Triệu Hoán Thần Binh

Chương 496: Có ý đồ với ngươi (hạ)?

Hạ Nhật Dịch Lãnh

12/03/2015

Tiểu Dịch nói như vậy chút nữa sẽ không bình tĩnh được, Tiểu Loan cũng điên cuồng.

Độc Cô Cửu Lan nói thêm:

- Vậy nên Thiết Phong0 phải mau chóng lớn lên, dung hợp huyền binh là có thể đến thế giới bên trên tìm đại ca ca.

- Lớn lên? Ừm, Tiểu Loan sẽ nhanh chóng lớn lên!

Độc Cô Cửu Lan thở phào, con nít rất dễ dụ, trừ Tiểu Dịch ra. Độc Cô Cửu Lan định mang hai đứa trẻ quay về Mê thành thì bỗng xoay người nhìn hướng thôn xóm, một đám người rầm rộ chạy tới.

Thôn trưởng dẫn thôn dân xông đến, bọn họ cũng trông thấy cột sáng.

- Cửu Lan, xảy ra chuyện gì?

- Vu Nhai đã đi.

- Cái gì? Đi rồi? Thật sự đi, sao không chào hỏi tiếng nào?

Nhiều thôn dân đã đoán được nhưng nghe xong vẫn rất hâm mộ. Thế hệ trẻ không ghen tỵ Vu Nhai, vì hơn một tháng qua hắn thể hiện thực lực, sức hấp dẫn làm nhiều người tin phục. Tuy mỗi lần Vu Nhai giảng dạy cái gì đều rất ngắn ngủi.

Lúc trước đã nói thỉnh thoảng Vu Nhai sẽ được mời trở về thôn giáo dục 'nhiệt huyết' cho thôn dân, cần những lời diễn thuyết. Vu Nhai là quân nhân thời đại mới, hắn nghe lãnh đạo diễn thuyết rất nhiều, khi nói chuyện trơn tru không cần giấy nháp.

Chủ yếu là có thôn trưởng, các trưởng lão phối hợp, thêm vào bản thân Vu Nhai có thực lực siêu mạnh.

Trong một tháng này nhân loại và Dị Ma tộc có va chạm mấy lần, sức chiến đấu của nhân loại tiến bộ rõ rệt.

Độc Cô Cửu Lan nhẹ giọng lặp lại lời Vu Nhai nói trước khi đi:

- Hắn nói không thích tình cảnh đưa tiễn, sẽ rất buồn. Hắn còn nói có lẽ không lâu sau người trong Thiên Tội Uyên chúng ta sẽ còn gặp lại hắn.

Các thôn dân ngẩn ra, rất cảm động. Trước khi đi Vu Nhai không quên khích lệ cho mọi người.

Độc Cô Cửu Lan tiếp tục bảo:

- Hắn còn nói lấy khắc long khí kiện không khó như truyền thuyết nói. Chỉ cần có quyết tâm, nghị lực, bình tĩnh cộng với cách lĩnh ngộ nhất định là sẽ dễ dàng lấy được.

- Hắn đã vào Minh Huyễn cổ lâm?

Độc Cô Cửu Lan gật đầu, nói:

- Đúng vậy! Hắn vào mấy hôm trước, còn mang vài khắc long khí kiện ra.

Khi Độc Cô Cửu Lan biết số lượng Vu Nhai có được khắc long khí kiện thì tự động thu nhỏ lại con số, thật hiểu ý người. Nếu nói thẳng Vu Nhai có hai mươi mấy khắc long khí kiện sẽ khiến người Thiên Tội Uyên xa cách hắn, Độc Cô Cửu Lan không muốn thấy điều đó.



Dù đã giảm bướt con số nhưng mọi người vẫn choáng váng. Vài khắc long khí kiện, nhiều năm qua không ai có được một cái, vậy mà Vu Nhai đi vào Minh Huyễn cổ lâm lấy được vài khắc long khí kiện, còn cho người ta sống không?

Mọi người thầm gào trong lòng, nhiều thanh niên siết chặt nắm tay.

Lúc diễn thuyết Vu Nhai có nói trên đời này không ai vừa sinh ra đã cao quý hơn ai, không ai mới sinh ra đã mạnh hơn ai, điểu quan trọng nằm ở bản thân. Vu Nhai là địa binh sư cục gạch nhưng có được thành tựu như vậy, tại sao bọn họ không thể?

Thôn trưởng ngoái đầu, mắt liếc qua các thanh niên. Thôn trưởng vui mừng nở nụ cười, trẻ lại chục tuổi.

Đám đông chậm rãi tản ra, các thanh niên nhanh chóng chạy hướng thôn xóm. Bọn họ không muốn lãng phí một phút nào, nếu bây giờ không phải là lúc thì có người muốn xông vào Minh Huyễn cổ lâm thử xem.

Bất giác chỉ còn lại Độc Cô Cửu Lan, Tiểu Loan, Tiểu Dịch đứng yên nhìn theo mọi người rời đi.

Độc Cô Cửu Lan ngó hướng cột sáng biến mất, định quay về Mê thành.

- Cửu Lan!

Độc Cô Cửu Lan thấy Độc Cô Chiến Đồng đứng sau lưng nàng từ bao giờ, vui vẻ kêu lên:

- A? Đồng cô cũng tới?

Con người dù có cảm xúc gì, khi tâm tình phức tạp sẽ muốn có người thân nhất bên cạnh mình, nói vài câu là tốt rồi.

Độc Cô Chiến Đồng gật đầu:

- Ừm!

Độc Cô Chiến Đồng mặt không biểu tình nhìn cột sáng, trong mắt tràn ngập bất đắc dĩ.

Độc Cô Chiến Đồng mở miệng hỏi:

- Cửu Lan, ngươi có cảm thấy những thiên tài Độc Cô gia đều rất đang ghét không?

- Đồng cô nói vậy là sao?

Độc Cô Chiến Đồng thản nhiên nói:

- Ài, luôn để lại một đống món nợ rồi trở về, giống như Độc Cô Chiến Phong trước kia.

Độc Cô Chiến Đồng mỉm cười nói:

- Đừng nói với ta là ngươi không có cảm giác đặc biệt gì với Vu Nhai.

- Đồng cô, ta . . . Ta . . . Ta . . .



Độc Cô Cửu Lan từng định tìm Độc Cô Chiến Đồng thảo luận chuyện này, sao nàng không có cảm giác với Vu Nhai được? Nhưng Độc Cô Cửu Lan chưa kịp thổ lộ đã bị Độc Cô Chiến Đồng chọc thủng. Mặt đỏ rần, luống cuống tay chân.

- Đừng như vậy, dù sao . . . Có lẽ ngươi sẽ không gặp lại hắn được nữa.

Độc Cô Chiến Đồng không biết nên cười hay làm biểu tình gì, mới rồi nàng chỉ nói đùa ai ngờ Độc Cô Cửu Lan thật sự động tâm. Hy vọng Độc Cô Cửu Lan đừng rơi vào quá sâu.

Độc Cô Chiến Đồng cắn răng nói:

- Những nam nhân Độc Cô gia thối tha đáng chết, từ lúc ở lãnh địa Dị Ma tộc ta đã muốn khuyên ngươi, nhưng ta biết chuyện như vậy càng khuyên càng khó khăn. Xem ra ngươi không trốn thoát được, chỉ trách chúng ta quá ngây thơ, nam nhân bên trên quá thối tha.

Độc Cô Cửu Lan im lặng, sau đó đột nhiên ngẩng đầu lên nói:

- Không, Đồng cô, ta cảm giác Vu Nhai không giống như Độc Cô Chiến Phong người nói. Tuy bình thường Vu Nhai nói năng tùy tiện, lông bông, nhưng đến lúc nghiêm túc thì hắn sẽ là người thứ nhất đứng ra che trướ mặt mọi người. Vu Nhai chưa từng làm gì ta, hắn và ta chỉ là bằng hữu!

Nói đến đây Độc Cô Cửu Lan không biết nên vui sướng hay buồn bực. Đặc biệt mỗi lần Độc Cô Cửu Lan gặp Vu Nhai luôn thấy mắt hắn háo sắc nhìn nàng, nhưng háo sắc qua đi hắn xem nàng như người qua đường. Độc Cô Cửu Lan thậm chí nghi ngờ nếu không có Tiểu Loan, Tiểu Dịch thì Vu Nhai không thèm nhìn nàng cái nào.

Độc Cô Chiến Đồng chớp mắt hỏi:

- Bằng hữu? Hắn không làm gì ngươi . . .

Độc Cô Cửu Lan cười khổ nói:

- Đồng cô nghĩ nhiều, nói bằng hữu là đã nâng cao, sợ là trong mắt hắn thì ta chỉ là người quá đường mặt mũi đẹp một chút.

Sự thật đả kích ngươi.

- Cái này . . .

- Nhưng dù ta là người qua đường thì hắn vẫn cho ta thứ này.

Độc Cô Cửu Lan móc một khối che ngực kiểu nữ ra khỏi ngực, bên trên khắc hai con quái long, là khắc long khí kiện.

Độc Cô Chiến Đồng con ngươi co rút, khó tin nói:

- Khắc Long . . . Chắc không phải hắn có ý đồ gì với ngươi đi?

Độc Cô Chiến Đồng cảm giác tặng cho khắc long khí kiện chắc chắn là có ý đồ, có lẽ là muốn Độc Cô Cửu Lan đi lên rồi làm cái kia. Đây là lạt mềm buộc chặt, thủ đoạn tán giá quá siêu.

Mặt Độc Cô Cửu Lan đỏ hồng:

- Đồng cô, chẳng lẽ hắn cũng có ý đồ với người sao?

Độc Cô Cửu Lan nhanh chóng móc ra khắc long khí kiện thứ hai từ trong ngực đưa cho Độc Cô Chiến Đồng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Triệu Hoán Thần Binh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook