Triệu Âm

Chương 26: Không phải là ma?

Lão Hắc Nê

12/06/2020

 Trong phòng bệnh, Tung Hạo sợ hãi đến hoảng loạn, hú hét ầm ĩ. Gã béo cũng run rẩy vì sợ, ngay sau đó anh ta vội vã xoa dịu cơn kích động của Tung Hạo, mắt không khỏi nhìn ra phía cửa phòng bệnh.

  Hai sĩ quan CẢNH SÁT trong phòng rút súng ra, từ từ áp sát vào cửa phòng.

  ”Đừng ra!” Tôi nói nhanh.

  Hai CẢNH SÁT lườm tôi, rồi lờ đi, từ từ tiến đến gần cửa phòng bệnh một cách lặng lẽ. Cả hai ra một ngôn ngữ ký hiệu, và một trong hai cảnh sát xông ra, người còn lại lao ra ngay sau lưng anh ta.

  ”Bang…Bang …” Hai tiếng động phát ra từ bên ngoài phòng bệnh, không phải tiếng súng, giống như âm thanh của vật nặng gì đó rơi trên mặt đất.

  Ngay khi hai CẢNH SÁT ra khỏi cửa phòng, họ ngã xuống. Họ bị đánh gục rất dễ dàng, nhưng không bởi 1 thế lực nào bên ngoài cả.

  Tung Hạo không còn hú hét nữa, cơ thể anh run lên cầm cập. Gã béo nhìn tôi với khuôn mặt tái nhợt, run rẩy nói: “Dương… Dương tử, rốt cuộc cảy ra chuyện gì vậy?”

  Tôi không để ý đến cậu ta, ngay từ đầu, tôi nhìn chằm vào cửa phòng bệnh mà không chớp mắt. Tôi sờ vào túi, khi thấy vẫn còn những thanh tre tôi cảm thấy vững tâm hơn phần nào.

  Nín thở 1 lúc, không có chuyển động nào ở cửa, sự yên lặng đến lạ kỳ. Có rất nhiều phòng bệnh trên tầng này lại rất nhiều cảnh sát canh ở cửa, làm thế nào mà lại không thu hút sự chú ý của người khác.

  Tôi không thể tiếp tục đốt thời gian ở đây, thời gian càng lâu sẽ càng tệ hơn đối với tôi.

  Tôi hít một hơi thật sâu, nắm chặt lá bùa trong tay, cảnh giác và chuẩn bị tiến về phía cửa phòng thì một cơn gió mạnh thổi từ bên ngoài vào.

  Cánh cửa của phòng bị gió thổi tung hoàn toàn, nó mạnh đến nỗi khiến mọi người không thể mở mắt.

  Cơn gió đột ngột này đến và biến mất nhanh chóng chỉ trong hai hoặc ba giây. Vẫn chưa có bóng dáng nào bên ngoài cửa, nhưng cảm giác hoang mang trong lòng tôi bỗng trở nên rất mạnh mẽ.

  Tại thời điểm này, phản ứng bản năng của cơ thể đã vượt quá sự chỉ huy của não bộ, tôi đá thẳng ra phía sau.

  ”Bang ~” Cú đá này khá mạnh và phản lực của nó làm tôi suýt ngã.

  Tôi lảo đảo hai bước về phía trước và quay lại thật nhanh. Tôi thấy rằng Tung Hạo đang ngồi cách tôi vài mét. Có một dấu chân nhẹ trên bụng dưới của anh ta, nơi mà tôi vừa rời đi.

  Gã béo đang nằm trên mặt đất cạnh giường bệnh, không biết anh ta bất tỉnh từ bao giờ.

  Lúc này, Tung Hạo hoàn toàn khác với vẻ ngoài hoảng loạn. Đôi mắt sáng lê, khuôn mặt hả hê và một nụ cười nham hiểm trên khóe miệng.

  Có gì đó rất kỳ lạ trong cơ thể anh ta, sự phẫn nộ sâu sắc trong mắt anh, anh ta từ từ trèo lên và đứng bằng một chân, Bởi vì một chân vừa được phẫu thuật vào buổi chiều, tư thế đứng của anh ta lúc này hơi buồn cười.

 Thân trên là ma?



  Tôi hít một hơi thật sâu và nhìn Tung Hạo, mà không là nhìn con ma và nói: “Anh ấy đã có lỗi gì? Tại sao lại làm anh ấy đau?”

  Tung Hạo nhìn tôi, cười khẩy, nói với giọng khàn khàn: “Con chó cái và gã đàn ông chết tiệt đó đều không đáng sống! Đối với anh chàng này, anh ta đã nhảy ra khỏi tòa nhà mà không chết. Tôi sẽ không đến gặp anh ta nữa. Nhưng khi biết anh ta có người bạn là anh, tôi đã quay lại “

  Đó là giọng nói của một người phụ nữ với sự hận thù sâu sắc, nó có vẻ biết Hoàng Mẫn và người đàn ông đã chết trong khách sạn.

  Bây giờ tôi không suy nghĩ gì về việc mã nữ đã làm gì với Hoàng Mẫn và người đàn ông kia. Lúc này những lời sau cùng của cô ấy mới khiến tôi cảm thấy choáng váng.

  Trước khi tôi hỏi, cô ta nhìn tôi liếm môi và nói với vẻ phấn khích: “Tôi có thể cảm thấy rằng cơ thể anh có sức hấp dẫn chết người đối với tôi, giết chết anh, tôi sẽ có được món lợi lớn … “

  Nói xong, chân cô ta giờ lên và lao về phía tôi.

  Nhung chân của Tung Hạo vừa mới phẫu thuật vào buổi chiều nên hơi bất tiện khi di chuyển, và tôi dễ dàng tránh được. Trong khi tránh nó, tôi lấy ra lá bùa được cuộn trong túi của mình, lắc nó và chỉ về phía anh ta.

  Lá bùa mỏng sẽ không đau nếu nó đâm vào người, Nhưng khi nó chạm vào phần thân trên của con ma, hiệu ứng lại khác.

  Con ma nữ nhập vào cơ thể Tung Hạo, tôi sẽ đánh nó ra bằng lá bùa này. Lá bùa được khắc ký tự trên đó và thấm bằng chính máu của tôi. Lần đầu tiên, tôi tự mình xử lý việc này. Thành thật mà nói, tôi chả vui vẻ gì.

  ”Áhhh ~” Có tiếng hét trong miệng Tung Hạo, cơ thể anh run rẩy, ánh mắt rất đau đớn xuất hiện trên khuôn mặt anh.

  Có tác dụng!

  Nhìn thấy vậy, tôi xông lên không chút do dự, lá bùa trong tay tôi rung lên liên tục đánh vào cơ thể của Tung Hạo.

  Con ma nữ hét lên hết lần này đến lần khác và chạy lung tung, nhưng phòng bệnh chỉ có thế nên không có nhiều không gian để di chuyển, cô ấy không thể thoát khỏi lá bùa trong tay tôi.

  ”Xuất ra, xuất ra, nếu không tôi đánh cho hồn xiêu phách tán!” Tôi quát lớn.

  Phần thân trên bị con ma nhập trong thời gian dài, điều này không chỉ gây hại cho cơ thể mà còn cả tinh thần. Mới đây mà Tung Hạo đã trải qua sự kích động nghiêm trọng như vậy. Sẽ là một vấn đề nếu anh ta bị hồn ma nữ này chiếm hữu trong một thời gian dài.

  Con ma nữ này cũng rất lỳ lợm.Bị tôi quất rất nhiều lần mà vẫn không thoát ra khỏi cơ thể của Tung Hạo.

  Lúc này, cơ thể tôi cảm nhận một cơn ớn lạnh không thể giải thích được. Nguồn gốc của cơn ớn lạnh này không phải là con ma nữ trước mặt tôi, mà ở bên ngoài phòng bệnh.

  Lúc này, ánh đèn trong phòng bệnh đều mờ đi, nhiệt độ trong phòng giảm rất nhiều, một cảm giác ớn lạnh.

  Tôi đang chưa hiểu chuyện gì thì hồn ma nữ điều khiển cơ thể của Tung Hạo chạy thẳng đến cửa sổ trong phòng bệnh, hét lên một cách cay đắng: “Anh đã chết, Anh không thể ra khỏi bệnh viện này, anh không muốn Cứu anh ta? Vậy thì tôi sẽ để anh ta chết trước mặt anh cho xem … “

  Cô ta muốn điều khiển cơ thể của Tung Hạo nhảy khỏi cửa sổ tòa nhà. Ở đây không khác gì sân trường. Một khi nhảy xuống, trừ khi thần tiên xuất hiện, nếu không thì chắc chắn sẽ chết.

  Tôi tức giận, lấy một thanh tre ra khỏi túi, Lao như tên bắn đến cửa sổ, tôi cắm nhanh thanh tre vào đùi của Tung Hạo.



  Các thanh tre rất sắc cùng với các ký tự bùa chú trên đó, cộng với sức mạnh của tôi vào lúc này, tôi cắm vào đùi Tung Hạo phải sâu hơn một inch.

  Máu phụt ra ngay lập tức, nhuộm đỏ bộ đồ bệnh trên người Tung Hạo. Cơ thể anh co giật dữ dội, cả người gục xuống.

  Khoảnh khắc anh ngã xuống đất, đèn trong phòng bị tắt hết, đèn ở hành lang bên ngoài cũng tắt, xung quanh đột nhiên trở nên tối tăm. Đèn khẩn cấp bật sáng, nhưng ánh sáng mờ nhạt, như đom đóm giữa không gian tối đen mù mịt.

  Không đợi hơn được nữa, Tôi đã chuẩn bị tinh thần. Đã hơn 20 phút kể từ khi tôi vào bệnh viện. Bây giờ Tung Hạo không đáng ngại nữa, tôi nên nghĩ cách rời đi thật nhanh.

  Tôi hít một hơi thật sâu, cầm một lá bùa trong tay trái và một vài thanh tre trong tay phải, nín thở từ từ tiến đến cánh cửa phòng bệnh.

  Ngay khi tôi đến gần cửa phòng bệnh, một bóng đen xuất hiện trước mặt tôi. Cái bóng xuất hiện đột ngột, không có tiếng động nào.

  Mặc dù đang cầm bùa và những thanh tre trong tay, nhưng lúc này tôi phản ứng bằng bản năng của cơ thể. Thay vì đánh vào bóng đen trước mặt thì tôi lại đóng sầm cửa.

  Lực đóng cửa là rất mạng, chủ yếu là do bóng đen làm giật mình.

  ”Ouch…., làm gì vậy, mở cửa ra… tay của tôi…Ahhhh!” Có tiếng la hét từ người đàn ông lạ ngoài cửa.

  Chỉ sau đó tôi mới phản ứng và nhìn vào cánh cửa, có một bàn tay, bàn tay vẫn đang vẫy mạnh mẽ.

  Tôi nghiến răng, một vài thanh tre trong tay tôi lao về phía bàn tay đó.

  ”Phập!!!” Máu đỏ tươi chảy ra từ bàn tay đó.

  ”Ahhhh ~” Một tiếng hét lại vang lên từ cánh cửa, cảm giác vô cùng đau đớn.

  Nhưng … dường như có gì đó không đúng!

  ”Chết tiệt, mày có bị điên không? Mày mở cửa xong sập lại giữ tay tao làm gì? Hả??? …”

  Nghe những chửi rủa, tôi vẫn chưa hoàn hồn, chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra!

  Không phải là ma?

  Tôi ngây người, rút tay lại, và rồi cánh cửa phòng bệnh bị mở tung. Đứng sau cánh cửa, tôi bị cánh cửa đập vào nên loạng choạng về phía sau vài bước.

  Ngay khi bước chân của tôi dừng lại, hình bóng đen lao vào phòng bệnh, túm lấy cổ áo tôi và chửi xối xả: “Thằng khốn, mày có não không? Tao nghĩ là có chuyện gì đó nên vào đây giúp đỡ. Tao chỉ có ý tốt, còn mày thì sao? Mày có muốn ăn đòn không? “

  Từ khoảng cách rất gần, tôi thấy rõ đây là một chàng trai trẻ cao lớn, Khuôn mặt lộ rõ vẻ bất bình và đau đơn, đôi mắt giận dữ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Triệu Âm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook