Chương 758: Chỉ số tình cảm của đoàn tạo sư.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
18/03/2015
Các binh linh phân công hợp tác, không ngừng phân giải lực lượng không chút giúp ích cho Vu Nhai, lại tìm lực lượng hữu dụng với bản chất binh linh, hấp thu nó. Như những lực lượng hắc ám dư lại trong Ám Hắc Ma Vân căn đều bị Thí Thần Ma Nhẫn hấp thu hết.
Dù là vậy vẫn có rất nhiều lực lượng không cách nào tiêu trừ, Vu Nhai phải một mình chịu đựng.
- Ha, xem ra Cổ Đế Long linh không lừa ta, đan dược này đúng là có tác dụng, quả nhiên cường đại.
Lúc này Vu Nhai đau cũng sướng. Năng lực cường đại bành trướng khắp người Vu Nhai, bị ý chí mạnh mẽ của hắn đè ép. Tương khí thuộc tính "Ý bỉ kim kiên" của Vu Nhai lại phát huy tác dụng.
Sau khi vượt qua giai đoạn khó khăn, Vu Nhai cảm giác xương cốt, cơ bắp, huyền khí toàn thân tăng vùn vụt. Thì ra đan dược này không chỉ giúp ích cho huyền khí mà còn có tác dụng với độ mạnh cơ thể.
Chỉ cần vượt qua tác dụng phụ của dược lực thì thực lực của Vu Nhai sẽ tuôn trào như suối.
Vu Nhai chợt nghĩ ra một vấn đề:
- Phải rồi, đây là dược vật của Đế Long tộc vậy Đế Long kiếm kỹ có giúp ích tiêu hóa được không?
Vu Nhai đứng dậy lây cự kiếm ra múa Đế Long kiếm kỹ mạnh mẽ.
- Quả nhiên hữu dụng, dược tính này có yêu cầu cách vận chuyển huyền khí.
Vận dụng Đế Long kiếm kỹ đương nhiên phải khiến ma pháp2 xoay chuyển theo Đế Long kiếm kỹ, dược lực càng suôn sẻ dung hợp vào người Vu Nhai.
Vu Nhai cứ thế chìm trong thế giới của mình, không ngừng trùng kích đỉnh cao thực lực.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Địa binh sư ngũ đoạn, bởi vì cảm ngộ cường đại nên Vu Nhai không gặp bình cảnh. Dược lực chưa biến mất, không uổng là đan dược của Đế Long tộc vương giả chi sư. Nếu dược lực không biến mất thì hấp thu tiếp.
Vu Nhai vung cự kiếm, hoa lệ biểu diễn cái gì là tuyệt kỹ cự kiếm trong gian hình vuông. Cơ thể Vu Nhai nhanh chóng thích ứng dược lực, huyền khí không ngừng tăng lên, đau đớn vì cơ thể bị xé rách dần giảm bớt.
Vu Nhai phát ra hơi thở chỉ thuộc về Đế Long tộc, rất nhạt nhưng nó thật sự tồn tại.
Keng keng keng!
Không biết qua bao lâu, trong gian hình vuông của Vu Nhai vang tiếng kim loại khe khẽ tuyênbố Vu Nhai chấm dứt biểu diễn cự kiếm. Vu Nhai đứng yên tại chỗ, cự kiếm giơ trước mặt, chuôi kiếm ngang cằm. Vu Nhai nhắm mắt, hưởng thụ cảm giác sung sướng thực lực đột phá.
Đấu trường hoàng gia lặng yên, không ai quấy rầy Vu Nhai.
Khi Vu Nhai mở miệng, câu đầu tiên là nói với Độc Cô Cửu Diệp từ lúc nào đã ở trong gian hình vuông của Vu Nhai.
- Xin lỗi Độc Cô Cửu Diệp, để ngươi chờ lâu.
Mãi khi Vu Nhai nói ra mọi người mới phát hiện Độc Cô Cửu Diệp đã tới.
Bắt đầu từ khi Vu Nhai nuốt đan dược Đế Long tộc miệng mui đổ máu thì đấu trường hoàng gia yên lặng, mọi người không biết chuyện gì xảy ra. Kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu cực kỳ căng thẳng, đặc biệt là khi thấy Tư Mã Tường lao xuống thì trái tim treo cao. Nhưng Tư Mã Tường đột nhiên đứng lại, biểu tình liên tục thay đổi, cuối cùng khóe môi co giật chửi biếng thái thì mọi người mới bình tĩnh trở lại.
Khi Vu Nhai biểu diễn cự kiếm hoa lệ mà cường đại mọi người bị kiếm kỹ của hắn thu hút, quên hắn đang đột phá. Bọn họ cảm giác kiếm kỹ trong tay Vu Nhai như phật thần kỹ giáng xuống.
Người cảm nhận sâu sắc nhất là Dương gia Kiếm vực hành tỉnh. Đây là tuyệt kỹ cự kiếm thật sự, Vu Nhai không hề khóc lác.
Mọi người trong gian hình vuông của Vu Nhai đều cảm nhận sâu sắc, trừ hai cây thiết côn ra.
Mọi người cách Vu Nhai rất gần, mới đầu thấy miệng mũi hắn chảy máu thì sợ hết hồn, sau đó rung động vì cự kiếm kỹ của hắn, rồi chửi rùa.
Ngươi biểu diễn thì biểu diễn nhưng sao không mở mắt, không phân biệt địch ta đâm tùm lum?
Vu Nhai khi đó ở trong trạng thái không biết địch ta là ai.
Đám người Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Vu Tiểu Dạ, Lý Thân Bá gà bay chó sủa, chẳng những phải né kiếm của Vu Nhai còn cần bảo vệ hai cây thiết côn mải mê rèn không bị chém nát bấy. Khi Vu Nhai ngừng lại thì cả đám mệt gần chết.
Đám người Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Vu Tiểu Dạ, Lý Thân Bá chưa thảm nhất. Không biết do quá xui hay sao mà mấy lần Vệ Hiên bị đánh trúng, lần nào cũng là tuyệt kỹ cự kiếm khá cường đại. Lúc này người miệng mũi trào máu không phải Vu Nhai mà là Vu Nhai, gã dùng cơ thể chứng kiến lịch sử. Vệ Hiên nằm thở trong góc gian hình vuông, đúng là nhân chứng vĩ đại.
Vệ Hiên thở hồng hộc lầm bầm:
- Chết chung đi, chết chúng đi, ta muốn làm ngư ông, ngư ông . . .
Ý thức Vệ Hiên chìm trong hỗn loạn, bây giờ gã không cần tìm nhiều cái cớ ở lại gian hình vuông mà quên gã có thể tự động rời đi. Vệ Hiên kiên cường nằm trong góc làm người chứng kiến.
Độc Cô Cửu Diệp mỉm cười nói:
- Không sao, có thể thưởng thức cự kiếm kỹ cường đại như vậy làm ta rất vinh hạnh.
Độc Cô Cửu Diệp thật sự thưởng thức Vu Nhai, không phải khảo sát mà là thích thú. Tuy chỉ có mấy ngày nhưng cảm quan của Độc Cô Cửu Diệp đối với Vu Nhai liên tục thay đổi, không ngừng tăng lên. Độc Cô Cửu Diệp càng lúc càng phục ánh mắt của gia chủ, càng bất mãn những người từng hãm hại Vu Nhai. Thiên tài thế này suýt chút bị bóp chết, nếu . . . Độc Cô Cửu Diệp lại bắt đầu giả thuyết.
Vu Nhai chắp tay nói:
- Đa tạ, nhưng mong ngươi chờ thêm chút nữa, kiếm của ta chưa ra lò.
Nếu là lúc trước thì Vu Nhai không ung dung đối diện với Độc Cô Cửu Diệp như vậy, lực lượng cường đại đem lại tự tin cho hắn. Giờ đây Vu Nhai là đỉnh địa binh sư ngũ đoạn, hắn không phải địa binh sư ngũ đoạn bình thường mà là cảnh giới huyền khí cực hạn. Vu Nhai có các loại tuyệt kỹ binh linh cường đại, cơ thể mới được đan dược Đế Long tộc cải tạo, đỉnh địa binh sư ngũ đoạn.
Độc Cô Cửu Diệp không trả lời, làm động tác mời.
Vu Nhai gật đầu, đi hướng hai cây thiết côn đang tập trung rèn. Vu Nhai giành kiếm từ tay hai người, không quan tâm cảm xúc thiết côn ca ca, thiết côn đệ đệ táo bạo, hắn vung rèn lên.
Keng keng keng!
Thanh âm giòn vang lên. Hai cây thiết côn như con nít bị người cướp món đồ chơi yêu thích dần bình tĩnh lại, ngơ ngác nhìn mỗi nhát búa của Vu Nhai. Không lâu sau Vu Nhai ngừng gõ, tưới nước lạnh. Trong khói trắng cuồn cuộn xuất hiện một trường kiếm màu lam vàng, không hoa lệ nhưng hấp dẫn ánh mắt của vô số người yêu kiếm.
Đường cong đó, xúc cảm đó, tiếng ngân khe khẽ đó.
Trong đấu trường hoàng gia, nhiều người trong nhà có con thầm nghĩ:
- Nếu cho nhi tử dung hợp một thanh kiếm như vậy vào lúc dung hợp huyền binh bản mệnh thì . . .
Ánh mắt đám người sáng rực, nhìn Vu Nhai như ngắm mỹ nữ trần trụi.
Độc Cô Cửu Diệp nhìn thanh kiếm, kinh thán bình luận:
- Kiếm tốt, chất lượng ít nhất là đỉnh thất giai. Chỉ cần có người dung hợp sinh linh, tu luyện đến thiên binh sư thì thanh kiếm này là huyền binh thất giai thật sự, chủ nhân của nó nếu tu luyện đến thánh binh sư thì thanh kiếm rất có thể vào hàng thánh binh.
Dù là vậy vẫn có rất nhiều lực lượng không cách nào tiêu trừ, Vu Nhai phải một mình chịu đựng.
- Ha, xem ra Cổ Đế Long linh không lừa ta, đan dược này đúng là có tác dụng, quả nhiên cường đại.
Lúc này Vu Nhai đau cũng sướng. Năng lực cường đại bành trướng khắp người Vu Nhai, bị ý chí mạnh mẽ của hắn đè ép. Tương khí thuộc tính "Ý bỉ kim kiên" của Vu Nhai lại phát huy tác dụng.
Sau khi vượt qua giai đoạn khó khăn, Vu Nhai cảm giác xương cốt, cơ bắp, huyền khí toàn thân tăng vùn vụt. Thì ra đan dược này không chỉ giúp ích cho huyền khí mà còn có tác dụng với độ mạnh cơ thể.
Chỉ cần vượt qua tác dụng phụ của dược lực thì thực lực của Vu Nhai sẽ tuôn trào như suối.
Vu Nhai chợt nghĩ ra một vấn đề:
- Phải rồi, đây là dược vật của Đế Long tộc vậy Đế Long kiếm kỹ có giúp ích tiêu hóa được không?
Vu Nhai đứng dậy lây cự kiếm ra múa Đế Long kiếm kỹ mạnh mẽ.
- Quả nhiên hữu dụng, dược tính này có yêu cầu cách vận chuyển huyền khí.
Vận dụng Đế Long kiếm kỹ đương nhiên phải khiến ma pháp2 xoay chuyển theo Đế Long kiếm kỹ, dược lực càng suôn sẻ dung hợp vào người Vu Nhai.
Vu Nhai cứ thế chìm trong thế giới của mình, không ngừng trùng kích đỉnh cao thực lực.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Địa binh sư ngũ đoạn, bởi vì cảm ngộ cường đại nên Vu Nhai không gặp bình cảnh. Dược lực chưa biến mất, không uổng là đan dược của Đế Long tộc vương giả chi sư. Nếu dược lực không biến mất thì hấp thu tiếp.
Vu Nhai vung cự kiếm, hoa lệ biểu diễn cái gì là tuyệt kỹ cự kiếm trong gian hình vuông. Cơ thể Vu Nhai nhanh chóng thích ứng dược lực, huyền khí không ngừng tăng lên, đau đớn vì cơ thể bị xé rách dần giảm bớt.
Vu Nhai phát ra hơi thở chỉ thuộc về Đế Long tộc, rất nhạt nhưng nó thật sự tồn tại.
Keng keng keng!
Không biết qua bao lâu, trong gian hình vuông của Vu Nhai vang tiếng kim loại khe khẽ tuyênbố Vu Nhai chấm dứt biểu diễn cự kiếm. Vu Nhai đứng yên tại chỗ, cự kiếm giơ trước mặt, chuôi kiếm ngang cằm. Vu Nhai nhắm mắt, hưởng thụ cảm giác sung sướng thực lực đột phá.
Đấu trường hoàng gia lặng yên, không ai quấy rầy Vu Nhai.
Khi Vu Nhai mở miệng, câu đầu tiên là nói với Độc Cô Cửu Diệp từ lúc nào đã ở trong gian hình vuông của Vu Nhai.
- Xin lỗi Độc Cô Cửu Diệp, để ngươi chờ lâu.
Mãi khi Vu Nhai nói ra mọi người mới phát hiện Độc Cô Cửu Diệp đã tới.
Bắt đầu từ khi Vu Nhai nuốt đan dược Đế Long tộc miệng mui đổ máu thì đấu trường hoàng gia yên lặng, mọi người không biết chuyện gì xảy ra. Kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu cực kỳ căng thẳng, đặc biệt là khi thấy Tư Mã Tường lao xuống thì trái tim treo cao. Nhưng Tư Mã Tường đột nhiên đứng lại, biểu tình liên tục thay đổi, cuối cùng khóe môi co giật chửi biếng thái thì mọi người mới bình tĩnh trở lại.
Khi Vu Nhai biểu diễn cự kiếm hoa lệ mà cường đại mọi người bị kiếm kỹ của hắn thu hút, quên hắn đang đột phá. Bọn họ cảm giác kiếm kỹ trong tay Vu Nhai như phật thần kỹ giáng xuống.
Người cảm nhận sâu sắc nhất là Dương gia Kiếm vực hành tỉnh. Đây là tuyệt kỹ cự kiếm thật sự, Vu Nhai không hề khóc lác.
Mọi người trong gian hình vuông của Vu Nhai đều cảm nhận sâu sắc, trừ hai cây thiết côn ra.
Mọi người cách Vu Nhai rất gần, mới đầu thấy miệng mũi hắn chảy máu thì sợ hết hồn, sau đó rung động vì cự kiếm kỹ của hắn, rồi chửi rùa.
Ngươi biểu diễn thì biểu diễn nhưng sao không mở mắt, không phân biệt địch ta đâm tùm lum?
Vu Nhai khi đó ở trong trạng thái không biết địch ta là ai.
Đám người Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Vu Tiểu Dạ, Lý Thân Bá gà bay chó sủa, chẳng những phải né kiếm của Vu Nhai còn cần bảo vệ hai cây thiết côn mải mê rèn không bị chém nát bấy. Khi Vu Nhai ngừng lại thì cả đám mệt gần chết.
Đám người Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Vu Tiểu Dạ, Lý Thân Bá chưa thảm nhất. Không biết do quá xui hay sao mà mấy lần Vệ Hiên bị đánh trúng, lần nào cũng là tuyệt kỹ cự kiếm khá cường đại. Lúc này người miệng mũi trào máu không phải Vu Nhai mà là Vu Nhai, gã dùng cơ thể chứng kiến lịch sử. Vệ Hiên nằm thở trong góc gian hình vuông, đúng là nhân chứng vĩ đại.
Vệ Hiên thở hồng hộc lầm bầm:
- Chết chung đi, chết chúng đi, ta muốn làm ngư ông, ngư ông . . .
Ý thức Vệ Hiên chìm trong hỗn loạn, bây giờ gã không cần tìm nhiều cái cớ ở lại gian hình vuông mà quên gã có thể tự động rời đi. Vệ Hiên kiên cường nằm trong góc làm người chứng kiến.
Độc Cô Cửu Diệp mỉm cười nói:
- Không sao, có thể thưởng thức cự kiếm kỹ cường đại như vậy làm ta rất vinh hạnh.
Độc Cô Cửu Diệp thật sự thưởng thức Vu Nhai, không phải khảo sát mà là thích thú. Tuy chỉ có mấy ngày nhưng cảm quan của Độc Cô Cửu Diệp đối với Vu Nhai liên tục thay đổi, không ngừng tăng lên. Độc Cô Cửu Diệp càng lúc càng phục ánh mắt của gia chủ, càng bất mãn những người từng hãm hại Vu Nhai. Thiên tài thế này suýt chút bị bóp chết, nếu . . . Độc Cô Cửu Diệp lại bắt đầu giả thuyết.
Vu Nhai chắp tay nói:
- Đa tạ, nhưng mong ngươi chờ thêm chút nữa, kiếm của ta chưa ra lò.
Nếu là lúc trước thì Vu Nhai không ung dung đối diện với Độc Cô Cửu Diệp như vậy, lực lượng cường đại đem lại tự tin cho hắn. Giờ đây Vu Nhai là đỉnh địa binh sư ngũ đoạn, hắn không phải địa binh sư ngũ đoạn bình thường mà là cảnh giới huyền khí cực hạn. Vu Nhai có các loại tuyệt kỹ binh linh cường đại, cơ thể mới được đan dược Đế Long tộc cải tạo, đỉnh địa binh sư ngũ đoạn.
Độc Cô Cửu Diệp không trả lời, làm động tác mời.
Vu Nhai gật đầu, đi hướng hai cây thiết côn đang tập trung rèn. Vu Nhai giành kiếm từ tay hai người, không quan tâm cảm xúc thiết côn ca ca, thiết côn đệ đệ táo bạo, hắn vung rèn lên.
Keng keng keng!
Thanh âm giòn vang lên. Hai cây thiết côn như con nít bị người cướp món đồ chơi yêu thích dần bình tĩnh lại, ngơ ngác nhìn mỗi nhát búa của Vu Nhai. Không lâu sau Vu Nhai ngừng gõ, tưới nước lạnh. Trong khói trắng cuồn cuộn xuất hiện một trường kiếm màu lam vàng, không hoa lệ nhưng hấp dẫn ánh mắt của vô số người yêu kiếm.
Đường cong đó, xúc cảm đó, tiếng ngân khe khẽ đó.
Trong đấu trường hoàng gia, nhiều người trong nhà có con thầm nghĩ:
- Nếu cho nhi tử dung hợp một thanh kiếm như vậy vào lúc dung hợp huyền binh bản mệnh thì . . .
Ánh mắt đám người sáng rực, nhìn Vu Nhai như ngắm mỹ nữ trần trụi.
Độc Cô Cửu Diệp nhìn thanh kiếm, kinh thán bình luận:
- Kiếm tốt, chất lượng ít nhất là đỉnh thất giai. Chỉ cần có người dung hợp sinh linh, tu luyện đến thiên binh sư thì thanh kiếm này là huyền binh thất giai thật sự, chủ nhân của nó nếu tu luyện đến thánh binh sư thì thanh kiếm rất có thể vào hàng thánh binh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.