Triền Miên Nhập Cốt Tổng Tài Yêu Say Đắm
Chương 311
Phong Hăng Lăng
26/08/2022
Có thể là do bản thân cũng sắp làm.
mẹ rồi nên Tuyết Lạc đặc biệt có thể hiểu được tắm lòng È bao dung và tình yêu thương vô bờ bên của viện trưởng Trì.
Saử khi nghe Tuyết Lạc nói xong, – Viên Đóa Đóa không kìm chế nỗi liền ôm lấy cánh tay của Tuyết Lạc không ngừng thút thít.
Buồi chiều hai người họ ngủ rất ngon.
Thức dậy liền đi ăn một bát mì Lan Châu lớn ở khu ăn vặt gân trường đại học, sau đó mang tâm trạng vui vẻ đến cô nhi viện thăm viện trưởng Trì cũng sẵn tiện ngắm nhìn đám nhóc đáng yêu như thiên thần ở đây.
Mỗi lần tâm trạng chán nản muốn buông bỏ thì Tuyết Lạc lại đến cô nhi viện đề đứng nhìn đám nhóc này vui đùa.
Đây chính là cách hữu hiệu nhát đề Tuyết Lạc điều chỉnh lại tâm trạng.
Hầu hết đám nhóc ở đây đều bị khuyết tật bầm sinh dù nhỏ hay lón, nặng hay nhẹ nhưng trong mắt của Tuyết Lạc bọn nhóc đều hoàn mỹ hết.
Nhìn đám nhóc này nhảy nhót cười đùa ở xung quanh mình, tâm trạng của Tuyết Lạc dần dần trở nên tốt hơn.
Bát luận là đi đâu, thời tiết như thế nào, chỉ cần mang theo ánh mặt trời của bản thân theo.
Là sẽ tốt đẹp thôi!
Đêm nay, Tuyết Lạc ngủ rất ngon.
Trong giác mơ toàn là tiếng cười đùa vui vẻ của trẻ con, khiên cô càng thêm kiên định, quyết tâm phải sinh hạ được bé con trong bụng!
Trước kia cô là ai, một năm trước cô là ai, thậm chí tối qua cô là ai đều không quan trọng, quan trọng ở chỗ hôm nay cô là ai và ngày mai, cô sẽ trở thành ail Tuyết Lạc biết rất rõ mình phải làm gì và đang làm gì. Nếu ông trời đã an bài tình mẫu tử với bé con trong bụng cô, vậy bản thân cô càng không. thể huỷ hoại duyên phận mẫu tử mãi mới có này!
Con đường phía trước chắc chắn sẽ gập ghênh vô cùng, sẽ gặp nhiều khó khán trở ngại, nhưng ít nhất Tuyết Lạc vẫn có được ánh mặt trời thuộc về riêng mình.
Những ước mơ đẹp đẽ sẽ luôn phải, đôi diện với hiện thực tàn khốc. Tuyết Lạc bắt đầu tính toán con đường sinh đẻ và nuôi dưỡng của mình.
Bé con trong bụng hiện tại mới được 7 tuần, còn chưa đủ hai tháng. Từ giờ tới khi kết thúc học kỳ này, có lẽ còn khoảng hai tháng rưỡi… cũng chính là 4 tháng… bụng bầu 4 tháng có lẽ vân giâu được, hơn nữa lại còn là.
mùa đông, càng dễ giúp cô che giấu.
Hết một tháng nghỉ đông là phải tìm công ty thực tập. Xem ra bé con trong bụng được 5 tháng, cũng không có nhà tuyên dụng thực tập nào tuyển dụng cả. Hơn nữa, kỳ hạn thực tập ít nhật „nã 3 tháng, lúc đó cũng phải 8 tháng rồi… sắp sinh luôn rồi!
Rõ ràng, kế hoạch thực tập kì sau của cô không được thuận lợi. Nhưng nêu không thực tập, cô lấy gì mà nuôi sống bản thân với bé con đây!
Tuyết Lạc lúc này tràn đầy khí thê.
Môi khi nghĩ tới câu nói có cũng như không của Phong Hàng Lãng, Tuyết Lạc lại trở nên ảm đạm. Cô kiên quyết sẽ không đụng đến tiền của Phong gia nữa, nhất là tiền của Phong Hàng Lắng! Nhưng nêu cứ tiệp tục thê này, suốt ngày giận dỗi thì không được.
Trên tay Tuyết Lạc đang cầm thẻ ngân hàng quản gia Mạc đưa cho cô, mật mã là sinh nhật của mình. Bây giờ tắm thẻ này có thể tiêu rất nhiều tiên nhưng không có nghĩa là sau này tắm thẻ ấy cũng sẽ có nhiêu tiền như vậy, cũng có thê tiêu thoải mái như vậy! Đây là thẻ con, muôn đóng băng thẻ là chuyện dễ như trở bàn tay! tụ vậy bản thân không nên đặt hết hy vọng, nhung nhớ tâm thẻ này!
Quan trọng là bản thân Tuyết Lạc cũng không quá muôn sử dụng nói Cô tuôi trẻ sức lực dỗi dào, ít nhất ở thời điểm này, cả tâm trí cô đều muốn bản thân tự lực cánh sinh.
Mặc dù nói cô được gửi nuôi ở nhà cậu Hạ Chính Dương, nhưng những vất vả, cực khổ của cuộc sông, Lâm Tuyết Lạc cô thực sự chưa từng được trải nghiệm.
mẹ rồi nên Tuyết Lạc đặc biệt có thể hiểu được tắm lòng È bao dung và tình yêu thương vô bờ bên của viện trưởng Trì.
Saử khi nghe Tuyết Lạc nói xong, – Viên Đóa Đóa không kìm chế nỗi liền ôm lấy cánh tay của Tuyết Lạc không ngừng thút thít.
Buồi chiều hai người họ ngủ rất ngon.
Thức dậy liền đi ăn một bát mì Lan Châu lớn ở khu ăn vặt gân trường đại học, sau đó mang tâm trạng vui vẻ đến cô nhi viện thăm viện trưởng Trì cũng sẵn tiện ngắm nhìn đám nhóc đáng yêu như thiên thần ở đây.
Mỗi lần tâm trạng chán nản muốn buông bỏ thì Tuyết Lạc lại đến cô nhi viện đề đứng nhìn đám nhóc này vui đùa.
Đây chính là cách hữu hiệu nhát đề Tuyết Lạc điều chỉnh lại tâm trạng.
Hầu hết đám nhóc ở đây đều bị khuyết tật bầm sinh dù nhỏ hay lón, nặng hay nhẹ nhưng trong mắt của Tuyết Lạc bọn nhóc đều hoàn mỹ hết.
Nhìn đám nhóc này nhảy nhót cười đùa ở xung quanh mình, tâm trạng của Tuyết Lạc dần dần trở nên tốt hơn.
Bát luận là đi đâu, thời tiết như thế nào, chỉ cần mang theo ánh mặt trời của bản thân theo.
Là sẽ tốt đẹp thôi!
Đêm nay, Tuyết Lạc ngủ rất ngon.
Trong giác mơ toàn là tiếng cười đùa vui vẻ của trẻ con, khiên cô càng thêm kiên định, quyết tâm phải sinh hạ được bé con trong bụng!
Trước kia cô là ai, một năm trước cô là ai, thậm chí tối qua cô là ai đều không quan trọng, quan trọng ở chỗ hôm nay cô là ai và ngày mai, cô sẽ trở thành ail Tuyết Lạc biết rất rõ mình phải làm gì và đang làm gì. Nếu ông trời đã an bài tình mẫu tử với bé con trong bụng cô, vậy bản thân cô càng không. thể huỷ hoại duyên phận mẫu tử mãi mới có này!
Con đường phía trước chắc chắn sẽ gập ghênh vô cùng, sẽ gặp nhiều khó khán trở ngại, nhưng ít nhất Tuyết Lạc vẫn có được ánh mặt trời thuộc về riêng mình.
Những ước mơ đẹp đẽ sẽ luôn phải, đôi diện với hiện thực tàn khốc. Tuyết Lạc bắt đầu tính toán con đường sinh đẻ và nuôi dưỡng của mình.
Bé con trong bụng hiện tại mới được 7 tuần, còn chưa đủ hai tháng. Từ giờ tới khi kết thúc học kỳ này, có lẽ còn khoảng hai tháng rưỡi… cũng chính là 4 tháng… bụng bầu 4 tháng có lẽ vân giâu được, hơn nữa lại còn là.
mùa đông, càng dễ giúp cô che giấu.
Hết một tháng nghỉ đông là phải tìm công ty thực tập. Xem ra bé con trong bụng được 5 tháng, cũng không có nhà tuyên dụng thực tập nào tuyển dụng cả. Hơn nữa, kỳ hạn thực tập ít nhật „nã 3 tháng, lúc đó cũng phải 8 tháng rồi… sắp sinh luôn rồi!
Rõ ràng, kế hoạch thực tập kì sau của cô không được thuận lợi. Nhưng nêu không thực tập, cô lấy gì mà nuôi sống bản thân với bé con đây!
Tuyết Lạc lúc này tràn đầy khí thê.
Môi khi nghĩ tới câu nói có cũng như không của Phong Hàng Lãng, Tuyết Lạc lại trở nên ảm đạm. Cô kiên quyết sẽ không đụng đến tiền của Phong gia nữa, nhất là tiền của Phong Hàng Lắng! Nhưng nêu cứ tiệp tục thê này, suốt ngày giận dỗi thì không được.
Trên tay Tuyết Lạc đang cầm thẻ ngân hàng quản gia Mạc đưa cho cô, mật mã là sinh nhật của mình. Bây giờ tắm thẻ này có thể tiêu rất nhiều tiên nhưng không có nghĩa là sau này tắm thẻ ấy cũng sẽ có nhiêu tiền như vậy, cũng có thê tiêu thoải mái như vậy! Đây là thẻ con, muôn đóng băng thẻ là chuyện dễ như trở bàn tay! tụ vậy bản thân không nên đặt hết hy vọng, nhung nhớ tâm thẻ này!
Quan trọng là bản thân Tuyết Lạc cũng không quá muôn sử dụng nói Cô tuôi trẻ sức lực dỗi dào, ít nhất ở thời điểm này, cả tâm trí cô đều muốn bản thân tự lực cánh sinh.
Mặc dù nói cô được gửi nuôi ở nhà cậu Hạ Chính Dương, nhưng những vất vả, cực khổ của cuộc sông, Lâm Tuyết Lạc cô thực sự chưa từng được trải nghiệm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.