Chương 1405: Ám sát Mộc Nguy (hạ).
Hạ Nhật Dịch Lãnh
14/04/2015
Vu Nhai còn phát hiện mỗi
người bị tẩy não có địa vị rất cao trong bách tộc. Như đại di của Tuyết
Đế Nhi, nàng vốn là người thừa kế vị trí nữ vương Tinh Linh. Sau khi bọn họ trở về có thể tuyên bố địa vị của mình ngày, bách tộc sẽ nổi bão
lên. Vu Nhai không mấy quan tâm, bão càng lớn càng tốt.
Hiện giờ Vu Nhai là người qua đường trong Cổ Duệ chi dân. Đoàn Cổ Duệ chi dân rời khỏi Thần Duệ hoàng đô không lâu đã hội hợp với người bách tộc bị tẩy não. Vu Nhai ỏ chung cùng đám người này msấy ngày, nhưng cơ bản hắn là người vô hình.
Thanh Mộc hoàng tử ngẫu nhiên cười âm hiểm liếc hướng Vu Nhai.
Vu Nhai cũng cười nham hiểm với Thanh Mộc hoàng tử rồi bước đi, không để gã lọt vào mắt. Vu Nhai yên lặng đứng một bên.
Thanh Mộc hoàng tử không nắm chắc thái dộ của Mộc Nguy, cứ nghĩ Mộc Nguy sẽ tranh phong với gã nhưng trên đường đi Mộc Nguy rất ngoan. Lúc trước Thanh Mộc hoàng tử nghĩ một đống lời nói đều không dùng được, làm gã rất bức bối. Bực mình nhất là Thanh Mộc hoàng tử không hiểu suy nghĩ của Mộc Nguy, muốn xuống tay rồi lại ngập ngừng.
Trời biết Mộc Nguy còn hậu chiêu gì không, biểu hiện của hắn rất khác lạ. Thanh Mộc hoàng tử sợ bị cắn ngược, dù sao trên danh nghĩa Mộc Nguy là cường giả mạnh nhất thế hệ trẻ Thanh Mộc thần tộc. Nếu chó cùng rứt giậu, Mộc Nguy sẽ táp Thanh Mộc hoàng tử một cú đau điếng.
Thanh Mộc hoàng tử không kiềm được, vào một buổi tối ra lệnh xử Mộc Nguy:
- Ta không nhịn được nữa. Bây giờ đã tới biên giới bách tộc loạn địa, tối hôm nay trực tiếp hành động, giết hắn!
Thanh Mộc hoàng tử ra lệnh cho cao thủ Cổ Duệ chi dân hành động, không, phải nói là ủy thác. Tuy trên danh nghĩa Thanh Mộc hoàng tử là người lãnh đạo nhưng trong đội có khá nhiều cao thủ thật sự. Ngươi nghĩ bằng vào thực lực của Thanh Mộc hoàng tử có thể trấn bách tộc sao?
Thanh Mộc hoàng tử không có sức hấp người theo hầu như Lam Thương Tử, gã không biết làm sao khiến cao thủ tâm phục khẩu phục làm việc cho mình.
Thần vương các tộc vốn đã mặc nhận phải xử lý cây gai Mộc Nguy, các cao thủ đồng ý ngay.
Thanh Mộc hoàng tử không tình nguyện nói:
- Chờ đã, tốt nhất hãy dùng thủ đoạn ám sát. Trên người Mộc Nguy có vật thần tứ, chúng ta không thể làm rõ ra mặt, đừng để đám tạp chủng chết tiệt lên án.
Chân thần rất thần thánh đối với Cổ Duệ chi dân, dù đến Thần Huyền đại lục vẫn không dám huyênh hoang làm thẳng mặt.
Hai cao thủ Cổ Duệ chi dân gật đầu, nói:
- Chúng ta biết nên làm sao.
Trong đêm tối yên lặng bọn họ định giết người, dùng thủ đoạn ám sát. Nhưng khi hai cao thủ Cổ Duệ chi dân đi đến căn phòng của Mộc Nguy thì sửng sốt, hắn không có trong phòng?
Hai cao thủ Cổ Duệ chi dân mắt chợt lóe, vào lúc này Mộc Nguy đi đâu? Kế hoạch thu phục bách tộc không thể xuất hiện bất cứ sơ hở gì.
Lúc này giọng Mộc Nguy từ ngoài phòng vọng vào:
- A! Thoải mái quá, nghẹn chết, cảm giác trút bầu tâm sự thật là tuyệt . . .
Hai cao thủ Cổ Duệ chi dân liếc nhau, hiểu ý đối phương. Thì ra Mộc Nguy đi tiểu, làm hết hồn, cứ tưởng hắn thật sự là gián điệp gì.
Được rồi, điều này không quan trọng, chính yếu là Mộc Nguy trở về, hai cao thủ Cổ Duệ chi dân có thể giết người.
Két két két két két!
Vu Nhai mở cửa, chậm rãi đi vào phòng. Hai cao thủ Cổ Duệ chi dân chờ sẵn hai bên khung cửa, Vu Nhai tiến vào thêm mấy bước là bọn họ sẽ ùa ra giết hắn rồi bỏ đi ngay. Thật phiền phức. Nếu không phải vì tránh cho Mộc Nguy biết là ai ra tay, chế tạo hiện trường giả như nhân loại bình thường là hung thủ thì hai cao thủ Cổ Duệ chi dân đã không làm chuyện rắc rối thế này, thẳng tay giết Mộc Nguy là xong.
Trong hai cao thủ Cổ Duệ chi dân có một người chính là nam nhân trung niên lúc trước cãi không lại Vu Nhai, rất ghét hắn. Bọn họ đã biết thực lực của Mộc Nguy, khó thể xử hắn trong âm thầm khi đấu ngay mặt.
Gần, gần . . .
Khi hai cao thủ Cổ Duệ chi dân định hành động thì Mộc Nguy ở bên ngoài mở miệng nói:
- A! Sao bỗng nhiên muốn đi cầu, chết tiệt!
Mộc Nguy xoay người ra ngoài, xoay người cũng được, hai cao thủ Cổ Duệ chi dân ở sau lưng có thể nhanh chóng tập kích. Nhưng khi hai cao thủ Cổ Duệ chi dân xông ra thì tiếng bước chân dừng lại, tạp chủng chết tiệt quay người báo hại bọn họ vội vàng quay về góc tường. Bọn họ là siêu cao thủ!
Mộc Nguy nói:
- Thôi, ta buồn ngủ quá, ráng nhịn đi. Ngủ một giấc mới là lẽ phải, trời biết cái tên Mộc Tuyên Dương có đến gây sự không. Ta chuẩn bị nhiều thủ đoạn không thể vì ngủ không ngon giấc làm mất hết hiệu lực.
Hai cao thủ Cổ Duệ chi dân liếc nhau, tiểu tử này đã chuẩn bị cái gì?
- Tên ngốc Mộc Tuyên Dương cho rằng đến Thần Huyền đại lục là thoải mái giải quyết ta? Hắn không nghĩ xem ta từng sống trong Thần Huyền đại lục, chẳng lẽ không biết gì thủ đoạn của bọn họ? Sao ta có thể không biết Lam Thương Tử muốn mượn nhiệm vụ này giết ta? Còn có Hắc Lâm Tư Nhi, ha ha. Bọn họ không nghĩ xem ta nhẫn nhịn trong Thần Mộc thành lâu như vậy sẽ là đồ ngốc sao?
Hai cao thủ Cổ Duệ chi dân liếc nhau, bắt đầu do dự. Mộc Nguy còn vũ khí bí mật gì đây? Mộc Nguy nhìn thấu mọi chuyện, điều này không lạ, nhưng rốt cuộc hắn chuẩn bị bao nhiêu thủ đoạn?
Tiểu tử này thoạt trông luôn bình tĩnh không ngờ lúc vắng người thì có tật nói nhiều, có lẽ vì mỗi ngày cố gắng im lặng bức bối quá?
Mộc Nguy đi vào phòng, hai cao thủ Cổ Duệ chi dân không biết có nên ra tay không. Bọn họ do dự, muốn nghe Mộc Nguy lảm nhảm nhiều hơn.
Quả nhiên Mộc Nguy tiếp tục nói nhảm:
- Thật ra ta biết chuyến đi ngày rất nguy hiểm nhưng không thể thay đổi được gì, đành cố gắng sống sót, sống vì con lai. Khả năng ta chết rất cao, phải làm sao đây?
Mộc Nguy dứt lời, hai cao thủ Cổ Duệ chi dân sau lưng hắn liếc đối phương. Có vẻ Mộc Nguy không chắc chắn sẽ sống được, hắn không tự tin vào hậu chiêu của mình. Thôi, giải quyết công việc trước.
Hai cao thủ Cổ Duệ chi dân chậm rãi bước ra khỏi bóng tối áp sát lưng Mộc Nguy, tay bọn họ cầm huyền binh.
Mộc Nguy lại mở miệng nói:
- Nhưng vậy thì sao? Nếu ta thật sự không tránh khỏi vậy sẽ kéo nguyên đội chôn cùng. Quyển trục ma pháp thần giai trong tay ta không phải đồ chơi!
Mộc Nguy không chỉ nói, còn lấy quyển trục ma pháp ra khỏi không gian giới chỉ. Dao động ma pháp khủng bố chớp mắt tràn ngập cả căn phòng. Hai cao thủ Cổ Duệ chi dân sau lưng Mộc Nguy cứng người lại.
Hai cao thủ Cổ Duệ chi dân không nắm chắc trong khoảng cách gần thế này có thể sống sót trước quyển trục ma pháp tấn công. Chết tiệt, sao tiểu tử này có thứ đó? Tại sao tiểu tử này lấy ra vào lúc này, hay là hắn đã phát hiện ra?
- Có thứ này ta mới yên tâm.
Hiện giờ Vu Nhai là người qua đường trong Cổ Duệ chi dân. Đoàn Cổ Duệ chi dân rời khỏi Thần Duệ hoàng đô không lâu đã hội hợp với người bách tộc bị tẩy não. Vu Nhai ỏ chung cùng đám người này msấy ngày, nhưng cơ bản hắn là người vô hình.
Thanh Mộc hoàng tử ngẫu nhiên cười âm hiểm liếc hướng Vu Nhai.
Vu Nhai cũng cười nham hiểm với Thanh Mộc hoàng tử rồi bước đi, không để gã lọt vào mắt. Vu Nhai yên lặng đứng một bên.
Thanh Mộc hoàng tử không nắm chắc thái dộ của Mộc Nguy, cứ nghĩ Mộc Nguy sẽ tranh phong với gã nhưng trên đường đi Mộc Nguy rất ngoan. Lúc trước Thanh Mộc hoàng tử nghĩ một đống lời nói đều không dùng được, làm gã rất bức bối. Bực mình nhất là Thanh Mộc hoàng tử không hiểu suy nghĩ của Mộc Nguy, muốn xuống tay rồi lại ngập ngừng.
Trời biết Mộc Nguy còn hậu chiêu gì không, biểu hiện của hắn rất khác lạ. Thanh Mộc hoàng tử sợ bị cắn ngược, dù sao trên danh nghĩa Mộc Nguy là cường giả mạnh nhất thế hệ trẻ Thanh Mộc thần tộc. Nếu chó cùng rứt giậu, Mộc Nguy sẽ táp Thanh Mộc hoàng tử một cú đau điếng.
Thanh Mộc hoàng tử không kiềm được, vào một buổi tối ra lệnh xử Mộc Nguy:
- Ta không nhịn được nữa. Bây giờ đã tới biên giới bách tộc loạn địa, tối hôm nay trực tiếp hành động, giết hắn!
Thanh Mộc hoàng tử ra lệnh cho cao thủ Cổ Duệ chi dân hành động, không, phải nói là ủy thác. Tuy trên danh nghĩa Thanh Mộc hoàng tử là người lãnh đạo nhưng trong đội có khá nhiều cao thủ thật sự. Ngươi nghĩ bằng vào thực lực của Thanh Mộc hoàng tử có thể trấn bách tộc sao?
Thanh Mộc hoàng tử không có sức hấp người theo hầu như Lam Thương Tử, gã không biết làm sao khiến cao thủ tâm phục khẩu phục làm việc cho mình.
Thần vương các tộc vốn đã mặc nhận phải xử lý cây gai Mộc Nguy, các cao thủ đồng ý ngay.
Thanh Mộc hoàng tử không tình nguyện nói:
- Chờ đã, tốt nhất hãy dùng thủ đoạn ám sát. Trên người Mộc Nguy có vật thần tứ, chúng ta không thể làm rõ ra mặt, đừng để đám tạp chủng chết tiệt lên án.
Chân thần rất thần thánh đối với Cổ Duệ chi dân, dù đến Thần Huyền đại lục vẫn không dám huyênh hoang làm thẳng mặt.
Hai cao thủ Cổ Duệ chi dân gật đầu, nói:
- Chúng ta biết nên làm sao.
Trong đêm tối yên lặng bọn họ định giết người, dùng thủ đoạn ám sát. Nhưng khi hai cao thủ Cổ Duệ chi dân đi đến căn phòng của Mộc Nguy thì sửng sốt, hắn không có trong phòng?
Hai cao thủ Cổ Duệ chi dân mắt chợt lóe, vào lúc này Mộc Nguy đi đâu? Kế hoạch thu phục bách tộc không thể xuất hiện bất cứ sơ hở gì.
Lúc này giọng Mộc Nguy từ ngoài phòng vọng vào:
- A! Thoải mái quá, nghẹn chết, cảm giác trút bầu tâm sự thật là tuyệt . . .
Hai cao thủ Cổ Duệ chi dân liếc nhau, hiểu ý đối phương. Thì ra Mộc Nguy đi tiểu, làm hết hồn, cứ tưởng hắn thật sự là gián điệp gì.
Được rồi, điều này không quan trọng, chính yếu là Mộc Nguy trở về, hai cao thủ Cổ Duệ chi dân có thể giết người.
Két két két két két!
Vu Nhai mở cửa, chậm rãi đi vào phòng. Hai cao thủ Cổ Duệ chi dân chờ sẵn hai bên khung cửa, Vu Nhai tiến vào thêm mấy bước là bọn họ sẽ ùa ra giết hắn rồi bỏ đi ngay. Thật phiền phức. Nếu không phải vì tránh cho Mộc Nguy biết là ai ra tay, chế tạo hiện trường giả như nhân loại bình thường là hung thủ thì hai cao thủ Cổ Duệ chi dân đã không làm chuyện rắc rối thế này, thẳng tay giết Mộc Nguy là xong.
Trong hai cao thủ Cổ Duệ chi dân có một người chính là nam nhân trung niên lúc trước cãi không lại Vu Nhai, rất ghét hắn. Bọn họ đã biết thực lực của Mộc Nguy, khó thể xử hắn trong âm thầm khi đấu ngay mặt.
Gần, gần . . .
Khi hai cao thủ Cổ Duệ chi dân định hành động thì Mộc Nguy ở bên ngoài mở miệng nói:
- A! Sao bỗng nhiên muốn đi cầu, chết tiệt!
Mộc Nguy xoay người ra ngoài, xoay người cũng được, hai cao thủ Cổ Duệ chi dân ở sau lưng có thể nhanh chóng tập kích. Nhưng khi hai cao thủ Cổ Duệ chi dân xông ra thì tiếng bước chân dừng lại, tạp chủng chết tiệt quay người báo hại bọn họ vội vàng quay về góc tường. Bọn họ là siêu cao thủ!
Mộc Nguy nói:
- Thôi, ta buồn ngủ quá, ráng nhịn đi. Ngủ một giấc mới là lẽ phải, trời biết cái tên Mộc Tuyên Dương có đến gây sự không. Ta chuẩn bị nhiều thủ đoạn không thể vì ngủ không ngon giấc làm mất hết hiệu lực.
Hai cao thủ Cổ Duệ chi dân liếc nhau, tiểu tử này đã chuẩn bị cái gì?
- Tên ngốc Mộc Tuyên Dương cho rằng đến Thần Huyền đại lục là thoải mái giải quyết ta? Hắn không nghĩ xem ta từng sống trong Thần Huyền đại lục, chẳng lẽ không biết gì thủ đoạn của bọn họ? Sao ta có thể không biết Lam Thương Tử muốn mượn nhiệm vụ này giết ta? Còn có Hắc Lâm Tư Nhi, ha ha. Bọn họ không nghĩ xem ta nhẫn nhịn trong Thần Mộc thành lâu như vậy sẽ là đồ ngốc sao?
Hai cao thủ Cổ Duệ chi dân liếc nhau, bắt đầu do dự. Mộc Nguy còn vũ khí bí mật gì đây? Mộc Nguy nhìn thấu mọi chuyện, điều này không lạ, nhưng rốt cuộc hắn chuẩn bị bao nhiêu thủ đoạn?
Tiểu tử này thoạt trông luôn bình tĩnh không ngờ lúc vắng người thì có tật nói nhiều, có lẽ vì mỗi ngày cố gắng im lặng bức bối quá?
Mộc Nguy đi vào phòng, hai cao thủ Cổ Duệ chi dân không biết có nên ra tay không. Bọn họ do dự, muốn nghe Mộc Nguy lảm nhảm nhiều hơn.
Quả nhiên Mộc Nguy tiếp tục nói nhảm:
- Thật ra ta biết chuyến đi ngày rất nguy hiểm nhưng không thể thay đổi được gì, đành cố gắng sống sót, sống vì con lai. Khả năng ta chết rất cao, phải làm sao đây?
Mộc Nguy dứt lời, hai cao thủ Cổ Duệ chi dân sau lưng hắn liếc đối phương. Có vẻ Mộc Nguy không chắc chắn sẽ sống được, hắn không tự tin vào hậu chiêu của mình. Thôi, giải quyết công việc trước.
Hai cao thủ Cổ Duệ chi dân chậm rãi bước ra khỏi bóng tối áp sát lưng Mộc Nguy, tay bọn họ cầm huyền binh.
Mộc Nguy lại mở miệng nói:
- Nhưng vậy thì sao? Nếu ta thật sự không tránh khỏi vậy sẽ kéo nguyên đội chôn cùng. Quyển trục ma pháp thần giai trong tay ta không phải đồ chơi!
Mộc Nguy không chỉ nói, còn lấy quyển trục ma pháp ra khỏi không gian giới chỉ. Dao động ma pháp khủng bố chớp mắt tràn ngập cả căn phòng. Hai cao thủ Cổ Duệ chi dân sau lưng Mộc Nguy cứng người lại.
Hai cao thủ Cổ Duệ chi dân không nắm chắc trong khoảng cách gần thế này có thể sống sót trước quyển trục ma pháp tấn công. Chết tiệt, sao tiểu tử này có thứ đó? Tại sao tiểu tử này lấy ra vào lúc này, hay là hắn đã phát hiện ra?
- Có thứ này ta mới yên tâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.