Triệu Âm

Chương 2: Người phụ nữ mang thai

Lão Hắc Nê

12/06/2020

Cả cơ thể tôi như bị đè nén, ngay cả cánh tay của cũng không thể nâng lên. Bố mẹ ngồi cạnh tôi và thấy tôi thức dậy và vội vàng hỏi tôi cảm thấy thế nào.

  Ở nhà sau khi ho mạnh, tôi đột nhiên co giật khi tôi nằm trên giường và bố mẹ không thể đánh thức tôi dậy, vì vậy tôi được đưa vội đến phòng khám của làng. Không có sốt, và không có nguyên nhân nào khác được phát hiện. Các bác sĩ trong làng không có cách nào phát hiện ra bệnh. Họ chẩn đoán với tôi bị một cơn say nắng và truyền cho tôi một vài chai glucose.

  Mặc dù không còn co giật nhưng cơ thể không có sức lực, rất yếu. Sau vài chai glucose, cơ thể tôi hồi phục một chút, và bố và mẹ tôi đã đưa tôi ra khỏi phòng khám.

  Bố mẹ không biết gì về những chuyện của tôi, và tôi không biết tại sao, nhưng tôi cảm thấy mơ hồ rằng nó liên quan đến người phụ nữ mà tôi mơ thấy đêm qua, hoặc nó liên quan đến ngôi mộ đất sau núi.

  Thực tế này quá kỳ lạ, và tôi đã rất sợ hãi. Trên đường về nhà, tôi không thể nói với bố mẹ về việc đến sau núi để bắt bọ cạp đêm qua.

  Lúc đó khuôn mặt của bố tôi đã thay đổi. Nếu bây giờ không phải vì thân hình yếu đuối của tôi, tôi đoán đã ăn 1 cát tát mạnh của bố.

  Bố lẩm bẩm một lúc, đưa mẹ và tôi sang hướng khác của làng.

  Đến phía tây làng, bố gõ cánh cửa đã mòn. Không mất nhiều thời gian, một bà già ở độ tuổi 60 với mái tóc hoa râm mở cửa từ bên trong.

  Người phụ nữ lớn tuổi này là phù thủy của làng chúng tôi, người luôn cằn nhằn suốt ngày, đôi khi như một người phụ nữ điên rồ.

  Bà già nheo mắt và nhìn gia đình ba chúng tôi. Bố vội vàng thì thầm điều gì đó đã xảy ra với tôi. Bà già nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ lạ và gật đầu cho chúng tôi vào.

  Căn phòng tương đối thô sơ, và có một bức tượng nhỏ ở lối vào chính của căn nhà, tôi không biết đó là ai.

  Bà phù thủy thắp một vài nén nhang và khấn trước bức tượng. Bà lẩm bẩm và không biết nói gì, rồi nhét nhang vào lư hương nhỏ trước bức tượng. Mùi gỗ đàn hương thơm ngát tràn ngập khắp căn phòng..

  Bà ấy bắt tôi quỳ trên tấm nệm tồi tàn trước bức tượng. Ban đầu tôi chống lại điều này, nhưng bố tôi lườm tôi và tôi chỉ có thể quỳ xuống đó một cách ngoan ngoãn. Sau đó, bà ấy yêu cầu tôi nói tất cả những điều xảy ra đêm qua, mà không được bỏ xót bất kỳ chi tiết nào.

  Tôi không còn cách nào khác và bắt đầu kể 1 vài chi tiết về câu chuyện đêm qua, bao gồm bước lên đầu ngôi mộ và nói hai lần rằng tôi thấy người phụ nữ ở những nơi khác nhau trong giấc mơ của tôi.

  Sau khi nghe tôi nói, lông mày của mụ phù thủy nhíu lại.

  ”Bước lên đầu mộ, đầu mộ dính máu …” bà phù thủy nhìn tôi, và một giọng nói kỳ lạ lóe lên trong đôi mắt lấm lem, nói với giọng khàn khàn: “Cậu chắc chắn rằng nhìn thấy bụng người phụ nữ sung lên trong lần gặp thứ hai chứ? “

  ”Vâng! “Tôi gật đầu chắc chắn.



  Bà phù thủy suy nghĩ một lúc, sau đó bà rót một bát rượu, lấy một nắm tro từ lư hương và rắc nó vào bát rượu, khuấy lên, và uống một ngụm lớn. Nhìn thấy bà ấy di chuyển, tôi cảm thấy hơi buồn nôn.

  ”Choét” Khi tôi chưa hết buồn nôn, ngụm rượu thơm của bà ấy trực tiếp phun lên đầu tôi, làm tôi đầy mặt.

  Nếu cơ thể tôi khỏe, tôi phải đấm bà ấy, thật kinh tởm. Tuy nhiên, buồn nôn tan biến, và tôi không biết liệu đó có phải là một tác động tâm lý hay không. Khi bà ấy xịt nó như thế này, Mọi mỏi mệt trong cơ thể tôi tan biến rất nhiều.

  ”Giữ lấy!”, Bà phù thủy đưa ba cây nhang và nói: “Đóng cửa ra vào và cửa sổ trước khi đi ngủ vào ban đêm. Chèn một cái vào mỗi hướng đông, tây và bắc, và đừng nhét vào phía nam. Cậu có thể yên tâm ngủ. Nếu hương thơm bị dập tắt, cậu không được ngủ vào ban đêm … “

Bà già nói có điều gì đó xấu xa, tôi đã tin phần nào, và bố mẹ tôi nhớ những gì bà nói. Sau khi cha giải tội nói thêm vài lời, chúng tôi rời đi. Bố tôi muốn trả tiền cho bà, nhưng bà lắc đầu và từ chối chấp nhận. Bà nói rằng bà sẽ đợi kết quả vào ngày mai.

  Tối hôm đó, bố và mẹ tôi lo lắng cho tôi, nhưng bà phù thủy đã nói với tôi rằng tôi chỉ có thể ở trong phòng một mình và họ không thể ở cùng tôi. Tôi đặt một nén nhang ở giữa, hướng tây và hướng bắc của căn phòng như bà phù thủy chỉ dẫn. Sau khi thắp đèn, tôi lo lắng nhìn chằm chằm vào ba cây nhang có khói màu xanh lá cây.

  Thời gian trôi qua, và căn phòng của tôi đầy khói. Ba cây hương cháy chậm, và bị đốt gần hết. Tâm trạng của tôi cũng thoải mái hơn một chút.

  Lúc này, một tiếng gõ cửa nhẹ nhàng vang lên. Tôi nghĩ bố mẹ tôi muốn giúp đỡ nhưng tôi không muốn họ suy nghĩ quá nhiều. Họ trực tiếp mở cửa và quên mất những gì bà phù thủy yêu cầu là đóng cửa ra vào và cửa sổ.

  Cánh cửa mở ra và một làn gió thổi vào. Không có ai ở bên ngoài.

  Con có nghe thấy không?

  Tôi gãi đầu và đóng cửa lại. Khi tôi quay lại, mặt tôi trắng bệch.

  Tôi thấy rằng ba ngọn lửa sắp cháy hết. Lúc này, không còn khói nữa, và tất cả đều bị dập tắt không biết vì sao.

  Đồng thời, ở phía nam của căn phòng, dường như có một hình người bên ngoài cửa sổ. Khi tôi nhìn chằm chằm vào nó, tôi lại không tìm thấy gì.

  Da đầu tôi tê cứng, và tôi không dám ở trong phòng nữa. Tôi vội vã rời khỏi phòng và đến phòng bố mẹ. Bố mẹ tôi chưa ngủ. Sau khi nghe những gì tôi nói, bố và mẹ rất lo lắng, và đưa tôi rời khỏi nhà một cách vội vàng. Tôi lại đến nhà của Bà phù thủy một lần nữa vào giữa đêm.

  Bà phù thủy dường như đã đoán rằng chúng tôi sẽ đến, cánh cửa không đóng, ngồi trong sảnh chờ chúng tôi. Nghe xong những gì tôi nói, bà phù thủy hít điếu thuốc 1 hơi sâu, nheo mắt và thở dài, lẩm bẩm: “Việc này không dễ xử lý!”. Mẹ nhìn Bà phù thủy một cách sợ hãi, và nói với đôi mắt lo lắng run rẩy: “Thực sự có một con ma muốn làm hại Dương Dương của gia đình tôi sao?”

  Tôi không tin có ma trên thế giới, nhưng bây giờ mẹ đã nói như vậy Trái tim tôi run lên.

  Bà phù thủy lắc đầu và không đáp lại lời của mẹ. Bà ấy liếc nhìn tôi bằng một ánh mắt kỳ lạ, và nói với giọng khàn khàn: “Con ở lại đây một đêm, và con sẽ đi thăm mộ vào sáng mai. “



  Nói xong, Bà phù thủy thắp một vài nhang trên bàn thờ bức tượng trong phòng và không nói gì nữa. Sau đó, Bà nhét nhang vào lư hương, lấy ra một lượng lớn tro nhang từ lư hương, quay sang rải đều hương trước cửa ra vào.

  Sau đó, Bà phù thủy ngáp, lững thững trở lại giường và đi ngủ, và mặc kệ gia đình ba người chúng tôi.

  Bố mẹ và tôi ngồi trên ghế trong phòng, hồi hộp, nhìn vào màn đêm tối ngoài cửa. Bà phù thủy bảo tôi đừng đóng cửa hay đi ra khỏi phòng, vì vậy tôi chỉ có thể ngồi đây.

  Nửa đêm, bố mẹ tôi không thể chịu đựng được nữa và ngủ thiếp đi trên ghế. Đồng tử mệt mỏi, khiến mí mắt tôi chùng xuống và buồn ngủ, cuối cùng ngủ thiếp đi trên ghế.

  Giấc mơ tương tự lại xuất hiện, nhưng bụng của người phụ nữ phình ra rất nhiều, như thể cô đang mang thai năm hoặc sáu tháng. Không giống như hai lần trước, cô ấy ở rất xa tôi, vẫy tay với tôi, với sự quyến rũ sáng ngời trong đôi mắt sáng của cô ấy.

  Trong giấc mơ của tôi, tôi sợ hãi và chống cự, nhưng ham muốn trong tim tôi tuôn ra không kiểm soát được, và tôi bước về phía cô ấy không kiểm soát.

  Và ngay khi tôi ở gần cô ấy, một cái tát mạnh vào mặt tôi, và tôi tỉnh dậy từ giấc mơ.

  Bà phù thủy không biết đến chỗ tôi từ khi nào. Mặt tôi đau rát. Trước khi tôi có thể hoàn hồn, đôi mắt đục của bà ấy nhìn tôi và nói: “Tôi bảo cậu đừng ngủ tối nay, cậu có muốn sống không?”

  Tôi sững người một lúc trước khi thấy mình thế này. Tôi đã đứng trước cửa phòng và có thể bước ra khỏi ngưỡng của phòng chỉ bằng một bước chân.

  Bà, con rõ ràng đã ngồi trên ghế mà, đây là … mộng du?

  Khuôn mặt của bà phù thủy rất khó chịu. Bà ấy nhìn chằm chằm xuống đất trước cửa ra vào, và bà ấy bất ngờ giật tôi vào trong.

  Trước đó Bà phù thủy đã tạo ra một lớp tro nhang trước phòng, bây giờ có một mớ dấu chân trên mảng tro nhang trên mặt đất. Có vẻ như ai đó đã bước quanh những đống tro này nhiều lần.

  Rõ ràng, người phụ nữ, hay hồn ma nữ, muốn vào nhưng đã bị chặn lại bởi mảng tro này. Làm tôi bước ra ngoài trong giấc mơ, một khi tôi bước ra khỏi phòng này, hậu quả thật là …….

  Một giọt mồ hôi lạnh chảy ra từ sống lưng tôi và đôi chân tôi run lên. Bố mẹ tôi cũng thức dậy, và khi họ nhìn thấy những dấu chân lộn xộn trước ngôi nhà đó, họ trông nhợt nhạt và không biết phải làm gì.

  ”Người phụ nữ mà cậu mơ thấy lần này, bụng cô ấy có to hơn nữa không?” Bà phù thủy nhìn tôi với ánh mắt rực lửa, giọng điệu trang nghiêm.

  ”Có ạ!” Tôi trả lời với sự run rẩy.

  Bà phù thủy lắc đầu, màu sắc kỳ lạ trong mắt bà trở nên mãnh liệt hơn, thở dài và lẩm bẩm: “Hút dương khí để nuôi em bé ma, Không có cách nào để cô ấy buông tha cậu!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ma
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Triệu Âm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook