Trang Trại Tiên Gia Của Tôi Chinh Phục Thế Giới
Chương 35:
Long Cửu Nguyệt
06/11/2024
Cô nghĩ thầm, Tống Nguyên Thần đã chủ động thể hiện thiện ý như vậy, chắc chắn là có điều cần đến cô.
Bản thân cô cũng muốn kết giao với anh, vì vậy việc gọi anh một tiếng “Anh Thần” cũng không có gì khó khăn.
Nghĩ đến đây, Phương Vân mỉm cười gọi:
“Anh Thần.”
Nghe cô gọi một tiếng “Anh Thần” Tống Nguyên Thần lập tức cảm thấy trái tim mình lâng lâng, liền đáp lại lớn tiếng:
“Anh đây!”
Phương Côn Bằng đã không còn dám nhìn thẳng vào họ nữa.
Hôm nay, vị tổng tài lạnh lùng như Tống Nguyên Thần lại hoàn toàn phá vỡ hình tượng.
Nhưng em gái anh cũng nhanh chóng gọi anh ấy là “Anh Thần” rồi?
Lẽ nào em bấy cũng không cưỡng lại được chiêu mỹ nam kế của tổng tài à?
Phương Vân tiếp tục khiêm tốn hỏi:
“Anh Thần, anh là người đã thưởng thức qua biết bao mỹ vị trên thế giới, em không giấu anh.”
“Em xuất thân từ Đạo Môn, những loại trái cây này đều được trồng bằng bí pháp của sư môn, chứa đựng những chất rất có lợi cho cơ thể. Anh ăn vào chắc hẳn đã cảm nhận được rồi?”
Tống Nguyên Thần gật đầu:
“Đúng vậy, những loại trái cây này không chỉ có phẩm chất tuyệt vời mà còn rất có ích cho cơ thể, ít nhất là với cơ thể của anh.”
Phương Vân lại hỏi:
“Vậy theo anh, những loại trái cây này nên bán với giá bao nhiêu?”
Là người ở vị trí cao trong xã hội, Tống Nguyên Thần đã nếm qua không ít loại rau củ và trái cây đắt giá trên thế giới, nhưng ngay cả những loại đó cũng không thể so sánh với chất lượng của trái cây Phương Vân cung cấp.
Sau một lúc suy nghĩ, anh đáp:
“Theo giá thị trường hiện tại, các loại rau củ đắt đỏ thường dao động từ 800 đến 1.000 tệ mỗi cân, còn trái cây đắt nhất cũng từ 1.000 đến 10.000 tệ mỗi cân, càng hiếm càng có giá.”
Anh bổ sung thêm:
“Những loại trái cây và rau củ đắt giá ngoài kia hiếm khi chứa linh khí, nhưng của em thì có, nên giá bán tuyệt đối không thể rẻ hơn thị trường.”
Nghe câu cuối cùng của anh, Phương Vân không nhịn được cười:
“Anh Thần, em là muốn bán những loại trái cây này cho anh đấy. Anh nói vậy thì làm sao em ép giá được đây?”
Tống Nguyên Thần thoáng liếc cô một cái:
“Em sợ anh không đủ khả năng chi trả à?”
Phương Vân cười hì hì đáp:
“Không không, em biết anh rất giàu, vô cùng giàu. Chỉ riêng giá trị các công ty con của Tập đoàn Tống Thị cũng đã gần 2 nghìn tỷ tệ, làm sao anh lại không mua nổi những loại trái cây này chứ!”
Nghe vậy, Tống Nguyên Thần hài lòng. Anh nghiêm túc nói:
“Vân Vân, nếu toàn bộ rau củ và trái cây của em đều đạt chất lượng này, thì dù giá nào anh cũng bao trọn.”
Phương Vân vui mừng nhìn anh:
“Thật không?”
Bản thân cô cũng muốn kết giao với anh, vì vậy việc gọi anh một tiếng “Anh Thần” cũng không có gì khó khăn.
Nghĩ đến đây, Phương Vân mỉm cười gọi:
“Anh Thần.”
Nghe cô gọi một tiếng “Anh Thần” Tống Nguyên Thần lập tức cảm thấy trái tim mình lâng lâng, liền đáp lại lớn tiếng:
“Anh đây!”
Phương Côn Bằng đã không còn dám nhìn thẳng vào họ nữa.
Hôm nay, vị tổng tài lạnh lùng như Tống Nguyên Thần lại hoàn toàn phá vỡ hình tượng.
Nhưng em gái anh cũng nhanh chóng gọi anh ấy là “Anh Thần” rồi?
Lẽ nào em bấy cũng không cưỡng lại được chiêu mỹ nam kế của tổng tài à?
Phương Vân tiếp tục khiêm tốn hỏi:
“Anh Thần, anh là người đã thưởng thức qua biết bao mỹ vị trên thế giới, em không giấu anh.”
“Em xuất thân từ Đạo Môn, những loại trái cây này đều được trồng bằng bí pháp của sư môn, chứa đựng những chất rất có lợi cho cơ thể. Anh ăn vào chắc hẳn đã cảm nhận được rồi?”
Tống Nguyên Thần gật đầu:
“Đúng vậy, những loại trái cây này không chỉ có phẩm chất tuyệt vời mà còn rất có ích cho cơ thể, ít nhất là với cơ thể của anh.”
Phương Vân lại hỏi:
“Vậy theo anh, những loại trái cây này nên bán với giá bao nhiêu?”
Là người ở vị trí cao trong xã hội, Tống Nguyên Thần đã nếm qua không ít loại rau củ và trái cây đắt giá trên thế giới, nhưng ngay cả những loại đó cũng không thể so sánh với chất lượng của trái cây Phương Vân cung cấp.
Sau một lúc suy nghĩ, anh đáp:
“Theo giá thị trường hiện tại, các loại rau củ đắt đỏ thường dao động từ 800 đến 1.000 tệ mỗi cân, còn trái cây đắt nhất cũng từ 1.000 đến 10.000 tệ mỗi cân, càng hiếm càng có giá.”
Anh bổ sung thêm:
“Những loại trái cây và rau củ đắt giá ngoài kia hiếm khi chứa linh khí, nhưng của em thì có, nên giá bán tuyệt đối không thể rẻ hơn thị trường.”
Nghe câu cuối cùng của anh, Phương Vân không nhịn được cười:
“Anh Thần, em là muốn bán những loại trái cây này cho anh đấy. Anh nói vậy thì làm sao em ép giá được đây?”
Tống Nguyên Thần thoáng liếc cô một cái:
“Em sợ anh không đủ khả năng chi trả à?”
Phương Vân cười hì hì đáp:
“Không không, em biết anh rất giàu, vô cùng giàu. Chỉ riêng giá trị các công ty con của Tập đoàn Tống Thị cũng đã gần 2 nghìn tỷ tệ, làm sao anh lại không mua nổi những loại trái cây này chứ!”
Nghe vậy, Tống Nguyên Thần hài lòng. Anh nghiêm túc nói:
“Vân Vân, nếu toàn bộ rau củ và trái cây của em đều đạt chất lượng này, thì dù giá nào anh cũng bao trọn.”
Phương Vân vui mừng nhìn anh:
“Thật không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.