiền chính là để tiêu, thân là một người đàn ông, hắn sao có thể trách vợ hắn dùng tiền?

Vợ có bản lĩnh tiêu, hắn phải có bản lĩnh kiếm tiền mới được!

Được rồi! Hắn phải cố gắng kiếm tiền, cố gắng làm việc, mới có thể nuôi tốt cô vợ bé nhỏ của hắn!

Gần đây Côn Sơn đem thời gian đặt vào công việc rất ít quản chuyện trong nội đường, hắn và Thù đường chủ không cùng chí hướng, hơn nữa Thù đường chủ đã đối với hắn nổi lên cảnh giác, hắn không muốn càng làm mâu thuẫn trong nội đường thêm sâu sắc, chỉ có rời xa.

Nhưng hắn đã nhượng bộ rồi, Thù đường chủ lại chủ động trêu chọc hắn, hôm nay Thù đường chủ sai người đem gọi hắn tới nội đường, đối với hắn nói: “Côn Sơn! Gần đây có một chuyện tốt, tôi cảm thấy thích hợp để cậu làm, cậu tới nhận a!”

“Chuyện gì?”

“Chúng ta nhận được tình báo, Nhị đương gia Hổ Bang và ông chủ Đường tối mai ở bến tàu Phú Quý giao dịch thuốc phiện, số lượng cực lớn, hai người này đều là tội ác tày trời, tôi muốn tìm người thay tiiu xử lý bọn hắn. Hổ Bang là bang phái mới xuất hiện, lại là thế lực ác, có thể tiêu diệt bọn họ khi thế lực của bọn họ chưa phát triển là tốt nhất. Nếu cậu có thể ở thời điểm bọn hắn giao dịch, thừa cơ hủy đám thuốc phiện kia, đem tiền cướp về, tôi nghĩ bọn hắn sẽ tổn thương nguyên khí, đối với chúng ta mới có lợi.” Nói trắng ra là tìm người đi chịu chết, xem có thể có vận may tốt không, vạn nhất chuyện này thành công thì càng tốt.

Vốn hắn cũng không muốn, thật sự là sau khi hắn nhận chức, công trạng không có bao nhiêu, Tổng đường bên kia đã ra mặt, nói nếu không có thu hoạch lớn sẽ cắt chức hắn.

Cho nên hắn vì tự bảo vệ mình mới nghĩ tới chủ ý tệ hại này, nếu chủ ý này càng ít người hi sinh càng tốt, vậy hãy để cho một người đi làm a!

Đã muốn một người đi làm, thì chính là cái đinh trong mắt hắn đi làm! Lỡ có chết đi, hắn cũng không đau lòng!

Côn Sơn lại không ngốc, hắn đơn thương độc mã đi đối nghịch với hai thế lực lớn, hắn muốn tìm cái chết chắc?

Hổ Bang tuy chỉ là một bang phái nhỏ mới phát triển lên, nhưng Tổng đường của người ta ngay tại Quảng Châu, hơn nữa phát triển rất nhanh, hắn hủy buôn bán của người ta còn cướp tiền, đây không phải muốn chết là cái gì?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trân Bảo Vợ Yêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook