Chương 813: Cái này gọi là hô hấp nhân tạo (hạ).
Hạ Nhật Dịch Lãnh
20/03/2015
Đại nữ vương Tinh linh thầm nghĩ:
- Ác ma nói vậy là sao? Thú Đằng tộc muốn làm cái gì?
Thú Đằng tộc nhân nói:
- Hì hì, vậy đừng về, không chừng tối nay ngủ một giấc là khẻo. Khúc Khảo Nhĩ không bị bệnh trạng gì khác. Phải rồi, Khúc Khảo Nhĩ luôn mơ có ngày nào làm chuyện đó với Tinh linh mỹ nữ, chờ Ứng thiếu soái đại nhân chúng ta giải quyết đại nữ vương Tuyết Đế Nhi rồi có lẽ sẽ ban cho mỗi người chung ta một Tinh linh mỹ nữ . . . Tinh linh mỹ nữ, hàng nào cũng đẹp. Nhớ lúc trước may mắn nếm một lần, tuy là cơm thừa canh cặn các đại nhân đã chơi chán nhưng thật sự rất xướng!
- Đúng vậy! Thiếu nữ chơi Tinh linh mỹ nữ dù làm người câm suốt đời cũng không uổng!
Hai Thú Đằng tộc nhân kẻ xướng người bè, cười dâm dê, còn nhắc đến Tuyết Đế Nhi.
Hai Thú Đằng tộc mới nói xong chợt trợn to mắt nói:
- Lạc Luân Tư, ngươi đang làm gì?
- Ư . . . ư . . . ư . . .
Trước mặt hai Thú Đằng tộc là một cảnh tượng đảo điên suy nghĩ. Lạc Luân Tư bỗng nhiên hôn Khúc Khảo Nhĩ nồng cháy. Không lẽ Lạc Luân Tư có sở thích kia? Bình thường Khúc Khảo Nhĩ yếu yếu . . . Hai Thú Đằng tộc đánh rùng mình.
Vu Nhai vụt ngẩng đầu, thở dồn dập nói:
- Hộc hộc, may mắn không có việc lớn gì. Mới rồi Khúc Khảo Nhĩ lại đột nhiên phát bệnh. Ta học được một cách cấp cứu từ đám nhân loại bị chúng ta một lưới bắt hết gọi là hô hấp nhân tọa. Nếu không nhờ ta học cách này thì giờ này e rằng Khúc Khảo Nhĩ không đơn giản là người câm.
Tuyết Đế Nhi đột nhiên nghe đề tài xấu xa, còn nhắc đến tên mình, nàng không nổi khùng mới lạ.
Vu Nhai biết có vỗ mông đại nữ vương Tinh linh cũng vô dụng, nên hắn lập tức xoay người 'hô hấp nhân tạo' cho nàng.
Bởi vì dịch dung cộng với phải bôi mùi Thú Đằng tộc lên người nên hô hấp nhân tạo không kiều diễm mà làm Vu Nhai suýt ói ra, tuyệt đối không phải hưởng thụ, càng không có nam tính xúc động. Vu Nhai thì không có gì, đáng thương nụ hôn đầu của Tuyết Đế Nhi kết thúc trong buồn nôn.
- A!
Hai Thú Đằng tộc vẫn không chấp nhận, đặc biệt khi trông thấy mặt Khúc Khảo Nhĩ đỏ gấc. Bọn họ đánh rùng mình, liếc nhau, hiểu thứ trong mắt đối phương. Ánh mắt hai Thú Đằng tộc nhìn Lạc Luân Tư trở nên là lạ, muốn tránh xa thật xa.
Nguyên nhân Khúc Khảo Nhĩ không thể nói chuyện sợ là không đơn giản, rất có thể là do Lạc Luân Tư làm. Có lẽ giới tính của Lạc Luân Tư có vấn đề, Khúc Khảo Nhĩ không chịu theo nên bị Lạc Luân Tư mạnh bạo đè.
Mới rồi Khúc Khảo Nhĩ muốn nói gì nhưng Lạc Luân Tư bỗng chặn miệng.
- Thì ra là vậy, nhân loại có nhiều trò gian xảo thật. Thôi, chúng ta về doanh địa đi.
Không phải sức tưởng tượng của hai Thú Đằng tộc nhân quá phong phú mà mới rồi bọn họ chú ý thấy động tác tay của Lạc Luân Tư. Trước kia vì trời tối nên Thú Đằng tộc nhân không quá để ý, giờ nhớ lại làm họ nổi da gà da vịt.
Hai Thú Đằng tộc nhân nói xong đi ngay, sợ không cẩn thận nối gót theo Khúc Khảo Nhĩ thành 'người câm'.
Vu Nhai không biết hai Thú Đằng tộc nhân liên tưởng nhiều như vậy, lấy làm lạ nhìn bọn họ chạy cuống cuồng như gặp quỷ. Vu Nhai lắc đầu, kéo Tuyết Đế Nhi vội vàng đuổi theo. Hành động nắm tay của Vu Nhai bị hai Thú Đằng tộc nhân trông thấy, bọn họ rùng mình càng tăng tốc, trong đời họ chưa từng chạy nhanh như vậy.
Không phải Vu Nhai không suy nghĩ cẩn thận mà vì hắn sợ Tuyết Đế Nhi xảy ra chuyện nên mới làm hàng loạt động tác.
Thú Đằng tộc nhân không bao giờ ngờ đồng bạn đã bị nhân loại xử lý siêu nhanh, càng không ngờ nhân loại có thể dịch dung thành hình dạng giống y đúc. Nói trắng ra Thú Đằng tộc không phải nhân loại, không có lòng nghi ngờ nặng như nhân loại.
Đương nhiên nếu các cao tầng như Ứng thiếu soái có mặt chắc chắn sẽ sinh ra nghi ngờ. Nếu hai Thú Đằng tộc nhân có đầu óc như Ứng thiếu soái thì đã không trôi nổi ở tầng lớp hạ đẳng, trung đẳng.
Tóm lại kế hoạch lẫn vào đọi Ứng thiếu soái của Vu Nhai thành công, tiếp theo là quay về doanh địa Ứng thiếu soái rồi đi theo đội đến Tinh linh tộc. Vu Nhai không biết kế hoạch cụ thể của Ứng thiếu soái là cái gì, có một điều hắn chắc chắn là sẽ tạo thành ảnh hưởng nghiêm trọng cho Tinh linh tộc. Mới rồi hai Thú Đằng tộc nhân nói rất rõ ràng.
Không chỉ Ứng thiếu soái có kế hoạch gì, một nghi vấn trong lòng Vu Nhai rất nhanh sẽ giải mở. Ví dụ như Ứng thiếu soái làm sao biết rõ tình huống của Tinh linh tộc rồi giá họa cho nhân loại, hành động lớn như vậy tại sao không lộ ra chút dấu vết?
Trong lúc hai người chạy đi, Vu Nhai cảm giác tay Tuyết Đế Nhi lạnh ngắt, nhỏ giọng nói:
- Chắc nàng có rất nhiều thắc mắc, vẫn câu nói cũ, đừng lên tiếng, rất nhanh sự thật sẽ rõ ràng.
- Từ từ xem, học hỏi đi. Nếu không muốn Tinh linh tộc bị diệt tộc thì chuyện tiếp theo rất quan trọng với nàng, cực kỳ quan trọng.
Tuyết Đế Nhi khẽ ừ:
- Ừm!
Lúc trước đã nói Tuyết Đế Nhi chỉ là chưa trải đời, bị ấn tượng sâu vỏ ngoài ác ma của Vu Nhai chứ nàng không ngốc. Nếu lúc này đại nữ vương Tinh linh còn không đoán ra có điều lạ thì nàng đầu đất bất trị.
Thoáng chốc Tuyết Đế Nhi cảm thấy ác ma không quá đáng sợ.
- Lang đại nhân, hết thảy bình thường. Lạc Luân Tư, Khúc Khảo Nhĩ có chút chuyện ngoài ý muốn, không có vấn đề lớn!
Đoàn người đến doanh địa nằm trong một góc rừng rậm, chỗ này cách Tinh linh tộc khoảng nửa ngày đường. Tinh linh tộc đã mở Tinh linh thần nỗ thứ hai ra, lòng người yên ổn nhiều, không biết Thú Đằng tộc đến gần.
Ngày mai Thú Đằng tộc xuất phát chắc chắn Tinh linh tộc sẽ phát hiện ngay.
Trong doanh địa có nhiều Thú Đằng tộc nhân, khoảng mấy trăm người, đa số là hình dạng binh sĩ. Các binh sĩ không cắm trại mà tìm một chỗ ngủ tạm.
Có một số binh sĩ tuần tra bên ngoài. Bọn lính không có lều nhưng các trưởng quan thì có. Lấy cái lều to làm trung tâm, mấy chục lều không nhỏ nhưng không xa hoa vây quanh lều lớn. Có lẽ những người trong lều là thành viên mạnh nhất của tổ chức Ứng thiếu soái. Trước mặt Vu Nhai, Tuyết Đế Nhi là một người có tứ chi của sói, tức là Lang đại nhân.
Lang đại nhân gật đầu, nói:
- Ừm! Mới nhận được tin Tinh linh tộc mở ra linh Tinh linh thần nỗ, hơn nữa bắn sáu mũi tên vừa lúc là sáu cá lọt lưới. Không cần kiếm nữa, sáu nhân loại đã chết.
Lang đại nhân không hỏi nhiều Lạc Luân Tư, Khúc Khảo Nhĩ xảy ra tình huống gì, chỉ dặn dò một câu rồi xua bốn người đi nghỉ.
Bốn người làm động tác hai nắm tay chắp vào nhau chào Lang đại nhân, quay đi nghỉ ngơi. Đương nhiên hai Thú Đằng tộc nhân bản năng cách xa Vu Nhai, Tuyết Đế Nhi một chút, ánh mắt đồng tình nhìn đại nữ vương Tinh linh. Khúc Khảo Nhĩ đáng thương, bị Lạc Luân Tư làm cái kia.
- Ác ma nói vậy là sao? Thú Đằng tộc muốn làm cái gì?
Thú Đằng tộc nhân nói:
- Hì hì, vậy đừng về, không chừng tối nay ngủ một giấc là khẻo. Khúc Khảo Nhĩ không bị bệnh trạng gì khác. Phải rồi, Khúc Khảo Nhĩ luôn mơ có ngày nào làm chuyện đó với Tinh linh mỹ nữ, chờ Ứng thiếu soái đại nhân chúng ta giải quyết đại nữ vương Tuyết Đế Nhi rồi có lẽ sẽ ban cho mỗi người chung ta một Tinh linh mỹ nữ . . . Tinh linh mỹ nữ, hàng nào cũng đẹp. Nhớ lúc trước may mắn nếm một lần, tuy là cơm thừa canh cặn các đại nhân đã chơi chán nhưng thật sự rất xướng!
- Đúng vậy! Thiếu nữ chơi Tinh linh mỹ nữ dù làm người câm suốt đời cũng không uổng!
Hai Thú Đằng tộc nhân kẻ xướng người bè, cười dâm dê, còn nhắc đến Tuyết Đế Nhi.
Hai Thú Đằng tộc mới nói xong chợt trợn to mắt nói:
- Lạc Luân Tư, ngươi đang làm gì?
- Ư . . . ư . . . ư . . .
Trước mặt hai Thú Đằng tộc là một cảnh tượng đảo điên suy nghĩ. Lạc Luân Tư bỗng nhiên hôn Khúc Khảo Nhĩ nồng cháy. Không lẽ Lạc Luân Tư có sở thích kia? Bình thường Khúc Khảo Nhĩ yếu yếu . . . Hai Thú Đằng tộc đánh rùng mình.
Vu Nhai vụt ngẩng đầu, thở dồn dập nói:
- Hộc hộc, may mắn không có việc lớn gì. Mới rồi Khúc Khảo Nhĩ lại đột nhiên phát bệnh. Ta học được một cách cấp cứu từ đám nhân loại bị chúng ta một lưới bắt hết gọi là hô hấp nhân tọa. Nếu không nhờ ta học cách này thì giờ này e rằng Khúc Khảo Nhĩ không đơn giản là người câm.
Tuyết Đế Nhi đột nhiên nghe đề tài xấu xa, còn nhắc đến tên mình, nàng không nổi khùng mới lạ.
Vu Nhai biết có vỗ mông đại nữ vương Tinh linh cũng vô dụng, nên hắn lập tức xoay người 'hô hấp nhân tạo' cho nàng.
Bởi vì dịch dung cộng với phải bôi mùi Thú Đằng tộc lên người nên hô hấp nhân tạo không kiều diễm mà làm Vu Nhai suýt ói ra, tuyệt đối không phải hưởng thụ, càng không có nam tính xúc động. Vu Nhai thì không có gì, đáng thương nụ hôn đầu của Tuyết Đế Nhi kết thúc trong buồn nôn.
- A!
Hai Thú Đằng tộc vẫn không chấp nhận, đặc biệt khi trông thấy mặt Khúc Khảo Nhĩ đỏ gấc. Bọn họ đánh rùng mình, liếc nhau, hiểu thứ trong mắt đối phương. Ánh mắt hai Thú Đằng tộc nhìn Lạc Luân Tư trở nên là lạ, muốn tránh xa thật xa.
Nguyên nhân Khúc Khảo Nhĩ không thể nói chuyện sợ là không đơn giản, rất có thể là do Lạc Luân Tư làm. Có lẽ giới tính của Lạc Luân Tư có vấn đề, Khúc Khảo Nhĩ không chịu theo nên bị Lạc Luân Tư mạnh bạo đè.
Mới rồi Khúc Khảo Nhĩ muốn nói gì nhưng Lạc Luân Tư bỗng chặn miệng.
- Thì ra là vậy, nhân loại có nhiều trò gian xảo thật. Thôi, chúng ta về doanh địa đi.
Không phải sức tưởng tượng của hai Thú Đằng tộc nhân quá phong phú mà mới rồi bọn họ chú ý thấy động tác tay của Lạc Luân Tư. Trước kia vì trời tối nên Thú Đằng tộc nhân không quá để ý, giờ nhớ lại làm họ nổi da gà da vịt.
Hai Thú Đằng tộc nhân nói xong đi ngay, sợ không cẩn thận nối gót theo Khúc Khảo Nhĩ thành 'người câm'.
Vu Nhai không biết hai Thú Đằng tộc nhân liên tưởng nhiều như vậy, lấy làm lạ nhìn bọn họ chạy cuống cuồng như gặp quỷ. Vu Nhai lắc đầu, kéo Tuyết Đế Nhi vội vàng đuổi theo. Hành động nắm tay của Vu Nhai bị hai Thú Đằng tộc nhân trông thấy, bọn họ rùng mình càng tăng tốc, trong đời họ chưa từng chạy nhanh như vậy.
Không phải Vu Nhai không suy nghĩ cẩn thận mà vì hắn sợ Tuyết Đế Nhi xảy ra chuyện nên mới làm hàng loạt động tác.
Thú Đằng tộc nhân không bao giờ ngờ đồng bạn đã bị nhân loại xử lý siêu nhanh, càng không ngờ nhân loại có thể dịch dung thành hình dạng giống y đúc. Nói trắng ra Thú Đằng tộc không phải nhân loại, không có lòng nghi ngờ nặng như nhân loại.
Đương nhiên nếu các cao tầng như Ứng thiếu soái có mặt chắc chắn sẽ sinh ra nghi ngờ. Nếu hai Thú Đằng tộc nhân có đầu óc như Ứng thiếu soái thì đã không trôi nổi ở tầng lớp hạ đẳng, trung đẳng.
Tóm lại kế hoạch lẫn vào đọi Ứng thiếu soái của Vu Nhai thành công, tiếp theo là quay về doanh địa Ứng thiếu soái rồi đi theo đội đến Tinh linh tộc. Vu Nhai không biết kế hoạch cụ thể của Ứng thiếu soái là cái gì, có một điều hắn chắc chắn là sẽ tạo thành ảnh hưởng nghiêm trọng cho Tinh linh tộc. Mới rồi hai Thú Đằng tộc nhân nói rất rõ ràng.
Không chỉ Ứng thiếu soái có kế hoạch gì, một nghi vấn trong lòng Vu Nhai rất nhanh sẽ giải mở. Ví dụ như Ứng thiếu soái làm sao biết rõ tình huống của Tinh linh tộc rồi giá họa cho nhân loại, hành động lớn như vậy tại sao không lộ ra chút dấu vết?
Trong lúc hai người chạy đi, Vu Nhai cảm giác tay Tuyết Đế Nhi lạnh ngắt, nhỏ giọng nói:
- Chắc nàng có rất nhiều thắc mắc, vẫn câu nói cũ, đừng lên tiếng, rất nhanh sự thật sẽ rõ ràng.
- Từ từ xem, học hỏi đi. Nếu không muốn Tinh linh tộc bị diệt tộc thì chuyện tiếp theo rất quan trọng với nàng, cực kỳ quan trọng.
Tuyết Đế Nhi khẽ ừ:
- Ừm!
Lúc trước đã nói Tuyết Đế Nhi chỉ là chưa trải đời, bị ấn tượng sâu vỏ ngoài ác ma của Vu Nhai chứ nàng không ngốc. Nếu lúc này đại nữ vương Tinh linh còn không đoán ra có điều lạ thì nàng đầu đất bất trị.
Thoáng chốc Tuyết Đế Nhi cảm thấy ác ma không quá đáng sợ.
- Lang đại nhân, hết thảy bình thường. Lạc Luân Tư, Khúc Khảo Nhĩ có chút chuyện ngoài ý muốn, không có vấn đề lớn!
Đoàn người đến doanh địa nằm trong một góc rừng rậm, chỗ này cách Tinh linh tộc khoảng nửa ngày đường. Tinh linh tộc đã mở Tinh linh thần nỗ thứ hai ra, lòng người yên ổn nhiều, không biết Thú Đằng tộc đến gần.
Ngày mai Thú Đằng tộc xuất phát chắc chắn Tinh linh tộc sẽ phát hiện ngay.
Trong doanh địa có nhiều Thú Đằng tộc nhân, khoảng mấy trăm người, đa số là hình dạng binh sĩ. Các binh sĩ không cắm trại mà tìm một chỗ ngủ tạm.
Có một số binh sĩ tuần tra bên ngoài. Bọn lính không có lều nhưng các trưởng quan thì có. Lấy cái lều to làm trung tâm, mấy chục lều không nhỏ nhưng không xa hoa vây quanh lều lớn. Có lẽ những người trong lều là thành viên mạnh nhất của tổ chức Ứng thiếu soái. Trước mặt Vu Nhai, Tuyết Đế Nhi là một người có tứ chi của sói, tức là Lang đại nhân.
Lang đại nhân gật đầu, nói:
- Ừm! Mới nhận được tin Tinh linh tộc mở ra linh Tinh linh thần nỗ, hơn nữa bắn sáu mũi tên vừa lúc là sáu cá lọt lưới. Không cần kiếm nữa, sáu nhân loại đã chết.
Lang đại nhân không hỏi nhiều Lạc Luân Tư, Khúc Khảo Nhĩ xảy ra tình huống gì, chỉ dặn dò một câu rồi xua bốn người đi nghỉ.
Bốn người làm động tác hai nắm tay chắp vào nhau chào Lang đại nhân, quay đi nghỉ ngơi. Đương nhiên hai Thú Đằng tộc nhân bản năng cách xa Vu Nhai, Tuyết Đế Nhi một chút, ánh mắt đồng tình nhìn đại nữ vương Tinh linh. Khúc Khảo Nhĩ đáng thương, bị Lạc Luân Tư làm cái kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.