Chương 1827: Cảm kích
Hạ Nhật Dịch Lãnh
12/05/2015
Nếu không phải bởi vì Vu
Nhai tốn nhiều tinh lực trên phương diện thần đạo thời gian, hắn thiếu
chút nữa đã bị nguyên tố thời gian này hại chết.
- Chỉ có hai loại thổ và mộc thành tựu Thần Vương chi đạo. Những nguyên tố khác cũng chỉ là đỉnh phong. Hình như còn chưa đủ.
Vu Nhai thì thào tự nói. Nếu như các loại nguyên tố chỉ là Thần Tướng đỉnh phong, cũng có nghĩa là hắn chỉ có thể giảm mức độ bay xuống. Sau khi rơi xuống, muốn hoàn toàn loại bỏ khí tức của nguyên tố cuồng bạo phía dưới không phải là khó khăn bình thường... Cũng không phải nói là khó khăn, mà phải nói là muốn hoàn toàn biến mất ở trước mặt các Thần Hoàng thực sự không dễ dàng. Nếu trở thành Thần Vương, có khả năng thực sự bảo đảm hơn. Nhân thời điểm này, phải nghĩ biện pháp...
- Đúng rồi. Vừa rồi Thôn Thiên Kiếm Linh nói tới nguyên tố chi tâm, lấy thái cực ý làm chủ, dung hợp hai mặt nguyên tố thần đạo trái ngược nhau.
Vu Nhai thì thào tự nói. Có kinh nghiệm kiếm đạo, hình như ở trên phương diện nguyên tố cũng không tính là quá khó. Thậm chí còn có thể tiếp tục mượn các loại lực lượng của Huyền Binh bản mạng. Có lẽ bởi vì chấp nhận áp lực của nguyên tố cuồng bạo, có thể lại bởi vì có kiếm đạo chi tâm, kinh nghiệm của đao đạo chi tâm. Lại có lẽ bởi vì thái cực ý thần kỳ. Cuối cùng có lẽ là bởi vì tình hình hiện tại đã ép hắn...
Một loại nguyên tố chi tâm có thể từ trước tới nay chưa từng xuất hiện ở trên thế gian đã lặng lẽ thành hình!
Lực lượng tâm, vẫn là thứ huyền bí, thứ không có cách nào giải thích được. Cảm ngộ được là được.
Cùng lúc đó, bởi vì ý cảnh thái cực đang dung hợp hai loại tính chất cuồng bạo cùng bình tĩnh của nguyên tố, nảy sinh nguyên tố chi tâm thái cực giống như thái cực kiếm tâm. Dường như ở trong cơ thể hắn, tính chất hai loại nguyên tố lột xác thành tồn tại hoàn mỹ nhất...
Cũng chính vì vậy, trong nháy mắt nguyên tố chi tâm của nàng hình thành...
Trong cơ thể hắn có sự thiếu hụt về nguyên tố, hoặc nói hắn cảm giác ngộ tính chất nguyên tố, trong nháy mắt này giống như nguyên tố Ma Thiên biến thành nguyên tố hoàn mỹ. Nói cách khác, Vu Nhai đã hoàn toàn hiểu rõ làm thế nào có thể biến nguyên tố cấp bậc Thần Vương thành hoàn mỹ. Kết quả hoàn mỹ chính là...
Ùng ùng.
Ngoại trừ vô cùng gian nan đối với nguyên tố thời gian ra, tất cả những nguyên tố khác hắn đã cảm ngộ thành Thần Vương...
Đúng vậy, mười hai loại nguyên tố thần đạo ngoại trừ thần đạo thời gian ra, tất cả đều cảm ngộ thành Thần Vương. Ngay cả thần đạo không gian cũng đột phá. Chỉ còn lại thần đạo thời gian cường đại. Không có cách nào, thần đạo thời gian hình như không có thể dễ dàng dung hợp. Cần phải nghiên cứu, phải cảm ngộ trong ý cảnh thời gian mới được. Giống như thời điểm ban đầu khi ở Ma Thiên Nguyên Giới, quang ảnh cùng với quang ảnh của hắn không giống nhau.
Nếu như hiện tại Vu Nhai dừng lại ở trong nguyên tố thời gian, nghiên cứu thần đạo thời gian, có thể sẽ bị Thời Hoàng bắt được, hắn sẽ xong đời.
Vu Nhai không dám làm loạn, chỉ có thể trước đặt thần đạo thời gian sang một bên.
Dù vậy, bởi vì vẫn dung hợp một tia nguyên tố thời gian cuồng bạo, thần đạo thời gian đã đạt tới Thần Tướng đỉnh phong.
- Có thể bắt đầu.
Mười một loại nguyên tố thần đạo thành tựu Thần Vương. Nhưng Vu Nhai lại không cao hứng mấy. Hiện tại cũng không phải là thời điểm cao hứng. Trước hết phải trốn thoát khỏi tầm mắt của ba gã Thần Hoàng phía dưới rồi nói sau.
Vu Nhai cúi đầu nhìn ba vị Thần Hoàng phía dưới vẫn đang điên cuồng đuổi theo. Chỉ thấy sắc mặt của bọn họ thật không dễ nhìn. Một Thần Tướng cũng đuổi không kịp, khiến các Thần Hoàng rất mất mặt. Mặc dù phía dưới có Độc Cô Chiến Huyền làm phiền.
Chỉ có điều hiện tại ánh mắt bọn họ hình như có một chút chờ mong. Đúng vậy, trước đây không lâu, Vu Nhai khiến người ta có cảm giác chính là lảo đảo nghiêng ngã, cảm giác có khả năng ngã xuống bất cứ lúc nào. Thậm chí có thể nhìn thấy cả vết máu tươi ở bên cạnh khóe miệng hắn.
Ở trong mắt ba vị Thần Hoàng, Vu Nhai chắc chắn sẽ nhanh chóng không kiên trì nổi nữa.
Đúng vậy, ngay cả ba vị Thần Hoàng cũng không dám hăng hái bay nhanh ở độ cao. Nói gì tới Thần Tướng nhà ngươi.
Mặc dù hắn có thanh thần kiếm rất đáng sợ như vậy, cũng không thể kiên trì được bao lâu. Ba vị Thần Hoàng đang rất chờ mong. Thậm chí sau khi nhìn thấy Vu Nhai lảo đảo, bọn họ cũng không xuất thủ. Đúng vậy, ra tay sẽ bị Độc Cô Chiến Huyền ngăn cản. Vậy không bằng chờ Vu Nhai rơi vào tình trạng kiệt sức rồi nói sau.
Cũng may mắn là ba vị Thần Hoàng không ra tay. Nếu như trước đó, khi Vu Nhai cảm ngộ nguyên tố chi tâm, ba Thần Hoàng ra tay, không chừng sẽ phát sinh chuyện gì đó. Nói không chừng Vu Nhai sẽ bị ảnh hưởng, sẽ thất bại.
Đúng vậy, Vu Nhai lại rất cảm kích khi thấy bọn họ không ra tay.
Sắc mặt Độc Cô Chiến Huyền rất ngưng trọng. Hắn cũng không biết Vu Nhai đang làm gì. Hắn đã chuẩn bị tinh thần đại quyết chiến.
- A...
Thời điểm bốn vị Thần Hoàng phía dưới theo đuổi tâm tư của mình, đột nhiên, bọn họ gần như đồng thời khẽ a một tiếng. Bọn họ phát hiện Vu Nhai không ngờ lại thu thanh thần kiếm màu trắng bạc này.
Hắn muốn làm gì? Hay là hắn đã không chống đỡ nổi nữa? Kiếm tự động quay về trong thân thể?
Bất kỳ ai cũng biết mặc dù thần kiếm vô cùng cường đại, nhưng vẫn phải cần dựa vào huyền khí của Vu Nhai.
- Sao? Không đúng, khí tức của hắn...
Trong lúc bất chợt, bốn vị Thần Hoàng lại phát hiện khí tức của Vu Nhai có gì đó không đúng. Cảm giác giống như đang từ từ biến mất. Thời Hoàng, Không Hoàng và Thần Vũ Thần Hoàng rốt cuộc theo bản năng liếc mắt nhìn nhau. Sau đó, bọn họ chợt phóng về phía trước. Chỉ về xông phía trước một chút là không có việc gì. Nhưng Độc Cô Chiến Huyền làm sao có thể để cho bọn họ xông lên được. Hắn đã sớm chuẩn bị ngăn cản ba người lại...
Nhưng hắn đồng thời muốn ngăn cản ba người lại không thể là chuyện dễ dàng như vậy. Ba người điên cuồng đi vòng qua. Hiện tại tốc độ của Vu Nhai đã chậm lại. Dù sao hắn đã thu thanh thần kiếm vừa kéo hắn bay đi, trở lại trong cơ thể. Bọn họ tự tin, chỉ cần chớp mắt là có thể bắt được Vu Nhai.
Bởi vì sự ngăn cản của Độc Cô Chiến Huyền, khiến cho bọn họ thoáng chậm lại một chút. Nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi, lại khiến bọn họ bỏ lỡ cơ hội. Khi bọn họ vòng qua Độc Cô Chiến Huyền, trong mắt bọn họ Vu Nhai đã không thấy tăm hơi. Thoáng cái, ba vị Thần Hoàng đều ngơ ngác dừng lại. Linh giác gì đó điên cuồng lướt ra ngoài. Trong lòng bọn họ nghi ngờ Vu Nhai lại trốn vào trong tiểu thế giới Binh Linh.
Nhưng không...
Ba người biến sắc. Bọn họ cảm thấy vô cùng mất mặt, thân ảnh lại xông lên, vọt tới vị trí cũ của Vu Nhai. Nhưng bọn họ không tìm được. Bọn họ cũng không dám dừng lại quá lâu. Sau khi tìm được ở phía trên một hồi. Thời điểm bọn họ cảm nhận được xung quanh có nguyên tố uy hiếp được bọn họ, bọn họ chỉ có thể bay xuống, sau đó lại xông lên, hoặc là bay vòng vòng ở phía trên. Những nguyên tố trên đó có thể uy hiếp được bọn họ...
- Chỉ có hai loại thổ và mộc thành tựu Thần Vương chi đạo. Những nguyên tố khác cũng chỉ là đỉnh phong. Hình như còn chưa đủ.
Vu Nhai thì thào tự nói. Nếu như các loại nguyên tố chỉ là Thần Tướng đỉnh phong, cũng có nghĩa là hắn chỉ có thể giảm mức độ bay xuống. Sau khi rơi xuống, muốn hoàn toàn loại bỏ khí tức của nguyên tố cuồng bạo phía dưới không phải là khó khăn bình thường... Cũng không phải nói là khó khăn, mà phải nói là muốn hoàn toàn biến mất ở trước mặt các Thần Hoàng thực sự không dễ dàng. Nếu trở thành Thần Vương, có khả năng thực sự bảo đảm hơn. Nhân thời điểm này, phải nghĩ biện pháp...
- Đúng rồi. Vừa rồi Thôn Thiên Kiếm Linh nói tới nguyên tố chi tâm, lấy thái cực ý làm chủ, dung hợp hai mặt nguyên tố thần đạo trái ngược nhau.
Vu Nhai thì thào tự nói. Có kinh nghiệm kiếm đạo, hình như ở trên phương diện nguyên tố cũng không tính là quá khó. Thậm chí còn có thể tiếp tục mượn các loại lực lượng của Huyền Binh bản mạng. Có lẽ bởi vì chấp nhận áp lực của nguyên tố cuồng bạo, có thể lại bởi vì có kiếm đạo chi tâm, kinh nghiệm của đao đạo chi tâm. Lại có lẽ bởi vì thái cực ý thần kỳ. Cuối cùng có lẽ là bởi vì tình hình hiện tại đã ép hắn...
Một loại nguyên tố chi tâm có thể từ trước tới nay chưa từng xuất hiện ở trên thế gian đã lặng lẽ thành hình!
Lực lượng tâm, vẫn là thứ huyền bí, thứ không có cách nào giải thích được. Cảm ngộ được là được.
Cùng lúc đó, bởi vì ý cảnh thái cực đang dung hợp hai loại tính chất cuồng bạo cùng bình tĩnh của nguyên tố, nảy sinh nguyên tố chi tâm thái cực giống như thái cực kiếm tâm. Dường như ở trong cơ thể hắn, tính chất hai loại nguyên tố lột xác thành tồn tại hoàn mỹ nhất...
Cũng chính vì vậy, trong nháy mắt nguyên tố chi tâm của nàng hình thành...
Trong cơ thể hắn có sự thiếu hụt về nguyên tố, hoặc nói hắn cảm giác ngộ tính chất nguyên tố, trong nháy mắt này giống như nguyên tố Ma Thiên biến thành nguyên tố hoàn mỹ. Nói cách khác, Vu Nhai đã hoàn toàn hiểu rõ làm thế nào có thể biến nguyên tố cấp bậc Thần Vương thành hoàn mỹ. Kết quả hoàn mỹ chính là...
Ùng ùng.
Ngoại trừ vô cùng gian nan đối với nguyên tố thời gian ra, tất cả những nguyên tố khác hắn đã cảm ngộ thành Thần Vương...
Đúng vậy, mười hai loại nguyên tố thần đạo ngoại trừ thần đạo thời gian ra, tất cả đều cảm ngộ thành Thần Vương. Ngay cả thần đạo không gian cũng đột phá. Chỉ còn lại thần đạo thời gian cường đại. Không có cách nào, thần đạo thời gian hình như không có thể dễ dàng dung hợp. Cần phải nghiên cứu, phải cảm ngộ trong ý cảnh thời gian mới được. Giống như thời điểm ban đầu khi ở Ma Thiên Nguyên Giới, quang ảnh cùng với quang ảnh của hắn không giống nhau.
Nếu như hiện tại Vu Nhai dừng lại ở trong nguyên tố thời gian, nghiên cứu thần đạo thời gian, có thể sẽ bị Thời Hoàng bắt được, hắn sẽ xong đời.
Vu Nhai không dám làm loạn, chỉ có thể trước đặt thần đạo thời gian sang một bên.
Dù vậy, bởi vì vẫn dung hợp một tia nguyên tố thời gian cuồng bạo, thần đạo thời gian đã đạt tới Thần Tướng đỉnh phong.
- Có thể bắt đầu.
Mười một loại nguyên tố thần đạo thành tựu Thần Vương. Nhưng Vu Nhai lại không cao hứng mấy. Hiện tại cũng không phải là thời điểm cao hứng. Trước hết phải trốn thoát khỏi tầm mắt của ba gã Thần Hoàng phía dưới rồi nói sau.
Vu Nhai cúi đầu nhìn ba vị Thần Hoàng phía dưới vẫn đang điên cuồng đuổi theo. Chỉ thấy sắc mặt của bọn họ thật không dễ nhìn. Một Thần Tướng cũng đuổi không kịp, khiến các Thần Hoàng rất mất mặt. Mặc dù phía dưới có Độc Cô Chiến Huyền làm phiền.
Chỉ có điều hiện tại ánh mắt bọn họ hình như có một chút chờ mong. Đúng vậy, trước đây không lâu, Vu Nhai khiến người ta có cảm giác chính là lảo đảo nghiêng ngã, cảm giác có khả năng ngã xuống bất cứ lúc nào. Thậm chí có thể nhìn thấy cả vết máu tươi ở bên cạnh khóe miệng hắn.
Ở trong mắt ba vị Thần Hoàng, Vu Nhai chắc chắn sẽ nhanh chóng không kiên trì nổi nữa.
Đúng vậy, ngay cả ba vị Thần Hoàng cũng không dám hăng hái bay nhanh ở độ cao. Nói gì tới Thần Tướng nhà ngươi.
Mặc dù hắn có thanh thần kiếm rất đáng sợ như vậy, cũng không thể kiên trì được bao lâu. Ba vị Thần Hoàng đang rất chờ mong. Thậm chí sau khi nhìn thấy Vu Nhai lảo đảo, bọn họ cũng không xuất thủ. Đúng vậy, ra tay sẽ bị Độc Cô Chiến Huyền ngăn cản. Vậy không bằng chờ Vu Nhai rơi vào tình trạng kiệt sức rồi nói sau.
Cũng may mắn là ba vị Thần Hoàng không ra tay. Nếu như trước đó, khi Vu Nhai cảm ngộ nguyên tố chi tâm, ba Thần Hoàng ra tay, không chừng sẽ phát sinh chuyện gì đó. Nói không chừng Vu Nhai sẽ bị ảnh hưởng, sẽ thất bại.
Đúng vậy, Vu Nhai lại rất cảm kích khi thấy bọn họ không ra tay.
Sắc mặt Độc Cô Chiến Huyền rất ngưng trọng. Hắn cũng không biết Vu Nhai đang làm gì. Hắn đã chuẩn bị tinh thần đại quyết chiến.
- A...
Thời điểm bốn vị Thần Hoàng phía dưới theo đuổi tâm tư của mình, đột nhiên, bọn họ gần như đồng thời khẽ a một tiếng. Bọn họ phát hiện Vu Nhai không ngờ lại thu thanh thần kiếm màu trắng bạc này.
Hắn muốn làm gì? Hay là hắn đã không chống đỡ nổi nữa? Kiếm tự động quay về trong thân thể?
Bất kỳ ai cũng biết mặc dù thần kiếm vô cùng cường đại, nhưng vẫn phải cần dựa vào huyền khí của Vu Nhai.
- Sao? Không đúng, khí tức của hắn...
Trong lúc bất chợt, bốn vị Thần Hoàng lại phát hiện khí tức của Vu Nhai có gì đó không đúng. Cảm giác giống như đang từ từ biến mất. Thời Hoàng, Không Hoàng và Thần Vũ Thần Hoàng rốt cuộc theo bản năng liếc mắt nhìn nhau. Sau đó, bọn họ chợt phóng về phía trước. Chỉ về xông phía trước một chút là không có việc gì. Nhưng Độc Cô Chiến Huyền làm sao có thể để cho bọn họ xông lên được. Hắn đã sớm chuẩn bị ngăn cản ba người lại...
Nhưng hắn đồng thời muốn ngăn cản ba người lại không thể là chuyện dễ dàng như vậy. Ba người điên cuồng đi vòng qua. Hiện tại tốc độ của Vu Nhai đã chậm lại. Dù sao hắn đã thu thanh thần kiếm vừa kéo hắn bay đi, trở lại trong cơ thể. Bọn họ tự tin, chỉ cần chớp mắt là có thể bắt được Vu Nhai.
Bởi vì sự ngăn cản của Độc Cô Chiến Huyền, khiến cho bọn họ thoáng chậm lại một chút. Nhưng cũng chỉ là một chút mà thôi, lại khiến bọn họ bỏ lỡ cơ hội. Khi bọn họ vòng qua Độc Cô Chiến Huyền, trong mắt bọn họ Vu Nhai đã không thấy tăm hơi. Thoáng cái, ba vị Thần Hoàng đều ngơ ngác dừng lại. Linh giác gì đó điên cuồng lướt ra ngoài. Trong lòng bọn họ nghi ngờ Vu Nhai lại trốn vào trong tiểu thế giới Binh Linh.
Nhưng không...
Ba người biến sắc. Bọn họ cảm thấy vô cùng mất mặt, thân ảnh lại xông lên, vọt tới vị trí cũ của Vu Nhai. Nhưng bọn họ không tìm được. Bọn họ cũng không dám dừng lại quá lâu. Sau khi tìm được ở phía trên một hồi. Thời điểm bọn họ cảm nhận được xung quanh có nguyên tố uy hiếp được bọn họ, bọn họ chỉ có thể bay xuống, sau đó lại xông lên, hoặc là bay vòng vòng ở phía trên. Những nguyên tố trên đó có thể uy hiếp được bọn họ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.