Chương 432: Câm điếc và ngu si
Hạ Nhật Dịch Lãnh
10/03/2015
Chắc hẳn là đại ma tổ tiên vĩ đại của bọn họ. Ý của Thí Thần Ma Nhận chính là bảo Vu Nhai tiến vào bên trong pho tượng.
Vu Nhai nhớ, hình như trước đó Tạp Lạc Đặc còn uy hiếp hắn ở trước đại ma thần thế nào.
- Vậy nếu đi vào, sợ rằng phải đợi tới khi hiến tế kết thúc!
Khóe miệng Vu Nhai co giật vài cái nói.
Chỉ thấy Dị Ma Tộc Vương kia mang theo tất cả cao thủ và hai hài tử Tiểu Loan, Tiểu Dịch thông qua cầu thang đi về phía tế đàn. Hiện tại bảo hắn đi tới không phải muốn chết sao?
Hắn lại nhìn Độc Cô Cửu Lan. Lúc này đám người bọn họ đều vô cùng khẩn trương. Có lẽ chỉ có cơ hội tiến vào trong tượng thần. Lát nữa sợ rằng đám người Độc Cô Cửu Lan sẽ vội vàng bất đắc dĩ mà hành động. Đến lúc đó chính là cơ hội.
- Ai...
Tuy rằng không biết bộ dạng đám người Độc Cô Cửu Lan thế nào, nhưng như vậy mà chết thật sự không phải là điều hắn muốn nhìn thấy. Rốt cuộc phải giúp thế nào?
Vu Nhai cũng không nghĩ ra được biện pháp gì tốt, chỉ có thể đi bước nào tính bước đó. Có lẽ có thể cứu được hai hài tử này ra?
- Ừ?
Hình như cảm nhận được ánh mắt của Vu Nhai, Độc Cô Cửu Lan lại quay đầu lại. Nàng chợt biến sắc. Tại sao ở chỗ này cũng gặp phải gia hỏa Ục ịch này chứ? Phải biết rằng, trước đó bọn họ đã diễn ra một loạt hoạt động âm thầm...
Vu Nhai cảm nhận được ánh mắt của nàng, theo bản năng nhếch miệng cười.
Độc Cô Cửu Lan vội vàng quay đầu lại, tim đập rộn lên. Chỉ trong nháy mắt nàng dường như nắm được cái gì, nhưng trong lúc nhất thời lại không thể nghĩ thông suốt. Đặc biệt là hiện tại trong lòng nàng đang lo lắng.
- Ai da...
Đúng lúc này, cuối cùng Dị Ma Tộc Vương đã mở miệng. Chỉ thấy hắn đứng ở sát bên cạnh tế đàn, nói lung tung một hồi. Dù sao Vu Nhai nghe cũng không hiểu. Xung quanh hình như rất xúc động đối với bài diễn thuyết của hắn. Thỉnh thoảng lại phát ra tiếng hoan hô. Khoảng chừng hai mười phút, hắn nói tới mức Vu Nhai choáng váng buồn ngủ. Con mẹ nó, lãnh đạo Dị Ma tộc thật sự có sở thích nói nhảm.
- Cửu Lan mau nhìn kia. Dị Ma Tộc Vương muốn đưa Tiểu Loan và Tiểu Dịch vào trong tượng thần Dị Ma. Lễ hiến tế cũng sẽ thật sự bắt đầu. Đến lúc đó ngoại trừ Dị Ma Tộc Vương và hai tướng quân, những người khác đều sẽ tạm lui ra. Đến lúc đó chính là cơ hội của chúng ta.
Đúng lúc này, Vu Nhai nghe được nữ tử trung niên lên tiếng, Mọi người cũng bắt đầu lên tiếng.
Trong mắt Vu Nhai cũng lóe lên tinh quang. Xem ra cũng không phải là hoàn toàn tuyệt vọng. Không học thức thật là đáng sợ. Vừa rồi hắn nghe Dị Ma Nhân nói không hiểu gì, còn tưởng rằng không có hi vọng.
Quả nhiên, giống như nữ tử trung niên này nói, ngoại trừ Dị Ma Tộc Vương và hai tướng quân, các cao thủ khác đã lui xuống. Sau đó, Tiểu Loan và Tiểu Dịch bị mấy nữ tính Dị Ma Nhân thúc tiến vào trong tượng thần.
Đương nhiên, còn có những Thần Minh Quả đó!
- Đồng Cô, chúng ta động thủ chưa?
Độc Cô Cửu Lan có phần sốt ruột không chờ nổi.
- Chờ một chút. Nếu như ta nhớ không lầm, sau khi Tiểu Loan và Tiểu Dịch tiến vào tượng thần, tượng thần còn có thể khởi động, sau đó lựa chọn một Dị Ma Tộc Nhân may mắn tiến vào trong đó tiến hành hiến tế đồng thời tiếp nhận truyền thừa. Có lẽ là Dị Ma Tộc Vương, cũng có thể là tướng quân, hoặc có lẽ là bất kỳ người nào trong đám Dị Ma Tộc Nhân. Sau khi hắn tiến vào trong tượng thần, tượng thần sẽ còn có nhiều biến hóa. Đến lúc đó mới là thời cơ tốt nhất.
Đồng Cô trầm giọng nói:
- Phải nắm chắc thời gian, chỉ cần chậm vài bước, Tiểu Loan và Tiểu Dịch sẽ bị người lựa chọn cắn nuốt.
Đám người Độc Cô Cửu Lan gật đầu. Hiện tại trước hết phải bình tĩnh. Cơ hội đang dần trôi qua từng chút một!
- Bình tĩnh. Tượng thần bắt đầu lựa chọn người may mắn.
Đồng Cô nói.
Quả nhiên, sau khi Tiểu Loan và Tiểu Dịch tiến vào tượng thần, Dị Ma Tộc Vương và hai tên tướng quân liền bắt đầu đọc chú ngữ. Sau đó hai mắt tượng thần đột nhiên bắn ra hai u quang màu xanh đậm, bắt đầu lướt qua Dị Ma Tộc Nhân.
Trong nháy mắt, đám Dị Ma Tộc Nhân đều im lặng, đều lộ vẻ vô cùng khẩn trương. Bọn họ đều biết điều này có ý nghĩa như thế nào.
Cho dù là Dị Ma Tộc Vương và hai tên tướng quân cũng vậy. Bọn họ cũng muốn có được truyền thừa của Dị Ma Thần. Hai đạo u quang không ngừng lướt qua đám Dị Ma Nhân, thời gian dừng lại ở trên người Dị Ma Tộc Vương là lâu nhất, nhưng vẫn đi lướt qua. Trong nhắy mắt sắc mặt Dị Ma Tộc Vương trở nên rất khó nhìn. Nhưng hắn cũng không dám bất kính đối với tượng thần. Sau đó là hai tướng quân. Cuối cùng vẫn lướt quá đám tộc nhân...
- Nguy rồi. Lẽ nào tượng thần có thể phát hiện ra chúng ta?
Cũng không biết bao lâu, hai đạo u quang đột nhiên rơi vào trên thân của đám người Độc Cô Cửu Lan. Trong nháy mắt, sắc mặt bọn họ điên cuồng biến đổi. Cùng lúc đó ánh mắt của đám Dị Ma Tộc Nhân xung quanh cũng nhìn qua, khiến mấy người bọn họ có kích động muốn lập tức hành động. Ngày hôm nay thực sự quá không thuận lợi!
Nhưng rất nhanh bọn họ liền phát hiện có điểm không đúng.
Ánh mắt Dị Ma Tộc Nhân không phải nhìn về phía bọn họ, mà là nhìn về phía sau lưng của bọn họ. Hai đạo u quang cũng chiếu tới sau lưng bọn họ.
Theo bản năng bọn họ quay đầu lại nhìn. Tiếp đó sắc mặt mấy người trở nên vô cùng cổ quái.
Lúc này, Dị Ma Nhân Ục ịch đi theo bọn họ trước đó đang bị hai đạo u quang bao lại, vẻ mặt mờ mịt. Đúng vậy, nếu như Độc Cô Thanh Hải ở đây, nhất định sẽ nói, tiểu tử này lại đang giả vờ ngây ngô!
Tất cả Dị Ma Tộc Nhân đều nhìn chằm chằm vào gia hỏa đột nhiên xuất hiện này.
Gia hỏa này có hơi Ục ịch, trong Dị Ma Nhân, kẻ có dáng người như vậy thường không có địa vị, biểu tình thoạt nhìn còn đần độn. Mỗi người đều không thể tin được tại sao tượng thần lại chọn người như vậy. Điêu khiến cho người ta suy sụp chính là, Dị Ma Nhân ục ịch này cảm nhận được ánh mắt mọi người, đột nhiên A a a... kêu lên.
- Hắn là người câm!
Trong lòng tất cả Dị Ma Tộc Nhân đều thầm kinh ngạc kêu lên, lại nhìn về phía tượng thần đại ma vĩ đại một chút, lại nhìn hắn một chút.
Sẽ không phải là do tượng thần xảy ra vấn đề gì trục trặc chứ?
Ngay cả Dị Ma Tộc Vương và hai tên tướng quân cũng nghĩ như vậy.
- A a a...
Đáng tiếc, tất cả Dị Ma Nhân đều thất vọng. Bởi vì sau khi Dị Ma Nhân ục ịch ngây người một hồi, rốt cuộc đã biết xảy ra chuyện gì, ngây ngô cười, chậm rãi đi về phía tượng thần. Hai đạo u quang của tượng thần cũng theo hắn di chuyển về phía trước. Rất rõ ràng, tượng thần căn bản không phải chọn sai. Đáng chết, gia hỏa này ngoại trừ câm điếc, hình như còn là một kẻ ngu si.
Đám người Độc Cô Cửu Lan cũng ngơ ngác nhìn hắn. Dù thế nào bọn họ cũng thật sự không ngờ được Dị Ma Nhân có vẻ ngưỡng mộ nàng sẽ được lựa lựa. Hơn nữa lát nữa hắn còn trở thành kẻ đầu sỏ sẽ cắn nuốt Tiểu Loan và Tiểu Dịch.
Vu Nhai nhớ, hình như trước đó Tạp Lạc Đặc còn uy hiếp hắn ở trước đại ma thần thế nào.
- Vậy nếu đi vào, sợ rằng phải đợi tới khi hiến tế kết thúc!
Khóe miệng Vu Nhai co giật vài cái nói.
Chỉ thấy Dị Ma Tộc Vương kia mang theo tất cả cao thủ và hai hài tử Tiểu Loan, Tiểu Dịch thông qua cầu thang đi về phía tế đàn. Hiện tại bảo hắn đi tới không phải muốn chết sao?
Hắn lại nhìn Độc Cô Cửu Lan. Lúc này đám người bọn họ đều vô cùng khẩn trương. Có lẽ chỉ có cơ hội tiến vào trong tượng thần. Lát nữa sợ rằng đám người Độc Cô Cửu Lan sẽ vội vàng bất đắc dĩ mà hành động. Đến lúc đó chính là cơ hội.
- Ai...
Tuy rằng không biết bộ dạng đám người Độc Cô Cửu Lan thế nào, nhưng như vậy mà chết thật sự không phải là điều hắn muốn nhìn thấy. Rốt cuộc phải giúp thế nào?
Vu Nhai cũng không nghĩ ra được biện pháp gì tốt, chỉ có thể đi bước nào tính bước đó. Có lẽ có thể cứu được hai hài tử này ra?
- Ừ?
Hình như cảm nhận được ánh mắt của Vu Nhai, Độc Cô Cửu Lan lại quay đầu lại. Nàng chợt biến sắc. Tại sao ở chỗ này cũng gặp phải gia hỏa Ục ịch này chứ? Phải biết rằng, trước đó bọn họ đã diễn ra một loạt hoạt động âm thầm...
Vu Nhai cảm nhận được ánh mắt của nàng, theo bản năng nhếch miệng cười.
Độc Cô Cửu Lan vội vàng quay đầu lại, tim đập rộn lên. Chỉ trong nháy mắt nàng dường như nắm được cái gì, nhưng trong lúc nhất thời lại không thể nghĩ thông suốt. Đặc biệt là hiện tại trong lòng nàng đang lo lắng.
- Ai da...
Đúng lúc này, cuối cùng Dị Ma Tộc Vương đã mở miệng. Chỉ thấy hắn đứng ở sát bên cạnh tế đàn, nói lung tung một hồi. Dù sao Vu Nhai nghe cũng không hiểu. Xung quanh hình như rất xúc động đối với bài diễn thuyết của hắn. Thỉnh thoảng lại phát ra tiếng hoan hô. Khoảng chừng hai mười phút, hắn nói tới mức Vu Nhai choáng váng buồn ngủ. Con mẹ nó, lãnh đạo Dị Ma tộc thật sự có sở thích nói nhảm.
- Cửu Lan mau nhìn kia. Dị Ma Tộc Vương muốn đưa Tiểu Loan và Tiểu Dịch vào trong tượng thần Dị Ma. Lễ hiến tế cũng sẽ thật sự bắt đầu. Đến lúc đó ngoại trừ Dị Ma Tộc Vương và hai tướng quân, những người khác đều sẽ tạm lui ra. Đến lúc đó chính là cơ hội của chúng ta.
Đúng lúc này, Vu Nhai nghe được nữ tử trung niên lên tiếng, Mọi người cũng bắt đầu lên tiếng.
Trong mắt Vu Nhai cũng lóe lên tinh quang. Xem ra cũng không phải là hoàn toàn tuyệt vọng. Không học thức thật là đáng sợ. Vừa rồi hắn nghe Dị Ma Nhân nói không hiểu gì, còn tưởng rằng không có hi vọng.
Quả nhiên, giống như nữ tử trung niên này nói, ngoại trừ Dị Ma Tộc Vương và hai tướng quân, các cao thủ khác đã lui xuống. Sau đó, Tiểu Loan và Tiểu Dịch bị mấy nữ tính Dị Ma Nhân thúc tiến vào trong tượng thần.
Đương nhiên, còn có những Thần Minh Quả đó!
- Đồng Cô, chúng ta động thủ chưa?
Độc Cô Cửu Lan có phần sốt ruột không chờ nổi.
- Chờ một chút. Nếu như ta nhớ không lầm, sau khi Tiểu Loan và Tiểu Dịch tiến vào tượng thần, tượng thần còn có thể khởi động, sau đó lựa chọn một Dị Ma Tộc Nhân may mắn tiến vào trong đó tiến hành hiến tế đồng thời tiếp nhận truyền thừa. Có lẽ là Dị Ma Tộc Vương, cũng có thể là tướng quân, hoặc có lẽ là bất kỳ người nào trong đám Dị Ma Tộc Nhân. Sau khi hắn tiến vào trong tượng thần, tượng thần sẽ còn có nhiều biến hóa. Đến lúc đó mới là thời cơ tốt nhất.
Đồng Cô trầm giọng nói:
- Phải nắm chắc thời gian, chỉ cần chậm vài bước, Tiểu Loan và Tiểu Dịch sẽ bị người lựa chọn cắn nuốt.
Đám người Độc Cô Cửu Lan gật đầu. Hiện tại trước hết phải bình tĩnh. Cơ hội đang dần trôi qua từng chút một!
- Bình tĩnh. Tượng thần bắt đầu lựa chọn người may mắn.
Đồng Cô nói.
Quả nhiên, sau khi Tiểu Loan và Tiểu Dịch tiến vào tượng thần, Dị Ma Tộc Vương và hai tên tướng quân liền bắt đầu đọc chú ngữ. Sau đó hai mắt tượng thần đột nhiên bắn ra hai u quang màu xanh đậm, bắt đầu lướt qua Dị Ma Tộc Nhân.
Trong nháy mắt, đám Dị Ma Tộc Nhân đều im lặng, đều lộ vẻ vô cùng khẩn trương. Bọn họ đều biết điều này có ý nghĩa như thế nào.
Cho dù là Dị Ma Tộc Vương và hai tên tướng quân cũng vậy. Bọn họ cũng muốn có được truyền thừa của Dị Ma Thần. Hai đạo u quang không ngừng lướt qua đám Dị Ma Nhân, thời gian dừng lại ở trên người Dị Ma Tộc Vương là lâu nhất, nhưng vẫn đi lướt qua. Trong nhắy mắt sắc mặt Dị Ma Tộc Vương trở nên rất khó nhìn. Nhưng hắn cũng không dám bất kính đối với tượng thần. Sau đó là hai tướng quân. Cuối cùng vẫn lướt quá đám tộc nhân...
- Nguy rồi. Lẽ nào tượng thần có thể phát hiện ra chúng ta?
Cũng không biết bao lâu, hai đạo u quang đột nhiên rơi vào trên thân của đám người Độc Cô Cửu Lan. Trong nháy mắt, sắc mặt bọn họ điên cuồng biến đổi. Cùng lúc đó ánh mắt của đám Dị Ma Tộc Nhân xung quanh cũng nhìn qua, khiến mấy người bọn họ có kích động muốn lập tức hành động. Ngày hôm nay thực sự quá không thuận lợi!
Nhưng rất nhanh bọn họ liền phát hiện có điểm không đúng.
Ánh mắt Dị Ma Tộc Nhân không phải nhìn về phía bọn họ, mà là nhìn về phía sau lưng của bọn họ. Hai đạo u quang cũng chiếu tới sau lưng bọn họ.
Theo bản năng bọn họ quay đầu lại nhìn. Tiếp đó sắc mặt mấy người trở nên vô cùng cổ quái.
Lúc này, Dị Ma Nhân Ục ịch đi theo bọn họ trước đó đang bị hai đạo u quang bao lại, vẻ mặt mờ mịt. Đúng vậy, nếu như Độc Cô Thanh Hải ở đây, nhất định sẽ nói, tiểu tử này lại đang giả vờ ngây ngô!
Tất cả Dị Ma Tộc Nhân đều nhìn chằm chằm vào gia hỏa đột nhiên xuất hiện này.
Gia hỏa này có hơi Ục ịch, trong Dị Ma Nhân, kẻ có dáng người như vậy thường không có địa vị, biểu tình thoạt nhìn còn đần độn. Mỗi người đều không thể tin được tại sao tượng thần lại chọn người như vậy. Điêu khiến cho người ta suy sụp chính là, Dị Ma Nhân ục ịch này cảm nhận được ánh mắt mọi người, đột nhiên A a a... kêu lên.
- Hắn là người câm!
Trong lòng tất cả Dị Ma Tộc Nhân đều thầm kinh ngạc kêu lên, lại nhìn về phía tượng thần đại ma vĩ đại một chút, lại nhìn hắn một chút.
Sẽ không phải là do tượng thần xảy ra vấn đề gì trục trặc chứ?
Ngay cả Dị Ma Tộc Vương và hai tên tướng quân cũng nghĩ như vậy.
- A a a...
Đáng tiếc, tất cả Dị Ma Nhân đều thất vọng. Bởi vì sau khi Dị Ma Nhân ục ịch ngây người một hồi, rốt cuộc đã biết xảy ra chuyện gì, ngây ngô cười, chậm rãi đi về phía tượng thần. Hai đạo u quang của tượng thần cũng theo hắn di chuyển về phía trước. Rất rõ ràng, tượng thần căn bản không phải chọn sai. Đáng chết, gia hỏa này ngoại trừ câm điếc, hình như còn là một kẻ ngu si.
Đám người Độc Cô Cửu Lan cũng ngơ ngác nhìn hắn. Dù thế nào bọn họ cũng thật sự không ngờ được Dị Ma Nhân có vẻ ngưỡng mộ nàng sẽ được lựa lựa. Hơn nữa lát nữa hắn còn trở thành kẻ đầu sỏ sẽ cắn nuốt Tiểu Loan và Tiểu Dịch.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.