Chương 16: Nhiệm vụ đầu tiên
Khi Lạc Viết
05/07/2023
"Tri Túc Thường Lạc, sư muội các con, đồ đệ cuối cùng của ta." Tiêu Thanh Dạ thản nhiên trả lời.
Sau khi nghe sư phụ nói, ngoại trừ đại sư huynh vẫn còn giữ được nét mặt điềm nhiên ra, thì những người còn lại đều há hốc không dám tin vào những gì mình nghe thấy.
"Tiểu... Tiểu sư muội?"
Tam sư huynh Tư Vũ nhìn ta với ánh mắt dò xét, ta cũng miễn cưỡng gật đầu, đáp lời:
"Sư huynh."
Về phía Thường Lan, nàng ta sững người vài giây rồi nhanh chóng trở về với trạng thái điềm đạm như ban đầu. Trên khuôn mặt nàng nở một nụ cười thật miễn cưỡng, tính lại gần ta để xoa đầu.
Theo quán tính, ta lập tức né xa, núp ở đằng sau vạt áo của sư phụ.
Tay Thường Lan lơ lửng giữa không trung, sắc mặt nàng lúc này có hơi tái nhợt, sau đó liền ngượng ngùng thu tay lại.
"Tốt... tốt quá, từ nay chúng ta có thêm một tiểu sư muội rồi."
"Yeah! Vậy là từ này sư tỷ không còn là nữ nhân duy nhất của Thanh Dạ các này nữa, cuối cùng cũng có thêm đồng minh mới rồi." Tam sư huynh hô hào vui mừng nói.
Tư Vũ quả đúng là thánh vạ miệng. Đã không nói thì thôi, càng nói lại càng khiến cả khuôn mặt Thường Lan tím tái.
Thường Lan liếc xéo Tư Vũ, nắm chặt tay, rồi dùng móng tay dài nhọn bấu chặt vào da mình.
Kiếp trước, ta cứ nghĩ thái độ lạnh nhạt của nhị sư tỷ đối với ta là do ta không đủ tốt, khiến sư tỷ buồn lòng.
Bây giờ xem ra, ta đã phát hiện thêm một nguyên nhân mới.
Nàng cảm thấy ta là mối đe dọa, nàng đồ kỵ ta.
Khi còn đang nghĩ ngợi lung tung thì thanh âm hệ thống ở trong đầu đột nhiên réo lên:
"Ký chủ, ký chủ... Xin vui lòng xây dựng mối quan hệ tốt với nữ phụ Thường Lan. Sau này cô còn phải hợp sức với nàng ta để hãm hại nữ chính nữa."
Tạo quan hệ tốt với người có sát ý với bản thân?
Đùa gì vậy?
"Ta không làm!" Nói rồi, ta trực tiếp làm lơ hệ thống, mặc cho cục bông trắng bất lực khuyên nhủ.
Ta phát hiện, sư phụ và đại sư huynh nhìn nhau với một ánh mắt thâm trường ý vị. Sư phụ không hề hé lời, đại sư huynh cũng chẳng mở miệng, thế nhưng vừa nhìn lại có thể ăn ý mà hiểu nhau một cách kỳ lạ.
Đại sư huynh khẽ gật đầu, tiến lại gần ta, khuỵu một chân xuống, nhìn ta rồi dịu dàng mỉm cười:
"Tiểu sư muội, ta là Tư Hy, sau này chính là đại sư huynh của muội."
Vị thiếu niên phong nhã trước mắt chính là đại sư huynh của ta. Tính tình huynh ấy rất tốt. Ở huyền môn, ngoại trừ sư phụ ra thì Tư Hy là người thân cận nhất với ta ở kiếp trước.
Chỉ đáng tiếc, trời lại đố kỵ người tài, ta vừa gia nhập Huyền môn không bao lâu, đã nghe tin Tư Hy gặp nạn trong bí cảnh tu luyện.
Có người nói, đã tận mắt nhìn thấy Tư Hy bị ma thú cắn xé đến chết, cũng có người cho răng, bí cảnh nguy hiểm, e rằng Tư Hy lành ít dữ nhiều.
Không rõ thực hư thế nào, chỉ biết, trước khi ta chết thì vẫn chưa được gặp lại Tư Hy lần nào.
Đáp lại lời của đại sư huynh, ta chớp chớp mắt, gật đầu xem như đã hiểu, sau đó liền cong mắt cười;
"Đại sư huynh."
Tư Hy sững người một hồi lâu, xong lại cười rộ lên như sắc xuân vừa đến:
"Ngoan." Nói rồi, huynh ấy lấy tay rồi xoa nhẹ lên đầu ta.
Lúc này, nếu ta ngẩng đầu nhìn lên thì đã có thể chứng kiến sư phụ đang nhìn chằm chằm vào bàn tay đại sư huynh đang để trên đầu ta với vẻ mặt có hơi khó chịu.
Vẫn giống như kịch bản kiếp trước, sau khi đại sư huynh chủ động giới thiệu thì lần lượt Thường Lan và Tư Vũ cũng bắt đầu giới thiệu.
Ta gật đầu, đáp lại qua loa.
"Thanh Dạ Các rộng lớn như thế, lại còn trống nhiều phòng viện, không biết tiểu sư muội nên ở đâu ạ? Đại sư huynh dè dặt hỏi.
Tiêu Thanh Dạ còn kịp chưa đáp lời, Thường Lan đã cất tiếng chen ngang:
"Sư phụ, Thường Lạc còn nhỏ. Hay là để muội ấy ở biệt viện của ta để ta dễ thuận tiện chăm sóc."
"Sư phụ, cho muội ấy đến ở cạnh viện của ta đi. Bây giờ ta đã được làm sư huynh rồi. Ta muốn được chiếu cố muội ấy nhiều hơn." Tam sư huynh cũng lên tiếng đề nghị.
Nghe Tư Vũ nói, sư phụ khẽ chau mày:
"Không được. Nam nữ ít nhiều khác biệt."
Ta phát hiện, mới vừa rồi hình như đại sư huynh cũng đang định chủ động kiến nghị. Nhưng sau khi nghe sư phụ nói, khuôn mặt y có chút hụt hẫng, sau đó liền quay trở lại với thái độ chính chắn trang nghiêm.
Hệ thống: "Ding... Nhiệm vụ thứ nhất sắp bắt đầu công bố."
Hệ thống: "Nhiệm vụ đầu tiên, tìm cách ở biệt viện của nam chính."
Ta: "?!"
Hết chương 16
(Đọc chương mới sớm nhất tại page Khi Lạc Viết)
———
Về tác giả:
Fanpage: Khi Lạc Viết
Group: Ngôn tình mãi keo - Khi Lạc Viết
Tiktok: @Khilacviet
Wattpad: @Khilacviet
Sau khi nghe sư phụ nói, ngoại trừ đại sư huynh vẫn còn giữ được nét mặt điềm nhiên ra, thì những người còn lại đều há hốc không dám tin vào những gì mình nghe thấy.
"Tiểu... Tiểu sư muội?"
Tam sư huynh Tư Vũ nhìn ta với ánh mắt dò xét, ta cũng miễn cưỡng gật đầu, đáp lời:
"Sư huynh."
Về phía Thường Lan, nàng ta sững người vài giây rồi nhanh chóng trở về với trạng thái điềm đạm như ban đầu. Trên khuôn mặt nàng nở một nụ cười thật miễn cưỡng, tính lại gần ta để xoa đầu.
Theo quán tính, ta lập tức né xa, núp ở đằng sau vạt áo của sư phụ.
Tay Thường Lan lơ lửng giữa không trung, sắc mặt nàng lúc này có hơi tái nhợt, sau đó liền ngượng ngùng thu tay lại.
"Tốt... tốt quá, từ nay chúng ta có thêm một tiểu sư muội rồi."
"Yeah! Vậy là từ này sư tỷ không còn là nữ nhân duy nhất của Thanh Dạ các này nữa, cuối cùng cũng có thêm đồng minh mới rồi." Tam sư huynh hô hào vui mừng nói.
Tư Vũ quả đúng là thánh vạ miệng. Đã không nói thì thôi, càng nói lại càng khiến cả khuôn mặt Thường Lan tím tái.
Thường Lan liếc xéo Tư Vũ, nắm chặt tay, rồi dùng móng tay dài nhọn bấu chặt vào da mình.
Kiếp trước, ta cứ nghĩ thái độ lạnh nhạt của nhị sư tỷ đối với ta là do ta không đủ tốt, khiến sư tỷ buồn lòng.
Bây giờ xem ra, ta đã phát hiện thêm một nguyên nhân mới.
Nàng cảm thấy ta là mối đe dọa, nàng đồ kỵ ta.
Khi còn đang nghĩ ngợi lung tung thì thanh âm hệ thống ở trong đầu đột nhiên réo lên:
"Ký chủ, ký chủ... Xin vui lòng xây dựng mối quan hệ tốt với nữ phụ Thường Lan. Sau này cô còn phải hợp sức với nàng ta để hãm hại nữ chính nữa."
Tạo quan hệ tốt với người có sát ý với bản thân?
Đùa gì vậy?
"Ta không làm!" Nói rồi, ta trực tiếp làm lơ hệ thống, mặc cho cục bông trắng bất lực khuyên nhủ.
Ta phát hiện, sư phụ và đại sư huynh nhìn nhau với một ánh mắt thâm trường ý vị. Sư phụ không hề hé lời, đại sư huynh cũng chẳng mở miệng, thế nhưng vừa nhìn lại có thể ăn ý mà hiểu nhau một cách kỳ lạ.
Đại sư huynh khẽ gật đầu, tiến lại gần ta, khuỵu một chân xuống, nhìn ta rồi dịu dàng mỉm cười:
"Tiểu sư muội, ta là Tư Hy, sau này chính là đại sư huynh của muội."
Vị thiếu niên phong nhã trước mắt chính là đại sư huynh của ta. Tính tình huynh ấy rất tốt. Ở huyền môn, ngoại trừ sư phụ ra thì Tư Hy là người thân cận nhất với ta ở kiếp trước.
Chỉ đáng tiếc, trời lại đố kỵ người tài, ta vừa gia nhập Huyền môn không bao lâu, đã nghe tin Tư Hy gặp nạn trong bí cảnh tu luyện.
Có người nói, đã tận mắt nhìn thấy Tư Hy bị ma thú cắn xé đến chết, cũng có người cho răng, bí cảnh nguy hiểm, e rằng Tư Hy lành ít dữ nhiều.
Không rõ thực hư thế nào, chỉ biết, trước khi ta chết thì vẫn chưa được gặp lại Tư Hy lần nào.
Đáp lại lời của đại sư huynh, ta chớp chớp mắt, gật đầu xem như đã hiểu, sau đó liền cong mắt cười;
"Đại sư huynh."
Tư Hy sững người một hồi lâu, xong lại cười rộ lên như sắc xuân vừa đến:
"Ngoan." Nói rồi, huynh ấy lấy tay rồi xoa nhẹ lên đầu ta.
Lúc này, nếu ta ngẩng đầu nhìn lên thì đã có thể chứng kiến sư phụ đang nhìn chằm chằm vào bàn tay đại sư huynh đang để trên đầu ta với vẻ mặt có hơi khó chịu.
Vẫn giống như kịch bản kiếp trước, sau khi đại sư huynh chủ động giới thiệu thì lần lượt Thường Lan và Tư Vũ cũng bắt đầu giới thiệu.
Ta gật đầu, đáp lại qua loa.
"Thanh Dạ Các rộng lớn như thế, lại còn trống nhiều phòng viện, không biết tiểu sư muội nên ở đâu ạ? Đại sư huynh dè dặt hỏi.
Tiêu Thanh Dạ còn kịp chưa đáp lời, Thường Lan đã cất tiếng chen ngang:
"Sư phụ, Thường Lạc còn nhỏ. Hay là để muội ấy ở biệt viện của ta để ta dễ thuận tiện chăm sóc."
"Sư phụ, cho muội ấy đến ở cạnh viện của ta đi. Bây giờ ta đã được làm sư huynh rồi. Ta muốn được chiếu cố muội ấy nhiều hơn." Tam sư huynh cũng lên tiếng đề nghị.
Nghe Tư Vũ nói, sư phụ khẽ chau mày:
"Không được. Nam nữ ít nhiều khác biệt."
Ta phát hiện, mới vừa rồi hình như đại sư huynh cũng đang định chủ động kiến nghị. Nhưng sau khi nghe sư phụ nói, khuôn mặt y có chút hụt hẫng, sau đó liền quay trở lại với thái độ chính chắn trang nghiêm.
Hệ thống: "Ding... Nhiệm vụ thứ nhất sắp bắt đầu công bố."
Hệ thống: "Nhiệm vụ đầu tiên, tìm cách ở biệt viện của nam chính."
Ta: "?!"
Hết chương 16
(Đọc chương mới sớm nhất tại page Khi Lạc Viết)
———
Về tác giả:
Fanpage: Khi Lạc Viết
Group: Ngôn tình mãi keo - Khi Lạc Viết
Tiktok: @Khilacviet
Wattpad: @Khilacviet
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.