Chương 44: Yêu lúc trẻ và vụng về
Quỳnh In Seoul
28/11/2018
Đích đến của hạnh phúc là thứ mà bạn quan tâm nhất
Ở tuổi của mình, các bạn gái cưới rất nhiều. Và bạn hiền biết đấy, thường khi con gái cưới, họ muốn có rất nhiều thứ, họ muốn có những bức hình đẹp, mọi việc hoàn hảo, những món quà để đời, những điều kàm các cô gái đồng trang lứa khác phải ghen tị.
Ở Việt Nam, mọi thứ còn được kỳ vọng hơn vậy. Những mâm cỗ xa hoa, những chiếc phong bì nặng trịch, những người thật nổi tiếng, "một đám cưới to" - mà trong đó dễ phải có 4/5 lượng khách mời mà bạn hiền không quen. Mình đi đám cưới vài lần đều được thấy cảnh cô dâu chú rể hồ hởi trao nhẫn, quan khách hăm hở lùa vội bát canh để "nhanh nhanh chiều còn họp".
Gần 20 năm trước đây, chị gái mình có một trong những đám cưới to đình đám nhất Hà Nội khi ấy. Mình được may hẳn cho một cái váy mới, trong một series dành cho các cô phù dâu bé. Mình đã đứng ngó sau cái tượng thiên nga bằng băng rất lâu, tự hỏi không biết đám cưới của mình có đẹp đến như thế không. Liệu mình có váy cưới đẹp thế không, có chiếc bánh to thế không và có nhiều nến đến như thế không. Nhiều năm qua đi. Ngày hôm nay đệ đệ của mình nghiêm túc hỏi: "chị có định làm wedding planner không đấy? Chị có biết là có bao nhiêu việc phải làm không? Chị có biết là màu hoa và màu khăn phải hợp không? Thế còn ảnh cưới? Còn cỗ? Còn blablabla?..." Mình mới nghệt ra là, với đám cưới, trong đầu mình chỉ có đúng hai khái niệm: mình muốn một cái nhẫn cưới đẹp, từ người đàn ông của mình - bằng tiền anh ấy làm ra, và việc chính thức lấy người đàn ông đó. Mình chẳng có tí khái niệm nào về chuyện làm cái gì, gọi ai, hoa như thế nào. Không phải là mình không quan tâm, mà chuyện mình quan tâm là chuyện làm vợ người ta, chứ không phải là một bữa tiệc. Hôn lễ là một điều gì đó nên khiến con người ta vui vẻ và hạnh phúc khi nghĩ đến, chứ không phải là loại nghi thức rườm rà, căng thẳng và để cho người khác xem, phải vậy không?
Đúng là đời người chỉ có một lần, nhưng mình quan tâm đến chuyện làm vợ chính thức hơn. Mình có một cậu bạn thân, cậu chàng nói với mình khi ngó cái danh sách "100 việc phải làm cho đám cưới", bằng một nụ cười rất hiền: "cuối cùng thì, nếu tao có thể làm chồng của Anna, mọi chuyện khác thật sự không quá quan trọng nữa."
Điều bạn quan tâm nhất là cái gì? Nếu bạn quan tâm đến một đám cưới thật to nhất, hãy cứ làm thỏa thích. Nếu bạn quan tâm đến việc được trở thành của nhau nhất - cho dù không có ai chứng kiến - thì cũng chẳng sao.
Kiên định với điều bạn quan tâm nhất, và bạn sẽ hạnh phúc, sẽ bình yên và thanh thản. Đừng theo đuổi giấc mơ ước người khác! Đừng chỉ vì người ta có như vậy, mà bạn phải được như vậy.
Luôn luôn, nhớ lấy điều mà bạn quan tâm nhất. Để không lạc đường và đánh mất con người mình. Nếu bạn đuổi theo một thứ không phải giấc mơ của mình, thì còn có nghĩa lý gì chứ?
Mình đã lầm. Mình không muốn một cái đám cưới to và xa xỉ. Đó là đám cưới của chị mình. Mình chỉ muốn làm vợ người mình yêu, có một cái nhẫn đẹp và nuôi thật nhiều chó mèo mà thôi.
Ở tuổi của mình, các bạn gái cưới rất nhiều. Và bạn hiền biết đấy, thường khi con gái cưới, họ muốn có rất nhiều thứ, họ muốn có những bức hình đẹp, mọi việc hoàn hảo, những món quà để đời, những điều kàm các cô gái đồng trang lứa khác phải ghen tị.
Ở Việt Nam, mọi thứ còn được kỳ vọng hơn vậy. Những mâm cỗ xa hoa, những chiếc phong bì nặng trịch, những người thật nổi tiếng, "một đám cưới to" - mà trong đó dễ phải có 4/5 lượng khách mời mà bạn hiền không quen. Mình đi đám cưới vài lần đều được thấy cảnh cô dâu chú rể hồ hởi trao nhẫn, quan khách hăm hở lùa vội bát canh để "nhanh nhanh chiều còn họp".
Gần 20 năm trước đây, chị gái mình có một trong những đám cưới to đình đám nhất Hà Nội khi ấy. Mình được may hẳn cho một cái váy mới, trong một series dành cho các cô phù dâu bé. Mình đã đứng ngó sau cái tượng thiên nga bằng băng rất lâu, tự hỏi không biết đám cưới của mình có đẹp đến như thế không. Liệu mình có váy cưới đẹp thế không, có chiếc bánh to thế không và có nhiều nến đến như thế không. Nhiều năm qua đi. Ngày hôm nay đệ đệ của mình nghiêm túc hỏi: "chị có định làm wedding planner không đấy? Chị có biết là có bao nhiêu việc phải làm không? Chị có biết là màu hoa và màu khăn phải hợp không? Thế còn ảnh cưới? Còn cỗ? Còn blablabla?..." Mình mới nghệt ra là, với đám cưới, trong đầu mình chỉ có đúng hai khái niệm: mình muốn một cái nhẫn cưới đẹp, từ người đàn ông của mình - bằng tiền anh ấy làm ra, và việc chính thức lấy người đàn ông đó. Mình chẳng có tí khái niệm nào về chuyện làm cái gì, gọi ai, hoa như thế nào. Không phải là mình không quan tâm, mà chuyện mình quan tâm là chuyện làm vợ người ta, chứ không phải là một bữa tiệc. Hôn lễ là một điều gì đó nên khiến con người ta vui vẻ và hạnh phúc khi nghĩ đến, chứ không phải là loại nghi thức rườm rà, căng thẳng và để cho người khác xem, phải vậy không?
Đúng là đời người chỉ có một lần, nhưng mình quan tâm đến chuyện làm vợ chính thức hơn. Mình có một cậu bạn thân, cậu chàng nói với mình khi ngó cái danh sách "100 việc phải làm cho đám cưới", bằng một nụ cười rất hiền: "cuối cùng thì, nếu tao có thể làm chồng của Anna, mọi chuyện khác thật sự không quá quan trọng nữa."
Điều bạn quan tâm nhất là cái gì? Nếu bạn quan tâm đến một đám cưới thật to nhất, hãy cứ làm thỏa thích. Nếu bạn quan tâm đến việc được trở thành của nhau nhất - cho dù không có ai chứng kiến - thì cũng chẳng sao.
Kiên định với điều bạn quan tâm nhất, và bạn sẽ hạnh phúc, sẽ bình yên và thanh thản. Đừng theo đuổi giấc mơ ước người khác! Đừng chỉ vì người ta có như vậy, mà bạn phải được như vậy.
Luôn luôn, nhớ lấy điều mà bạn quan tâm nhất. Để không lạc đường và đánh mất con người mình. Nếu bạn đuổi theo một thứ không phải giấc mơ của mình, thì còn có nghĩa lý gì chứ?
Mình đã lầm. Mình không muốn một cái đám cưới to và xa xỉ. Đó là đám cưới của chị mình. Mình chỉ muốn làm vợ người mình yêu, có một cái nhẫn đẹp và nuôi thật nhiều chó mèo mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.