Chương 1806: Chém Thần Vương
Hạ Nhật Dịch Lãnh
11/05/2015
Hơn nữa trong tay hắn còn cầm Thôn Thiên Kiếm, còn sử dụng tuyệt kỹ giết người của Lục Thiên Nguyên Giới. Thôn Thiên Kiếm đã sớm hấp thu thanh kiếm gãy Lục Thiên Thần Kiếm một cách hoàn mỹ.
Xung quanh còn có huyễn ảnh tâm trận. Hắn lại sử dụng thần đạo thời gian cùng không gian...
Bất kỳ ai cũng sẽ không nghĩ tới Vu Nhai lại bất ngờ động thủ vào lúc này. Hắn không nên động thủ ở trong huyễn ảnh này. Tuy rằng Huyền Binh chi tâm nào đó của Vu Nhai đã thành, nhưng dọc đường đi tâm trận vẫn khiến hắn cảm thấy áp lực. Không có ai biết kiếm đạo chi tâm của Vu Nhai đã hoàn mỹ. Không có ai biết Vu Nhai hoàn toàn thông qua thử thách tâm trận của Lạc Thiên Nguyên Giới. Cho dù là Luyện Khinh Vũ, Huyền Thiên Chân Thần hư hư thực thực cũng không nghĩ ra.
Sở dĩ Vu Nhai ở trên phương diện tâm trận còn có thể cảm thấy áp lực, thật ra cũng không phải là giả vờ, mà là hắn còn có các Huyền Binh khác.
Mặc dù lĩnh ngộ Huyền Binh chi tâm, cũng không có nghĩa là ở trong tâm trận sẽ không thống khổ. Giống như Vu Nhai mới cảm ngộ kiếm đạo chi tâm, đồng thời phải tiếp nhận thử thách của tâm trận. Chỉ có người hoàn toàn thông qua thử thách tâm trận của Lạc Thiên Nguyên Giới mới có thể không bị tâm trận ảnh hưởng.
Vô số loại điều kiện kết hợp lại, xác xuất thành công của Vu Nhai gần như là trăm phần trăm.
- Vu... A!
Trưởng công chúa chỉ vội gọi ra họ của Vu Nhai, sau đó liền trực tiếp bị đâm xuyên qua trái tim. Nhân loại không thể giống như dân Cổ Duệ, cũng không có năng lực khôi phục kinh khủng như vậy. Lại nói, trong tay Vu Nhai là Thôn Thiên Thần Kiếm...
Hắn vung tay lên, thân thể trưởng công chúa đã thu vào trong thế giới Huyền Binh Điển. Vu Nhai cũng không dừng lại, mà đánh ra đòn thứ hai, trực tiếp đánh chết Lê đại nhân Giám Trảm Quan. Chính là hắn chém những kỵ sĩ chính thức, thủ hạ của Yến đại nhân. Vu Nhai không có khả năng lưu hắn lại.
Giết hắn, coi như là cho Yến đại nhân và Hạng giáo quan một công đạo.
Mà vị Lê đại nhân này so với trưởng công chúa có lẽ kém hơn nhiều. Mãi đến khi bị giết vẫn trợn to hai mắt, không thể tin được. Hắn thật sự không thể tin được người hắn cho là con khỉ làm xiếc ở cửa thành đế đô lại có thể giết chết hắn trong nháy mắt.
Vu Nhai cũng thu thi thể vào trong tiểu thế giới Binh Linh...
Trên thực tế, không ai tin tưởng Vu Nhai có thể giết chết Thần Vương trong nháy mắt, huống chi là hai Thần Vương. Nhưng Vu Nhai chính là người luôn làm được chuyện người khác không làm được. Phải biết rằng, ở trong Ma Thiên Nguyên Giới, Vu Nhai đã từng giết Thần Vương. Mà bây giờ, tuy rằng huyền khí của hắn so với thời điểm ở trong Ma Thiên Nguyên Giới không có tiến bước, nhưng kiếm đạo của hắn đã thành Thần Vương. Kiếm đạo chi tâm còn hoàn mỹ. Địa thế thật sự đi vào quỹ đạo, thần đạo thời gian cũng tiến bộ rất nhiều. Thực lực của hắn không thể sử dụng lượng huyền khí để cân nhắc..
Nếu như là bình thường, Vu Nhai muốn giết trưởng công chúa cũng ít có khả năng. Nhưng bây giờ là ở trong huyễn ảnh tâm trận. Vu Nhai áp dụng cũng là hình thức ám sát. Loại ám sát này đồng thời cũng không thể dùng đẳng cấp để cân nhắc.
Về phần Lê đại nhân, thực lực của người này cũng không khác Lan Quân Nhân là mấy. Hiện tại Vu Nhai giết hắn như giết một con gà.
- Vu Nhai...
Cho đến lúc này, trong đội ngũ mới phát ra áp lực kinh khủng. Đó là áp lực ép hắn gần như không thở nổi. Một cấp Thần Tướng trước đó nhìn dường như rất bình thường đột nhiên phát ra áp lực khiến Vu Nhai cảm thấy không có khả năng thủ thắng. Chỉ sợ không chỉ là Thần Vương đỉnh phong.
Đúng vậy. Không chỉ là Thần Vương đỉnh phong. Thần Vương đỉnh phong cùng Lê đại nhân mới vào Thần Vương chênh lệch là rất lớn.
Giống như Hắc Nguyệt Thần Vương đáng sợ đã không cần hình dung. Cũng chính bởi vì lúc ấy có Vu Thuấn theo như đồn đãi rất có thể là tồn tại nửa Thần Hoàng, đế quốc Huyền Binh và dân Cổ Duệ mới không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nếu chỉ là mới vào Thần Vương, tình huống như vậy rất khó nói.
Đương nhiên, lúc đó ba đại đế quốc không hề động chân động tay chủ yếu vẫn là kiềm chế lẫn nhau.
- Đi...
Lúc này Vu Nhai làm gì có thời gian suy nghĩ nhiều như vậy. Hắn trực tiếp thu trưởng lão Lý gia còn lại vào tiểu thế giới Huyền Binh Điển. Sau đó, quyển trục ma pháp Thần cấp trong tay hắn nắm ra ngoài dường như không cần tiền. Hắc, đừng quên Vu Nhai đã từng ở điểm cuối của thế giới Lữ Giả, cũng chính là nơi hắn gặp được Độc Cô Diệt Ninh. Ở nơi đó, hắn thu được không ít quyển trục ma pháp Thần cấp. Lúc đó trong mười mấy mộ này, ngoại trừ Độc Cô gia ra, còn có người của đế quốc Ma Pháp. Chỉ có điều hắn biết rõ sử dụng, những quyển trục Thần cấp này chẳng qua chỉ giống nưh đạn khói mà thôi.
Về phần mấy người trưởng lão Lý gia...
Ban đầu hắn nghĩ tất cả giả vờ chịu không nổi thử thách của tâm trận. Nhưng như vậy quá rõ ràng. Cho nên hắn mới lưu lại hai vị. Đợi sau khi giết người thành công mới thu bọn họ vào trong Huyền Binh Điển. Điều này rất nguy hiểm. Nhưng không có cách nào, phải mạo hiểm.
Sau khi ném hết quyển trục ma pháp, Vu Nhai liền bay lên trời. Hắn giống nưh không muốn sống nhằm thẳng phía trong bầu trời khủng khiếp.
Vô số nguyên tố xao động xẹt qua bên cạnh hắn. Vu Nhai lại giống như không hay biết. Hắn chỉ không ngừng bay tới chỗ cao hơn. Nhưng ánh mắt hắn vẫn luôn nhìn xuống phía dưới, nhìn các trận pháp tuyệt địa phía dưới. Chỉ có bay càng cao mới có khả năng thấy càng nhiều...
Hắn hình như đang phán đoán kế tiếp hắn nên làm như thế nào. Trong miệng hắn vẫn thì thào tự nói:
- Sát trận! Sát trận!
- Vu Nhai...
Tên cao thủ đế quốc Huyền Binh nhìn như rất bình thường kia trực tiếp đuổi theo, sau đó còn vượt qua hắn, ngăn cản ở phía trên đầu hắn, khiến Vu Nhai không cách nào lại tiếp tục lao về phía trước, chỉ có thể thoáng ngừng lại. Bởi vì phẫn nộ giọng nói trở nên khàn khan.
Đáng chết a, không ngờ hắn đường đường là cao thủ Thần Hoàng cảnh lại để Vu nhai giết hai Thần Vương ngay dưới mí mắt hắn. Trong đó còn có một vị là tỷ tỷ Huyền Binh Đại Đế. Quả thực không thể tha thứ.
Hai Thần Vương. Đó không phải là Thần Tướng. Mà là Thần Vương.
Thần Vương tổn thất một người, cũng không thể dùng con số để cân nhắc. Thần Vương ở trong cuộc tranh đấu đại lục Thần Huyền có thể đưa đến tác dụng rất lớn. Phải biết rằng, trước đây hai Thần Vương của dân Cổ Duệ khiến Bách tộc gần như bị hủy diệt.
Không tính Lan Quân gia, cho tới bây giờ Bách tộc mới có một Thần Vương là Tiểu Hắc mà thôi.
Đương nhiên, bởi vì đại lục Thần Huyền hỗn loạn, các thế lực lớn đã chấp nhận bỏ ra cái giá lớn để có thể nhận được mọi sự trợ giúp. Thần Vương đã không còn hiếm thấy giống như trước nữa. Trong khoảng thời gian này, số lượng các Thần Tướng đạt được Thần Vương nhiều hơn so với trước đây.
- Thật đáng tiếc. Xung quanh đây lại không có bất kỳ sát trận nào. Cho dù có, ngươi cũng không có khả năng đi tới đó được.
Giọng nói của vị Thần Hoàng cảnh bình thường của đế quốc Huyền Binh vẫn trầm thấp khàn khàn.
Xung quanh còn có huyễn ảnh tâm trận. Hắn lại sử dụng thần đạo thời gian cùng không gian...
Bất kỳ ai cũng sẽ không nghĩ tới Vu Nhai lại bất ngờ động thủ vào lúc này. Hắn không nên động thủ ở trong huyễn ảnh này. Tuy rằng Huyền Binh chi tâm nào đó của Vu Nhai đã thành, nhưng dọc đường đi tâm trận vẫn khiến hắn cảm thấy áp lực. Không có ai biết kiếm đạo chi tâm của Vu Nhai đã hoàn mỹ. Không có ai biết Vu Nhai hoàn toàn thông qua thử thách tâm trận của Lạc Thiên Nguyên Giới. Cho dù là Luyện Khinh Vũ, Huyền Thiên Chân Thần hư hư thực thực cũng không nghĩ ra.
Sở dĩ Vu Nhai ở trên phương diện tâm trận còn có thể cảm thấy áp lực, thật ra cũng không phải là giả vờ, mà là hắn còn có các Huyền Binh khác.
Mặc dù lĩnh ngộ Huyền Binh chi tâm, cũng không có nghĩa là ở trong tâm trận sẽ không thống khổ. Giống như Vu Nhai mới cảm ngộ kiếm đạo chi tâm, đồng thời phải tiếp nhận thử thách của tâm trận. Chỉ có người hoàn toàn thông qua thử thách tâm trận của Lạc Thiên Nguyên Giới mới có thể không bị tâm trận ảnh hưởng.
Vô số loại điều kiện kết hợp lại, xác xuất thành công của Vu Nhai gần như là trăm phần trăm.
- Vu... A!
Trưởng công chúa chỉ vội gọi ra họ của Vu Nhai, sau đó liền trực tiếp bị đâm xuyên qua trái tim. Nhân loại không thể giống như dân Cổ Duệ, cũng không có năng lực khôi phục kinh khủng như vậy. Lại nói, trong tay Vu Nhai là Thôn Thiên Thần Kiếm...
Hắn vung tay lên, thân thể trưởng công chúa đã thu vào trong thế giới Huyền Binh Điển. Vu Nhai cũng không dừng lại, mà đánh ra đòn thứ hai, trực tiếp đánh chết Lê đại nhân Giám Trảm Quan. Chính là hắn chém những kỵ sĩ chính thức, thủ hạ của Yến đại nhân. Vu Nhai không có khả năng lưu hắn lại.
Giết hắn, coi như là cho Yến đại nhân và Hạng giáo quan một công đạo.
Mà vị Lê đại nhân này so với trưởng công chúa có lẽ kém hơn nhiều. Mãi đến khi bị giết vẫn trợn to hai mắt, không thể tin được. Hắn thật sự không thể tin được người hắn cho là con khỉ làm xiếc ở cửa thành đế đô lại có thể giết chết hắn trong nháy mắt.
Vu Nhai cũng thu thi thể vào trong tiểu thế giới Binh Linh...
Trên thực tế, không ai tin tưởng Vu Nhai có thể giết chết Thần Vương trong nháy mắt, huống chi là hai Thần Vương. Nhưng Vu Nhai chính là người luôn làm được chuyện người khác không làm được. Phải biết rằng, ở trong Ma Thiên Nguyên Giới, Vu Nhai đã từng giết Thần Vương. Mà bây giờ, tuy rằng huyền khí của hắn so với thời điểm ở trong Ma Thiên Nguyên Giới không có tiến bước, nhưng kiếm đạo của hắn đã thành Thần Vương. Kiếm đạo chi tâm còn hoàn mỹ. Địa thế thật sự đi vào quỹ đạo, thần đạo thời gian cũng tiến bộ rất nhiều. Thực lực của hắn không thể sử dụng lượng huyền khí để cân nhắc..
Nếu như là bình thường, Vu Nhai muốn giết trưởng công chúa cũng ít có khả năng. Nhưng bây giờ là ở trong huyễn ảnh tâm trận. Vu Nhai áp dụng cũng là hình thức ám sát. Loại ám sát này đồng thời cũng không thể dùng đẳng cấp để cân nhắc.
Về phần Lê đại nhân, thực lực của người này cũng không khác Lan Quân Nhân là mấy. Hiện tại Vu Nhai giết hắn như giết một con gà.
- Vu Nhai...
Cho đến lúc này, trong đội ngũ mới phát ra áp lực kinh khủng. Đó là áp lực ép hắn gần như không thở nổi. Một cấp Thần Tướng trước đó nhìn dường như rất bình thường đột nhiên phát ra áp lực khiến Vu Nhai cảm thấy không có khả năng thủ thắng. Chỉ sợ không chỉ là Thần Vương đỉnh phong.
Đúng vậy. Không chỉ là Thần Vương đỉnh phong. Thần Vương đỉnh phong cùng Lê đại nhân mới vào Thần Vương chênh lệch là rất lớn.
Giống như Hắc Nguyệt Thần Vương đáng sợ đã không cần hình dung. Cũng chính bởi vì lúc ấy có Vu Thuấn theo như đồn đãi rất có thể là tồn tại nửa Thần Hoàng, đế quốc Huyền Binh và dân Cổ Duệ mới không dám hành động thiếu suy nghĩ. Nếu chỉ là mới vào Thần Vương, tình huống như vậy rất khó nói.
Đương nhiên, lúc đó ba đại đế quốc không hề động chân động tay chủ yếu vẫn là kiềm chế lẫn nhau.
- Đi...
Lúc này Vu Nhai làm gì có thời gian suy nghĩ nhiều như vậy. Hắn trực tiếp thu trưởng lão Lý gia còn lại vào tiểu thế giới Huyền Binh Điển. Sau đó, quyển trục ma pháp Thần cấp trong tay hắn nắm ra ngoài dường như không cần tiền. Hắc, đừng quên Vu Nhai đã từng ở điểm cuối của thế giới Lữ Giả, cũng chính là nơi hắn gặp được Độc Cô Diệt Ninh. Ở nơi đó, hắn thu được không ít quyển trục ma pháp Thần cấp. Lúc đó trong mười mấy mộ này, ngoại trừ Độc Cô gia ra, còn có người của đế quốc Ma Pháp. Chỉ có điều hắn biết rõ sử dụng, những quyển trục Thần cấp này chẳng qua chỉ giống nưh đạn khói mà thôi.
Về phần mấy người trưởng lão Lý gia...
Ban đầu hắn nghĩ tất cả giả vờ chịu không nổi thử thách của tâm trận. Nhưng như vậy quá rõ ràng. Cho nên hắn mới lưu lại hai vị. Đợi sau khi giết người thành công mới thu bọn họ vào trong Huyền Binh Điển. Điều này rất nguy hiểm. Nhưng không có cách nào, phải mạo hiểm.
Sau khi ném hết quyển trục ma pháp, Vu Nhai liền bay lên trời. Hắn giống nưh không muốn sống nhằm thẳng phía trong bầu trời khủng khiếp.
Vô số nguyên tố xao động xẹt qua bên cạnh hắn. Vu Nhai lại giống như không hay biết. Hắn chỉ không ngừng bay tới chỗ cao hơn. Nhưng ánh mắt hắn vẫn luôn nhìn xuống phía dưới, nhìn các trận pháp tuyệt địa phía dưới. Chỉ có bay càng cao mới có khả năng thấy càng nhiều...
Hắn hình như đang phán đoán kế tiếp hắn nên làm như thế nào. Trong miệng hắn vẫn thì thào tự nói:
- Sát trận! Sát trận!
- Vu Nhai...
Tên cao thủ đế quốc Huyền Binh nhìn như rất bình thường kia trực tiếp đuổi theo, sau đó còn vượt qua hắn, ngăn cản ở phía trên đầu hắn, khiến Vu Nhai không cách nào lại tiếp tục lao về phía trước, chỉ có thể thoáng ngừng lại. Bởi vì phẫn nộ giọng nói trở nên khàn khan.
Đáng chết a, không ngờ hắn đường đường là cao thủ Thần Hoàng cảnh lại để Vu nhai giết hai Thần Vương ngay dưới mí mắt hắn. Trong đó còn có một vị là tỷ tỷ Huyền Binh Đại Đế. Quả thực không thể tha thứ.
Hai Thần Vương. Đó không phải là Thần Tướng. Mà là Thần Vương.
Thần Vương tổn thất một người, cũng không thể dùng con số để cân nhắc. Thần Vương ở trong cuộc tranh đấu đại lục Thần Huyền có thể đưa đến tác dụng rất lớn. Phải biết rằng, trước đây hai Thần Vương của dân Cổ Duệ khiến Bách tộc gần như bị hủy diệt.
Không tính Lan Quân gia, cho tới bây giờ Bách tộc mới có một Thần Vương là Tiểu Hắc mà thôi.
Đương nhiên, bởi vì đại lục Thần Huyền hỗn loạn, các thế lực lớn đã chấp nhận bỏ ra cái giá lớn để có thể nhận được mọi sự trợ giúp. Thần Vương đã không còn hiếm thấy giống như trước nữa. Trong khoảng thời gian này, số lượng các Thần Tướng đạt được Thần Vương nhiều hơn so với trước đây.
- Thật đáng tiếc. Xung quanh đây lại không có bất kỳ sát trận nào. Cho dù có, ngươi cũng không có khả năng đi tới đó được.
Giọng nói của vị Thần Hoàng cảnh bình thường của đế quốc Huyền Binh vẫn trầm thấp khàn khàn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.