Chương 9: Chúng tôi là thông gia
Hamymami
05/06/2023
Sau hai tháng chuyển ra ngoài sống,Thiên Ngôn Khiết cảm thấy vô cùng hạnh phúc và hài lòng với cuộc sống hiện tại.Quả nhiên đây chính là thiên đường mà.Được một ngày rảnh rỗi, cô quyết định sẽ đến Trung tâm thương mại mua sắm và tiện thể xem thêm một số vật dụng gia đình cần thiết để trang hoàng thêm cho ngôi nhà của riêng mình.
Hôm nay cô sẽ tự lái xe đến đó, đồng nghĩa cũng kiểm tra lại khả năng lái xe của người như nghìn năm mới động vào tay lái như cô.May mắn là cô đã hoàn thành quãng đường này một cách an toàn.Đi dạo một vòng trung tâm, Thiên Ngôn Khiết vẫn không thể tìm được thứ mình muốn mua sau khi đã lượn qua lượn lại ở vô vàn các cửa hiệu thời trang.Cái chính là cô mới mua cách đây không lâu nên không muốn mua tiếp nữa.Còn những vật dụng khác khá cồng kềnh nên họ sẽ giao đến tận nhà cho cô.Thế là cô quyết định sẽ tìm một nơi để giải quyết bữa trưa của mình trước đã.Thấy bên kia có một nhà hàng cũng khá được, cô liền tiến thẳng sang bên đó.Kết quả vừa mới bước vào đã bắt gặp người quen.Tần Thiên Minh thấy cô cũng bất ngờ nhưng rất nhanh anh đã khôi phục lại dáng vẻ bình tĩnh mà chào hỏi:"Trùng hợp thật.Cô cũng đến đây ăn trưa sao?."
Thiên Ngôn Khiết hiển nhiên không muốn trả lời cho lắm.Không ngờ đến việc chọn bừa một nhà hàng cũng sẽ gặp anh ta ở đây.Cô bỗng cảm thấy không đúng lắm, từ sau lần gặp mặt ở quán bar tần suất bọn họ gặp nhau tăng lên đáng kể.Đã vậy còn có khá nhiều sự liên quan đến nhau.Điều này khiến cho Thiên Ngôn Khiết thật sự rối bời, rốt cuộc lúc trước muốn gặp cũng không gặp được bây giờ thì dăm bữa nửa tháng lại gặp nhau một lần.
Bỏ qua những suy nghĩ mênh mang kia cô vẫn đáp lại anh:"Đúng là không thể ngờ được.Chắc anh đến đây gặp khách hàng nhỉ,hẳn là anh rất bận vậy tôi xin phép đi trước."
Dứt lời cô muốn đi qua thật nhanh nhưng chính lúc này người đàn ông kia kéo cô lại, rất nóng lòng muốn hỏi:
"Sao cô vừa gặp tôi đã muốn rời đi rồi?Đúng là tôi đến để gặp khách hàng nhưng họ có việc bận nên đã rời lịch hẹn.Hiện tại tôi rất rảnh, nếu cô đã đến đây rồi thì chúng ta cùng nhau ăn một bữa đi.Tôi mời cô ăn có được không?"
Thiên Ngôn Khiết tất nhiên là không muốn rồi nên cô từ chối thẳng:
" Không cần phiền đến anh như vậy.Đột nhiên tôi lại không muốn ăn nữa rồi,tôi xin phép đi trước.Chúng ta hẹn khi khác nhé!"
Cô cười với nụ cười hết sức ngượng ngùng nhưng khi nghe câu trả lời Tần Thiên Minh vẫn tiếp tục:"Chọn ngày không bằng gặp ngày,nếu cô đã ở đây rồi thì chúng ta ăn luôn không cần đến dịp khác nữa.Chẳng phải cô nói cô là fan của tôi sao,vậy tôi mời fan của tôi ăn một bữa vậy."
Thiên Ngôn Khiết nghe vậy lập tức thẹn quá hóa giận, sao anh ta lại nhắc lại chuyện này chứ.Đó chính là nỗi nhục nhã lớn của cô khi trong một phút nhất thời mà thừa nhận mình là fan dởm của anh ta.Tất nhiên cô sẽ không chịu bị áp đảo khí thế như vậy liền gằn từng câu từng chữ:
"Nếu như vậy thì để fan này mời thần tượng ăn một bữa.Vậy mới phải phép."
Tần Thiên Minh tươi cười:"Được."
Cuối cùng thì sau một hồi giằng co bọn họ cũng quyết định gọi món và dùng bữa cùng nhau.Khi đồ ăn đã được lên đầy đủ,họ ăn uống khá tự nhiên và im lặng.Thấy bầu không khí này quá nặng nề nên Tần Thiên Minh cố tình gợi chuyện để nói:
" Nghe nói cô mới tốt nghiệp vậy đã tìm được việc chưa.Nếu chưa thì tôi có thể giới thiệu cho cô một công việc."
Thiên Ngôn Khiết lạnh nhạt đáp:
"Không cần đâu.Cảm ơn ý tốt của anh nhưng hiện tại tôi muốn nghỉ ngơi một chút chưa vội đi làm."
Tần Thiên Minh nghe vậy vẫn tiếp lời:
"Nếu vậy thì thôi."
Bỗng nhiên Thiên Ngôn Khiết thắc mắc không biết anh ta định giới thiệu công việc gì cho mình liền hỏi lại:
"Nhưng công việc mà anh định giới thiệu cho tôi là gì vậy,tôi cũng hơi tò mò chút "
Tần Thiên Minh nổi hứng trêu chọc cô:
"Mặc dù cô ít kinh nghiệm nhưng lại có tố chất về thể lực nên cô có thể đến Chí Tinh làm bảo vệ.Đãi ngộ không tệ đâu."
Thiên Ngôn Khiết:"" quả nhiên anh ta không ăn nói tử tế được mấy câu.Cô không thể bại như thế được liền thuận ý trêu chọc của anh đáp lại:
"Nếu như làm bảo vệ thì tôi cảm thấy vẫn nên đến Thiên Thị.Dù sao chỗ người nhà vẫn tốt hơn."
Tần Thiên Minh:""
Đang nói chuyện thì một tiếng nói cắt ngang bọn họ.Diêu Anh Kiệt đã dẫn hai khách hàng đến đây,sau đó ông giải thích qua loa về vấn đề này với Tần Thiên Minh.Quả nhiên ông ta vẫn không nhịn được mà hỏi:
" Giám đốc Tần vị này là?Hai người đang bận sao?"
Thiên Ngôn Khiết:""ông ta nghĩ cái gì vậy chứ.Cô nhanh chóng đáp trả:"Chúng tôi sắp là thông gia đó.Anh trai giám đốc Tần và chị gái tôi sẽ kết hôn với nhau."
Sau khi cô nói xong cả Tần Thiên Minh và Diêu Anh Kiệt đều bất ngờ vì câu nói này.Ngay lập tức anh lên tiếng:
"Cũng chưa chắc là vậy.Tương lai không ai biết trước được."
Thiên Ngôn Khiết:"Mọi thứ đã được định rồi.Không có gì thay đổi đâu,anh đừng lo lắng quá "
Sau đó cô đứng dậy chào tạm biệt mọi người và ra về.
Hôm nay cô sẽ tự lái xe đến đó, đồng nghĩa cũng kiểm tra lại khả năng lái xe của người như nghìn năm mới động vào tay lái như cô.May mắn là cô đã hoàn thành quãng đường này một cách an toàn.Đi dạo một vòng trung tâm, Thiên Ngôn Khiết vẫn không thể tìm được thứ mình muốn mua sau khi đã lượn qua lượn lại ở vô vàn các cửa hiệu thời trang.Cái chính là cô mới mua cách đây không lâu nên không muốn mua tiếp nữa.Còn những vật dụng khác khá cồng kềnh nên họ sẽ giao đến tận nhà cho cô.Thế là cô quyết định sẽ tìm một nơi để giải quyết bữa trưa của mình trước đã.Thấy bên kia có một nhà hàng cũng khá được, cô liền tiến thẳng sang bên đó.Kết quả vừa mới bước vào đã bắt gặp người quen.Tần Thiên Minh thấy cô cũng bất ngờ nhưng rất nhanh anh đã khôi phục lại dáng vẻ bình tĩnh mà chào hỏi:"Trùng hợp thật.Cô cũng đến đây ăn trưa sao?."
Thiên Ngôn Khiết hiển nhiên không muốn trả lời cho lắm.Không ngờ đến việc chọn bừa một nhà hàng cũng sẽ gặp anh ta ở đây.Cô bỗng cảm thấy không đúng lắm, từ sau lần gặp mặt ở quán bar tần suất bọn họ gặp nhau tăng lên đáng kể.Đã vậy còn có khá nhiều sự liên quan đến nhau.Điều này khiến cho Thiên Ngôn Khiết thật sự rối bời, rốt cuộc lúc trước muốn gặp cũng không gặp được bây giờ thì dăm bữa nửa tháng lại gặp nhau một lần.
Bỏ qua những suy nghĩ mênh mang kia cô vẫn đáp lại anh:"Đúng là không thể ngờ được.Chắc anh đến đây gặp khách hàng nhỉ,hẳn là anh rất bận vậy tôi xin phép đi trước."
Dứt lời cô muốn đi qua thật nhanh nhưng chính lúc này người đàn ông kia kéo cô lại, rất nóng lòng muốn hỏi:
"Sao cô vừa gặp tôi đã muốn rời đi rồi?Đúng là tôi đến để gặp khách hàng nhưng họ có việc bận nên đã rời lịch hẹn.Hiện tại tôi rất rảnh, nếu cô đã đến đây rồi thì chúng ta cùng nhau ăn một bữa đi.Tôi mời cô ăn có được không?"
Thiên Ngôn Khiết tất nhiên là không muốn rồi nên cô từ chối thẳng:
" Không cần phiền đến anh như vậy.Đột nhiên tôi lại không muốn ăn nữa rồi,tôi xin phép đi trước.Chúng ta hẹn khi khác nhé!"
Cô cười với nụ cười hết sức ngượng ngùng nhưng khi nghe câu trả lời Tần Thiên Minh vẫn tiếp tục:"Chọn ngày không bằng gặp ngày,nếu cô đã ở đây rồi thì chúng ta ăn luôn không cần đến dịp khác nữa.Chẳng phải cô nói cô là fan của tôi sao,vậy tôi mời fan của tôi ăn một bữa vậy."
Thiên Ngôn Khiết nghe vậy lập tức thẹn quá hóa giận, sao anh ta lại nhắc lại chuyện này chứ.Đó chính là nỗi nhục nhã lớn của cô khi trong một phút nhất thời mà thừa nhận mình là fan dởm của anh ta.Tất nhiên cô sẽ không chịu bị áp đảo khí thế như vậy liền gằn từng câu từng chữ:
"Nếu như vậy thì để fan này mời thần tượng ăn một bữa.Vậy mới phải phép."
Tần Thiên Minh tươi cười:"Được."
Cuối cùng thì sau một hồi giằng co bọn họ cũng quyết định gọi món và dùng bữa cùng nhau.Khi đồ ăn đã được lên đầy đủ,họ ăn uống khá tự nhiên và im lặng.Thấy bầu không khí này quá nặng nề nên Tần Thiên Minh cố tình gợi chuyện để nói:
" Nghe nói cô mới tốt nghiệp vậy đã tìm được việc chưa.Nếu chưa thì tôi có thể giới thiệu cho cô một công việc."
Thiên Ngôn Khiết lạnh nhạt đáp:
"Không cần đâu.Cảm ơn ý tốt của anh nhưng hiện tại tôi muốn nghỉ ngơi một chút chưa vội đi làm."
Tần Thiên Minh nghe vậy vẫn tiếp lời:
"Nếu vậy thì thôi."
Bỗng nhiên Thiên Ngôn Khiết thắc mắc không biết anh ta định giới thiệu công việc gì cho mình liền hỏi lại:
"Nhưng công việc mà anh định giới thiệu cho tôi là gì vậy,tôi cũng hơi tò mò chút "
Tần Thiên Minh nổi hứng trêu chọc cô:
"Mặc dù cô ít kinh nghiệm nhưng lại có tố chất về thể lực nên cô có thể đến Chí Tinh làm bảo vệ.Đãi ngộ không tệ đâu."
Thiên Ngôn Khiết:"" quả nhiên anh ta không ăn nói tử tế được mấy câu.Cô không thể bại như thế được liền thuận ý trêu chọc của anh đáp lại:
"Nếu như làm bảo vệ thì tôi cảm thấy vẫn nên đến Thiên Thị.Dù sao chỗ người nhà vẫn tốt hơn."
Tần Thiên Minh:""
Đang nói chuyện thì một tiếng nói cắt ngang bọn họ.Diêu Anh Kiệt đã dẫn hai khách hàng đến đây,sau đó ông giải thích qua loa về vấn đề này với Tần Thiên Minh.Quả nhiên ông ta vẫn không nhịn được mà hỏi:
" Giám đốc Tần vị này là?Hai người đang bận sao?"
Thiên Ngôn Khiết:""ông ta nghĩ cái gì vậy chứ.Cô nhanh chóng đáp trả:"Chúng tôi sắp là thông gia đó.Anh trai giám đốc Tần và chị gái tôi sẽ kết hôn với nhau."
Sau khi cô nói xong cả Tần Thiên Minh và Diêu Anh Kiệt đều bất ngờ vì câu nói này.Ngay lập tức anh lên tiếng:
"Cũng chưa chắc là vậy.Tương lai không ai biết trước được."
Thiên Ngôn Khiết:"Mọi thứ đã được định rồi.Không có gì thay đổi đâu,anh đừng lo lắng quá "
Sau đó cô đứng dậy chào tạm biệt mọi người và ra về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.