Trên Quốc Lộ Cầu Sinh, Ta Tích Trữ Gấp Đôi Vật Tư
Chương 35: A
Lưu Tiểu Du
21/10/2024
Bánh mì to bằng một bàn tay của cô, sờ vào vẫn còn nóng hổi, ngửi thấy mùi thơm của lúa mì.
Vương Thanh Nghiên cắn một miếng, thơm ngon mềm dẻo, ăn rất ngon.
Cô không nhịn được, lại vừa hay bụng đang đói, liền ăn hết cả ổ bánh mì.
Ăn xong mới nhớ ra lúc trưa định làm bánh mì kẹp thịt.
Dù sao thì bây giờ bụng vẫn còn chỗ trống, Vương Thanh Nghiên lấy thớt và dao gọt hoa quả từ trong ba lô ra, cắt cà chua thành từng lát mỏng.
Lại lấy cái chảo nhỏ ra chiên một quả trứng gà.
Tiếc là thiếu rau xanh, chứ không vị còn ngon bá cháy bọ chét nữa.
Vương Thanh Nghiên trộn tùm lum tà la các thứ lại, nếm thử một miếng, ôi chao, vị ngon bất ngờ luôn á chời.
Mặc dù mới nãy đã xơi tái mét cái bánh mì, nhưng mà miếng bánh trong tay vẫn bị cô nàng ăn sạch sành sanh, không còn một mẩu vụn.
Ăn xong miếng cuối cùng, Vương Thanh Nghiên bật nắp lon Coca, tu ừng ực một hơi hết sạch.
Đúng là mấy ngày sống trong sợ hãi thì phải nạp năng lượng bằng nước có ga mới được.
Ăn tối xong, Vương Thanh Nghiên rửa sạch sẽ bát đĩa xoong nồi dưới đất rồi cất đi.
Lôi từ trong balo ra một viên kẹo trái cây, cô nàng ném thẳng vào miệng.
Qua trận chiến hôm nay với đám quái vật, Vương Thanh Nghiên nhận ra mình vẫn cần phải tập luyện chăm chỉ hơn nữa.
Ít nhất là sau này vung rìu cũng phải ngầu lòi, dứt khoát hơn.
Vẫn là 20 phút, hết giờ, Vương Thanh Nghiên dừng động tác trên tay lại.
Cất rìu vào balo, Vương Thanh Nghiên xoa xoa cánh tay đau nhức, mệt mỏi ngã dúi dụi lên chăn.
Hôm nay vận động hơi quá sức, lại còn đánh nhau với quái vật cả ngày, Vương Thanh Nghiên cảm thấy cả người lẫn tâm hồn đều rã rời.
Nằm nghỉ một lát, Vương Thanh Nghiên cố gượng dậy đánh răng rửa mặt.
Thu dọn xong xuôi, Vương Thanh Nghiên thu thập hết các loại tài nguyên trong game nông trại, sau đó mới click vào kênh thế giới.
Vừa vào đã thấy đám người chơi thi nhau nổ banh chành.
[Ê ê, biết hôm nay anh đây ngầu như trái bầu không, đấm một phát quái vật chết queo.]
[Ghê gớm vậy á, sao tôi không thấy anh zai trên bảng xếp hạng?]
[Anh đây thích lowkey thôi, biết bao nhiêu người chơi, cây to đón gió, lỡ nổi tiếng rồi bị các ông bà nhắm vào thì sao?]
[Ông anh suy nghĩ nhiều rồi đó, bảng xếp hạng tiêu diệt quái vật toàn là mấy boss có thực lực, lại còn may mắn nữa, ai rảnh hơi đi chọc mấy ông bà đó, trừ khi chán sống muốn chết sớm thôi.]
[Không biết có đại lão nào thiếu chân chạy việc không nhỉ, thế giới bên ngoài đáng sợ quá, lười cày cuốc rồi, cầu được gá ba lô.]
[Hu hu hu, cuối cùng cũng tìm được đồng chí, ông anh mặt dày hơn tui, nói trước tui một bước rồi.]
[Quái vật khó đánh quá đi, có đại lão nào ra tay nghĩa hiệp chỉ giáo cho đám con cháu này với.]
[Hôm nay mọi người gặp phải quái vật gì vậy? Để tôi kể trước nha, hôm nay tôi gặp hai loại quái vật. Một loại là cua kẹp, một loại là cá mập. Toàn là quái vật liên quan đến nước, tôi nghi là gần chỗ tôi có một dòng sông hoặc hồ nước siêu to khổng lồ.]
[Hôm nay tôi gặp phải con quái vật hình dáng giống bông hoa to đùng, không biết là do tôi gà mờ quá hay con quái vật đó bá đạo quá nữa, thấy hơi khoai khứa. Rõ ràng con chim cú trước đó tôi xử đẹp trai mà.]
[Tôi gặp phải thỏ tinh với gà rừng. Tiếc là không rớt thịt, không thì hôm nay tôi phải ăn thịt đến lúc ói mới thôi.]
[Tôi cũng gặp thỏ tinh với gà rừng nè, có phải là tôi với ông anh lầu trên ở gần nhau không ta?]
Vương Thanh Nghiên cắn một miếng, thơm ngon mềm dẻo, ăn rất ngon.
Cô không nhịn được, lại vừa hay bụng đang đói, liền ăn hết cả ổ bánh mì.
Ăn xong mới nhớ ra lúc trưa định làm bánh mì kẹp thịt.
Dù sao thì bây giờ bụng vẫn còn chỗ trống, Vương Thanh Nghiên lấy thớt và dao gọt hoa quả từ trong ba lô ra, cắt cà chua thành từng lát mỏng.
Lại lấy cái chảo nhỏ ra chiên một quả trứng gà.
Tiếc là thiếu rau xanh, chứ không vị còn ngon bá cháy bọ chét nữa.
Vương Thanh Nghiên trộn tùm lum tà la các thứ lại, nếm thử một miếng, ôi chao, vị ngon bất ngờ luôn á chời.
Mặc dù mới nãy đã xơi tái mét cái bánh mì, nhưng mà miếng bánh trong tay vẫn bị cô nàng ăn sạch sành sanh, không còn một mẩu vụn.
Ăn xong miếng cuối cùng, Vương Thanh Nghiên bật nắp lon Coca, tu ừng ực một hơi hết sạch.
Đúng là mấy ngày sống trong sợ hãi thì phải nạp năng lượng bằng nước có ga mới được.
Ăn tối xong, Vương Thanh Nghiên rửa sạch sẽ bát đĩa xoong nồi dưới đất rồi cất đi.
Lôi từ trong balo ra một viên kẹo trái cây, cô nàng ném thẳng vào miệng.
Qua trận chiến hôm nay với đám quái vật, Vương Thanh Nghiên nhận ra mình vẫn cần phải tập luyện chăm chỉ hơn nữa.
Ít nhất là sau này vung rìu cũng phải ngầu lòi, dứt khoát hơn.
Vẫn là 20 phút, hết giờ, Vương Thanh Nghiên dừng động tác trên tay lại.
Cất rìu vào balo, Vương Thanh Nghiên xoa xoa cánh tay đau nhức, mệt mỏi ngã dúi dụi lên chăn.
Hôm nay vận động hơi quá sức, lại còn đánh nhau với quái vật cả ngày, Vương Thanh Nghiên cảm thấy cả người lẫn tâm hồn đều rã rời.
Nằm nghỉ một lát, Vương Thanh Nghiên cố gượng dậy đánh răng rửa mặt.
Thu dọn xong xuôi, Vương Thanh Nghiên thu thập hết các loại tài nguyên trong game nông trại, sau đó mới click vào kênh thế giới.
Vừa vào đã thấy đám người chơi thi nhau nổ banh chành.
[Ê ê, biết hôm nay anh đây ngầu như trái bầu không, đấm một phát quái vật chết queo.]
[Ghê gớm vậy á, sao tôi không thấy anh zai trên bảng xếp hạng?]
[Anh đây thích lowkey thôi, biết bao nhiêu người chơi, cây to đón gió, lỡ nổi tiếng rồi bị các ông bà nhắm vào thì sao?]
[Ông anh suy nghĩ nhiều rồi đó, bảng xếp hạng tiêu diệt quái vật toàn là mấy boss có thực lực, lại còn may mắn nữa, ai rảnh hơi đi chọc mấy ông bà đó, trừ khi chán sống muốn chết sớm thôi.]
[Không biết có đại lão nào thiếu chân chạy việc không nhỉ, thế giới bên ngoài đáng sợ quá, lười cày cuốc rồi, cầu được gá ba lô.]
[Hu hu hu, cuối cùng cũng tìm được đồng chí, ông anh mặt dày hơn tui, nói trước tui một bước rồi.]
[Quái vật khó đánh quá đi, có đại lão nào ra tay nghĩa hiệp chỉ giáo cho đám con cháu này với.]
[Hôm nay mọi người gặp phải quái vật gì vậy? Để tôi kể trước nha, hôm nay tôi gặp hai loại quái vật. Một loại là cua kẹp, một loại là cá mập. Toàn là quái vật liên quan đến nước, tôi nghi là gần chỗ tôi có một dòng sông hoặc hồ nước siêu to khổng lồ.]
[Hôm nay tôi gặp phải con quái vật hình dáng giống bông hoa to đùng, không biết là do tôi gà mờ quá hay con quái vật đó bá đạo quá nữa, thấy hơi khoai khứa. Rõ ràng con chim cú trước đó tôi xử đẹp trai mà.]
[Tôi gặp phải thỏ tinh với gà rừng. Tiếc là không rớt thịt, không thì hôm nay tôi phải ăn thịt đến lúc ói mới thôi.]
[Tôi cũng gặp thỏ tinh với gà rừng nè, có phải là tôi với ông anh lầu trên ở gần nhau không ta?]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.