Chương 22:
Nhất Cửu Huyền Âm
18/08/2021
Ngày hôm sau là về Trung Quốc.... Về trấn Z về tỉnh M của thành phố A rồi. Lần này đi chơi nhưng sao trong lòng Tôn Noãn Tịch vẫn buồn bực.
Cô không bằng lòng cái gì?
Lục Triển Bách vẫn ôn hòa đeo tai phone nhắm mắt thưởng thức giai điệu mà nó mang đến.... Tên này sao lại có thể bình tĩnh như thế ? Có phải gắn xem chuyện này chỉ là trò đùa? Hăn thực sự không để ý đến cô?
Hắn tuyệt tình quá!
Về đế cổng nhà. Tôn Noãn Tịch chạy vội xuống xe... Sao đi có 1 tuần mà sao trông quê hương lại thay đổi trong 1 vậy. Có phải nó thay đổi quá sớm cũng như lòng người thay đổi một sớm một chiều? Quá đúng đi!
Tôn Noãn Tịch cất gọn quần áo xong xuôi liền chạy đến phía cửa sổ. Dường như đây là thói quen. Vén tấm rèm...
- Gì chứ! Chú Lục bảo cấm cửa chính chứ đâu có cấm cả cửa phụ?
Cùng lúc đó Lục Triển Bách đang vân vê cái điện thoại! Trên màn hình là một cô gái đang chơi đu quay. Một khung cảnh như chỉ sống dậy để làm tôn lên vẻ đẹp ngây thơ của cô bé vậy! Đáng yêu quá!
Lục triển Bách sờ sờ màn hình. Nhớ quá mà không thể sang... Làm sao để đối diện với bé con?
Lỗi này sao mà to thế cơ chứ!
Lục Triển Bách đứng dậy mở cánh cửa sổ...
Cậu đi đến chiếc giường thân thuộc, bên trên là cô gái nhỏ bé mà cậu hằng mong muốn lạm nhận của mình.
Vuốt nhẹ mái tóc...
- Ai bắt nạt hay sao mà khóc đến ướt gối rồi?
- Tại anh bắt nạt em!
Tôn Noãn Tịch mở mắt. Tạu sao con người này cứ phảu vụng trộm như vậy nhỉ? Sao cứ phải rình lúc người ta chuẩn bị ngủ bì lại đến phá rối?
- Sao anh lại đi uống rượu?
- Em chưa ngủ sao?
- Anh không được đánh trống lảng!
Lục Triển Bách dương mắt nhìn con mèo nhỏ giả làm sư tử hằn giọng... Có chút đáng yêu.
- Chẳng phải anh nói rồi sao? Vì em!
- Vì em? Em còn khpong biết anh đi mấy giờ đi qúan nào nữa là!
- Em hiểu sai rồi! Vì tương tư nghĩ về em!
-------------
Đã 1 tháng trôi qua. Tôn Noãn Tịch bây giờ là lần thứ 2 đến ngôi trường cao trung A này...
Đây là lần nhập học của Tôn Noãn Tịch và đi tìm ký túc...
Lục Triển Bách dẫn cô gái đi hết khu trường, tìm hết mọi nơi!
Đên khu ký túc...
- Cháu này đây là ký túc nữ nên giới tính khác không được vào!
- Dạ vâng! Em biết phòng mình chưa?
- Dạ! Là 506 .
- Ừm! Ba anh đã sắp sếp em ở cùng Viên Băng Nghiên, Nhạc Ly Khả còn có cả cô gái ngồi thi cùng em - Hà Sam Sam!
Lục Triển Bách nói xong hơi kéo dài ra. Cậu thực sự rất muốn níu thời gian chậm lại để cậu còn đứng đây với cô gái !
- Oa anh là tốt nhất!
Tôn Noãn Tịch nhảy cẫn lên. Ôm vai bá cổ người ' anh trai ' này!
- Tốt nhất kể bây giờ đến mai sau!
Cậu chính là có dụng ý!
Lê thân từng bước lên cầu thang...
Sao kí túc này lại như cái khách sạn 10 tầng ý nhỉ. Lên lên đến nửa ký túc mới tìm được phòng!
- Bạn ơi ! Chúng ta gặp lại nhau rồi!
Hà Sam Sam từ lúc nào đã thình lình đằng sau...
- Trông bạn có phải rất nhọc không? Để mình xách cho!
Hà Sam Sam tốt tính như thế sợ ai yêu cậu ấy sẽ hư tâm hồn mất.
- Được không? Bạn cũng nhiều đồ lắm đó!
- Được mà! Tớ từ bé đến giờ vẫn luôn giữ thói quen chạy bộ nên việc lên cầu thang cũng không khó gì! Vả lại tớ có thể lực rất tốt từ khi tập võ đến giờ, chưa ai dám qua mặt tớ nên lần nào thi cũng đạt quán quân hết!
Hà Sam Sam cố gắng thuyết phục Tôn noãn Tịch tin vào khả năng của mình!
- Ừm tạm tin cậu vậy!
Lên lên đến phòng...
- Đây là phòng của tớ phòng cậu ở đâu? Tớ mang đến phòng dù gì khối 10 cũng ở cùng tầng mà!
- Cậu ơi đây cũng là phòng tớ!
Hà Sam Sma chính thức đơ toàn tập!
- Cậu ở cùng phòng với tớ à?
- Ừm! Chúng ta bạn ký túc rồi a!
Hà Sam Sma lình kình vác đồ vào.
- A! Viên Băng Nghiên chúng ta lại gặp nhau nữa rồi!
Viên Năng Nghiên đứng hình! Đây là cái người mà cô đấu tại vĩ quán.
Viên Băng Nghiên từ bé đến giờ chưa từng sợ ai ngoài 4 người!
Viên mạ Viên ba, tên biến thái Lôi Tử Cách và mới đây chính là Hà Sam Sam có thể lực tốt đến nỗi vật một người khỏe nhất đội như cô đây đến nỗi te tua!!!
Chủ cần có người này thi đấu chính là ngôi quán quân chỉ co một chủ.
Cô không bằng lòng cái gì?
Lục Triển Bách vẫn ôn hòa đeo tai phone nhắm mắt thưởng thức giai điệu mà nó mang đến.... Tên này sao lại có thể bình tĩnh như thế ? Có phải gắn xem chuyện này chỉ là trò đùa? Hăn thực sự không để ý đến cô?
Hắn tuyệt tình quá!
Về đế cổng nhà. Tôn Noãn Tịch chạy vội xuống xe... Sao đi có 1 tuần mà sao trông quê hương lại thay đổi trong 1 vậy. Có phải nó thay đổi quá sớm cũng như lòng người thay đổi một sớm một chiều? Quá đúng đi!
Tôn Noãn Tịch cất gọn quần áo xong xuôi liền chạy đến phía cửa sổ. Dường như đây là thói quen. Vén tấm rèm...
- Gì chứ! Chú Lục bảo cấm cửa chính chứ đâu có cấm cả cửa phụ?
Cùng lúc đó Lục Triển Bách đang vân vê cái điện thoại! Trên màn hình là một cô gái đang chơi đu quay. Một khung cảnh như chỉ sống dậy để làm tôn lên vẻ đẹp ngây thơ của cô bé vậy! Đáng yêu quá!
Lục triển Bách sờ sờ màn hình. Nhớ quá mà không thể sang... Làm sao để đối diện với bé con?
Lỗi này sao mà to thế cơ chứ!
Lục Triển Bách đứng dậy mở cánh cửa sổ...
Cậu đi đến chiếc giường thân thuộc, bên trên là cô gái nhỏ bé mà cậu hằng mong muốn lạm nhận của mình.
Vuốt nhẹ mái tóc...
- Ai bắt nạt hay sao mà khóc đến ướt gối rồi?
- Tại anh bắt nạt em!
Tôn Noãn Tịch mở mắt. Tạu sao con người này cứ phảu vụng trộm như vậy nhỉ? Sao cứ phải rình lúc người ta chuẩn bị ngủ bì lại đến phá rối?
- Sao anh lại đi uống rượu?
- Em chưa ngủ sao?
- Anh không được đánh trống lảng!
Lục Triển Bách dương mắt nhìn con mèo nhỏ giả làm sư tử hằn giọng... Có chút đáng yêu.
- Chẳng phải anh nói rồi sao? Vì em!
- Vì em? Em còn khpong biết anh đi mấy giờ đi qúan nào nữa là!
- Em hiểu sai rồi! Vì tương tư nghĩ về em!
-------------
Đã 1 tháng trôi qua. Tôn Noãn Tịch bây giờ là lần thứ 2 đến ngôi trường cao trung A này...
Đây là lần nhập học của Tôn Noãn Tịch và đi tìm ký túc...
Lục Triển Bách dẫn cô gái đi hết khu trường, tìm hết mọi nơi!
Đên khu ký túc...
- Cháu này đây là ký túc nữ nên giới tính khác không được vào!
- Dạ vâng! Em biết phòng mình chưa?
- Dạ! Là 506 .
- Ừm! Ba anh đã sắp sếp em ở cùng Viên Băng Nghiên, Nhạc Ly Khả còn có cả cô gái ngồi thi cùng em - Hà Sam Sam!
Lục Triển Bách nói xong hơi kéo dài ra. Cậu thực sự rất muốn níu thời gian chậm lại để cậu còn đứng đây với cô gái !
- Oa anh là tốt nhất!
Tôn Noãn Tịch nhảy cẫn lên. Ôm vai bá cổ người ' anh trai ' này!
- Tốt nhất kể bây giờ đến mai sau!
Cậu chính là có dụng ý!
Lê thân từng bước lên cầu thang...
Sao kí túc này lại như cái khách sạn 10 tầng ý nhỉ. Lên lên đến nửa ký túc mới tìm được phòng!
- Bạn ơi ! Chúng ta gặp lại nhau rồi!
Hà Sam Sam từ lúc nào đã thình lình đằng sau...
- Trông bạn có phải rất nhọc không? Để mình xách cho!
Hà Sam Sam tốt tính như thế sợ ai yêu cậu ấy sẽ hư tâm hồn mất.
- Được không? Bạn cũng nhiều đồ lắm đó!
- Được mà! Tớ từ bé đến giờ vẫn luôn giữ thói quen chạy bộ nên việc lên cầu thang cũng không khó gì! Vả lại tớ có thể lực rất tốt từ khi tập võ đến giờ, chưa ai dám qua mặt tớ nên lần nào thi cũng đạt quán quân hết!
Hà Sam Sam cố gắng thuyết phục Tôn noãn Tịch tin vào khả năng của mình!
- Ừm tạm tin cậu vậy!
Lên lên đến phòng...
- Đây là phòng của tớ phòng cậu ở đâu? Tớ mang đến phòng dù gì khối 10 cũng ở cùng tầng mà!
- Cậu ơi đây cũng là phòng tớ!
Hà Sam Sma chính thức đơ toàn tập!
- Cậu ở cùng phòng với tớ à?
- Ừm! Chúng ta bạn ký túc rồi a!
Hà Sam Sma lình kình vác đồ vào.
- A! Viên Băng Nghiên chúng ta lại gặp nhau nữa rồi!
Viên Năng Nghiên đứng hình! Đây là cái người mà cô đấu tại vĩ quán.
Viên Băng Nghiên từ bé đến giờ chưa từng sợ ai ngoài 4 người!
Viên mạ Viên ba, tên biến thái Lôi Tử Cách và mới đây chính là Hà Sam Sam có thể lực tốt đến nỗi vật một người khỏe nhất đội như cô đây đến nỗi te tua!!!
Chủ cần có người này thi đấu chính là ngôi quán quân chỉ co một chủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.