Trang Trại Tiên Gia Của Tôi Chinh Phục Thế Giới
Chương 37:
Long Cửu Nguyệt
06/11/2024
Phương Vân nhìn anh chằm chằm, đột nhiên cảm thấy người đàn ông này cũng không lạnh lùng, kiêu ngạo như người ta vẫn đồn, mà ngược lại, có chút ngốc nghếch đáng yêu.
Phương Côn Bằng đứng cạnh cũng thầm nghĩ, hôm nay đúng là tổng tài nhà mình đã “đổ” mất rồi.
Em gái anh đã nói chỉ cần giúp cô thì củ linh sâm sẽ tặng không, nhưng anh ấy lại muốn mua bằng được, đúng là phá gia chi tử mà.
Trong lúc Phương Vân còn ngẩn ngơ, Tống Nguyên Thần đã lấy điện thoại ra, yêu cầu cô đưa số tài khoản ngân hàng.
Phương Vân liền đưa thẻ ngân hàng cho anh:
“Đây!”
Ngón tay Tống Nguyên Thần nhanh chóng thao tác trên điện thoại.
Ngay sau đó, điện thoại của Phương Vân vang lên thông báo.
Cô mở lên xem:
[“Số đuôi 8888 của tài khoản tiết kiệm đã nhận 100,000,000 tệ từ Tống Nguyên Thần lúc 11:30 ngày 22/5. Số dư hiện tại: 100,156,666 tệ. [Ngân hàng XX]]
Phương Vân lặng lẽ đếm những con số 0 phía sau.
Đếm xong, cô lập tức sững người.
Trời ơi! Tống Nguyên Thần vừa chuyển cho cô một trăm triệu!
Một trăm triệu tệ!!!
Chỉ trong chớp mắt, Phương Vân đã trở thành triệu phú.
Cô cảm thấy tim mình đập thình thịch vì phấn khích, trong mắt chỉ thấy hiện lên những ký hiệu tiền tệ lấp lánh.
Một lúc sau, cô mới hồi thần từ sự giàu có bất ngờ này, cô ngẩng đầu nhìn Tống Nguyên Thần, đôi mắt sáng rực.
Giờ đây, cô hiểu sâu sắc rằng Tống Nguyên Thần chính là một vị đại gia đẳng cấp "kim cương."
Chỉ cần cô giữ vững mối quan hệ với vị đại gia này, tương lai bán hàng cho anh ấy thì cô sẽ không bao giờ phải lo lắng về tiền bạc.
Dù vậy, sự hào phóng của Tống Nguyên Thần vẫn khiến Phương Vân cảm thấy xúc động.
Cô thử dò hỏi:
“Anh Thần, củ linh sâm nghìn năm này thật sự đáng giá đến vậy sao? Đừng để anh chịu thiệt nhé!”
Tống Nguyên Thần nhìn cô, thấy gương mặt thanh tú, trong trẻo của cô lúc nói đến tiền lại bỗng trở nên ngây ngô, đáng yêu, không khỏi cảm thấy một cảm giác ấm áp, muốn bảo vệ cô dâng lên trong lòng.
Anh muốn đưa tay xoa đầu cô, nhưng lại sợ cô sẽ không vui.
Anh khẽ ho, giấu đi sự rung động trong lòng, nhẹ nhàng giải thích:
“Cô bé ngốc, bây giờ trên thị trường, một củ nhân sâm dại trăm năm đã là hiếm có. Nếu tìm được, người ta sẽ đem lên đấu giá, giá ít nhất là hàng triệu tệ.”
“Huống hồ củ linh sâm nghìn năm của em lại chứa linh khí hiếm có, cực kỳ quý giá. Thật ra anh còn mua được rẻ đấy, kể cả em có ra giá hai trăm triệu, chắc chắn vẫn có người sẵn sàng mua.”
Nghe anh giải thích, Phương Vân mỉm cười:
“Được rồi, vậy em nhận tiền. Một lát nữa, em sẽ tặng anh vài giỏ trái cây và rau củ, thêm một ít thịt linh thú, xem như là quà cảm ơn.”
Phương Côn Bằng đứng cạnh cũng thầm nghĩ, hôm nay đúng là tổng tài nhà mình đã “đổ” mất rồi.
Em gái anh đã nói chỉ cần giúp cô thì củ linh sâm sẽ tặng không, nhưng anh ấy lại muốn mua bằng được, đúng là phá gia chi tử mà.
Trong lúc Phương Vân còn ngẩn ngơ, Tống Nguyên Thần đã lấy điện thoại ra, yêu cầu cô đưa số tài khoản ngân hàng.
Phương Vân liền đưa thẻ ngân hàng cho anh:
“Đây!”
Ngón tay Tống Nguyên Thần nhanh chóng thao tác trên điện thoại.
Ngay sau đó, điện thoại của Phương Vân vang lên thông báo.
Cô mở lên xem:
[“Số đuôi 8888 của tài khoản tiết kiệm đã nhận 100,000,000 tệ từ Tống Nguyên Thần lúc 11:30 ngày 22/5. Số dư hiện tại: 100,156,666 tệ. [Ngân hàng XX]]
Phương Vân lặng lẽ đếm những con số 0 phía sau.
Đếm xong, cô lập tức sững người.
Trời ơi! Tống Nguyên Thần vừa chuyển cho cô một trăm triệu!
Một trăm triệu tệ!!!
Chỉ trong chớp mắt, Phương Vân đã trở thành triệu phú.
Cô cảm thấy tim mình đập thình thịch vì phấn khích, trong mắt chỉ thấy hiện lên những ký hiệu tiền tệ lấp lánh.
Một lúc sau, cô mới hồi thần từ sự giàu có bất ngờ này, cô ngẩng đầu nhìn Tống Nguyên Thần, đôi mắt sáng rực.
Giờ đây, cô hiểu sâu sắc rằng Tống Nguyên Thần chính là một vị đại gia đẳng cấp "kim cương."
Chỉ cần cô giữ vững mối quan hệ với vị đại gia này, tương lai bán hàng cho anh ấy thì cô sẽ không bao giờ phải lo lắng về tiền bạc.
Dù vậy, sự hào phóng của Tống Nguyên Thần vẫn khiến Phương Vân cảm thấy xúc động.
Cô thử dò hỏi:
“Anh Thần, củ linh sâm nghìn năm này thật sự đáng giá đến vậy sao? Đừng để anh chịu thiệt nhé!”
Tống Nguyên Thần nhìn cô, thấy gương mặt thanh tú, trong trẻo của cô lúc nói đến tiền lại bỗng trở nên ngây ngô, đáng yêu, không khỏi cảm thấy một cảm giác ấm áp, muốn bảo vệ cô dâng lên trong lòng.
Anh muốn đưa tay xoa đầu cô, nhưng lại sợ cô sẽ không vui.
Anh khẽ ho, giấu đi sự rung động trong lòng, nhẹ nhàng giải thích:
“Cô bé ngốc, bây giờ trên thị trường, một củ nhân sâm dại trăm năm đã là hiếm có. Nếu tìm được, người ta sẽ đem lên đấu giá, giá ít nhất là hàng triệu tệ.”
“Huống hồ củ linh sâm nghìn năm của em lại chứa linh khí hiếm có, cực kỳ quý giá. Thật ra anh còn mua được rẻ đấy, kể cả em có ra giá hai trăm triệu, chắc chắn vẫn có người sẵn sàng mua.”
Nghe anh giải thích, Phương Vân mỉm cười:
“Được rồi, vậy em nhận tiền. Một lát nữa, em sẽ tặng anh vài giỏ trái cây và rau củ, thêm một ít thịt linh thú, xem như là quà cảm ơn.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.