Chương 18: Cuộc chiến
Ngưng Văn
11/06/2015
Vũ khí của Hạ Vũ trong cuộc chiến với Khương Trí Đức là gì?
Tài lực không có. Bản thân anh vốn chỉ là một người không bằng cấp, đối với khoản tiền 200 vạn chữa trị cho người yêu còn phải nhờ người khác…. Trong lòng Tư Đồ Thạch, Hạ Vũ cũng chỉ là một người giúp việc, giỏi thì giữ lại, không dùng được sẽ bị vứt đi.
Thế thì phải làm sao để trở thành một người giúp việc không thể thay thế, như hoàng đế ngày đấy, Hạ Vũ không phải là một viên quan chỉ biết phục tùng nhưng hoàng đế hết lần này đến lần khác bỏ qua, bởi không thể tìm được ai thay thế cho vị trí của anh.
Thế giới này có quá nhiều điều mới lạ trong khi Hạ Vũ đã ngủ quá lâu. Thị trường chứng khoán, đầu tư tài chính, những cuộc cạnh tranh khốc liệt trên thương trường. Trà Bách Trang không chỉ là một công ty kinh doanh hoa. Đây là một chi nhánh của tập đoàn Hoàn Vũ. Vậy nên, tuy Trà Bách Trang ra mặt giúp Châu Yên, Khương Trí Đức cũng không dám giở trò gây hấn. Châu Yên tạm thời vượt qua khó khăn bước đầu.
Hạ Vũ cũng không còn làm việc ở Trà Bách Trang. Anh được cử về Hoàn Vũ làm việc cho Tư Đồ Vân -anh trai của Tư Đồ Thạch. Bản thân trợ lý giám đốc chưa tốt nghiệp cấp III từng khiến Hoàn Vũ như nổi sóng. Song thời gian đã trả lời…Hạ Vũ chỉ trong ba tháng ngắn ngủi không chỉ giữ được vị trí trợ lý mà còn trở thành người đắc lực nhất, hỗ trợ cho Tư Đồ Vân rất nhiều.
Cầm hồ sơ vào phòng chủ tịch, Hạ Vũ trầm giọng:
– Thưa chủ tịch… tài liệu anh cần đây.
Xem sơ qua tập hồ sơ, Tư Đồ Vân cười khẽ:
– Chuyện trong phiên đấu thầu trước, công ty thua. Mọi người xì xào vào năng lực của em nhiều lắm.
– Vâng! Tôi biết chứ!
– Không lo là trong cuộc họp hội đồng quản trị lần này sẽ bị mang lên thành mục tiêu công kích à?
– Vậy nếu tôi vì muốn mình không phải là mục tiêu công kích, mang giá đấu thầu đẩy lên con số cao chót vót. Giành được hợp đồng rồi, chủ tịch…anh có đuổi việc tôi không?
Tư Đồ Vân bật cười. Tên nhóc này… Trong cuộc đấu giá giành hạng mục công trình phục vụ cho Olympic, chính phủ đã cho khá nhiều công ty có tài lực hùng hậu tham gia. Hoàn Vũ và Khang Thịnh của Trí Đức là hai ứng cử viên cuối cùng. Khi giá đấu thầu được đẩy lên cao thì bỗng nhiên Hoàn Vũ bỏ cuộc, Khang Thịnh chiến thắng, gây ra không ít xôn xao.
– Em không nghĩ là mình phải có tầm nhìn xa sao? Công trình đó có thể là lỗ bây giờ nhưng lại mang đến lợi ích lâu dài trong tương lai. Hơn nữa có thể nâng cao danh tiếng của Hoàn Vũ.
– Những công trình thể thao thì lợi nhuận cũng hạn chế. Chưa kể về sự xuống cấp trong tương lai gần, phải tốn kinh phí sữa chữa, trùng tu rất tốn kém. Hơn nữa, chủ tịch, người cũng biết một công trình phục vụ Olympic sẽ bị đặt dưới con mắt quan sát, săm soi của dư luận. Nếu có sơ xuất gì thì tiếng tăm Hoàn Vũ càng xuống dốc nhanh, thiệt hại không sao kể xiết. Với bao rủi ro đó mà lợi nhuận thu lại quá ít, thời gian thu hồi vốn dài…Tôi nghĩ, đây không phải là một vụ mua bán có lời.
– Em đúng là……Giao cho em làm việc, tôi quả nhiên không nhìn nhầm người.
Hạ Vũ chăm chỉ một cách khác thường. Sức làm việc có thể sánh với 3,4 người. Nhu cầu học hỏi cũng là như vô cùng tận. Mọi bộ phận chuyên môn trong công ty, Hạ Vũ đều tìm hiểu cặn kẽ, kiểm tra đến lúc không sơ sót một việc gì. Mục đích là biến mình thành nhân vật không thể thay thế trong Hoàn Vũ này.
Cầm hợp đồng vừa được ký, Hạ Vũ khẽ cúi người:
– Không còn việc gì, tôi đi làm việc đây. Chủ tịch, cũng nhắc anh là 3 giờ chiều nay có buổi gặp mặt với đối tác. Đúng 2 giờ 30 chúng ta sẽ khởi hành.
– Ừ…Tôi biết rồi, em cứ đi làm việc đi!
……..Cùng lúc đó, trong văn phòng Khang Thịnh, Trí Đức không khỏi lo lắng nhìn những con số nhảy múa trước mặt. Tuy là giành được hợp đồng lớn, nhưng vấn đề càng lúc càng trở nên phức tạp khi số tiền đầu tư không ngừng tăng lên. Tính tới khoảng thời gian 2 năm để hoàn thiện hạng mục này, giá nguyên vật liệu, nhân công chắc chắn sẽ không giẫm chân tại chỗ, lợi nhuận sẽ hạn chế không ít. Chưa kể, để tập trung vào hợp đồng này, Khang Thịnh phải bỏ một số công trình khác. Theo thông tin, Hoàn Vũ đã “nhặt” được các hợp đồng đó với giá chỉ bằng 1 nửa lúc đầu:
– Chết tiệt!
Hạ Vũ là ai? Tài liệu thám tử điều tra không tìm được bất cứ thông tin nào về hắn, ngoài việc Hạ Vũ từng giúp việc cho tiệm mì Vương Ký và hiện giờ vẫn đang sống ở đây.
Một huyền thoại mới trong giới kinh doanh. Chỉ xuất hiện vỏn vẹn chưa đến nửa năm, nhưng từ một thông dịch quèn leo lên chiếc ghế trợ lý giám đốc Trà Bách Trang, sau đó là Hoàn Vũ. Nhiều thông tin còn cho biết, tất cả hoạt động, chiến lược của Hoàn Vũ thời gian gần đây đều do Hạ Vũ lập kế hoạch. Nhân tài ngàn năm có một trong giới doanh thương. Những công ty săn đầu người vội vàng vào cuộc. Các tập đoàn tài chính lớn đều quan tâm đến Hạ Vũ, liên tiếp đưa ra những lời mời.
Trong thông tin Trí Đức thu thập được cho biết, trước đây Hạ Vũ chưa hề xuất hiện ở công ty nào, học vấn còn chưa qua khỏi cấp ba.
Một tên nhóc chưa tốt nghiệp cấp ba lại có thể hạ những đối thủ sừng sỏ khác sao? Không thể nào tin được. Hành động của Hạ Vũ cũng rất lạnh lùng, không chút nương tình, khác hẳn với vẻ ngoài ôn nhu, điềm đạm của anh ta….Đối thủ của Hoàn Vũ khi thua cuộc có nghĩa là bị thâu tóm hoàn toàn, không còn cơ hội ngẩng đầu lên được. Một kẻ lợi hại như thế, sao bây giờ mới xuất hiện trong giới doanh thương?
Vì Phương Đình Nhi!
Trí Đức đã từng nghĩ thâu tóm Phương thị, sau đó ép chết Châu Yên, Phương Chính và Phương Đình Tâm bị dồn vào đường cùng. Đình Nhi là một cô gái hiếu thảo sẽ ngoan ngoãn nghe lời cho anh ta chà đạp, hành hạ như ý nguyện.
Nhưng tận sâu thẳm trong tâm hồn, Trí Đức hiểu, đó chỉ vì mình cần cô!
Anh muốn Đình Nhi không có cơ hội rời khỏi mình. Ba năm trước, một thời gian tươi đẹp trong đời Trí Đức. Ban đầu tiếp cận cô chỉ vì Đình Nhi là con gái của Phương Chính. So với Đình Tâm lý trí lạnh lùng thì cô bé Đình Nhi lương thiện, ngây thơ sẽ dễ dàng rơi vào bẫy hơn.
Song càng lúc càng vương vấn. Anh ta đã lầm, chính Trí Đức mới là người vướng bẫy. Yêu rồi!!! Song lại cố tình phủ nhận, lạnh lùng với Đình Nhi, chà nát con tim nhỏ bé của cô bằng những phút giây loạn cuồng bên người con gái khác.
Hạ Vũ xuất hiện. Dịu dàng, nồng nàn. Đôi tay ôm nhẹ bờ vai run rẩy của Đình Nhi trong bệnh viện. Giờ Trí Đức mới hiểu, khi đối thủ xuất hiện mới thấy rõ, mình sợ mất Đình Nhi đến dường nào.
Trí Đức rùng mình, thảng thốt. Môi anh ta mím lại…Hận thù không còn ý nghĩa gì nữa. Trong lòng Trí Đức bây giờ chỉ chăm chăm ý nghĩ, làm sao để giành lại Đình Nhi, giữ cô mãi cho mình.
…Tại bệnh viện, Đình Tâm và Đình Nhi đều đếm từng giây bác sĩ thong thả mở băng mắt. Cho tới khi ánh sáng tràn vào phòng, chói đến rực rỡ, Đình Nhi mới giật mình:
-Chị ơi…Em thấy rồi…Em thấy đường rồi.
-Ừ…Chị…
Đình Tâm khóc. Bác sĩ vội vã ngăn cô lại:
-Cô đừng xúc động như vậy. Coi chừng ảnh hưởng tới bệnh nhân.
Đình Tâm cười trong nước mắt. Đình Nhi ôm chặt lấy chị, nghẹn ngào.
Hạ Vũ bước vào. Anh thoáng mỉm cười khi thấy trọn vẹn cảnh tượng kia.
-Em cảm ơn Tiểu Vũ đi. Cậu ấy lo toàn bộ chi phí phẫu thuật cho em.
-Dạ…
Mắt Đình Nhi long lanh, trong khi má đỏ hồng. Hạ Vũ nhẹ nhàng:
-Không cần nói gì hết. Em đói không? Anh mua cháo cho em ăn.
Trên xe buýt, Đình Nhi ngượng ngùng khi Hạ Vũ nắm tay mình thật chặt. Từ ngày xuất viện, cô rất thích ra ngoài, quan sát cảnh vật và những thứ mình từng có thời gian bỏ lỡ. Hạ Vũ không nói gì, mỗi lần cùng cô đi dạo đều im lặng nhìn Đình Nhi với sự thương yêu không che giấu được.
-Tiểu Đình…Anh rất thích em.
Hạ Vũ không che giấu tình cảm. Đình Nhi đỏ mặt nhưng cũng không bỏ tay ra.
Tài lực không có. Bản thân anh vốn chỉ là một người không bằng cấp, đối với khoản tiền 200 vạn chữa trị cho người yêu còn phải nhờ người khác…. Trong lòng Tư Đồ Thạch, Hạ Vũ cũng chỉ là một người giúp việc, giỏi thì giữ lại, không dùng được sẽ bị vứt đi.
Thế thì phải làm sao để trở thành một người giúp việc không thể thay thế, như hoàng đế ngày đấy, Hạ Vũ không phải là một viên quan chỉ biết phục tùng nhưng hoàng đế hết lần này đến lần khác bỏ qua, bởi không thể tìm được ai thay thế cho vị trí của anh.
Thế giới này có quá nhiều điều mới lạ trong khi Hạ Vũ đã ngủ quá lâu. Thị trường chứng khoán, đầu tư tài chính, những cuộc cạnh tranh khốc liệt trên thương trường. Trà Bách Trang không chỉ là một công ty kinh doanh hoa. Đây là một chi nhánh của tập đoàn Hoàn Vũ. Vậy nên, tuy Trà Bách Trang ra mặt giúp Châu Yên, Khương Trí Đức cũng không dám giở trò gây hấn. Châu Yên tạm thời vượt qua khó khăn bước đầu.
Hạ Vũ cũng không còn làm việc ở Trà Bách Trang. Anh được cử về Hoàn Vũ làm việc cho Tư Đồ Vân -anh trai của Tư Đồ Thạch. Bản thân trợ lý giám đốc chưa tốt nghiệp cấp III từng khiến Hoàn Vũ như nổi sóng. Song thời gian đã trả lời…Hạ Vũ chỉ trong ba tháng ngắn ngủi không chỉ giữ được vị trí trợ lý mà còn trở thành người đắc lực nhất, hỗ trợ cho Tư Đồ Vân rất nhiều.
Cầm hồ sơ vào phòng chủ tịch, Hạ Vũ trầm giọng:
– Thưa chủ tịch… tài liệu anh cần đây.
Xem sơ qua tập hồ sơ, Tư Đồ Vân cười khẽ:
– Chuyện trong phiên đấu thầu trước, công ty thua. Mọi người xì xào vào năng lực của em nhiều lắm.
– Vâng! Tôi biết chứ!
– Không lo là trong cuộc họp hội đồng quản trị lần này sẽ bị mang lên thành mục tiêu công kích à?
– Vậy nếu tôi vì muốn mình không phải là mục tiêu công kích, mang giá đấu thầu đẩy lên con số cao chót vót. Giành được hợp đồng rồi, chủ tịch…anh có đuổi việc tôi không?
Tư Đồ Vân bật cười. Tên nhóc này… Trong cuộc đấu giá giành hạng mục công trình phục vụ cho Olympic, chính phủ đã cho khá nhiều công ty có tài lực hùng hậu tham gia. Hoàn Vũ và Khang Thịnh của Trí Đức là hai ứng cử viên cuối cùng. Khi giá đấu thầu được đẩy lên cao thì bỗng nhiên Hoàn Vũ bỏ cuộc, Khang Thịnh chiến thắng, gây ra không ít xôn xao.
– Em không nghĩ là mình phải có tầm nhìn xa sao? Công trình đó có thể là lỗ bây giờ nhưng lại mang đến lợi ích lâu dài trong tương lai. Hơn nữa có thể nâng cao danh tiếng của Hoàn Vũ.
– Những công trình thể thao thì lợi nhuận cũng hạn chế. Chưa kể về sự xuống cấp trong tương lai gần, phải tốn kinh phí sữa chữa, trùng tu rất tốn kém. Hơn nữa, chủ tịch, người cũng biết một công trình phục vụ Olympic sẽ bị đặt dưới con mắt quan sát, săm soi của dư luận. Nếu có sơ xuất gì thì tiếng tăm Hoàn Vũ càng xuống dốc nhanh, thiệt hại không sao kể xiết. Với bao rủi ro đó mà lợi nhuận thu lại quá ít, thời gian thu hồi vốn dài…Tôi nghĩ, đây không phải là một vụ mua bán có lời.
– Em đúng là……Giao cho em làm việc, tôi quả nhiên không nhìn nhầm người.
Hạ Vũ chăm chỉ một cách khác thường. Sức làm việc có thể sánh với 3,4 người. Nhu cầu học hỏi cũng là như vô cùng tận. Mọi bộ phận chuyên môn trong công ty, Hạ Vũ đều tìm hiểu cặn kẽ, kiểm tra đến lúc không sơ sót một việc gì. Mục đích là biến mình thành nhân vật không thể thay thế trong Hoàn Vũ này.
Cầm hợp đồng vừa được ký, Hạ Vũ khẽ cúi người:
– Không còn việc gì, tôi đi làm việc đây. Chủ tịch, cũng nhắc anh là 3 giờ chiều nay có buổi gặp mặt với đối tác. Đúng 2 giờ 30 chúng ta sẽ khởi hành.
– Ừ…Tôi biết rồi, em cứ đi làm việc đi!
……..Cùng lúc đó, trong văn phòng Khang Thịnh, Trí Đức không khỏi lo lắng nhìn những con số nhảy múa trước mặt. Tuy là giành được hợp đồng lớn, nhưng vấn đề càng lúc càng trở nên phức tạp khi số tiền đầu tư không ngừng tăng lên. Tính tới khoảng thời gian 2 năm để hoàn thiện hạng mục này, giá nguyên vật liệu, nhân công chắc chắn sẽ không giẫm chân tại chỗ, lợi nhuận sẽ hạn chế không ít. Chưa kể, để tập trung vào hợp đồng này, Khang Thịnh phải bỏ một số công trình khác. Theo thông tin, Hoàn Vũ đã “nhặt” được các hợp đồng đó với giá chỉ bằng 1 nửa lúc đầu:
– Chết tiệt!
Hạ Vũ là ai? Tài liệu thám tử điều tra không tìm được bất cứ thông tin nào về hắn, ngoài việc Hạ Vũ từng giúp việc cho tiệm mì Vương Ký và hiện giờ vẫn đang sống ở đây.
Một huyền thoại mới trong giới kinh doanh. Chỉ xuất hiện vỏn vẹn chưa đến nửa năm, nhưng từ một thông dịch quèn leo lên chiếc ghế trợ lý giám đốc Trà Bách Trang, sau đó là Hoàn Vũ. Nhiều thông tin còn cho biết, tất cả hoạt động, chiến lược của Hoàn Vũ thời gian gần đây đều do Hạ Vũ lập kế hoạch. Nhân tài ngàn năm có một trong giới doanh thương. Những công ty săn đầu người vội vàng vào cuộc. Các tập đoàn tài chính lớn đều quan tâm đến Hạ Vũ, liên tiếp đưa ra những lời mời.
Trong thông tin Trí Đức thu thập được cho biết, trước đây Hạ Vũ chưa hề xuất hiện ở công ty nào, học vấn còn chưa qua khỏi cấp ba.
Một tên nhóc chưa tốt nghiệp cấp ba lại có thể hạ những đối thủ sừng sỏ khác sao? Không thể nào tin được. Hành động của Hạ Vũ cũng rất lạnh lùng, không chút nương tình, khác hẳn với vẻ ngoài ôn nhu, điềm đạm của anh ta….Đối thủ của Hoàn Vũ khi thua cuộc có nghĩa là bị thâu tóm hoàn toàn, không còn cơ hội ngẩng đầu lên được. Một kẻ lợi hại như thế, sao bây giờ mới xuất hiện trong giới doanh thương?
Vì Phương Đình Nhi!
Trí Đức đã từng nghĩ thâu tóm Phương thị, sau đó ép chết Châu Yên, Phương Chính và Phương Đình Tâm bị dồn vào đường cùng. Đình Nhi là một cô gái hiếu thảo sẽ ngoan ngoãn nghe lời cho anh ta chà đạp, hành hạ như ý nguyện.
Nhưng tận sâu thẳm trong tâm hồn, Trí Đức hiểu, đó chỉ vì mình cần cô!
Anh muốn Đình Nhi không có cơ hội rời khỏi mình. Ba năm trước, một thời gian tươi đẹp trong đời Trí Đức. Ban đầu tiếp cận cô chỉ vì Đình Nhi là con gái của Phương Chính. So với Đình Tâm lý trí lạnh lùng thì cô bé Đình Nhi lương thiện, ngây thơ sẽ dễ dàng rơi vào bẫy hơn.
Song càng lúc càng vương vấn. Anh ta đã lầm, chính Trí Đức mới là người vướng bẫy. Yêu rồi!!! Song lại cố tình phủ nhận, lạnh lùng với Đình Nhi, chà nát con tim nhỏ bé của cô bằng những phút giây loạn cuồng bên người con gái khác.
Hạ Vũ xuất hiện. Dịu dàng, nồng nàn. Đôi tay ôm nhẹ bờ vai run rẩy của Đình Nhi trong bệnh viện. Giờ Trí Đức mới hiểu, khi đối thủ xuất hiện mới thấy rõ, mình sợ mất Đình Nhi đến dường nào.
Trí Đức rùng mình, thảng thốt. Môi anh ta mím lại…Hận thù không còn ý nghĩa gì nữa. Trong lòng Trí Đức bây giờ chỉ chăm chăm ý nghĩ, làm sao để giành lại Đình Nhi, giữ cô mãi cho mình.
…Tại bệnh viện, Đình Tâm và Đình Nhi đều đếm từng giây bác sĩ thong thả mở băng mắt. Cho tới khi ánh sáng tràn vào phòng, chói đến rực rỡ, Đình Nhi mới giật mình:
-Chị ơi…Em thấy rồi…Em thấy đường rồi.
-Ừ…Chị…
Đình Tâm khóc. Bác sĩ vội vã ngăn cô lại:
-Cô đừng xúc động như vậy. Coi chừng ảnh hưởng tới bệnh nhân.
Đình Tâm cười trong nước mắt. Đình Nhi ôm chặt lấy chị, nghẹn ngào.
Hạ Vũ bước vào. Anh thoáng mỉm cười khi thấy trọn vẹn cảnh tượng kia.
-Em cảm ơn Tiểu Vũ đi. Cậu ấy lo toàn bộ chi phí phẫu thuật cho em.
-Dạ…
Mắt Đình Nhi long lanh, trong khi má đỏ hồng. Hạ Vũ nhẹ nhàng:
-Không cần nói gì hết. Em đói không? Anh mua cháo cho em ăn.
Trên xe buýt, Đình Nhi ngượng ngùng khi Hạ Vũ nắm tay mình thật chặt. Từ ngày xuất viện, cô rất thích ra ngoài, quan sát cảnh vật và những thứ mình từng có thời gian bỏ lỡ. Hạ Vũ không nói gì, mỗi lần cùng cô đi dạo đều im lặng nhìn Đình Nhi với sự thương yêu không che giấu được.
-Tiểu Đình…Anh rất thích em.
Hạ Vũ không che giấu tình cảm. Đình Nhi đỏ mặt nhưng cũng không bỏ tay ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.