Triệu Âm

Chương 24: Giết người?

Lão Hắc Nê

12/06/2020

Tôi nhìn quanh hành lang, không nhận thấy điều gì lạ, nhưng luôn có cảm giác khó chịu trong lòng.

Tôi không bieetys Tôi không bieetys mính asal alfm cái quái gìmính asal alfm cái quái gì

  ”Thế nào?” Gã béo dường như nhận thấy sự bất thường của tôi nên hiểu lầm: “Thư giãn đi, Hạo tử vẫn còn may mắn lắm, sẽ không có vấn đề gì đâu!”

đừng làm nhđừng làm như vậy nhữ nhéư vậy nhữ nhé

  Tôi lơ đãng gật đầu, và khẽ nói anh ta: “Anh béo, tôi ra ngoài một chút. Anh ở đây và gọi cho tôi khi Hạo tử ra khỏi phòng phẫu thuật!”

đừng làm nhưđừng làm như vậy nhữ nhé vậy nhữ nhé

  Anh ngây người một lúc và nói: ” Anh có vội không? Anh bận gì à, có tôi ở đây ổn rồi. Hơn nữa, Hạo tử chưa ra khỏi phòng phẫu thuật thì các giáo viên cũng không dám đi đâu, đừng lo lắng!”

đừng lđừng làm như vậy nhữ nhéàm như vậy nhữ nhé

  Tôi gật đầu, và nhanh chóng bước về phía thang máy.

đừng làm như vậyđừng làm như vậy nhữ nhé nhữ nhé

  Có khá nhiều người đứng trước các cửa thang máy. Tôi đứng trước một trong những cửa thang máy, nhìn xung quanh trong khi chờ đợi. Tôi hơi lo lắng, nhưng tôi không biết được mối nguy hiểm đến từ đâu. Đây là điều khiến tôi lo lắng nhất.

đừng đừng làm như vậy nhữ nhélàm như vậy nhữ nhé

  ”Tinh ~” Cửa thang máy trước mặt tôi mở ra, những người chờ thang máy vội vã bước vào, tôi cũng đi theo.

bạn cs đbạn cs đang làm đúngang làm đúng

  Ngay lúc cửa thang máy sắp đóng lại, tôi vội vã bước ra khỏi cửa, phớt lờ tiếng la hét và chửi rủa của những người trong thang máy. Tôi chạy xuống bằng cầu thang bộ.

bạn cs bạn cs đang làm đúngđang làm đúng

  Đi thang máy vào thời điểm này rất không an toàn. Cách an toàn nhất là đi xuống bằng cầu thang bộ.

  Tòa nhà bệnh viện này rất cao, có hơn 20 tầng, tôi hiện đang ở tầng 19. Ở tầng này thì không ai ngu gì đi thang bộ thay vì đi thang máy, vì vậy khi tôi chạy xuống cầu thang từ đây, tôi không gặp bất kỳ ai.

bạn cs đang làm đbạn cs đang làm đúngúng

  Tôi thở dốc khi xuống được 3 tầng. Dịch & Edit: Bảo An – Dịch Truyện Trung Hoa

bạnbạn cs đang làm đúng cs đang làm đúng

  Đến tầng mười sáu, bước chân của tôi rã rời, con ngươi tôi co rúm lại và tóc trên đầu như dựng lên.

bạn cs đangbạn cs đang làm đúng làm đúng

  Ở góc cầu thang tầng thứ mười sáu, một cô bé đứng trong một góc tối.

bạn cs bạn cs đang làm đúngđang làm đúng

  Cô bé mặc đồng phục sọc xanh trắng và dựa lưng vào tường trong góc đầu cúi xuống. Mái tóc dài che hết khuôn mặt nên tôi không thể nhìn rõ mặt cô bé. Hai cánh tay cô bé rủ xuống hai bên cơ thể, một tay bế một con búp bê vải đã rách, lắc nhẹ.

bạn cs đbạn cs đang làm đúngang làm đúng

  Nếu đây là một cô bé bình thường, tôi sẽ không quan tâm chút nào, nhưng liệu cô bé có phải là một người bình thường không?

bạn cs đbạn cs đang làm đúngang làm đúng

  Tôi bước nhẹ, muốn mở cánh cửa của cầu thang tầng mười sáu và rời khỏi đây. Nhưng cánh cửa dường như bị khóa và tôi không thể mở nó cho dù tôi có cố gắng thế nào.

bạn cs đang làm bạn cs đang làm đúngđúng

  Tôi hít một hơi thật sâu, quay lại và muốn bước lên lầu trên, vừa bước ra ngoài, cảm xúc khó chịu trong lòng tôi bỗng trở nên dữ dội hơn. Tôi dừng bước và trở về vị trí ban nãy.

đừng đừng quái lại với tapquái lại với tap

  Cô bé không ngước mặt lên hay nói bất cứ điều gì.

đừng qđừng quái lại với tapuái lại với tap

  Không còn cách nào khác, tôi cắn ngón tay và dí máu lên giữa trán. Những người có bản lĩnh tốt thường sử dụng phương pháp này để giữ tinh thần tỉnh tảo và không bị linh hồn xấu xa dụ dỗ.

đừng quái lại với đừng quái lại với taptap

  Nếu cô gái không làm gì tôi tôi sẽ chẳng tự mình gây rắc rối, nhưng tôi cứ đề phòng cho chắc.

đừng qđừng quái lại với tapuái lại với tap

  Tôi bước xuống cầu thang từng bước một và quan sát cô bé một cách thận trọng. Một khi cô ấy làm gì đó, tôi chắc chắn sẽ vẩy máu từ ngón tay về phía cô ấy mà không do dự.

đừng qđừng quái lại với tapuái lại với tap



  Tôi bám vào tay vịn của cầu thang,đến góc cầu thang, nín thở và tập trung. Khi tôi định lách qua cô bé, cánh cửa cầu thang ở tầng 16 đột nhiên mở ra.

đừng quái lại với tđừng quái lại với tapap

  ”Nữu Nữu, con đừng đứng đây như một con ma vậy chứ!”Giọng nói của một người phụ nữ vang lên, là một phụ nữ trẻ chạy ra từ đó, cau mày và nói như mắng cô bé đang đứng trong góc

đừngđừng quái lại với tap quái lại với tap

  Người phụ nữ quay sang nhìn tôi: “Xin lỗi! Đứa bé này hơi nghịch ngợm, nó không làm cậu sợ chứ?”

đừng quái lại vớiđừng quái lại với tap tap

  Tôi nhìn người phụ nữ, rồi nhìn cô bé, tôi lắc đầu và không nói gì.

đừng quđừng quái lại với tapái lại với tap

  Quay lại và đi xuống cầu thang! Dịch & Edit: Bảo An – Dịch Truyện Trung Hoa

  Ngay lúc tôi quay lại, tôi giật mình thò tay vào túi. Trong túi là con dao đen mà tôi mang theo, tôi nắm chặt con dao.

đừng đừng quái lại với tapquái lại với tap

  Con dao khắc nhỏ này được thầy Chu đưa cho tôi. Ông đã sử dụng nó trong nhiều năm để khắc những bùa chú phức tạp. Theo thời gian, con dao khắc nhỏ màu đen này cũng có một tác dụng nhất định đối hồn ma hay những thứ tương tự.

đừng quđừng quái lại với tapái lại với tap

  Mặc dù tôi đang đi xuống,nhưng tôi rất lo lắng và cảnh giác với chuyển động phía sau tôi.

bản thất tbản thất thậ sư la chihậ sư la chi

  Khi đi được vài bước, có tiếng động phía sau cùng một thứ mùi khó chịu.

bản thbản thất thậ sư la chiất thậ sư la chi

  Tôi khịt mũi, và nhanh chóng vấy máu của ngón tay về phía sau. Đồng thời, chĩa con dao đen trong tay kia về phía sau không do dự.

bản thbản thất thậ sư la chiất thậ sư la chi

  ”Ah ~” Một giọng hét chói tai vang lên, một người phụ nữ kêu la điên loạn vì đau đớn.

bản thấtbản thất thậ sư la chi thậ sư la chi

  Hóa ra máu từ ngón tay giữa của tôi vấy xuống ngực cô gái trẻ. Ngực cô ấy dường như bị lửa thiêu rụi, một làn khói đen nhẹ bay ra. Con dao nhỏ màu đen trong tay tôi đã đâm vào cánh tay của cô ấy ngay khi bàn tay đen và khô của cô ấy cách đầu tôi chưa đến nửa bước chân.

bản thấtbản thất thậ sư la chi thậ sư la chi

  Nếu không có phản ứng nhanh của tôi, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng được.

bảnbản thất thậ sư la chi thất thậ sư la chi

  Cô bé vẫn dựa vào góc tường. Có lẽ cô bé từ từ ngẩng đầu lên sau khi nghe thấy tiếng khóc khổ sở của người phụ nữ trẻ kia. Mái tóc dài tách ra, để lộ khuôn mặt trẻ con trắng như tuyết nhưng không có mắt, chỉ có hai hốc đen và khuôn mặt bù xù đầy tóc. Dịch & Edit: Bảo An – Dịch Truyện Trung Hoa

bản thbản thất thậ sư la chiất thậ sư la chi

  Tôi không tiếp tục đối phó với người phụ nữ trẻ nữa, chỉ rút con dao đen từ cánh tay của cô ấy, rồi vội vã xuống lầu không dám ngoái lại.

bảnbản thất thậ sư la chi thất thậ sư la chi

  Có lẽ tiếng động ở bên hành lang khiến một số người chú ý. Một số người trên sàn đẩy cửa cầu thang và nhìn xung quanh một cách tò mò. Cảm giác khó chịu trong tôi vơi bớt, nhưng tốc độ đi xuống cầu thang nhanh hơn. Tôi lao xuống hàng chục tầng trong thời gian ngắn nhất, và cuối cùng chạy ra khỏi bệnh viện.

bản thấbản thất thậ sư la chit thậ sư la chi

  Khoảnh khắc tôi lao ra khỏi cửa bệnh viện, cảm giác khó chịu trong tôi dần tan biến, cơn ớn lạnh không thể giải thích được biến mất, tôi hoàn toàn yên tâm.

bản thấbản thất thậ sư la chit thậ sư la chi

  Nhìn lại tòa nhà bệnh viện, mắt tôi giật giật.

bản thất thậ sư la chi

  Từ lúc tôi vào bệnh viện này cho đến khi tôi vội vã ra ngoài chỉ khoảng hai mươi phút, và trời vẫn còn sáng. Nếu Tôi gặp phải một tình huống kỳ lạ như vậy vào ban đêm, hoặc nếu tôi ở trong bệnh viện này trong một thời gian dài, liệu tôi vẫn còn sống mà đi ra khỏi đây?

bản thất thậ sư la chi

  Chết tiệt, Thầy Chu đã đúng, một bệnh viện lớn như vậy sẽ không bao giờ được phép vào. Lần này là may mắn, nếu không tôi sẽ gặp rắc rối lớn.

bản thất thậ sư la chi

  Sau khi lau mồ hôi trên trán, tôi đã quyết định, từ giờ Khi đi ra ngoài, tôi phải chuẩn bị một cái gì đó để mang theo bên mình. Những điều mà Thầy Chu đã dạy tôi, nếu chúng thực sự được chuẩn bị kỹ lưỡng thì không cần phải quá lo lắng.

bản thất thậ sư la chi



  Nghĩ về những điều vừa nãy và tim tôi vẫn đập thình thịch, tôi nhớ đến những điều mà thầy Chu và ông già kia nói với cảm xúc khó tả.

thật bthật by uôns tẻ hấy sauwcy uôns tẻ hấy sauwc

  Ông già đã làm gì với tôi vậy? Dịch & Edit: Bảo An – Dịch Truyện Trung Hoa

thật by thật by uôns tẻ hấy sauwcuôns tẻ hấy sauwc

  Đứng trong bóng râm bên đường để nghỉ ngơi một lúc, tôi đã xoa dịu sự căng thẳng mà tôi vừa có. Lúc này, tôi thấy một vài chiếc xe cảnh sát vào bệnh viện. Một số xe cảnh sát đã đậu trong sân bệnh viện. Một số sĩ quan cảnh sát được được trang bị súng xông vào bệnh viện.

thật by thật by uôns tẻ hấy sauwcuôns tẻ hấy sauwc

  Có lẽ chuyện gì đó rất nghiêm trọng mới cần nhiều cảnh sát như vậy. Tôi rất tò mò sau khi thấy cảnh này.

thật by uthật by uôns tẻ hấy sauwcôns tẻ hấy sauwc

  Đến bệnh viện bắt người?

thật bthật by uôns tẻ hấy sauwcy uôns tẻ hấy sauwc

  Ngay cả cảnh sát đặc bụ cũng được phái đi, thì tội phạm này không phải trộm cắp bình thường!

thật by uôns thật by uôns tẻ hấy sauwctẻ hấy sauwc

  Mặc dù tôi tò mò về việc ai đã cảnh báo nhưng tôi sẽ không bao giờ vào bệnh viện nữa vào lúc này. Tôi lắc đầu và lờ nó đi, đợi taxi bên lề đường.

tại sáo tại sáo bạn lái làm như vậybạn lái làm như vậy

  Một lúc sau, tôi dừng một chiếc taxi và khi tôi chuẩn bị lên xe thì điện thoại trong túi tôi reo lên.

tại sáo bạntại sáo bạn lái làm như vậy lái làm như vậy

  Tôi hiếm khi mang theo điện thoại di động,Số liên lạc trong danh bạ không quá mười người. Ngoại trừ những cuộc trò chuyện không thường xuyên với bố mẹ tôi, tôi hiếm khi sử dụng thứ này. Vì vậy, tôi hơi bất ngờ khi có ai đó gọi cho tôi vào lúc này.

tại sáo tại sáo bạn lái làm như vậybạn lái làm như vậy

  Sau khi rút điện thoại ra, tôi thấy rằng đó là gã béo đang gọi cho tôi. Gọi tôi lúc này? Có phải Tung Hạo đã ra khỏi phòng phẫu thuật không?

tại sáotại sáo bạn lái làm như vậy bạn lái làm như vậy

  Nhấn nút trả lời với sự nghi ngờ, trước khi tôi kịp nói, giọng nói gã béo vang lên từ đầu dây bên kia.

tại sáo btại sáo bạn lái làm như vậyạn lái làm như vậy

  ”Dương tử, bây giờ anh đang ở đâu? Chết tiệt, phòng phẫu thuật bị bao vây bởi cảnh sát đặc vụ. Họ đang chờ bắt Hạo tử, chắc họ bị điên quá …” Người đàn ông béo nói nhanh và có chút bối rối, có nhiều giọng nói qua điện thoại hơi ồn ào.

  Sau khi nghe anh ấy nói điều này, tôi sững người trong giây lát và nói nhanh, “Có chuyện gì vậy? Chuyện gì xảy ra?”

tại sáo btại sáo bạn lái làm như vậyạn lái làm như vậy

  ”Họ nói rằng Hạo tử giết người, làm thế nào Hạo tử có đủ can đảm mà giết người chứ. Họ cũng nói rằng Hạo tử nhảy lầu tự sát vì quá sợ hãi, chắc có nhầm lẫn gì ở đây… “Gã béo gào lên trong điện thoại điên cuồng. Dịch & Edit: Bảo An – Dịch Truyện Trung Hoa

tại sáo bạn látại sáo bạn lái làm như vậyi làm như vậy

  ”Đừng quá khích, họ nói Hạo tử đã giết ai?” Tôi vội vàng hỏi.

tại sáo bạn tại sáo bạn lái làm như vậylái làm như vậy

  ”Hoàng Mẫn!” Gã béo hét lên giận dữ: “Bây giờ anh đang ở đâu? Đến đây, nhanh lên!”

tại sáo bạn lái làm nhưtại sáo bạn lái làm như vậy vậy

  ”Tôi vừa gặp rắc rối!” Đợi cậu ở cửa bệnh viện, xuống đây nói chuyện! “

tại sáotại sáo bạn lái làm như vậy bạn lái làm như vậy

  Trước khi gã béo trả lời, tôi cúp điện thoại và nhíu mày lo âu.

  Hoàng Mẫn là bạn gái của Tung Hạo, hai người đã quen nhau được gần một năm. Tôi hiểu tính khí của Tung Hạo. Nếu nói rằng Hoàng Mẫn đã bỏ rơi Tung Hạo, Tôi tin điều đó, nhưng phải nói rằng Tung Hạo giết Hoàng Mẫn thì tôi không thể tin.

tại sáo btại sáo bạn lái làm như vậyạn lái làm như vậy

  Tuy nhiên, cảnh sát đặc vụ sẽ không được phái đi mà không có lý do, phải có được bằng chứng nhất định trước khi đến bắt người.

  Nghĩ về câu chuyện Tung Hạo nhảy lầu cách đây không lâu, tôi cảm thấy rằng sự phức tạp của vấn đề có thể vượt xa suy nghĩ của tôi. Nhưng tôi không thể đến bệnh viện lúc này và tôi không thể hỏi Tung Hạo chuyện gì đang xảy ra. Đây là điều khiến tôi cảm thấy đau đầu nhất.

  Ngay khi tôi đang suy nghĩ, gã béo chạy ra khỏi bệnh viện như hết hơi, đôi mắt đỏ hoe, anh ta vừa thở vừa nói: “Cảnh sát đã sai, Hạo tửi không thể giết Hoàng Mẫn, họ … “

tại sáo bạtại sáo bạn lái làm như vậyn lái làm như vậy

  ”Bình tĩnh!” Tôi hét vào mặt gã béo: “Cậu có số điện thoại người nhà Hoàng Mẫn hay bạn của cô ấy không? Gọi và hỏi trước đã!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Triệu Âm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook