Trang Trại Tiên Gia Của Tôi Chinh Phục Thế Giới
Chương 22:
Long Cửu Nguyệt
06/11/2024
Thấy rảnh rỗi, cô chợt muốn thử nghiệm xem linh tuyền có thực sự giúp thúc đẩy sinh trưởng và cải thiện cây trái.
Cô bắt đầu tưới nước linh tuyền cho cây nho, cây lựu và cây đào ngoài sân trước.
Sau đó, cô cũng đổ một ít nước linh tuyền vào các chậu cây, hoa cảnh và cả hồ cá nhỏ.
Những chú cá koi trong hồ, vốn đang lừ đừ, khi ngửi thấy mùi linh tuyền liền trở nên hăng hái, lao vào hút nước linh tuyền một cách say mê.
Phương Vân bật cười khi thấy đám cá koi vui vẻ đến thế, khác hẳn vẻ ủ rũ của chúng lúc cô mới về nhà.
Xong việc ở sân trước, cô lại ra sân sau.
Cô tưới khoảng một chai nhỏ nước linh tuyền vào cây táo và cây hạt dẻ.
Đối với rau củ, cô e ngại chúng phát triển quá nhanh nếu tưới trực tiếp nước linh tuyền nên đã pha loãng bằng nước suối từ núi chảy về, rồi dùng thuật tạo mưa để tưới khắp khu vườn rau trong vòng chưa đầy ba phút.
Xong xuôi, cô quay lại nhà, vào không gian để nghỉ ngơi.
Phương Vân không hề biết rằng các cây ăn trái được tưới trực tiếp linh tuyền đã lập tức ra hoa, kết trái.
Những quả trên cây không chỉ chín đều mà còn to hơn hẳn các loại trái cùng giống thông thường.
Sáng sớm khoảng sáu giờ, mẹ cô – người có thói quen dậy sớm – mở cửa lớn trong nhà.
Vừa ngẩng đầu nhìn ra, bà đã kinh ngạc thấy cây đào và cây lựu ngoài sân đều trĩu quả, các nhánh cây nặng đến mức phải oằn xuống.
Giàn nho cũng lủng lẳng từng chùm nho to tròn, mọng nước.
Bà ngỡ mình nhìn nhầm, bèn dụi mắt vài lần, nhưng khi nhìn lại, cảnh tượng vẫn không thay đổi.
Quá đỗi kinh ngạc, mẹ cô vội vàng chạy vào trong nhà, đánh thức chồng:
“Anh ơi, anh ơi, mau dậy xem, ngoài sân nhà mình, cây trái tự nhiên chín hết cả rồi, chỉ sau một đêm thôi!”
Cha cô vốn còn ngái ngủ, nhưng khi nghe vậy liền bật dậy:
“Thật sao? Để anh ra xem!”
Khi thấy cây đào và cây lựu đều trĩu nặng những quả to tươi, ông cũng ngỡ ngàng:
“Chuyện này là sao? Trời đất, các loại trái này vốn chín vào thời điểm khác nhau, sao chỉ sau một đêm đã chín hết? Hôm qua vẫn còn bình thường mà!”
Mẹ cô chợt nhớ đến vườn rau và cây trái ở sân sau, vội vàng chạy ra kiểm tra.
Thấy tất cả đều đã chín, bà đứng sững lại, trong lòng vừa kinh ngạc vừa có chút hoảng hốt, không biết phải làm sao.
Cha cô cũng theo sau ra sân sau.
Nhìn thấy vườn rau và cây ăn trái đều đã chín mọng, ông cũng bàng hoàng:
“Chuyện này là sao? Cứ như thể ai đó đã dùng pháp thuật thần tiên lên cây trái nhà mình vậy…”
Ngay khi nói đến đây, ông đột nhiên nghĩ đến một khả năng.
Mẹ Phương cũng nghĩ đến điều tương tự.
Cô bắt đầu tưới nước linh tuyền cho cây nho, cây lựu và cây đào ngoài sân trước.
Sau đó, cô cũng đổ một ít nước linh tuyền vào các chậu cây, hoa cảnh và cả hồ cá nhỏ.
Những chú cá koi trong hồ, vốn đang lừ đừ, khi ngửi thấy mùi linh tuyền liền trở nên hăng hái, lao vào hút nước linh tuyền một cách say mê.
Phương Vân bật cười khi thấy đám cá koi vui vẻ đến thế, khác hẳn vẻ ủ rũ của chúng lúc cô mới về nhà.
Xong việc ở sân trước, cô lại ra sân sau.
Cô tưới khoảng một chai nhỏ nước linh tuyền vào cây táo và cây hạt dẻ.
Đối với rau củ, cô e ngại chúng phát triển quá nhanh nếu tưới trực tiếp nước linh tuyền nên đã pha loãng bằng nước suối từ núi chảy về, rồi dùng thuật tạo mưa để tưới khắp khu vườn rau trong vòng chưa đầy ba phút.
Xong xuôi, cô quay lại nhà, vào không gian để nghỉ ngơi.
Phương Vân không hề biết rằng các cây ăn trái được tưới trực tiếp linh tuyền đã lập tức ra hoa, kết trái.
Những quả trên cây không chỉ chín đều mà còn to hơn hẳn các loại trái cùng giống thông thường.
Sáng sớm khoảng sáu giờ, mẹ cô – người có thói quen dậy sớm – mở cửa lớn trong nhà.
Vừa ngẩng đầu nhìn ra, bà đã kinh ngạc thấy cây đào và cây lựu ngoài sân đều trĩu quả, các nhánh cây nặng đến mức phải oằn xuống.
Giàn nho cũng lủng lẳng từng chùm nho to tròn, mọng nước.
Bà ngỡ mình nhìn nhầm, bèn dụi mắt vài lần, nhưng khi nhìn lại, cảnh tượng vẫn không thay đổi.
Quá đỗi kinh ngạc, mẹ cô vội vàng chạy vào trong nhà, đánh thức chồng:
“Anh ơi, anh ơi, mau dậy xem, ngoài sân nhà mình, cây trái tự nhiên chín hết cả rồi, chỉ sau một đêm thôi!”
Cha cô vốn còn ngái ngủ, nhưng khi nghe vậy liền bật dậy:
“Thật sao? Để anh ra xem!”
Khi thấy cây đào và cây lựu đều trĩu nặng những quả to tươi, ông cũng ngỡ ngàng:
“Chuyện này là sao? Trời đất, các loại trái này vốn chín vào thời điểm khác nhau, sao chỉ sau một đêm đã chín hết? Hôm qua vẫn còn bình thường mà!”
Mẹ cô chợt nhớ đến vườn rau và cây trái ở sân sau, vội vàng chạy ra kiểm tra.
Thấy tất cả đều đã chín, bà đứng sững lại, trong lòng vừa kinh ngạc vừa có chút hoảng hốt, không biết phải làm sao.
Cha cô cũng theo sau ra sân sau.
Nhìn thấy vườn rau và cây ăn trái đều đã chín mọng, ông cũng bàng hoàng:
“Chuyện này là sao? Cứ như thể ai đó đã dùng pháp thuật thần tiên lên cây trái nhà mình vậy…”
Ngay khi nói đến đây, ông đột nhiên nghĩ đến một khả năng.
Mẹ Phương cũng nghĩ đến điều tương tự.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.