Trên Quốc Lộ Cầu Sinh, Ta Tích Trữ Gấp Đôi Vật Tư
Chương 56: A
Lưu Tiểu Du
21/10/2024
Bao nhiêu ngày trời không được mở rương, thế mà hai cái rương này lại toàn hàng ngon.
Không nói đến hai bình xăng đầy ụ, lại còn có thêm một thẻ thuộc tính nữa chứ!
Cái rương thứ hai lại còn tặng kèm thêm một chai dầu ớt nữa chứ!
Vương Thanh Nghiên thật sự muốn khóc ré lên vì sung sướng, ông trời ơi, ai mà hiểu được nỗi lòng thèm ăn cay của cô chứ! Trên kênh thế giới cũng có mấy thánh "bú đá" không ăn được cay nên toàn đem bán dầu ớt, cô nàng phải bỏ cả đống tiền ra tranh mua mới được một chai đấy.
Từ hồi có được chai dầu ớt, cô nàng ăn uống cũng phải nhẹ nhàng, từ tốn, sợ hết mất.
Cô nàng nâng niu cất chai dầu ớt vào kho, mà thôi dù sao thì game nông trại của cô cũng lên cấp 10 rồi, cây trồng mới chính là ớt đó nha!
Bây giờ trong tay cô nàng tiền nhiều như quân Nguyên, lúc đó cứ quất luôn một cái xưởng chế biến ớt!
Tới lúc đó, tương ớt ra đời, game thủ trong game chắc chắn phải há hốc mồm vì kinh ngạc.
Người chơi không ăn được cay dù sao cũng chỉ là số ít, phần lớn mọi người vẫn thích cái cảm giác cay xé lưỡi mà.
Thử nghĩ mà xem, đang nhai nhồm nhồm cái bánh mì ngũ cốc mà cắn thêm một miếng ớt cay cay tê tê thì còn gì bằng!
Đa phần game thủ bình thường chỉ cần giải quyết được cái bao tử đã là tốt lắm rồi, rương mà mở ra đồ ăn ngon ngon là y như rằng lại đem lên kênh thế giới rao bán đổi lấy thứ cần thiết hơn.
Muốn bán được đống ớt trong tay, chỉ có thể trông cậy vào việc thời gian chế biến tương ớt với số lượng ớt cần thiết trong xưởng ít ít một chút.
Như vậy mới giảm được giá thành, để cho game thủ bình thường cũng có thể mua được.
Giả sử chi phí sản xuất tương ớt trong xưởng mà cao ngất ngưởng, cô cũng đâu phải thánh nữ, chắc chắn phải tăng giá thôi.
Vương Thanh Nghiên lái xe bon bon thêm một đoạn nữa, khoảng chừng mười phút sau mới dừng xe nghỉ ngơi.
Lúc ở trong phó bản, tranh thủ lúc rảnh rỗi, cô nàng cũng đã dùng căn bếp của Mập Trà Trà để làm một mớ đồ ăn nhanh rồi.
Số đồ ăn này đều được cất kỹ trong kho hết cả. Vì phần lớn nguyên liệu trong tay đều phải bán đi để đổi lấy thịt heo nên số lượng Vương Thanh Nghiên làm cũng không nhiều lắm.
Nhưng mà, bữa tối nay thì vẫn là ổn áp.
Vì nguyên liệu có hạn nên món Vương Thanh Nghiên làm nhiều nhất chính là thịt kho tàu và sườn xào chua ngọt.
Vương Thanh Nghiên lôi từ trong kho ra một đĩa thịt kho tàu, sau đó lại lấy thêm bát cơm trắng ngần đã nấu chín để sẵn trong đó.
Gạo cũng sắp hết rồi, lúc ở trong phó bản đã suýt chút nữa thì rơi vào tình trạng "cháy hàng". Vương Thanh Nghiên thầm nghĩ bụng, tối nay nhất định phải lên kênh thế giới gom thêm gạo mới được.
Cắn miếng thịt, xơi miếng cơm, Vương Thanh Nghiên chén no căng rún.
Ăn tối xong xuôi, bát đũa đã rửa, bụng vừa no cơm, chưa thích hợp vận động mạnh, đúng là vừa ăn xong người cứ uể oải, Vương Thanh Nghiên quyết định sẽ "lười" một tí.
Cô nàng mở cốp xe, ngồi phịch lên đó, nơi đã được cô trang bị một cái gối tựa êm ru.
Vương Thanh Nghiên ngồi đó, hai chân đung đưa trong không khí, tâm trạng phơi phới như cành đào gặp tết.
Bận rộn suốt mấy ngày nay, ngoài trừ giấc ngủ ban đêm thì chẳng còn chút thời gian rảnh rỗi nào.
Ngồi trong "ngôi nhà an toàn" của mình, Vương Thanh Nghiên vừa gặm cà chua vừa cảm nhận sự bình yên đến lạ.
Game sinh tồn thì làm gì có chuyện "bình yên là phúc", cô nàng chỉ kịp ngồi yên được một lúc thì bật dậy, lao vào tập luyện.
Không nói đến hai bình xăng đầy ụ, lại còn có thêm một thẻ thuộc tính nữa chứ!
Cái rương thứ hai lại còn tặng kèm thêm một chai dầu ớt nữa chứ!
Vương Thanh Nghiên thật sự muốn khóc ré lên vì sung sướng, ông trời ơi, ai mà hiểu được nỗi lòng thèm ăn cay của cô chứ! Trên kênh thế giới cũng có mấy thánh "bú đá" không ăn được cay nên toàn đem bán dầu ớt, cô nàng phải bỏ cả đống tiền ra tranh mua mới được một chai đấy.
Từ hồi có được chai dầu ớt, cô nàng ăn uống cũng phải nhẹ nhàng, từ tốn, sợ hết mất.
Cô nàng nâng niu cất chai dầu ớt vào kho, mà thôi dù sao thì game nông trại của cô cũng lên cấp 10 rồi, cây trồng mới chính là ớt đó nha!
Bây giờ trong tay cô nàng tiền nhiều như quân Nguyên, lúc đó cứ quất luôn một cái xưởng chế biến ớt!
Tới lúc đó, tương ớt ra đời, game thủ trong game chắc chắn phải há hốc mồm vì kinh ngạc.
Người chơi không ăn được cay dù sao cũng chỉ là số ít, phần lớn mọi người vẫn thích cái cảm giác cay xé lưỡi mà.
Thử nghĩ mà xem, đang nhai nhồm nhồm cái bánh mì ngũ cốc mà cắn thêm một miếng ớt cay cay tê tê thì còn gì bằng!
Đa phần game thủ bình thường chỉ cần giải quyết được cái bao tử đã là tốt lắm rồi, rương mà mở ra đồ ăn ngon ngon là y như rằng lại đem lên kênh thế giới rao bán đổi lấy thứ cần thiết hơn.
Muốn bán được đống ớt trong tay, chỉ có thể trông cậy vào việc thời gian chế biến tương ớt với số lượng ớt cần thiết trong xưởng ít ít một chút.
Như vậy mới giảm được giá thành, để cho game thủ bình thường cũng có thể mua được.
Giả sử chi phí sản xuất tương ớt trong xưởng mà cao ngất ngưởng, cô cũng đâu phải thánh nữ, chắc chắn phải tăng giá thôi.
Vương Thanh Nghiên lái xe bon bon thêm một đoạn nữa, khoảng chừng mười phút sau mới dừng xe nghỉ ngơi.
Lúc ở trong phó bản, tranh thủ lúc rảnh rỗi, cô nàng cũng đã dùng căn bếp của Mập Trà Trà để làm một mớ đồ ăn nhanh rồi.
Số đồ ăn này đều được cất kỹ trong kho hết cả. Vì phần lớn nguyên liệu trong tay đều phải bán đi để đổi lấy thịt heo nên số lượng Vương Thanh Nghiên làm cũng không nhiều lắm.
Nhưng mà, bữa tối nay thì vẫn là ổn áp.
Vì nguyên liệu có hạn nên món Vương Thanh Nghiên làm nhiều nhất chính là thịt kho tàu và sườn xào chua ngọt.
Vương Thanh Nghiên lôi từ trong kho ra một đĩa thịt kho tàu, sau đó lại lấy thêm bát cơm trắng ngần đã nấu chín để sẵn trong đó.
Gạo cũng sắp hết rồi, lúc ở trong phó bản đã suýt chút nữa thì rơi vào tình trạng "cháy hàng". Vương Thanh Nghiên thầm nghĩ bụng, tối nay nhất định phải lên kênh thế giới gom thêm gạo mới được.
Cắn miếng thịt, xơi miếng cơm, Vương Thanh Nghiên chén no căng rún.
Ăn tối xong xuôi, bát đũa đã rửa, bụng vừa no cơm, chưa thích hợp vận động mạnh, đúng là vừa ăn xong người cứ uể oải, Vương Thanh Nghiên quyết định sẽ "lười" một tí.
Cô nàng mở cốp xe, ngồi phịch lên đó, nơi đã được cô trang bị một cái gối tựa êm ru.
Vương Thanh Nghiên ngồi đó, hai chân đung đưa trong không khí, tâm trạng phơi phới như cành đào gặp tết.
Bận rộn suốt mấy ngày nay, ngoài trừ giấc ngủ ban đêm thì chẳng còn chút thời gian rảnh rỗi nào.
Ngồi trong "ngôi nhà an toàn" của mình, Vương Thanh Nghiên vừa gặm cà chua vừa cảm nhận sự bình yên đến lạ.
Game sinh tồn thì làm gì có chuyện "bình yên là phúc", cô nàng chỉ kịp ngồi yên được một lúc thì bật dậy, lao vào tập luyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.