Triền Miên Nhập Cốt Tổng Tài Yêu Say Đắm
Chương 355
Phong Hăng Lăng
10/09/2022
Kể cả Lạm Du Du! Hiện tại giữ lại mạng sông của cô, chỉ để cô ây.
chuộc lỗi với anh trai anh! Đợi đến lúc Phong Lập Hân không cần cô nữa, anh sẽ đề cô dần dần cảm nhận sự tra tấn ngày qua ngày, CUỘC sông không băng chêt hơn nửa năm nay mà anh trai Phong Lập Hân của anh đã phải chịu.
“Đi với tôi ăn chút gì đi.” Phong Hàng Lãng nói nhỏ, cơn đau dạ dày vừa rồi khiến cho anh thoạt nhìn không còn chút sức lực nào. Tuyết Lạc có chút do dự: không, cùng anh ta đi ăn, nhưng lại lo lắng vê việc đau dạ dày của người đàn ông này, cùng anh ta đi ăn, há lại muôn dê vào miệng cọp an?
Thấy người con gái kia không chịu đồng ý, Phong Hàng Lãng lại lấy. tay: ấn vào bụng của mình, không biết có phải là show hay không, . nhưng Phong Hàng Lãng biết rõ chêu này có tác dụng đôi với phụ nữ.
Người con gái lại là cắn mội, lại là dáng vẻ xinh đẹp nhưng hấp tấp ấy, nhìn xem trong lòng Phong Hàng Lãng thực sự rất thoải mái, thứ anh muốn chính là kết quả như vậy.
“Phong Hàng Lãng, dạ dày của anh lại đau sao?” ,luyệt Lạc nhanh chóng cúi người xuống: “Anh quá lười đi khám bệnh đây, đáng bị đau!”
Mặc dù là những lời mắng mỏ của phụ nữ, nhưng lại làm người nghe thây thoải mái. Nhất là trong lời khiển trách của người con gái ấy, vẫn mang theo tiếng khóc nức nở mà nhẹ nhàng.
Cuối cùng Tuyết Lạc vẫn không thể nào nhân tâm bỏ mặc người đàn ông kia, gần đấy có một quán cháo dinh dưỡng, Tuyết Lạc gọi cho người đàn ông kia mốt bát cháo tốt cho dạ dày, ngoài ra còn có vài cái bánh ngọt mêm, biết được anh ấy không thích đồ ngọt nên Tuyết Hai đã Sy đồ mặn.
“Không có thịt sao?” Lông mày của Phong Hàng Lãng khẽ cau lại: Anh thật sự không có cảm tình với những món ăn buôn tẻ này.
“Có ahl” Tuyết Lạc dùng thìa mò bên trong bát cháo của Phong Hàng Lãng: “Nhìn xem, đây không phải còn có dạ dày bò còn gì? Dùng dạ dày để chữa dạ dày!”
Thịt bò tí tỉ này có được coi là thịt không?
“Tôi thây một nhà hàng hải sản bên cạnh, có lẽ có món bánh cuôn tôm mà cô thích đấy.” Phong Hàng Lãng đề nghị.
Thành thật mà nói, đối với một người ăn thịt cao cấp thì rất khó đề ăn chay.
“Nhưng hôm nay tôi không: muốn ăn chả tôm! Anh cũng không ăn được!
Ngoan ngoãn uông cháo bồi bổ dạ dày này đi! Từ giờ buổi tối mỗi ngày bảo thím An nấu cháo cho anh đề bồi bổ dạ dày nhé!” Tuyết Lạc lại lần nữa bưng bát cháo lên đưa ra trước mặt người đàn ông.
Phong Hàng Liệt liếc nhìn bát cháo đã nhạt nhẽo, hơi mím môi, quyén rũ nói: “Thật sự mở miệng không nổi!
Sao cô không đút cho ta ăn! Hay là do cô quan tâm tôi ít, cho nên bát cháo mới khó ăn như vậy!”
“..” Bảo cô đút cho anh ta ăn? Người đàn ông này sao có thê nghĩ ra được!
“Phong Hàng Lãng, anh thưucj sự không chịu ăn sao? Vì anh quá nuông chiều bản thân mình rồi, vậy thần tiên cũng không quản nồi anh rồi.”
Tuyết Lạc đứng dậy rời đi, nhưng Phong Hàng Lãng đã nắm lấy cô tay anh, cũng không có buông ra, mà một bên cằm lây tay người cọn gái ây, một tay húp bát chảo khó nuốt.
Sau hai lần giằng co đề bỏ tay mình ra, Tuyết Lạc chỉ có thê bỏ cuộc, cô đứng bên cạnh Phong Hàng Lãng, nhìn anh đang miễn cưỡng ăn cháo.
Người đàn ông ngồi, còn Tuyết Lạc thì đứng đấy. Với sự chênh lệch về chiều cao này, cô có thê thấy. rõ tắm lưng răn chắc và hùng hậu của anh, cũng như mái tóc ngắn đen bóng và đây phong cách đó.
Lúc này. Tuyết Lạc xúc động, cô muôn dựa vào người anh, ôm chặt lấy người đàn ông này, làm nũng với anh: Tôi đang thai đứa con của anh, chúng ta có con rồi!
chuộc lỗi với anh trai anh! Đợi đến lúc Phong Lập Hân không cần cô nữa, anh sẽ đề cô dần dần cảm nhận sự tra tấn ngày qua ngày, CUỘC sông không băng chêt hơn nửa năm nay mà anh trai Phong Lập Hân của anh đã phải chịu.
“Đi với tôi ăn chút gì đi.” Phong Hàng Lãng nói nhỏ, cơn đau dạ dày vừa rồi khiến cho anh thoạt nhìn không còn chút sức lực nào. Tuyết Lạc có chút do dự: không, cùng anh ta đi ăn, nhưng lại lo lắng vê việc đau dạ dày của người đàn ông này, cùng anh ta đi ăn, há lại muôn dê vào miệng cọp an?
Thấy người con gái kia không chịu đồng ý, Phong Hàng Lãng lại lấy. tay: ấn vào bụng của mình, không biết có phải là show hay không, . nhưng Phong Hàng Lãng biết rõ chêu này có tác dụng đôi với phụ nữ.
Người con gái lại là cắn mội, lại là dáng vẻ xinh đẹp nhưng hấp tấp ấy, nhìn xem trong lòng Phong Hàng Lãng thực sự rất thoải mái, thứ anh muốn chính là kết quả như vậy.
“Phong Hàng Lãng, dạ dày của anh lại đau sao?” ,luyệt Lạc nhanh chóng cúi người xuống: “Anh quá lười đi khám bệnh đây, đáng bị đau!”
Mặc dù là những lời mắng mỏ của phụ nữ, nhưng lại làm người nghe thây thoải mái. Nhất là trong lời khiển trách của người con gái ấy, vẫn mang theo tiếng khóc nức nở mà nhẹ nhàng.
Cuối cùng Tuyết Lạc vẫn không thể nào nhân tâm bỏ mặc người đàn ông kia, gần đấy có một quán cháo dinh dưỡng, Tuyết Lạc gọi cho người đàn ông kia mốt bát cháo tốt cho dạ dày, ngoài ra còn có vài cái bánh ngọt mêm, biết được anh ấy không thích đồ ngọt nên Tuyết Hai đã Sy đồ mặn.
“Không có thịt sao?” Lông mày của Phong Hàng Lãng khẽ cau lại: Anh thật sự không có cảm tình với những món ăn buôn tẻ này.
“Có ahl” Tuyết Lạc dùng thìa mò bên trong bát cháo của Phong Hàng Lãng: “Nhìn xem, đây không phải còn có dạ dày bò còn gì? Dùng dạ dày để chữa dạ dày!”
Thịt bò tí tỉ này có được coi là thịt không?
“Tôi thây một nhà hàng hải sản bên cạnh, có lẽ có món bánh cuôn tôm mà cô thích đấy.” Phong Hàng Lãng đề nghị.
Thành thật mà nói, đối với một người ăn thịt cao cấp thì rất khó đề ăn chay.
“Nhưng hôm nay tôi không: muốn ăn chả tôm! Anh cũng không ăn được!
Ngoan ngoãn uông cháo bồi bổ dạ dày này đi! Từ giờ buổi tối mỗi ngày bảo thím An nấu cháo cho anh đề bồi bổ dạ dày nhé!” Tuyết Lạc lại lần nữa bưng bát cháo lên đưa ra trước mặt người đàn ông.
Phong Hàng Liệt liếc nhìn bát cháo đã nhạt nhẽo, hơi mím môi, quyén rũ nói: “Thật sự mở miệng không nổi!
Sao cô không đút cho ta ăn! Hay là do cô quan tâm tôi ít, cho nên bát cháo mới khó ăn như vậy!”
“..” Bảo cô đút cho anh ta ăn? Người đàn ông này sao có thê nghĩ ra được!
“Phong Hàng Lãng, anh thưucj sự không chịu ăn sao? Vì anh quá nuông chiều bản thân mình rồi, vậy thần tiên cũng không quản nồi anh rồi.”
Tuyết Lạc đứng dậy rời đi, nhưng Phong Hàng Lãng đã nắm lấy cô tay anh, cũng không có buông ra, mà một bên cằm lây tay người cọn gái ây, một tay húp bát chảo khó nuốt.
Sau hai lần giằng co đề bỏ tay mình ra, Tuyết Lạc chỉ có thê bỏ cuộc, cô đứng bên cạnh Phong Hàng Lãng, nhìn anh đang miễn cưỡng ăn cháo.
Người đàn ông ngồi, còn Tuyết Lạc thì đứng đấy. Với sự chênh lệch về chiều cao này, cô có thê thấy. rõ tắm lưng răn chắc và hùng hậu của anh, cũng như mái tóc ngắn đen bóng và đây phong cách đó.
Lúc này. Tuyết Lạc xúc động, cô muôn dựa vào người anh, ôm chặt lấy người đàn ông này, làm nũng với anh: Tôi đang thai đứa con của anh, chúng ta có con rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.