Chương 542: Bán.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
14/03/2015
Dương Như Hóa âm hiểm nói:
- Chúng ta cũng không thể đắc tội Vệ gia, cho nên phải làm mặt ngoài cho có. Họ Vu đắc tội Vệ gia thì cứ để mặc hắn.
Dương Tiên Tuấn cười gian.
Dương Như Hóa ngừng cười ác, giáo dục Dương Tiên Tuấn:
- Rất nhanh hắn sẽ chết, có lẽ sắp xếp chiêu này không có ích gì. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, dù làm gì cũng chừa hậu chiêu cho mình. Đặc biệt khi ngươi đối phó người nào đừng tự nhận mình có nhiều thủ đoạn, càng nhiều thì càn tốt, phòng ngừa trước không lo.
Nhìn Dương Tiên Tuấn gật đầu, Dương Như Hóa tiếp tục bảo:
- Rất nhanh sẽ bắt đầu so tài kỵ sĩ dự bị, ta đã nghĩ ra nên ném Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị đi đâu.
- A? Những chuyện này chẳng phải nên là Huyền Thần điện sắp xếp sao?
- Đúng là Huyền Thần điện sắp xếp chuyện này, nhưng cần chúng ta cung cấp kế hoạch chiến sự, hành quân này nọ, không phải Huyền Thần điện đang đánh nhau. Ta chỉ cần nói chỗ kia cần cao thủ giúp gấp là được. Cộng thêm Huyền Thần điện không đoàn kết, ta nghĩ kỵ sĩ chính thức đại nhân ba hành tỉnh khác rất vui lòng nhìn sắp xếp của ta.
- Vậy sắp xếp của bá phụ là . . .
- Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh!
- A? Doanh vật hy sinh trong truyền thuyết?
* * *
Vu Nhai không biết xung quanh có vô số cặp mắt đang nhìn. Lúc này Vu Nhai đang xách Vệ Vi Vi bước lên lưng Tiểu Thúy, Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị đều chạy tới. Có các cao thủ Độc Cô Cửu Tà, Lý Thân Bá, Lữ Băng thì Vu Nhai không cần lo, hơn nữa nếu đánh tiếp không phải vây công mà là đại chiến.
Một, hai người chết thì không sao, mười mấy người chết cũng không quan trọng. Nhưng người hành tỉnh nào đó toàn quân bị diệt trong cuộc đánh hội đồng thì có vấn đề. Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị tập thể chạy tới, hỏi sao tinh binh cao thủ khu vực chiến đấu của Kiếm Sơn hùng quan không biết? Dù các tinh binh cao thủ không ra tay thì Yến đại nhân sẽ không chấp nhận cho tình hình phát triển tiếp.
Nếu không phải có lòng tin với Vu Nhai thì Yến đại nhân, Hạng Phi giáo quan sớm nhảy ra ngay khi Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị bị nhốt trong lồng giam tấm thuẫn.
Cho nên Vu Nhai không chút lo lắng cưỡi Tiểu Thúy bay đi.
- Đứng lại, hãy thả ngươi xuống! Nếu không . . .
- Xin lỗi, ta chỉ đang ăn miếng trả miếng!
Tốc độ của Tiểu Thúy siêu nhanh cộng với Dương Như Hóa ngầm thông báo, kỵ sĩ bay chỉ ngăn cản qua loa. Chớp mắt Vu Nhai đã đột phá ra ngoài.
Kỵ sĩ chính thức của Thuẫn Lĩnh hành tỉnh khá lợi hại, nhưng bọn họ không ngờ Vu Nhai sẽ to gan như vậy, phế bỏ huyền binh bản mệnh của người ta xong còn dám bắt người ra ngoài. Khi kỵ sĩ chính thức Thuẫn Lĩnh hành tỉnh phản ứng lại dù năng lực lợi hại đến mấy cũng không đuổi kịp.
Lúc này Vu Nhai gặp khó khăn. Bảo là ăn miếng trả miếng nhưng trả như thế nào? Vu Nhai không rành Kiếm Sơn hùng quan.
Giọng Độc Cô Cửu Tà từ xa truyền đến:
- Vu Nhai, lúc trước ta đến quán rượu vừa lúc gặp Bạch lão sư gì đó, hắn kêu chúng ta lập tức chạy tới đây. Bộ dạng của ngươi đó trông không đáng tin rồi lại quen biết nhiều, ngươi có thể đi tìm hắn.
Độc Cô Cửu Tà nói ra lý do tại sao cả đám có thể nhanh chóng chạy tới cứu viện.
Mắt Vu Nhai sáng lên, tăng tốc lao hướng khu chợ.
Bầu trời xanh biếc, mấy tiếng hú dài rõ to trong Kiếm Sơn hùng quan nhưng không thấy chói tai, vì mọi người đã thói quen vô số ma thú bay rít gào. Hiếm khi chỉ một ma thú hú.
Kiếm Sơn hùng quan cực kỳ nghiêm khắc, ma thú bay bình thường đừng nói là vào thành, khi bay ngang qua thành đều phải cẩn thận.
Khưu phong thú tồn tại đủ chứng minh mượn kiếm huynh lợi hại, ít nhất gã có thể mang Tiểu Thúy vào Kiếm Sơn hùng quan.
Khưu phong thú chở Vu Nhai, Vệ Vi Vi đến một tiệm rượu gần quán trà nhất. Không ngoài dự đoán, người lười như Độc Cô Cửu Tà, Lý Thân Bá chắc chắn tìm chỗ gần nhất. Lúc trước Vu Nhai không biết mượn kiếm huynh lười nhưng giờ đã biết.
- Nói này ngâm du thi nhân trẻ tuổi kia, ngươi nói toàn là câu chuyện cổ xưa. Ai không biết về quang ám chi trạc? Sau này quang minh thánh nữ tự sát trước Quang Minh thần điện . . .
- Sai rồi, lúc đó quang minh thánh nữ chưa chết. Vì bảo vệ mạng sống của người yêu quang minh thánh nữ dứt khoát trở lại Quang Minh thần điện, đi theo Quang Minh thần điện làm một chuyện vừa bí ẩn vừa nguy hiểm, nghe nói phải hy sinh mạng sống. Không rõ cụ thể là gì nhưng truyền thuyết nói tiểu binh của đế quốc kia sau này tu luyện có thành tựu, thậm chí thành lập tổ chức ám sát, không biết chém bao nhiêu người của Quang Minh thần điện cuối cùng vẫn không thể cứu thánh nữ ra. Hình như hai người cùng nhau chết chung ở nơi nào đó.
- Ta còn nghe nói sau này thánh nữ sinh con, đứa trẻ vì báo thù đã lẻn vào Quang Minh thần điện làm nội ứng. Ai không biết sáng tạo câu chuyện như vậy? Nơi này là quán rượu, không phải chỗ thiếu nữ ngây thơ tụ tập. Có kể chuyện sến thì nên chọn đúng chỗ đi.
- Vậy là các ngươi không tin?
- Ngươi hãy hỏi những người ở đây xem ai tin? Theo ta thấy không ai tin vào câu chuyện này, chắc là ngâm du thi nhân nào sáng tạo ra lừa nước mắt của nữ nhân. Quang minh thánh nữ yêu tiểu binh Huyền Binh đế quốc, đối nghịch với Quang Minh thần điện? Vớ vẩn.
- Vậy nếu ta nói quang minh thánh tử, thánh nữ Quang Minh thần điện rất nhanh sẽ xuất hiện trong Kiếm Sơn hùng quan, sẽ xảy ra câu chuyện kinh thiên động địa thì các ngươi có tin không?
- Ha ha ha ha ha ha! Chúng ta tin, tin ngươi là đồ khùng.
Vu Nhai mới vào quán rượu đã nghe giọng của mượn kiếm huynh, gã đang kể câu chuyện quang ám chi trạc. Mới đầu nghe Vu Nhai sợ muốn chết, chẳng lẽ mượn kiếm huynh biết điều gì? Mượn kiếm huynh rất bí ẩn. Sau đó Vu Nhai thở phào, cứ tưởng đâu lúc trước mượn kiếm huynh đi theo hắn vào Mê Vụ sơn mạch.
- Nói vậy là không tin? Ta biết ngay các ngươi không tin, vậy đi, hay là chúng ta đánh cuộc, nếu . . .
Không đợi mượn kiếm huynh nêu điều kiện đánh cuộc Vu Nhai đã đi qua ngắt lời.
- Bạch lão sư, có chuyện làm phiền người.
Mượn kiếm huynh sửng sốt, Vu Nhai ném Vệ Vi Vi qua nói rõ ý định. Buồn cười, chờ mượn kiếm huynh cá cược với người ta biết đến bao giờ?
Mượn kiếm huynh chỉ trỏ Vệ Vi Vi:
- Nói này Vu Nhai, ta chỉ biết chút ít tình báo chứ không phải bọn buôn người, làm sao biết nơi nào bán nữ nhân? Ngươi lại nhìn ngực của nữ nhân này đi, mới rồi ta nhìn sơ còn tưởng là nam. Huyền Binh đế quốc chúng ta không có nam nhân nào thích kiểu này, có tặng không cho kỹ viện cũng không ai muốn, không chừng còn phải trả tiền ngược lại.
Vệ Vi Vi tức giận trợn tròn mắt nhưng nàng không nói nên lời, đã bị Vu Nhai khóa giọng. Vu Nhai muốn Vệ Vi Vi thấy kết cuộc của mình. Nếu Vệ Vi Vi đã có thù với Tiểu Mỹ, muốn giết chết nàng vậy Vu Nhai sẽ sảng khoái cho Vệ Vi Vi một nhát. Nhưng lúc nãy Vu Nhai đến chậm một bước thì kết cuộc của Tiểu Mỹ sẽ là địa ngục.
- Chúng ta cũng không thể đắc tội Vệ gia, cho nên phải làm mặt ngoài cho có. Họ Vu đắc tội Vệ gia thì cứ để mặc hắn.
Dương Tiên Tuấn cười gian.
Dương Như Hóa ngừng cười ác, giáo dục Dương Tiên Tuấn:
- Rất nhanh hắn sẽ chết, có lẽ sắp xếp chiêu này không có ích gì. Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, dù làm gì cũng chừa hậu chiêu cho mình. Đặc biệt khi ngươi đối phó người nào đừng tự nhận mình có nhiều thủ đoạn, càng nhiều thì càn tốt, phòng ngừa trước không lo.
Nhìn Dương Tiên Tuấn gật đầu, Dương Như Hóa tiếp tục bảo:
- Rất nhanh sẽ bắt đầu so tài kỵ sĩ dự bị, ta đã nghĩ ra nên ném Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị đi đâu.
- A? Những chuyện này chẳng phải nên là Huyền Thần điện sắp xếp sao?
- Đúng là Huyền Thần điện sắp xếp chuyện này, nhưng cần chúng ta cung cấp kế hoạch chiến sự, hành quân này nọ, không phải Huyền Thần điện đang đánh nhau. Ta chỉ cần nói chỗ kia cần cao thủ giúp gấp là được. Cộng thêm Huyền Thần điện không đoàn kết, ta nghĩ kỵ sĩ chính thức đại nhân ba hành tỉnh khác rất vui lòng nhìn sắp xếp của ta.
- Vậy sắp xếp của bá phụ là . . .
- Tiền Tiêu Doanh Kiếm Phong lĩnh!
- A? Doanh vật hy sinh trong truyền thuyết?
* * *
Vu Nhai không biết xung quanh có vô số cặp mắt đang nhìn. Lúc này Vu Nhai đang xách Vệ Vi Vi bước lên lưng Tiểu Thúy, Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị đều chạy tới. Có các cao thủ Độc Cô Cửu Tà, Lý Thân Bá, Lữ Băng thì Vu Nhai không cần lo, hơn nữa nếu đánh tiếp không phải vây công mà là đại chiến.
Một, hai người chết thì không sao, mười mấy người chết cũng không quan trọng. Nhưng người hành tỉnh nào đó toàn quân bị diệt trong cuộc đánh hội đồng thì có vấn đề. Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị tập thể chạy tới, hỏi sao tinh binh cao thủ khu vực chiến đấu của Kiếm Sơn hùng quan không biết? Dù các tinh binh cao thủ không ra tay thì Yến đại nhân sẽ không chấp nhận cho tình hình phát triển tiếp.
Nếu không phải có lòng tin với Vu Nhai thì Yến đại nhân, Hạng Phi giáo quan sớm nhảy ra ngay khi Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị bị nhốt trong lồng giam tấm thuẫn.
Cho nên Vu Nhai không chút lo lắng cưỡi Tiểu Thúy bay đi.
- Đứng lại, hãy thả ngươi xuống! Nếu không . . .
- Xin lỗi, ta chỉ đang ăn miếng trả miếng!
Tốc độ của Tiểu Thúy siêu nhanh cộng với Dương Như Hóa ngầm thông báo, kỵ sĩ bay chỉ ngăn cản qua loa. Chớp mắt Vu Nhai đã đột phá ra ngoài.
Kỵ sĩ chính thức của Thuẫn Lĩnh hành tỉnh khá lợi hại, nhưng bọn họ không ngờ Vu Nhai sẽ to gan như vậy, phế bỏ huyền binh bản mệnh của người ta xong còn dám bắt người ra ngoài. Khi kỵ sĩ chính thức Thuẫn Lĩnh hành tỉnh phản ứng lại dù năng lực lợi hại đến mấy cũng không đuổi kịp.
Lúc này Vu Nhai gặp khó khăn. Bảo là ăn miếng trả miếng nhưng trả như thế nào? Vu Nhai không rành Kiếm Sơn hùng quan.
Giọng Độc Cô Cửu Tà từ xa truyền đến:
- Vu Nhai, lúc trước ta đến quán rượu vừa lúc gặp Bạch lão sư gì đó, hắn kêu chúng ta lập tức chạy tới đây. Bộ dạng của ngươi đó trông không đáng tin rồi lại quen biết nhiều, ngươi có thể đi tìm hắn.
Độc Cô Cửu Tà nói ra lý do tại sao cả đám có thể nhanh chóng chạy tới cứu viện.
Mắt Vu Nhai sáng lên, tăng tốc lao hướng khu chợ.
Bầu trời xanh biếc, mấy tiếng hú dài rõ to trong Kiếm Sơn hùng quan nhưng không thấy chói tai, vì mọi người đã thói quen vô số ma thú bay rít gào. Hiếm khi chỉ một ma thú hú.
Kiếm Sơn hùng quan cực kỳ nghiêm khắc, ma thú bay bình thường đừng nói là vào thành, khi bay ngang qua thành đều phải cẩn thận.
Khưu phong thú tồn tại đủ chứng minh mượn kiếm huynh lợi hại, ít nhất gã có thể mang Tiểu Thúy vào Kiếm Sơn hùng quan.
Khưu phong thú chở Vu Nhai, Vệ Vi Vi đến một tiệm rượu gần quán trà nhất. Không ngoài dự đoán, người lười như Độc Cô Cửu Tà, Lý Thân Bá chắc chắn tìm chỗ gần nhất. Lúc trước Vu Nhai không biết mượn kiếm huynh lười nhưng giờ đã biết.
- Nói này ngâm du thi nhân trẻ tuổi kia, ngươi nói toàn là câu chuyện cổ xưa. Ai không biết về quang ám chi trạc? Sau này quang minh thánh nữ tự sát trước Quang Minh thần điện . . .
- Sai rồi, lúc đó quang minh thánh nữ chưa chết. Vì bảo vệ mạng sống của người yêu quang minh thánh nữ dứt khoát trở lại Quang Minh thần điện, đi theo Quang Minh thần điện làm một chuyện vừa bí ẩn vừa nguy hiểm, nghe nói phải hy sinh mạng sống. Không rõ cụ thể là gì nhưng truyền thuyết nói tiểu binh của đế quốc kia sau này tu luyện có thành tựu, thậm chí thành lập tổ chức ám sát, không biết chém bao nhiêu người của Quang Minh thần điện cuối cùng vẫn không thể cứu thánh nữ ra. Hình như hai người cùng nhau chết chung ở nơi nào đó.
- Ta còn nghe nói sau này thánh nữ sinh con, đứa trẻ vì báo thù đã lẻn vào Quang Minh thần điện làm nội ứng. Ai không biết sáng tạo câu chuyện như vậy? Nơi này là quán rượu, không phải chỗ thiếu nữ ngây thơ tụ tập. Có kể chuyện sến thì nên chọn đúng chỗ đi.
- Vậy là các ngươi không tin?
- Ngươi hãy hỏi những người ở đây xem ai tin? Theo ta thấy không ai tin vào câu chuyện này, chắc là ngâm du thi nhân nào sáng tạo ra lừa nước mắt của nữ nhân. Quang minh thánh nữ yêu tiểu binh Huyền Binh đế quốc, đối nghịch với Quang Minh thần điện? Vớ vẩn.
- Vậy nếu ta nói quang minh thánh tử, thánh nữ Quang Minh thần điện rất nhanh sẽ xuất hiện trong Kiếm Sơn hùng quan, sẽ xảy ra câu chuyện kinh thiên động địa thì các ngươi có tin không?
- Ha ha ha ha ha ha! Chúng ta tin, tin ngươi là đồ khùng.
Vu Nhai mới vào quán rượu đã nghe giọng của mượn kiếm huynh, gã đang kể câu chuyện quang ám chi trạc. Mới đầu nghe Vu Nhai sợ muốn chết, chẳng lẽ mượn kiếm huynh biết điều gì? Mượn kiếm huynh rất bí ẩn. Sau đó Vu Nhai thở phào, cứ tưởng đâu lúc trước mượn kiếm huynh đi theo hắn vào Mê Vụ sơn mạch.
- Nói vậy là không tin? Ta biết ngay các ngươi không tin, vậy đi, hay là chúng ta đánh cuộc, nếu . . .
Không đợi mượn kiếm huynh nêu điều kiện đánh cuộc Vu Nhai đã đi qua ngắt lời.
- Bạch lão sư, có chuyện làm phiền người.
Mượn kiếm huynh sửng sốt, Vu Nhai ném Vệ Vi Vi qua nói rõ ý định. Buồn cười, chờ mượn kiếm huynh cá cược với người ta biết đến bao giờ?
Mượn kiếm huynh chỉ trỏ Vệ Vi Vi:
- Nói này Vu Nhai, ta chỉ biết chút ít tình báo chứ không phải bọn buôn người, làm sao biết nơi nào bán nữ nhân? Ngươi lại nhìn ngực của nữ nhân này đi, mới rồi ta nhìn sơ còn tưởng là nam. Huyền Binh đế quốc chúng ta không có nam nhân nào thích kiểu này, có tặng không cho kỹ viện cũng không ai muốn, không chừng còn phải trả tiền ngược lại.
Vệ Vi Vi tức giận trợn tròn mắt nhưng nàng không nói nên lời, đã bị Vu Nhai khóa giọng. Vu Nhai muốn Vệ Vi Vi thấy kết cuộc của mình. Nếu Vệ Vi Vi đã có thù với Tiểu Mỹ, muốn giết chết nàng vậy Vu Nhai sẽ sảng khoái cho Vệ Vi Vi một nhát. Nhưng lúc nãy Vu Nhai đến chậm một bước thì kết cuộc của Tiểu Mỹ sẽ là địa ngục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.