Trần Duyên

Chương 316: Đừng hỏi là duyên hay là kiếp 4

Yên Vũ Giang Nam

16/04/2018

Tiên là thứ gì?

Mỗi khi Kỳ Nhược Trần bói quẻ, trong lòng hắn đều nổi nên câu hỏi này. Nếu là tính lành dữ cho bản thân, thì chỉ thấy toàn là một mảnh sương mù không thể nào thấy rõ.

Nhưng chi hỏi về tiền đồ của Đạo Đức tông thì mười quẻ lại có tới ba bốn quẻ cho thấy điềm xấu, trong đó lại có một hai quẻ cho thấy Đạo Đức tông làm việc nghịch thiên, sắp phải chịu thiên phạt.

Kỷ Nhược Trần thầm than trong lòng.

Đạo Đức tông mấy trăm năm nay luôn đứng đầu Tu Chân Giới nên làm việc đã có chút bá đạo, đừng nói là những môn phái bình thường không dám đắc tội, cho dù là các đại môn phái như Thanh Khư cung cũng không dễ gì mà đi trêu chọc.

Nhưng nếu quẻ tượng lại báo rõ ràng như vậy, thì ân oan tích lũy mấy trăm năm rất có thể sẽ bùng nổ, hơn nữa rất có thể sẽ bùng nổ mãnh liệt.

Thủ đoạn của Đạo Đức tông cũng đủ sắc bén, cho tới hôm nay, họ đã tiêu diệt 3 môn phái nhỏ. Việc này lúc bình thường cũng đủ để đe dọa mấy tiều môn phái, nhưng mà bây giờ việc này chỉ làm tăng sự phẫn nộ mà thôi.

Nếu trên đời này thật sự có thần tiên, vậy thì căn cứ vào những thần thông được miêu tả trong Đạo thư, một vài vị tiên nhân đơn độc chưa chắc đã có thể tiêu diệt Đạo Đức tông. Nhưng dựa vào tình thế trước mắt, vị tiên nhân sau màn kia chỉ mới vẫy một ngón tay thôi mà đã có thể làm cho Đạo Đức tông trở thành cái đích chỉ trích của mọi người.

Cục diện như vậy cho dù là Đạo Đức tông có mạnh gấp đôi thì cũng không thể thoát khỏi kết cục bị diệt vong.

Từ đó có thể thấy sự đáng sợ của vị tiên nhân này.

Kỳ Nhược Trần vỗ nhẹ thanh Định Hải Thần châm ở trước mặt, nhất thời không muốn thu nó về.

Bất luận là sự phẫn nộ của tiên nhân hay là lúc Tử Lôi Thiên Hỏa cuồn cuộn ập xuống, Hoàng Hà cuồn cuộn cứ như bị lật ngược lên, uy lực của tạo hóa to lớn như thế, hắn có thể làm được gì?

Cho dù không có Ngâm Phong tiên phong đạo cốt, thì vẫn còn bách thế tình duyên đang chờ đợi, hắn phải giải quyết như thế nào đây?

Có lẽ phải làm theo cách mà những bậc tiên hiền đại triết chi dạy, nên chặt đứt thì chặt dứt,nên thu vào thì thu vào.



Thanh Định Hải Thần châm đen kịt nằm yên lặng một chỗ, khi sờ lên thì có cảm giác vô cùng thô ráp, lạnh lẽo, hơn nữa trong sự lạnh lẽo còn mang theo một chút khô nóng.

Kỷ Nhược Trần lấy ra trên cái đục bằng thiết và một cái búa nhỏ. Sau chút trầm ngâm, ngay sau đó hắn liền đánh xuống thanh cây châm phát ra tiếng đinh đinh đang đang.

Định Hải Thần châm được sinh ra từ thiên địa linh lực, đừng nói là sắt thép bình thường, cho dù là hồng hoang dị bảo cũng chưa chắc có thể làm gì được nó. Đục đẽo cả nửa ngày, nhưng cho dù là một vết xướt nhỏ trên nó cũng không có.

Tuy vậy hắn vẫn không nóng vội cứ vậy mà đục. Mỗi lần hắn đánh xuống đều không có một chút sai lệch, làm cho người khác có cảm giác cho dù tới lúc thiên hoang địa lão thì mỗi cú đánh của hắn vẫn không hề sai vị trí.

Cây búa trong tay hắn cũng có chút lai lịch, nó chính là vật sở hữu của một vị Diệu Ẩn chân nhân của Đạo Đức tông. Năm đó vị Diệu Ẩn chân nhân cầm hai món đồ vật này, từ chân núi Tây Huyền Sơn liên tục tạc, tạo thành một đường núi lên thẳng đến đỉnh núi Mạc Kiền Phong, cả quá trình tốn hết hai trăm năm.

Diệu Ẩn chân nhân phá núi mở đường ngày này qua ngày khác, hắn không dâng hương tế tổ, cũng không đủ tọa điều tức, lại càng không tu luyện cho dù chỉ là môn đạo pháp đơn giản nhất.

Tròn hai trăm năm, chưởng giáo Đạo Đức tông đã thay đổi ba vị, nhưng cho dù là bọn họ có đạo pháp thông thiên, cũng không thể nào nhìn ra trên người Diệu Ẩn chân nhân có chút đạo hạnh chân nguyên nào.

Dần dần, trên dưới Đạo Đức tông cũng để mặc, có vài người bội phục nghị lực của hắn, cũng có vài người cho hắn là kẻ điên.

Lúc bậc thềm cuối cùng của con đường được hoàn thành đã là lúc nửa đêm. Lúc đó bầu trời đêm bỗng nhiên tỏa sáng, chiếu rọi toàn bộ Tây Huyền Sơn giống như là ban ngày. Trên không trung những đám mây bắt đầu hội tụ, trung tâm những đám mây có những tia sáng lan ra bốn phía, nhìn giống như là bên trong ẩn chứa nghìn vạn viên dạ minh châu vậy.

Ánh sáng tràn đầy những đám mây, một con hạc to hơn mười trượng từ bên trong bay ra, bay vài vòng trong không trung mới giảm bớt ánh sáng trên người nó.

Trong lúc nhất thời, toàn bộ Đạo Đức tông đều tỉnh dậy.

Diệu Ẩn lưng khòm tạc đá hai trăm năm không biết từ khi nào đã đứng thẳng lưng lên, chiếc áo bào cũ nát không thể nào che đậy được ánh sáng phát ra từ trên da thịt. Hắn ngừa đầu nhìn trời, nhíu mày, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.

Đột nhiên một tia sét đánh xuống, búi tóc của Diệu Ẩn bay ra phía sau, hắn dang rộng thân thể, một viên kim quang cực kỳ chói mắt bay ra.

Quả cầu ánh sáng không ngừng xoay quanh, không ngừng co rút, trong khoảnh khắc co lại thành bột viên Kim Đan nhỏ bồng bềnh trên đầu Diệu Ẩn.

Lúc này bên trong Thái Thượng Đạo Đức tông đã có người bay lên trên không, khi thấy một màn như vậy thì ai cũng không nhịn được la lên.



Kim Đan xuất khiếu chính là cảnh tượng khi một người tu luyện tới đỉnh phong của cành giới Thượng Thanh. Từ lúc gia nhập Đạo Đức tông cho tới bây giờ, Diệu Ẩn chưa hề tu luyện một ngày nào, vì sao đột nhiên lại có đạo hạnh cao đến thế?

Cho dù là vị chân nhân có đạo hạnh cao nhất trong tông thì chỉ mới tu luyện thành Kim Đan mười năm trước chứ không tới trình độ Kim Đan xuất khiếu như vậy.

Dị tượng trên không trung lúc này làm cho vị chân nhân có tu vi cao nhất vô cùng sợ hãi. Trong truyền thuyết, khi tu vi cao tới cực điểm, trước khi phi thăng người đó sẽ có cảm ứng với thiên tướng trên trời dẫn tới dị tượng. Những thứ tiên bạn khi phi thăng không giống nhau, do đó, thiên tượng (dị tượng của trời) cũng khác nhau. Thiên tướng trước mặt nhìn vô cùng giống với bạch hạc cho thấy lần phi thăng này thuộc hàng thượng phẩm.

Kim Đan xuất khiếu mặc dù là kinh hãi thế tục, nhưng nó vẫn cách việc phi thăng một đoạn tương đối xa, thậm chí có thể nói là cách nhau vạn dặm. Vậy thiên tướng trong đêm đen này, rốt cục là ứng với hắn hay là ứng với người khác?

Trong khoảng thời gian ngắn, tuy rằng những tu sĩ trong Đạo Đức tông đều biết mình không phải là người phi thăng, thế nhưng trong lòng họ vẫn nhịn không nồi hồi hộp. Có một vị chân nhân rung rung người, thân hình trầm xuống suýt chút nữa là từ trên không rơi xuống.

Ánh sáng của bạch hạc vẫn chưa soi sáng bất cứ người nào trong Đạo Đức tông mà là liên tục lương lở, sau đó từ từ bay tới chỗ Diệu Ẩn

Kim Đạn của Diệu Ẩn lại biến hóa thêm một lần nữa, đầu tiên trên Kim Đan phát ra một chút ánh sáng, sau đó có một đóa Liên hoa xuất hiện rồi từng cánh từng cánh hoa bắt đầu rụng xuống, từng mãnh kim liên liên tục lượng lờ quanh người Diệu Ẩn, tiếp sau đó là từng đợt từng đợt hoa mai bay ra. Khung cảnh xinh đẹp này làm cho những đạo sĩ của Đạo Đức tông ai cũng vui vẻ thoải mái.

Vô số cánh hoa kết thành ba tòa Linh Lung Bảo Tháp từ từ nâng cơ thể Diệu Ẩn lên, bắt đầu bay về phía bầu trời đêm. Đợi đến khi Diệu Ẩn gần như biến mất trong bầu trời, thì mọi người mới biết được nghi thức phi thăng đã hoàn thành.

Nhưng mà Diệu Ẩn bỗng nhiên quát lên một tiếng, tiếng quát như sấm mùa xuân làm cho ba tòa Linh Lung Bảo Tháp đều vỡ vụn ra, ánh sáng khi phi thăng trên trời cũng từ từ biến mát.

Diệu Ẩn phất tay áo một cái, dọc theo con đường mà tự mình làm ra bắt đầu đi xuống dưới núi, hắn trong nháy mắt đã biến mất trong màn đêm. Cho dù những chân nhân của Đạo Đức tông có linh giác mạnh mẽ như thế nào đi nữa thì cũng không thể nào thấy rõ phương hướng mà Diệu Ẩn biến mất.

Cho đến thời gian một nén hương sau, bầu trời đang rực sáng mới không cam lòng mà tiêu tan, thế nhưng trên không trung vẫn còn truyền lại một mùi hương lạ lùng.

Đến lúc này những đạo sĩ của Đạo Đức tông mới hồi phục tinh thần, nơm nớp lo sợ bay đến chỗ Diệu Ẩn thường xuất hiện. Mọi người tìm kiếm nửa đêm, những thứ tìm thấy chỉ là một đục một búa này.

Thoạt nhìn hai thứ này không có gì lạ thường, nhưng nó lại là di vật của Diệu Ẩn, vậy thì nó không phải là vật thường nữa. Vì vậy mọi người cần thận từng li từng tí nghiên cứu nó suốt đêm.

Một lần bế quan này không ngờ lại dài đến ba mươi năm. Ngoại trừ biết hai vật này vô cùng cứng rắn thì mấy vị chân nhân không thể tìm hiểu được thêm bất cứ thứ gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trần Duyên

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook