Trèo Cửa Sổ Gây Án: Ông Xã Ra Tay Nhẹ Nhàng
Chương 239: Biết cách thể hiện
Xán Miểu Ái Ngư
16/07/2018
Cô nhìn vào màn hình, thấy người gọi là Lục Tú Nhân thì vội vàng nhận nghe.
“ Mẹ, mẹ sao rồi?" Thủy Miểu Miểu lo lắng hỏi.
“ Miểu Miểu, bác sĩ nói mẹ hồi phục rất tốt, sáng nay làm thủ tục, mẹ đã về nhà rồi ".Lục Tú Nhân từ từ nói.
“ Mẹ …” Thủy Miểu Miểu kêu lên một tiếng.
Sao lại phải gấp gáp về nhà như vậy.
Thủy Miểu Miểu biết, Lục Tú Nhân đơn giản là không muốn tốn thêm tiền của cô nữa.
Vô vàn điều muốn nói lại bị nghẹn lại nơi cổ họng.
“ Khi nào rảnh con sẽ đến thăm mẹ ". Thủy Miểu Miểu ôn nhu nói.
“ Con nha, cứ đối tốt với Thẩm tiên sinh là mẹ yên lòng. Đừng có gặp Dạ Lăng Dật nữa, hai đứa vĩnh viễn không thể trở lại với nhau được đâu ". Nói đến Dạ Lăng Dật, giọng Lục Tú Nhân trùng xuống.
Thủy Miểu Miểu không muốn Lục Tú Nhân phải lo lắng, vội vàng nói với Lục Tú Nhân:" Bây giờ con đang cùng với Mặc Thần ăn cơm, không có mâu thuẫn gì cả, mẹ yên tâm đi. Trước đó, con làm cho anh ấy nổi giận nhưng sau đó đã ổn rồi ạ ".
“ Là sao?" Lục Tú Nhân không nhịn được liền hỏi.
“ Con đưa máy cho Mặc Thần nói chuyện với mẹ nhé ". Thủy Miểu Miểu đưa điện thoại di động cho Thẩm Mặc Thần, tròng mắt khẽ liếc qua điện thoại, đáng thương nhìn anh.
Thẩm Mặc Thần liếc cô một cái, lười biếng dựa người vào ghế, ngón tay gõ nhẹ lên bàn, dáng vẻ như không muốn nghe điện thoại.
Thủy Miểu Miểu lôi tay áo anh, nhỏ giọng nói:" Sau này tôi sẽ biểu hiện tốt ".
Thẩm Mặc Thần nhớ lại lúc ở lầu bốn, đúng là biểu hiện không tệ, hơi nhếch lên khóe miệng, nhận lấy điện thoại từ tay Thủy Miểu Miểu, bờ môi lộ ra nụ cười tiêu chuẩn, thân thiện nói:" Chào dì, con đang cùng với Miểu Miểu ăn cơm, gần đây dì thấy trong người đã đỡ hơn nhiều chưa?"
“ À, À, đỡ, hơn nhiều rồi. Miểu Miểu hơi tùy hứng, mong Thẩm tiên sinh bao dung ". Tiếng Lục Tú Nhân vang lên, vô cùng vui vẻ nói.
Ánh mắt Thẩm Mặc Thần dò xét Thủy Miểu Miểu, ôn nhu nhã nhặn nói:" Cô ấy đúng là rất tùy hứng nhưng được cái thông minh, hôm nào mời dì lên nhà con chơi vài ngày ".
Thủy Miểu Miểu:" …”
Anh không sợ Lục Tú Nhân nhận lời sẽ bị lộ tẩy sao.
“ Ừ, được rồi. Các con ăn cơm đi nha, đừng để đói bụng, chú ý giữ gìn sức khỏe ". Lục Tú Nhân mỉm cười, nói xong liền cúp điện thoại.
Thẩm Mặc Thần đưa trả điện thoại cho Thủy Miểu Miểu.
“ Cảm ơn anh ". Thủy Miểu Miểu nhận lấy điện thoại, thở phào nhẹ nhõm.
“ Chuyện kết hôn của chúng ta, có cần nói cho dì biết không?" Thẩm Mặc Thần như suy nghĩ đến điều gì liền hỏi.
Thủy Miểu Miểu cầm điện thoại di động, lắc đầu nói:" Chúng ta kết hôn không tổ chức, cũng không mời mẹ xuống, mẹ sẽ nghĩ thế nào? Hơn nữa, hai năm sau chúng ta sẽ ly hôn, mẹ sẽ lại buồn 1 lần, tôi nghĩ không cần thiết ".
Sắc mặt Thẩm Mặc Thần hơi xuống sắc.
Trước khi kết hôn đã nghĩ đến ly hôn, nói ra còn rất thoải mái nữa.
Nghe thấy những lời này của cô, sao tâm tình anh lại không thấy thoải mái nhỉ.
Điện thoại của Thẩm Mặc Thần vang lên, anh lấy ra xem, là Lâm Mỹ Quyên gọi, anh phiền não nhận nghe, giọng trầm xuống:" Mẹ, có chuyện gì sao?"
“ Thần Thần, con mau về ngay. Ông nội con đang nguy kịch, phải đưa đi cấp cứu rồi ". Lâm Mỹ Quyên gấp gáp nói.
Trong mắt Thẩm Mặc Thần thoáng qua một vệt sáng, lo lắng hỏi:" Chuyện gì xảy ra vậy? Trước đó không phải ông nội đang rất khỏe sao?"
“ Đều tại mẹ, đưa Ân Diêu đến thăm ông. Cô ấy không cẩn thận mang đến mấy nhành hoa trúc đào. Bác sĩ nói, hoa trúc đào có thể làm cho không khí trong lành, làm cho khung cảnh thêm tươi đẹp, nhưng nó lại có độc. Cũng không biết chuyện gì xảy ra, ông nội con sau khi uống phải nước có lẫn phấn hoa thì lập tức phải đưa đi cấp cứu. Thật xin lỗi, Thần Thần là mẹ không chăm sóc tốt cho ông nội ". Lâm Mỹ Quyên vừa nói vừa xin lỗi.
“ Con biết rồi, con sẽ về ngay ". Thẩm Mặc Thần cúp máy, đứng dậy, bước ra phía cửa ngoài.
Thủy Miểu Miểu nghe những lời anh nói, lờ mờ hiểu ra nhất định ông nội anh đã xảy ra chuyện.
Nếu như ông nội anh không qua được, việc anh và cô kết hôn có cần thiết nữa không?
“ Mẹ, mẹ sao rồi?" Thủy Miểu Miểu lo lắng hỏi.
“ Miểu Miểu, bác sĩ nói mẹ hồi phục rất tốt, sáng nay làm thủ tục, mẹ đã về nhà rồi ".Lục Tú Nhân từ từ nói.
“ Mẹ …” Thủy Miểu Miểu kêu lên một tiếng.
Sao lại phải gấp gáp về nhà như vậy.
Thủy Miểu Miểu biết, Lục Tú Nhân đơn giản là không muốn tốn thêm tiền của cô nữa.
Vô vàn điều muốn nói lại bị nghẹn lại nơi cổ họng.
“ Khi nào rảnh con sẽ đến thăm mẹ ". Thủy Miểu Miểu ôn nhu nói.
“ Con nha, cứ đối tốt với Thẩm tiên sinh là mẹ yên lòng. Đừng có gặp Dạ Lăng Dật nữa, hai đứa vĩnh viễn không thể trở lại với nhau được đâu ". Nói đến Dạ Lăng Dật, giọng Lục Tú Nhân trùng xuống.
Thủy Miểu Miểu không muốn Lục Tú Nhân phải lo lắng, vội vàng nói với Lục Tú Nhân:" Bây giờ con đang cùng với Mặc Thần ăn cơm, không có mâu thuẫn gì cả, mẹ yên tâm đi. Trước đó, con làm cho anh ấy nổi giận nhưng sau đó đã ổn rồi ạ ".
“ Là sao?" Lục Tú Nhân không nhịn được liền hỏi.
“ Con đưa máy cho Mặc Thần nói chuyện với mẹ nhé ". Thủy Miểu Miểu đưa điện thoại di động cho Thẩm Mặc Thần, tròng mắt khẽ liếc qua điện thoại, đáng thương nhìn anh.
Thẩm Mặc Thần liếc cô một cái, lười biếng dựa người vào ghế, ngón tay gõ nhẹ lên bàn, dáng vẻ như không muốn nghe điện thoại.
Thủy Miểu Miểu lôi tay áo anh, nhỏ giọng nói:" Sau này tôi sẽ biểu hiện tốt ".
Thẩm Mặc Thần nhớ lại lúc ở lầu bốn, đúng là biểu hiện không tệ, hơi nhếch lên khóe miệng, nhận lấy điện thoại từ tay Thủy Miểu Miểu, bờ môi lộ ra nụ cười tiêu chuẩn, thân thiện nói:" Chào dì, con đang cùng với Miểu Miểu ăn cơm, gần đây dì thấy trong người đã đỡ hơn nhiều chưa?"
“ À, À, đỡ, hơn nhiều rồi. Miểu Miểu hơi tùy hứng, mong Thẩm tiên sinh bao dung ". Tiếng Lục Tú Nhân vang lên, vô cùng vui vẻ nói.
Ánh mắt Thẩm Mặc Thần dò xét Thủy Miểu Miểu, ôn nhu nhã nhặn nói:" Cô ấy đúng là rất tùy hứng nhưng được cái thông minh, hôm nào mời dì lên nhà con chơi vài ngày ".
Thủy Miểu Miểu:" …”
Anh không sợ Lục Tú Nhân nhận lời sẽ bị lộ tẩy sao.
“ Ừ, được rồi. Các con ăn cơm đi nha, đừng để đói bụng, chú ý giữ gìn sức khỏe ". Lục Tú Nhân mỉm cười, nói xong liền cúp điện thoại.
Thẩm Mặc Thần đưa trả điện thoại cho Thủy Miểu Miểu.
“ Cảm ơn anh ". Thủy Miểu Miểu nhận lấy điện thoại, thở phào nhẹ nhõm.
“ Chuyện kết hôn của chúng ta, có cần nói cho dì biết không?" Thẩm Mặc Thần như suy nghĩ đến điều gì liền hỏi.
Thủy Miểu Miểu cầm điện thoại di động, lắc đầu nói:" Chúng ta kết hôn không tổ chức, cũng không mời mẹ xuống, mẹ sẽ nghĩ thế nào? Hơn nữa, hai năm sau chúng ta sẽ ly hôn, mẹ sẽ lại buồn 1 lần, tôi nghĩ không cần thiết ".
Sắc mặt Thẩm Mặc Thần hơi xuống sắc.
Trước khi kết hôn đã nghĩ đến ly hôn, nói ra còn rất thoải mái nữa.
Nghe thấy những lời này của cô, sao tâm tình anh lại không thấy thoải mái nhỉ.
Điện thoại của Thẩm Mặc Thần vang lên, anh lấy ra xem, là Lâm Mỹ Quyên gọi, anh phiền não nhận nghe, giọng trầm xuống:" Mẹ, có chuyện gì sao?"
“ Thần Thần, con mau về ngay. Ông nội con đang nguy kịch, phải đưa đi cấp cứu rồi ". Lâm Mỹ Quyên gấp gáp nói.
Trong mắt Thẩm Mặc Thần thoáng qua một vệt sáng, lo lắng hỏi:" Chuyện gì xảy ra vậy? Trước đó không phải ông nội đang rất khỏe sao?"
“ Đều tại mẹ, đưa Ân Diêu đến thăm ông. Cô ấy không cẩn thận mang đến mấy nhành hoa trúc đào. Bác sĩ nói, hoa trúc đào có thể làm cho không khí trong lành, làm cho khung cảnh thêm tươi đẹp, nhưng nó lại có độc. Cũng không biết chuyện gì xảy ra, ông nội con sau khi uống phải nước có lẫn phấn hoa thì lập tức phải đưa đi cấp cứu. Thật xin lỗi, Thần Thần là mẹ không chăm sóc tốt cho ông nội ". Lâm Mỹ Quyên vừa nói vừa xin lỗi.
“ Con biết rồi, con sẽ về ngay ". Thẩm Mặc Thần cúp máy, đứng dậy, bước ra phía cửa ngoài.
Thủy Miểu Miểu nghe những lời anh nói, lờ mờ hiểu ra nhất định ông nội anh đã xảy ra chuyện.
Nếu như ông nội anh không qua được, việc anh và cô kết hôn có cần thiết nữa không?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.