Trang Trại Tiên Gia Của Tôi Chinh Phục Thế Giới
Chương 10:
Long Cửu Nguyệt
06/11/2024
Phương Vân liếc nhìn:
“Đúng rồi, mẹ cầm điện thoại của con để thêm WeChat của anh cảnh sát vào đi.”
“Được.”
Sau khi mẹ Phương Vân thêm WeChat với anh cảnh sát, anh lịch sự nói:
“Tôi xin phép đi trước. Có tin gì tôi sẽ báo sớm cho gia đình. Chúc cô sớm bình phục.”
Phương Vân cũng lịch sự cảm ơn:
“Cảm ơn anh!”
“Không có chi.”
Mẹ cô tiễn anh cảnh sát ra khỏi phòng, sau đó quay vào nói:
“Anh cảnh sát này thật tử tế, vừa lịch sự lại vừa đẹp trai. Vân Vân, con có thể suy nghĩ về cậu ta đấy.”
Phương Vân nhìn mẹ, ngán ngẩm:
“Mẹ, đừng thấy ai trông được một chút lại muốn con cưới người ta chứ!”
Mẹ cô hiền hòa cười:
“Mẹ lo cho hôn nhân của các con thôi, gặp người tốt thì đừng bỏ lỡ.”
Phương Vân hiểu tấm lòng của cha mẹ, đúng như câu nói:
“Nuôi con trăm tuổi, lo chín mươi chín.”
Nhưng cô vẫn chưa đến hai mươi tư tuổi, với chuyện hôn nhân, cô thật sự không vội.
Thấy trong phòng chỉ còn lại mình và mẹ, Phương Vân muốn thử dùng linh tuyền và đan dược trị thương nên tìm cớ để mẹ ra ngoài:
“Mẹ, con hơi đói, mẹ ra ngoài mua chút cháo cho con nhé.”
Mẹ Phương Vân nghe con gái nói đói, liền đáp:
“Được, mẹ sẽ ra ngoài mua. Con ở một mình được chứ?”
Phương Vân gật đầu lia lịa:
“Được ạ, mẹ cứ yên tâm, có việc con sẽ bấm chuông gọi y tá ngay.”
Cô thật sự cảm kích không gian đã cứu mạng mình và còn liên tục cung cấp linh khí để nuôi dưỡng cơ thể, giúp tinh thần cô ngày càng tốt hơn.
Thấy tinh thần con gái ổn định, mẹ cô cầm túi tiền đi ra ngoài.
Khi mẹ vừa đi khỏi, Phương Vân lập tức dùng ý niệm để vào không gian.
Cô lấy từ kho một viên đan trị thương và đong một cốc nước từ hồ linh tuyền.
Sau khi quay trở lại phòng bệnh, cô nuốt viên đan trị thương và uống cốc linh tuyền.
May mắn là cô chỉ bị gãy xương tay trái và bó bột, tay phải vẫn có thể hoạt động.
Khi linh tuyền và đan dược vào bụng, cô lập tức cảm nhận được một luồng năng lượng ấm áp từ dạ dày lan tỏa khắp cơ thể.
Làn sóng nhiệt này bao bọc toàn thân khiến cô có cảm giác như hàng ngàn con kiến đang gặm nhấm cơ thể, làm cô muốn lăn lộn, hét to, đập đầu vào tường và muốn cào cấu điên cuồng.
Thật sự quá khó chịu!
Nhưng Phương Vân biết đây chính là quá trình linh tuyền và đan trị thương phát huy tác dụng.
Cô cảm nhận được rằng vết thương đang hồi phục nhanh chóng, cơ thể cũng đang dần hồi sinh.
Chỉ cần cô chịu đựng qua cơn đau đớn này, vết thương sẽ nhanh chóng lành.
Cô phát hiện ra toàn thân mình bắt đầu tiết ra chất bẩn màu đen kèm theo mùi tanh nồng nặc.
Mùi hôi nồng nặc này suýt làm cô ngất xỉu.
“Đúng rồi, mẹ cầm điện thoại của con để thêm WeChat của anh cảnh sát vào đi.”
“Được.”
Sau khi mẹ Phương Vân thêm WeChat với anh cảnh sát, anh lịch sự nói:
“Tôi xin phép đi trước. Có tin gì tôi sẽ báo sớm cho gia đình. Chúc cô sớm bình phục.”
Phương Vân cũng lịch sự cảm ơn:
“Cảm ơn anh!”
“Không có chi.”
Mẹ cô tiễn anh cảnh sát ra khỏi phòng, sau đó quay vào nói:
“Anh cảnh sát này thật tử tế, vừa lịch sự lại vừa đẹp trai. Vân Vân, con có thể suy nghĩ về cậu ta đấy.”
Phương Vân nhìn mẹ, ngán ngẩm:
“Mẹ, đừng thấy ai trông được một chút lại muốn con cưới người ta chứ!”
Mẹ cô hiền hòa cười:
“Mẹ lo cho hôn nhân của các con thôi, gặp người tốt thì đừng bỏ lỡ.”
Phương Vân hiểu tấm lòng của cha mẹ, đúng như câu nói:
“Nuôi con trăm tuổi, lo chín mươi chín.”
Nhưng cô vẫn chưa đến hai mươi tư tuổi, với chuyện hôn nhân, cô thật sự không vội.
Thấy trong phòng chỉ còn lại mình và mẹ, Phương Vân muốn thử dùng linh tuyền và đan dược trị thương nên tìm cớ để mẹ ra ngoài:
“Mẹ, con hơi đói, mẹ ra ngoài mua chút cháo cho con nhé.”
Mẹ Phương Vân nghe con gái nói đói, liền đáp:
“Được, mẹ sẽ ra ngoài mua. Con ở một mình được chứ?”
Phương Vân gật đầu lia lịa:
“Được ạ, mẹ cứ yên tâm, có việc con sẽ bấm chuông gọi y tá ngay.”
Cô thật sự cảm kích không gian đã cứu mạng mình và còn liên tục cung cấp linh khí để nuôi dưỡng cơ thể, giúp tinh thần cô ngày càng tốt hơn.
Thấy tinh thần con gái ổn định, mẹ cô cầm túi tiền đi ra ngoài.
Khi mẹ vừa đi khỏi, Phương Vân lập tức dùng ý niệm để vào không gian.
Cô lấy từ kho một viên đan trị thương và đong một cốc nước từ hồ linh tuyền.
Sau khi quay trở lại phòng bệnh, cô nuốt viên đan trị thương và uống cốc linh tuyền.
May mắn là cô chỉ bị gãy xương tay trái và bó bột, tay phải vẫn có thể hoạt động.
Khi linh tuyền và đan dược vào bụng, cô lập tức cảm nhận được một luồng năng lượng ấm áp từ dạ dày lan tỏa khắp cơ thể.
Làn sóng nhiệt này bao bọc toàn thân khiến cô có cảm giác như hàng ngàn con kiến đang gặm nhấm cơ thể, làm cô muốn lăn lộn, hét to, đập đầu vào tường và muốn cào cấu điên cuồng.
Thật sự quá khó chịu!
Nhưng Phương Vân biết đây chính là quá trình linh tuyền và đan trị thương phát huy tác dụng.
Cô cảm nhận được rằng vết thương đang hồi phục nhanh chóng, cơ thể cũng đang dần hồi sinh.
Chỉ cần cô chịu đựng qua cơn đau đớn này, vết thương sẽ nhanh chóng lành.
Cô phát hiện ra toàn thân mình bắt đầu tiết ra chất bẩn màu đen kèm theo mùi tanh nồng nặc.
Mùi hôi nồng nặc này suýt làm cô ngất xỉu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.