Trên Mạng, Tôi Bán Hàng Rất Tốt
Chương 14
Tô Hương Lan Sắc
08/12/2021
Hướng Vãn xem xong phát sóng trực tiếp, tiện tay kéo lên các video phát sóng trực tiếp trước kia của Miêu Tinh Tinh xem, phần lớn đều liên quan tới đồ ăn, đại loại như BBQ nướng, tôm hùm đất, bánh bao súp gạch cua*, trà sữa, dâu tây Longyin**, gà rán, heo sữa nướng, mì qua cầu***, dê nướng nguyên con,...
(*) : Bánh bao súp được xem là một trong những món bánh tinh hoa của ẩm thực Trung Hoa. Với lớp vỏ mềm mịn, nhân bánh đậm đà nóng hổi của phần thạch súp tạo nên dấu ấn riêng biệt. Bánh bao súp gạch cua là đặc sản của vùng Tĩnh Giang, TQ.
(**): một món tráng miệng được mệnh danh là có quy trình chế biến phức tạp nhất trên thế giới, giá 800NDT.
(***) : một món ăn nổi tiếng và là đại diện của ẩm thực Vân Nam. (Wattpad: Autumnnolove)
Mặc dù chỉ lướt sơ qua hình ảnh đại diện của mỗi video, cũng không có bấm vào xem nhưng Hướng Vãn cũng bị làm cho thèm tới chảy nước miếng.
Thật sự trước kia cô không dám xem qua mấy nội dung về mỹ thực, bởi vì có rất nhiều thứ cô phải kiêng cử không được ăn, chỉ có thể xem mà không thể ăn thì sẽ rất khó chịu.
Nhưng mà hiện tại, cô chỉ hi vọng sau khi thân thể mình tốt hơn một chút, có thể có cơ hội nếm thử mấy món ngon này.
Nhìn di động một hồi, Hướng Vãn sờ sờ bụng rồi tiến vào phòng bếp. Sáng nay cô nấu cháo, bây giờ vẫn còn thừa một ít, cô quyết định cắm điện hâm nóng nồi cháo, sau đó ngồi xổm xuống lấy từ trong cái thùng giấy đặt trên mặt đất một củ khoai lang đỏ.
Khoai lang đỏ này là lần trước mọi người tụ họp cho nên Hạ Thanh mang tới, nói là do một người họ hàng của cô ấy tự trồng. Sáng hôm qua Hướng Vãn đã luộc một củ ăn sáng, mùi vị của khoai này đặc biệt ngọt.
Sau khi Hướng Vãn rửa sạch khoai lang đỏ thì bắt đầu bào vỏ và thái hạt lựu, vừa cắt khoai lang đỏ ra đã nhìn thấy phần ruột màu đỏ bên trong, vừa nhìn thôi đã khiến cho người ta cảm thấy ngọt, cô nhịn không được cắt lấy một miếng khoai nhỏ ở giữa củ khoai đưa vào trong miệng. Ruột khoai lang đỏ ăn sống vừa giòn vừa ngọt, nhưng mà cô cũng không dám ăn nhiều.
Buổi tối chỉ ăn cháo thì sẽ không no bụng, cô đang chuẩn bị làm bánh khoai lang chiên ăn kèm.
Cắt khoai lang đỏ thành những hạt lựu nho nhỏ lại thêm bột mì và nước vào quấy, cô do dự một lát, cảm thấy bản thân khoai lang đỏ đã đủ ngọt rồi, cho nên cũng không thêm đường vào để tăng độ ngọt nữa.
Sau khi trộn đều khoai lang đã cắt với bột và nước, Hướng Vãn mới đổ dầu vào chảo đun.
Bánh khoai lang chiên vốn dĩ là phải chiên ngập dầu, sau khi chiên xong thì bên ngoài xốp giòn bên trong mềm mại thơm ngọt, ăn lên đặc biệt ngon miệng.
Nhưng thân thể của cô không tốt, không thích hợp ăn thức ăn quá nhiều dầu mỡ, cho nên cố ý cắt khoai lang thành viên nhỏ hơn bình thường một chút, sau đó chỉ đổ một chút dầu ăn vào xào.
Sau khi dầu nóng lên, cô múc một muỗng bột khoai lang sền sệt cẩn thận thả vào trong chảo rồi cán dẹp nó, dầu sôi sùng sục mang theo một cổ mùi hương đặc trưng của khoai lang từ từ tản mát ra toàn bộ phòng bếp.
Hướng Vãn hít hít mùi hương hai cái, cẩn thận xúc bánh khoai lang vào chảo, chờ tới khi chiên xong một mặt lại trở qua mặt còn lại.
Trước khi xúc bánh ra đĩa, cô còn rắc thêm mè đen lấy từ vòng bếp vô khuẩn lên trên mặt bánh, hơi nóng hầm hập cùng với mùi hương tưởng chừng như có thể thơm chết người.
Một người cũng không ăn được quá nhiều, cô cố ý chọn củ khoai mang nhỏ nhất, không tốn quá nhiều công sức đã chiên ra được hai cái bánh khoai lang chiên.
Bởi vì lần này cô dùng tỉ lệ bột mì và nước phù hợp, cho nên bánh khoai lang chiên rất hoàn mỹ, vừa nhìn liền muốn ăn ngay lập tức.
Nói cháo lúc này cũng vừa hâm xong, Hướng Vãn múc ra một chén, nhịn không được cầm lấy di động chụp lại đĩa bánh khoai lang chiên làm kỉ niệm rồi mới cầm lấy đôi đũa.
Bánh khoai lang chiên không có quá giòn, nhưng lớp vỏ cũng xốp không thua kém gì bánh khoai lang được chiên ngập dầu, hơn nữa lúc ăn vào cũng không bị ngấy vì nhiều dầu mỡ.
Cắn một miếng bánh khoai lang liền cảm nhận được vị vừa ngọt vừa dẻo bên trong, thỉnh thoảng còn cắn trúng hạt mè, Hướng Vãn ăn tới một miệng đầy hương vị.
Cháo có màu trắng trong, ăn mấy miếng bánh khoai lang chiên lại húp một ngụm cháo, cảm thấy hết sức thoải mái.
--Dịch: Autumnnolove--
Sau khi ăn bữa tối, Hướng Vãn không có chuyện gì làm liền thư thái ngồi trên sô pha xem TV. Cũng không phải đang chiếu bộ phim truyền hình hay ho nào, nên Hướng Vãn cũng không chú tâm lắm.
"Đúng rồi hệ thống, để hoàn thành nhiệm vụ còn kém bao nhiêu phần bánh a giao nữa?"
[ 'Tinggg' ~ Tiến độ nhiệm vụ: 96/100 ]
"Còn thiếu bốn phần nữa..."
Hướng Vãn tự nhủ một câu, cảm thấy trong vòng một tháng hoàn thành nhiệm vụ hẳn là không thành vấn đề.
Cũng thật trùng hợp, cô vừa nghĩ tới vấn đề này, rửa mặt xong trở về phòng ngủ, dựa vào đầu giường đọc sách một lúc thì nhận được một tin nhắn chuyển khoản.
Người chuyển khoản cũng không phải ai xa lạ, mà là Tần Sâm sau khi thêm bạn vẫn luôn không trò chuyện, khiến cho Hướng Vãn không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Bên kia, sau khi Tần Sâm xử lí công việc ở trong thư phòng xong, anh theo bản năng duỗi tay mở cái hộp gỗ nằm ở bên trái góc bàn ra, lấy ra một cái bánh a giao từ trong đó ăn.
Mấy ngày trước còn phải xử lý rất nhiều chuyện phát sinh sau khi về nước cho nên thực sự rất bận rộn, lúc này nhịn không được muốn ăn một cái bánh a giao thơm ngọt, anh đảo mắt quét qua hai cái bánh a giao cuối cùng còn lại trong hộp gỗ bỗng nhiên lại nghĩ tới Hướng Vãn.
Cô gái kia quả thật khiến cho người ta yêu thích. Mặc dù từ trước tới nay Tần Sâm luôn vô cảm với người khác phái, nhưng khi nghĩ tới cô thì thần sắc của anh không tử chủ mà dịu dàng hơn một chút.
Thong thả ung dung mà giải quyết xong một cái bánh a giao, anh lại duôi tay cầm di động lên. Mới về nước không lâu cho nên chỉ kịp thêm bạn có một người, tất nhiên cô ấy cũng là người duy nhất trong vòng bạn bè của anh.
Buôn bán trên wechat nhưng thật ra Hướng Vãn không được xem là quá chuyên nghiệp, mỗi ngày cô ấy chỉ đăng bài trong vòng bạn bè có một hai lần, có ngày cô còn quên đăng. Phần lớn những bài đăng lên đều là quảng cáo cho bánh a giao nhà cô, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ có một vài hình ảnh sinh hoạt của cô, cho dù chì lát đát vài bài nhưng cũng có thể nhìn ra được năm tháng êm đềm tới nhường nào.
Tần Sâm lướt màn hình di động một hồi, tầm mắt dừng lại ở bài đăng cô chụp hình ở công viên và bữa sáng lâu một chút, sau đó mới quay lại bấm vào ảnh đại diện của cô.
Anh không có chướng ngại khi giao tiếp, nhưng thật là không có kinh nghiệm chủ động bắt chuyện với người khác phái, sau khi mở khung trò chuyện ra, nhất thời cũng không biết muốn nói gì.
Suy nghĩ một hồi, anh quyết định chuyển qua một số tiền.
[ w: Sao đó? ]
Nhìn thấy cô phản hồi, Tần Sâm dường như có thể tưởng tượng ra hai tròng mắt tràn ngập nghi hoặc của cô, khóe môi anh không tự chủ mà cong lên mốt chút, trả lời rằng đó là tiền mua bánh a giao.
Thực ra từ lúc mới thêm bạn, biết cô ấy bán hàng trên wechat, Tần Sâm liền có ý định mua bánh a giao, nhưng mà thấy vẫn còn đang khuyến mãi khai trương, cảm thấy không cần thiết chiếm chút lợi nhỏ này cho nên mới không đặt hàng.
Hướng Vãn thấy anh nói là muốn mua bánh a giao cũng không cảm thấy quá bất ngờ, lần trước cũng có thể nhìn ra anh ta hình như rất thích ăn bánh a giao. Nhưng mà mua một lần mười hộp thì cũng hơi nhiều.
[ w: Anh muốn mua để tặng cho người khác sao? Bánh a giao nhà tôi không có thêm bất kỳ chất phụ gia nào, không thích hợp để lưu trữ trong thời gian dài ]
Quan hệ giữa người với người của Tần Sâm không nhiều, nhưng bạn tốt vẫn có một hai người, nhìn thấy tin nhắn cô gửi tới, trực tiếp cho cô một câu trả lời khẳng định.
Hướng Vãn thấy vậy, lúc này mới chấp nhận chuyển khoản.
Cùng lúc đó, âm thanh hệ thống vang lên...
[ 'Tinggg' ~ Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ một, khen thường cách làm trà Hà Trạch x1 ]
[ 'Tinggg' ~ Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ trước thời gian qui định, khen thưởng kẹo bách bảo x1 ]
[ Nhiệm vụ hai: Trong một tháng bán ra 1000 phần trà Hà Trạch ]
[ Phần thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ: Cách làm bánh mặc ngọc ]
Âm thanh hệ thống lần lượt vang lên, trong đầu Hướng Vãn cũng nhiều thêm một phương pháp làm trà Hà Trạch, trong tay vốn đang trống rỗng bỗng xuất hiện một cái lọ sứ tinh xảo.
Lọ sứ màu xanh da trời chỉ lớn vừa lòng bàn tay, thoạt nhìn vô cùng tinh xảo lại xinh xắn, cô nhẹ nhàng lắc lắc nó một cái, bên trong truyền ra âm thanh va chạm thanh thúy.
Hướng Vãn không nghĩ tới hoàn thành nhiệm vụ trước thời hạn quy định còn có thêm phần thường, hai mắt long lanh mở cái nút lọ ra, một mùi hương ngọt ngào mê người lập tức bay ra.
Cô nhịn không được đổ một viên ra lòng bàn tay, kẹo trong lòng nhìn có chút giống mấy viên kẹo cầu vồng, nhưng mà khi đưa vào trong miệng mới phát hiện nó còn ngon hơn kẹo cầu vồng gấp nhiều lần, ngọt mà không ngán, hương vị phong phú, tuyệt vời nhất chính là một viên kẹo nhỏ như vậy mà còn có siro ở giữa.
Nuốt xuống một viên kẹo rồi mà Hướng Vãn vẫn còn chưa đã thèm, còn có cảm giác tinh thần thoải mái dễ chịu, làm cô nhịn không được muốn ăn thêm một viên nữa.
Lần này cô không có nhai mà ngậm kẹo ở trong miệng, phát hiện mỗi lần kẹo tan đi một chút lại thưởng thức ra một loại hương vị khác nhau. Hướng Vãn nhám nháp viên kẹo trong miệng, không khỏi cảm thấy đáng tiếc vì cái lọ kéo này quá nhỏ.
[ Ký chủ không cần tiếc nuối, bên trong có hơn một vạn viên kẹo ]
"Hửm?". Hướng Vãn nghe hệ thống nói như vậy, giây tiếp theo liền hiểu ra cái lọ sứ trong tay hẳn là một thứ công nghệ cao siêu gì đó.
"Cảm ơn hệ thống!"
Cô vui vẻ mà cười rộ lên, cầm bình sứ lên xoay tới xoay lui nhìn một lần, thậm chí còn có suy nghĩ muốn đổ hết kẹo ra ngoài xem thử. Nhưng mà cô lại nhớ tới lúc nãy vẫn còn chưa hỏi Tần Sâm phương thức giao bánh a giao, nhanh chóng đi tới cầm di động lên lần nữa.
Tần Sâm cho biết sẽ sai người tới lây, Hướng Vãn cũng không nghĩ nhiều, nhắn địa chỉ chung cư cho anh, nói rằng khi nào có người tới lấy thì báo trước một cô một tiếng, cô sẽ mang xuống lầu.
Kẹo trong miệng còn chưa tan hết, vị ngọt mà không ngấy hết sức phong phú, làm cho nụ cười vẫn luôn như ẩn như hiện mà treo ở bên môi Hướng Vãn.
Nói chuyện chính cùng Tần Sâm xong, dường như là do tâm tình của cô cũng không tệ, hơn nữa cũng nhờ vào phúc của anh mà cô mới trực tiếp hoàn thành nhiệm vụ sớm, Hướng Vãn thuận miệng hỏi han thương thế của anh vài câu.
Tần Sâm cho biết thương thế của anh khôi phục rất tốt, Hướng Vãn đáp lại một câu "Vậy thì tốt rồi!", sau đó nhất thời không biết nói gì với anh nữa, dứt khoát buông di động xuống rồi tiếp tục cầm lấy lọ sứ lên thưởng thức.
Thật ra cô muốn đi làm thử món trà Hà Trạch, nhưng lúc này trời cũng không còn sớm, cuối cùng vẫn quyết định đánh răng đi ngủ sớm một chút, chờ ngày mai lại tính tiếp.
Theo thông tin từ hệ thống, trà Hà Trạch có thể thúc đẩy hoạt động của nhu động ruột*, loại bỏ độc tố trong cơ thể, nâng cao quá trình trao đổi chất, bài tiết tốt, giảm cân khỏe mạnh,...
(*) : Nhu động ruột là một loạt các cơn co cơ giống như sóng để di chuyển thức ăn qua đường tiêu hóa. Nó bắt đầu ở thực quản, nơi chuyển động mạnh như sóng của cơ trơn di chuyển các viên thức ăn đã nuốt xuống dạ dày.
Tuy rằng bản thân Hướng Vãn hoàn toàn không cần giảm béo, nhưng bên cạnh có có đứa tham ăn như Dương Điểm, mỗi lần nhìn thấy món ngon liền đi không nổi, cố tình ăn xong lại nhéo nhéo mỡ bụng thề thốt muốn giảm béo, kết quả là...càng giảm càng béo.
Thật ra, chỉ nói đùa một chút thôi. Hướng Vãn vẫn cảm thấy cô ấy không mập chút nào, thập chí còn có chút hâm mộ cánh tay nhỏ nhưng chắc thịt của cô ấy, còn cô ấy thì lại hâm mộ cô có đôi tay vừa thon vừa trắng.
Có lần Dương Điềm hừng hực ý chí chiến đấu thử qua mấy phương pháp giảm cân trên mạng, có quá nhiều phương pháp không đáng tin cậy, Hướng Vãn nghĩ tới hiệu quả của trà Hà Trạch này, chắc chắn cô ấy sẽ thích.
Nghĩ như vậy, vừa ăn xong bữa sáng cô liền trực tiếp chui vào phòng bếp vô khuẩn.
Các bước làm trà Hà Trạch cũng không nhiều, Hướng Vãn còn đang nghĩ là làm rất đơn giản, không nghĩ tới lúc bắt tay vào làm lại không dễ dàng lắm.
Nguyên liệu chính để làm ra trà Hà Trạch chính là một loại lá cây trông giống lá sen, ngoài ra còn cần thêm một số phụ liệu là các loại bột mà Hướng Vãn không phân biệt được. Sau khi bột được hòa tan trong nước suối có nhiệt độ ấm, cô cắt nát lá cây kia ngâm trong nước nửa giờ, rồi vớt ra phơi khô, màu của từng mảnh nhỏ lá cây càng thêm xanh.
Sau khi phơi khô mảnh lá trà, lại bắt đầu rang giống như rang lá trà thông thường.
Hướng Vãn rang trà bằng thiết bị mà hệ thống cung cấp, hình dáng bên ngoài của nó cũng không khác với bếp gas là bao, nhưng ngọn lửa bên trong lại được tạo ra bằng cách đốt cháy mốt loại gỗ.
Nhiệt độ rang trà có thể thiết lập tự động từ bếp lò, nhưng thủ pháp rang còn phải trông chờ vào Hướng Vãn nắm chắc phương pháp mà hệ thống truyền đạt cho cô.
Chảo trà đầu tiên rang xong, nhìn sơ thì thấy không tệ, rang tới lá trà vẫn còn nguyên mùi thơm. Đặc biệt là sau khi dùng nước suối đun sôi để pha trà, hương trà càng thêm nồng nàng, uống một ngụm vào miệng, trong miệng đầy cảm giác tươi mát, nuốt xuống lại cảm thấy ngọt ngào sảng khoái.
Hướng Vãn tự cảm thấy hương vị của trà này rất dễ uống, ít nhất thì trước giờ cô chưa từng uống qua loại trà nào ngon như vậy. Nhưng mà hệ thống lại nhắc nhở cô một chảo trà Hà Trạch này còn chưa đạt tiêu chuẩn để bán ra.
(*) : Bánh bao súp được xem là một trong những món bánh tinh hoa của ẩm thực Trung Hoa. Với lớp vỏ mềm mịn, nhân bánh đậm đà nóng hổi của phần thạch súp tạo nên dấu ấn riêng biệt. Bánh bao súp gạch cua là đặc sản của vùng Tĩnh Giang, TQ.
(**): một món tráng miệng được mệnh danh là có quy trình chế biến phức tạp nhất trên thế giới, giá 800NDT.
(***) : một món ăn nổi tiếng và là đại diện của ẩm thực Vân Nam. (Wattpad: Autumnnolove)
Mặc dù chỉ lướt sơ qua hình ảnh đại diện của mỗi video, cũng không có bấm vào xem nhưng Hướng Vãn cũng bị làm cho thèm tới chảy nước miếng.
Thật sự trước kia cô không dám xem qua mấy nội dung về mỹ thực, bởi vì có rất nhiều thứ cô phải kiêng cử không được ăn, chỉ có thể xem mà không thể ăn thì sẽ rất khó chịu.
Nhưng mà hiện tại, cô chỉ hi vọng sau khi thân thể mình tốt hơn một chút, có thể có cơ hội nếm thử mấy món ngon này.
Nhìn di động một hồi, Hướng Vãn sờ sờ bụng rồi tiến vào phòng bếp. Sáng nay cô nấu cháo, bây giờ vẫn còn thừa một ít, cô quyết định cắm điện hâm nóng nồi cháo, sau đó ngồi xổm xuống lấy từ trong cái thùng giấy đặt trên mặt đất một củ khoai lang đỏ.
Khoai lang đỏ này là lần trước mọi người tụ họp cho nên Hạ Thanh mang tới, nói là do một người họ hàng của cô ấy tự trồng. Sáng hôm qua Hướng Vãn đã luộc một củ ăn sáng, mùi vị của khoai này đặc biệt ngọt.
Sau khi Hướng Vãn rửa sạch khoai lang đỏ thì bắt đầu bào vỏ và thái hạt lựu, vừa cắt khoai lang đỏ ra đã nhìn thấy phần ruột màu đỏ bên trong, vừa nhìn thôi đã khiến cho người ta cảm thấy ngọt, cô nhịn không được cắt lấy một miếng khoai nhỏ ở giữa củ khoai đưa vào trong miệng. Ruột khoai lang đỏ ăn sống vừa giòn vừa ngọt, nhưng mà cô cũng không dám ăn nhiều.
Buổi tối chỉ ăn cháo thì sẽ không no bụng, cô đang chuẩn bị làm bánh khoai lang chiên ăn kèm.
Cắt khoai lang đỏ thành những hạt lựu nho nhỏ lại thêm bột mì và nước vào quấy, cô do dự một lát, cảm thấy bản thân khoai lang đỏ đã đủ ngọt rồi, cho nên cũng không thêm đường vào để tăng độ ngọt nữa.
Sau khi trộn đều khoai lang đã cắt với bột và nước, Hướng Vãn mới đổ dầu vào chảo đun.
Bánh khoai lang chiên vốn dĩ là phải chiên ngập dầu, sau khi chiên xong thì bên ngoài xốp giòn bên trong mềm mại thơm ngọt, ăn lên đặc biệt ngon miệng.
Nhưng thân thể của cô không tốt, không thích hợp ăn thức ăn quá nhiều dầu mỡ, cho nên cố ý cắt khoai lang thành viên nhỏ hơn bình thường một chút, sau đó chỉ đổ một chút dầu ăn vào xào.
Sau khi dầu nóng lên, cô múc một muỗng bột khoai lang sền sệt cẩn thận thả vào trong chảo rồi cán dẹp nó, dầu sôi sùng sục mang theo một cổ mùi hương đặc trưng của khoai lang từ từ tản mát ra toàn bộ phòng bếp.
Hướng Vãn hít hít mùi hương hai cái, cẩn thận xúc bánh khoai lang vào chảo, chờ tới khi chiên xong một mặt lại trở qua mặt còn lại.
Trước khi xúc bánh ra đĩa, cô còn rắc thêm mè đen lấy từ vòng bếp vô khuẩn lên trên mặt bánh, hơi nóng hầm hập cùng với mùi hương tưởng chừng như có thể thơm chết người.
Một người cũng không ăn được quá nhiều, cô cố ý chọn củ khoai mang nhỏ nhất, không tốn quá nhiều công sức đã chiên ra được hai cái bánh khoai lang chiên.
Bởi vì lần này cô dùng tỉ lệ bột mì và nước phù hợp, cho nên bánh khoai lang chiên rất hoàn mỹ, vừa nhìn liền muốn ăn ngay lập tức.
Nói cháo lúc này cũng vừa hâm xong, Hướng Vãn múc ra một chén, nhịn không được cầm lấy di động chụp lại đĩa bánh khoai lang chiên làm kỉ niệm rồi mới cầm lấy đôi đũa.
Bánh khoai lang chiên không có quá giòn, nhưng lớp vỏ cũng xốp không thua kém gì bánh khoai lang được chiên ngập dầu, hơn nữa lúc ăn vào cũng không bị ngấy vì nhiều dầu mỡ.
Cắn một miếng bánh khoai lang liền cảm nhận được vị vừa ngọt vừa dẻo bên trong, thỉnh thoảng còn cắn trúng hạt mè, Hướng Vãn ăn tới một miệng đầy hương vị.
Cháo có màu trắng trong, ăn mấy miếng bánh khoai lang chiên lại húp một ngụm cháo, cảm thấy hết sức thoải mái.
--Dịch: Autumnnolove--
Sau khi ăn bữa tối, Hướng Vãn không có chuyện gì làm liền thư thái ngồi trên sô pha xem TV. Cũng không phải đang chiếu bộ phim truyền hình hay ho nào, nên Hướng Vãn cũng không chú tâm lắm.
"Đúng rồi hệ thống, để hoàn thành nhiệm vụ còn kém bao nhiêu phần bánh a giao nữa?"
[ 'Tinggg' ~ Tiến độ nhiệm vụ: 96/100 ]
"Còn thiếu bốn phần nữa..."
Hướng Vãn tự nhủ một câu, cảm thấy trong vòng một tháng hoàn thành nhiệm vụ hẳn là không thành vấn đề.
Cũng thật trùng hợp, cô vừa nghĩ tới vấn đề này, rửa mặt xong trở về phòng ngủ, dựa vào đầu giường đọc sách một lúc thì nhận được một tin nhắn chuyển khoản.
Người chuyển khoản cũng không phải ai xa lạ, mà là Tần Sâm sau khi thêm bạn vẫn luôn không trò chuyện, khiến cho Hướng Vãn không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Bên kia, sau khi Tần Sâm xử lí công việc ở trong thư phòng xong, anh theo bản năng duỗi tay mở cái hộp gỗ nằm ở bên trái góc bàn ra, lấy ra một cái bánh a giao từ trong đó ăn.
Mấy ngày trước còn phải xử lý rất nhiều chuyện phát sinh sau khi về nước cho nên thực sự rất bận rộn, lúc này nhịn không được muốn ăn một cái bánh a giao thơm ngọt, anh đảo mắt quét qua hai cái bánh a giao cuối cùng còn lại trong hộp gỗ bỗng nhiên lại nghĩ tới Hướng Vãn.
Cô gái kia quả thật khiến cho người ta yêu thích. Mặc dù từ trước tới nay Tần Sâm luôn vô cảm với người khác phái, nhưng khi nghĩ tới cô thì thần sắc của anh không tử chủ mà dịu dàng hơn một chút.
Thong thả ung dung mà giải quyết xong một cái bánh a giao, anh lại duôi tay cầm di động lên. Mới về nước không lâu cho nên chỉ kịp thêm bạn có một người, tất nhiên cô ấy cũng là người duy nhất trong vòng bạn bè của anh.
Buôn bán trên wechat nhưng thật ra Hướng Vãn không được xem là quá chuyên nghiệp, mỗi ngày cô ấy chỉ đăng bài trong vòng bạn bè có một hai lần, có ngày cô còn quên đăng. Phần lớn những bài đăng lên đều là quảng cáo cho bánh a giao nhà cô, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ có một vài hình ảnh sinh hoạt của cô, cho dù chì lát đát vài bài nhưng cũng có thể nhìn ra được năm tháng êm đềm tới nhường nào.
Tần Sâm lướt màn hình di động một hồi, tầm mắt dừng lại ở bài đăng cô chụp hình ở công viên và bữa sáng lâu một chút, sau đó mới quay lại bấm vào ảnh đại diện của cô.
Anh không có chướng ngại khi giao tiếp, nhưng thật là không có kinh nghiệm chủ động bắt chuyện với người khác phái, sau khi mở khung trò chuyện ra, nhất thời cũng không biết muốn nói gì.
Suy nghĩ một hồi, anh quyết định chuyển qua một số tiền.
[ w: Sao đó? ]
Nhìn thấy cô phản hồi, Tần Sâm dường như có thể tưởng tượng ra hai tròng mắt tràn ngập nghi hoặc của cô, khóe môi anh không tự chủ mà cong lên mốt chút, trả lời rằng đó là tiền mua bánh a giao.
Thực ra từ lúc mới thêm bạn, biết cô ấy bán hàng trên wechat, Tần Sâm liền có ý định mua bánh a giao, nhưng mà thấy vẫn còn đang khuyến mãi khai trương, cảm thấy không cần thiết chiếm chút lợi nhỏ này cho nên mới không đặt hàng.
Hướng Vãn thấy anh nói là muốn mua bánh a giao cũng không cảm thấy quá bất ngờ, lần trước cũng có thể nhìn ra anh ta hình như rất thích ăn bánh a giao. Nhưng mà mua một lần mười hộp thì cũng hơi nhiều.
[ w: Anh muốn mua để tặng cho người khác sao? Bánh a giao nhà tôi không có thêm bất kỳ chất phụ gia nào, không thích hợp để lưu trữ trong thời gian dài ]
Quan hệ giữa người với người của Tần Sâm không nhiều, nhưng bạn tốt vẫn có một hai người, nhìn thấy tin nhắn cô gửi tới, trực tiếp cho cô một câu trả lời khẳng định.
Hướng Vãn thấy vậy, lúc này mới chấp nhận chuyển khoản.
Cùng lúc đó, âm thanh hệ thống vang lên...
[ 'Tinggg' ~ Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ một, khen thường cách làm trà Hà Trạch x1 ]
[ 'Tinggg' ~ Chúc mừng ký chủ đã hoàn thành nhiệm vụ trước thời gian qui định, khen thưởng kẹo bách bảo x1 ]
[ Nhiệm vụ hai: Trong một tháng bán ra 1000 phần trà Hà Trạch ]
[ Phần thưởng sau khi hoàn thành nhiệm vụ: Cách làm bánh mặc ngọc ]
Âm thanh hệ thống lần lượt vang lên, trong đầu Hướng Vãn cũng nhiều thêm một phương pháp làm trà Hà Trạch, trong tay vốn đang trống rỗng bỗng xuất hiện một cái lọ sứ tinh xảo.
Lọ sứ màu xanh da trời chỉ lớn vừa lòng bàn tay, thoạt nhìn vô cùng tinh xảo lại xinh xắn, cô nhẹ nhàng lắc lắc nó một cái, bên trong truyền ra âm thanh va chạm thanh thúy.
Hướng Vãn không nghĩ tới hoàn thành nhiệm vụ trước thời hạn quy định còn có thêm phần thường, hai mắt long lanh mở cái nút lọ ra, một mùi hương ngọt ngào mê người lập tức bay ra.
Cô nhịn không được đổ một viên ra lòng bàn tay, kẹo trong lòng nhìn có chút giống mấy viên kẹo cầu vồng, nhưng mà khi đưa vào trong miệng mới phát hiện nó còn ngon hơn kẹo cầu vồng gấp nhiều lần, ngọt mà không ngán, hương vị phong phú, tuyệt vời nhất chính là một viên kẹo nhỏ như vậy mà còn có siro ở giữa.
Nuốt xuống một viên kẹo rồi mà Hướng Vãn vẫn còn chưa đã thèm, còn có cảm giác tinh thần thoải mái dễ chịu, làm cô nhịn không được muốn ăn thêm một viên nữa.
Lần này cô không có nhai mà ngậm kẹo ở trong miệng, phát hiện mỗi lần kẹo tan đi một chút lại thưởng thức ra một loại hương vị khác nhau. Hướng Vãn nhám nháp viên kẹo trong miệng, không khỏi cảm thấy đáng tiếc vì cái lọ kéo này quá nhỏ.
[ Ký chủ không cần tiếc nuối, bên trong có hơn một vạn viên kẹo ]
"Hửm?". Hướng Vãn nghe hệ thống nói như vậy, giây tiếp theo liền hiểu ra cái lọ sứ trong tay hẳn là một thứ công nghệ cao siêu gì đó.
"Cảm ơn hệ thống!"
Cô vui vẻ mà cười rộ lên, cầm bình sứ lên xoay tới xoay lui nhìn một lần, thậm chí còn có suy nghĩ muốn đổ hết kẹo ra ngoài xem thử. Nhưng mà cô lại nhớ tới lúc nãy vẫn còn chưa hỏi Tần Sâm phương thức giao bánh a giao, nhanh chóng đi tới cầm di động lên lần nữa.
Tần Sâm cho biết sẽ sai người tới lây, Hướng Vãn cũng không nghĩ nhiều, nhắn địa chỉ chung cư cho anh, nói rằng khi nào có người tới lấy thì báo trước một cô một tiếng, cô sẽ mang xuống lầu.
Kẹo trong miệng còn chưa tan hết, vị ngọt mà không ngấy hết sức phong phú, làm cho nụ cười vẫn luôn như ẩn như hiện mà treo ở bên môi Hướng Vãn.
Nói chuyện chính cùng Tần Sâm xong, dường như là do tâm tình của cô cũng không tệ, hơn nữa cũng nhờ vào phúc của anh mà cô mới trực tiếp hoàn thành nhiệm vụ sớm, Hướng Vãn thuận miệng hỏi han thương thế của anh vài câu.
Tần Sâm cho biết thương thế của anh khôi phục rất tốt, Hướng Vãn đáp lại một câu "Vậy thì tốt rồi!", sau đó nhất thời không biết nói gì với anh nữa, dứt khoát buông di động xuống rồi tiếp tục cầm lấy lọ sứ lên thưởng thức.
Thật ra cô muốn đi làm thử món trà Hà Trạch, nhưng lúc này trời cũng không còn sớm, cuối cùng vẫn quyết định đánh răng đi ngủ sớm một chút, chờ ngày mai lại tính tiếp.
Theo thông tin từ hệ thống, trà Hà Trạch có thể thúc đẩy hoạt động của nhu động ruột*, loại bỏ độc tố trong cơ thể, nâng cao quá trình trao đổi chất, bài tiết tốt, giảm cân khỏe mạnh,...
(*) : Nhu động ruột là một loạt các cơn co cơ giống như sóng để di chuyển thức ăn qua đường tiêu hóa. Nó bắt đầu ở thực quản, nơi chuyển động mạnh như sóng của cơ trơn di chuyển các viên thức ăn đã nuốt xuống dạ dày.
Tuy rằng bản thân Hướng Vãn hoàn toàn không cần giảm béo, nhưng bên cạnh có có đứa tham ăn như Dương Điểm, mỗi lần nhìn thấy món ngon liền đi không nổi, cố tình ăn xong lại nhéo nhéo mỡ bụng thề thốt muốn giảm béo, kết quả là...càng giảm càng béo.
Thật ra, chỉ nói đùa một chút thôi. Hướng Vãn vẫn cảm thấy cô ấy không mập chút nào, thập chí còn có chút hâm mộ cánh tay nhỏ nhưng chắc thịt của cô ấy, còn cô ấy thì lại hâm mộ cô có đôi tay vừa thon vừa trắng.
Có lần Dương Điềm hừng hực ý chí chiến đấu thử qua mấy phương pháp giảm cân trên mạng, có quá nhiều phương pháp không đáng tin cậy, Hướng Vãn nghĩ tới hiệu quả của trà Hà Trạch này, chắc chắn cô ấy sẽ thích.
Nghĩ như vậy, vừa ăn xong bữa sáng cô liền trực tiếp chui vào phòng bếp vô khuẩn.
Các bước làm trà Hà Trạch cũng không nhiều, Hướng Vãn còn đang nghĩ là làm rất đơn giản, không nghĩ tới lúc bắt tay vào làm lại không dễ dàng lắm.
Nguyên liệu chính để làm ra trà Hà Trạch chính là một loại lá cây trông giống lá sen, ngoài ra còn cần thêm một số phụ liệu là các loại bột mà Hướng Vãn không phân biệt được. Sau khi bột được hòa tan trong nước suối có nhiệt độ ấm, cô cắt nát lá cây kia ngâm trong nước nửa giờ, rồi vớt ra phơi khô, màu của từng mảnh nhỏ lá cây càng thêm xanh.
Sau khi phơi khô mảnh lá trà, lại bắt đầu rang giống như rang lá trà thông thường.
Hướng Vãn rang trà bằng thiết bị mà hệ thống cung cấp, hình dáng bên ngoài của nó cũng không khác với bếp gas là bao, nhưng ngọn lửa bên trong lại được tạo ra bằng cách đốt cháy mốt loại gỗ.
Nhiệt độ rang trà có thể thiết lập tự động từ bếp lò, nhưng thủ pháp rang còn phải trông chờ vào Hướng Vãn nắm chắc phương pháp mà hệ thống truyền đạt cho cô.
Chảo trà đầu tiên rang xong, nhìn sơ thì thấy không tệ, rang tới lá trà vẫn còn nguyên mùi thơm. Đặc biệt là sau khi dùng nước suối đun sôi để pha trà, hương trà càng thêm nồng nàng, uống một ngụm vào miệng, trong miệng đầy cảm giác tươi mát, nuốt xuống lại cảm thấy ngọt ngào sảng khoái.
Hướng Vãn tự cảm thấy hương vị của trà này rất dễ uống, ít nhất thì trước giờ cô chưa từng uống qua loại trà nào ngon như vậy. Nhưng mà hệ thống lại nhắc nhở cô một chảo trà Hà Trạch này còn chưa đạt tiêu chuẩn để bán ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.