Chương 1700: Cứng rắn thu Ma Thiên Thần Kiếm
Hạ Nhật Dịch Lãnh
02/05/2015
Nhưng cảm giác biểu hiện cuối cùng thật sự rất bỉ ổi. Bọn họ chỉ có cảm giác này trong nháy mắt. Sau đó bọn họ lại có cảm giác như đang ở trong mộng. Kế tiếp bảo bọn họ phải suy nghĩ thế nào?
Trên thực tế, tất cả những gì đã miêu tả chỉ diễn ra trong nháy mắt. Từ khi Ma Thiên Kiếm Thần xuống tay với Vu Nhai, đến liên tiếp những biến cố sau đó, cuối cùng Vu Nhai bị một cục gạch đưa bay đi. Chỉ có điều trong nháy mắt, nếu như ở đây không phải đều là cao thủ siêu cấp, căn bản không cách nào thấy được rõ ràng. Phải biết rằng, ngay cả Ma Thiên Chân Thần bên kia cũng không rõ.
- Đáng chết, lực lượng bản nguyên của ta. Đồ vô liêm sỉ...
Vừa rồi, thời điểm đầu tất cả mọi người muốn thắt lại, toàn bộ linh thể Ma Thiên Chân Thần đột nhiên đều trở nên vặn vẹo, hét lên thành tiếng. Sau đó linh thể liền trực tiếp tan đi, không biết chạy đi đâu. Trên quảng trường, những người còn lại đang hai mặt nhìn nhau. Cuối cùng tất cả mọi người nhìn về phía Nguyệt Lâm Sa. A, trước đó Nguyệt Lâm Sa tin tưởng Vu Nhai như vậy, bao giờ cũng giao mọi chuyện cho hắn. Chắc hẳn nàng biết rõ hắn đang làm những gì chứ?
- Đừng nhìn ta. Ta cái gì cũng không biết... Đáng chết, tên tiểu binh đáng chết này. Dẫn theo nữ nhân khác chạy trốn, thế nào lại không dẫn ta theo. Đáng chết.
Ban đầu Nguyệt Lâm Sa nói còn rất bình tĩnh. Mà khi nàng kịp phản ứng, nói chuyện lại tăng thêm vài phần lãnh khốc.
- Cái gì? Công chúa điện hạ. Nguyên nhân chắc là vì chỗ công chúa đứng cách Vu Nhai quá xa.
Đoàn ủng hộ công chúa an ủi.
- Chúng ta làm sao bây giờ?
Lúc này, tất cả mọi người có cảm giác bị vứt bỏ hoặc trục xuất. Sao có thể như vậy được. Bỏ lại nhiều cường giả Thần cấp ở trên quảng trường không để ý tới. Không ai biết phải làm sao. Bây giờ điều bọn họ làm cũng có thể chờ. A, hình như sau khi Vu Nhai đại đế chạy mất, lại làm chuyện gì đó khiến Ma Thiên Chân Thần rất phẫn nộ. A, hiện tại không chừng đang chiến đấu cũng nên.
Chờ đợi trong lo lắng và bất an, mọi người cũng không đi cứu tỉnh những người khác đang nằm ngất trên quảng trường. Bọn họ không có tâm tình làm chuyện đó. Lại nói, đám thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương còn ở nơi này. Bây giờ vẫn phải đề phòng bọn họ một chút.
- Thật không biết Vu Nhai kia cấu tạo bằng gì? Vì sao bao giờ cũng có thể làm được chuyện người bình thường làm không được vậy?
Trong lúc chờ đợi, trong lòng mọi người gần như đều có suy nghĩ giống nhau. Ma Thiên Chân Thần khiến người ta kính nể. Nhưng ma kiếm không chỉ bị người ta cứng rắn thu lấy, bây giờ còn bị hắn chọc tới mức thất thố không nhịn được thét lên chói tai. Người trẻ tuổi này thật là đáng sợ.
- Đáng chết, vô liêm sỉ. Lực lượng bản nguyên của ta. Cút cho ta!
Ma Thiên Chân Thần thất thố lớn. Nàng làm sao có thể nào không thất thố được. Lực lượng bản nguyên của nàng đang không ngừng bị nuốt ăn tươi. Một cục gạch lại thêm một con chuột trụi lông đang ở đó hút lấy hút để. A, nếu như hình ảnh hiên tại bị Đoạn Thiên Chân Thần, cũng chính là ý thức thế giới Lữ Giả nhìn thấy, nhất định sẽ cảm thấy rất quen thuộc. Bởi vì hắn đã từng trải qua tình cảnh tương tự...
Đương nhiên, con chuột Đoạn Thiên Chân Thần đã thấy không phải là trụi lủi như vậy, mà có lông màu đen. Chỉ có điều khi đó Tiểu Hắc còn chưa đủ cường đại, cũng không có bị Đoạn Thiên Chân Thần nhận ra. A, khi đó Đoạn Thiên Chân Thần làm gì có tâm tình để ý tới con chuột.
Theo Ma Thiên Chân Thần nói, áp lực kinh khủng điên cuồng đánh xuống. Đó là lực lượng của toàn Ma Thiên Nguyên Giới.
Ầm...
Huyền Binh Điển lại phát ra lực lượng kinh khủng. Từng tầng phù văn bị nó bố trí ra ngoài. Lần này so với thời điểm ở trong Đoạn Thiên Nguyên Giới còn cường đại hơn nhiều. Bởi vì Vu Nhai trở nên mạnh mẽ hơn.
Chỉ có điều, lần trước ý thức Đoạn Thiên Nguyên Giới bị tổn thương còn chưa lành. Nhưng lần này Ma Thiên Nguyên Giới thật may, Huyền Binh Điển chưa hoàn toàn trưởng thành, có thể ngăn cản được hay không thật sự rất khó nói. Nhưng nếu Huyền Binh Điển dám làm cường đạo, khẳng định có phương pháp ứng phó. Được rồi, rất nhanh Vu Nhai liền phát hiện hắn đã nhầm. Huyền Binh Điển chỉ kiên trì như vậy được 10 giây, đã bị áp chế hoàn toàn. Ngay cả hắn cũng cảm giác được áp lực vô biên. Dường như sau một khắc sẽ bị xé thành mảnh nhỏ...
Tuy rằng Huyền Binh Điển đã tăng cấp không ít, nhưng đối phó với Thần Chi Nguyên Giới vốn hoàn chỉnh vẫn rất gượng ép. Nếu không trước đây tiến vào Vị Tri Chi Địa cũng không cần kinh hồn bạt vía như vậy. Dù sao hiện tại ý thức của nó chỉ biết kêu Linh linh mà thôi.
- Ngươi là ai, Thần Chi Nguyên Giới sao? Tại sao lại có Thần Chi Nguyên Giới như vậy? Vì sao từ trước đến nay ta chưa thấy qua? Phù văn của ngươi là phù văn của Đoạn Thiên Nguyên Giới. Nhưng không đúng, ngươi còn có sát trận của Lục Thiên Nguyên Giới.
Ở trong lúc áp chế Huyền Binh Điển, Ma Thiên Chân Thần giống như Đoạn Thiên Chân Thần trước đây, giọng nói có phần khó có thể tin được.
Bởi vì Huyền Binh Điển thu Lục Thiên Thần Ấn, tất nhiên cũng nắm giữ sát trận của Lục Thiên Nguyên Giới. Chỉ có điều cùng là phù văn, Vu Nhai hiểu bao nhiêu, vậy Huyền Binh Điển phóng ra bấy nhiêu... Nói chung, hiện tại Ma Thiên Chân Thần càng bối rối hơn so với trước đây.
Không quan tâm nàng bối rối thế nào, nàng cũng không thể trơ mắt nhìn lực lượng bản nguyên của nàng bị hấp thu hết. Áp lực vẫn tiếp tục. Rất nhanh có thể phá vỡ phòng ngự của Thần Chi Nguyên Giới chưa hoàn toàn trưởng thành này.
Đúng vậy. Nàng đã phát hiện ra Huyền Binh Điển vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành.
- Chờ một chút. Ma Thiên Chân Thần, ngài dừng tay cho ta. Ngài xem thử đây là cái gì?
Thời điểm phòng ngự của Huyền Binh Điển gần sụp đổ, Vu Nhai đột nhiên giơ một đại ấn hình vuông lên, quát to.
- Lục Thiên Thần Ấn?
Trước đó, Ma Thiên Chân Thần đã thấy một đại ấn hình vuông dường như biến thành cây búa đập vào chuôi kiếm Ma Thiên Thần Kiếm của nàng. Nàng đã nghi ngờ đó là Lục Thiên Thần Ấn, nhưng không thời gian suy nghĩ nhiều, cũng thật sự không dám tin tưởng. Nhưng bây giờ nàng không cần tự hỏi nữa.
Đúng vậy, nàng hoàn toàn xác định đại ấn hình vuông này chính là vật dẫn của Lục Thiên Nguyên Giới. Bởi vì bình thường nàng có thể thấy nó. Trước đây ở thời điểm Lục Thiên Thần Ấn ngã xuống trước, nàng cũng bị Huyền Nguyên Chi Lực phong ấn ngay một chỗ, sao có thể không biết được? Hiện tại Lạc Thiên và Lục Thiên đều ngã xuống. Bên ngoài còn có ba vật dẫn Thần Chi Nguyên Giới. Hiện tại nàng cũng có thể thấy rõ đối phương.
- Không sai. Chính là Lục Thiên Thần Ấn. Ta nghĩ, có vật này, chúng ta chắc hẳn có thể nói chuyện chứ?
Vu Nhai giơ cao Lục Thiên Thần Ấn. Hiện tại Huyền Binh Điển cùng tiểu bằng hữu Tiểu Hắc đã ngừng lại. Bây giờ là thời điểm đàm phán, không thể lại khiến Ma Thiên Chân Thần kích động. A, hấp thu hơn mười giây, cũng không tính là ít.
- Nói chuyện sao? Trước hết nhổ phần lực lượng bản nguyên đã hấp thu của ta ra đã...
Ma Thiên Chân Thần lạnh nhạt nói. Tim nàng đang rỉ máu.
Trên thực tế, tất cả những gì đã miêu tả chỉ diễn ra trong nháy mắt. Từ khi Ma Thiên Kiếm Thần xuống tay với Vu Nhai, đến liên tiếp những biến cố sau đó, cuối cùng Vu Nhai bị một cục gạch đưa bay đi. Chỉ có điều trong nháy mắt, nếu như ở đây không phải đều là cao thủ siêu cấp, căn bản không cách nào thấy được rõ ràng. Phải biết rằng, ngay cả Ma Thiên Chân Thần bên kia cũng không rõ.
- Đáng chết, lực lượng bản nguyên của ta. Đồ vô liêm sỉ...
Vừa rồi, thời điểm đầu tất cả mọi người muốn thắt lại, toàn bộ linh thể Ma Thiên Chân Thần đột nhiên đều trở nên vặn vẹo, hét lên thành tiếng. Sau đó linh thể liền trực tiếp tan đi, không biết chạy đi đâu. Trên quảng trường, những người còn lại đang hai mặt nhìn nhau. Cuối cùng tất cả mọi người nhìn về phía Nguyệt Lâm Sa. A, trước đó Nguyệt Lâm Sa tin tưởng Vu Nhai như vậy, bao giờ cũng giao mọi chuyện cho hắn. Chắc hẳn nàng biết rõ hắn đang làm những gì chứ?
- Đừng nhìn ta. Ta cái gì cũng không biết... Đáng chết, tên tiểu binh đáng chết này. Dẫn theo nữ nhân khác chạy trốn, thế nào lại không dẫn ta theo. Đáng chết.
Ban đầu Nguyệt Lâm Sa nói còn rất bình tĩnh. Mà khi nàng kịp phản ứng, nói chuyện lại tăng thêm vài phần lãnh khốc.
- Cái gì? Công chúa điện hạ. Nguyên nhân chắc là vì chỗ công chúa đứng cách Vu Nhai quá xa.
Đoàn ủng hộ công chúa an ủi.
- Chúng ta làm sao bây giờ?
Lúc này, tất cả mọi người có cảm giác bị vứt bỏ hoặc trục xuất. Sao có thể như vậy được. Bỏ lại nhiều cường giả Thần cấp ở trên quảng trường không để ý tới. Không ai biết phải làm sao. Bây giờ điều bọn họ làm cũng có thể chờ. A, hình như sau khi Vu Nhai đại đế chạy mất, lại làm chuyện gì đó khiến Ma Thiên Chân Thần rất phẫn nộ. A, hiện tại không chừng đang chiến đấu cũng nên.
Chờ đợi trong lo lắng và bất an, mọi người cũng không đi cứu tỉnh những người khác đang nằm ngất trên quảng trường. Bọn họ không có tâm tình làm chuyện đó. Lại nói, đám thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương còn ở nơi này. Bây giờ vẫn phải đề phòng bọn họ một chút.
- Thật không biết Vu Nhai kia cấu tạo bằng gì? Vì sao bao giờ cũng có thể làm được chuyện người bình thường làm không được vậy?
Trong lúc chờ đợi, trong lòng mọi người gần như đều có suy nghĩ giống nhau. Ma Thiên Chân Thần khiến người ta kính nể. Nhưng ma kiếm không chỉ bị người ta cứng rắn thu lấy, bây giờ còn bị hắn chọc tới mức thất thố không nhịn được thét lên chói tai. Người trẻ tuổi này thật là đáng sợ.
- Đáng chết, vô liêm sỉ. Lực lượng bản nguyên của ta. Cút cho ta!
Ma Thiên Chân Thần thất thố lớn. Nàng làm sao có thể nào không thất thố được. Lực lượng bản nguyên của nàng đang không ngừng bị nuốt ăn tươi. Một cục gạch lại thêm một con chuột trụi lông đang ở đó hút lấy hút để. A, nếu như hình ảnh hiên tại bị Đoạn Thiên Chân Thần, cũng chính là ý thức thế giới Lữ Giả nhìn thấy, nhất định sẽ cảm thấy rất quen thuộc. Bởi vì hắn đã từng trải qua tình cảnh tương tự...
Đương nhiên, con chuột Đoạn Thiên Chân Thần đã thấy không phải là trụi lủi như vậy, mà có lông màu đen. Chỉ có điều khi đó Tiểu Hắc còn chưa đủ cường đại, cũng không có bị Đoạn Thiên Chân Thần nhận ra. A, khi đó Đoạn Thiên Chân Thần làm gì có tâm tình để ý tới con chuột.
Theo Ma Thiên Chân Thần nói, áp lực kinh khủng điên cuồng đánh xuống. Đó là lực lượng của toàn Ma Thiên Nguyên Giới.
Ầm...
Huyền Binh Điển lại phát ra lực lượng kinh khủng. Từng tầng phù văn bị nó bố trí ra ngoài. Lần này so với thời điểm ở trong Đoạn Thiên Nguyên Giới còn cường đại hơn nhiều. Bởi vì Vu Nhai trở nên mạnh mẽ hơn.
Chỉ có điều, lần trước ý thức Đoạn Thiên Nguyên Giới bị tổn thương còn chưa lành. Nhưng lần này Ma Thiên Nguyên Giới thật may, Huyền Binh Điển chưa hoàn toàn trưởng thành, có thể ngăn cản được hay không thật sự rất khó nói. Nhưng nếu Huyền Binh Điển dám làm cường đạo, khẳng định có phương pháp ứng phó. Được rồi, rất nhanh Vu Nhai liền phát hiện hắn đã nhầm. Huyền Binh Điển chỉ kiên trì như vậy được 10 giây, đã bị áp chế hoàn toàn. Ngay cả hắn cũng cảm giác được áp lực vô biên. Dường như sau một khắc sẽ bị xé thành mảnh nhỏ...
Tuy rằng Huyền Binh Điển đã tăng cấp không ít, nhưng đối phó với Thần Chi Nguyên Giới vốn hoàn chỉnh vẫn rất gượng ép. Nếu không trước đây tiến vào Vị Tri Chi Địa cũng không cần kinh hồn bạt vía như vậy. Dù sao hiện tại ý thức của nó chỉ biết kêu Linh linh mà thôi.
- Ngươi là ai, Thần Chi Nguyên Giới sao? Tại sao lại có Thần Chi Nguyên Giới như vậy? Vì sao từ trước đến nay ta chưa thấy qua? Phù văn của ngươi là phù văn của Đoạn Thiên Nguyên Giới. Nhưng không đúng, ngươi còn có sát trận của Lục Thiên Nguyên Giới.
Ở trong lúc áp chế Huyền Binh Điển, Ma Thiên Chân Thần giống như Đoạn Thiên Chân Thần trước đây, giọng nói có phần khó có thể tin được.
Bởi vì Huyền Binh Điển thu Lục Thiên Thần Ấn, tất nhiên cũng nắm giữ sát trận của Lục Thiên Nguyên Giới. Chỉ có điều cùng là phù văn, Vu Nhai hiểu bao nhiêu, vậy Huyền Binh Điển phóng ra bấy nhiêu... Nói chung, hiện tại Ma Thiên Chân Thần càng bối rối hơn so với trước đây.
Không quan tâm nàng bối rối thế nào, nàng cũng không thể trơ mắt nhìn lực lượng bản nguyên của nàng bị hấp thu hết. Áp lực vẫn tiếp tục. Rất nhanh có thể phá vỡ phòng ngự của Thần Chi Nguyên Giới chưa hoàn toàn trưởng thành này.
Đúng vậy. Nàng đã phát hiện ra Huyền Binh Điển vẫn chưa hoàn toàn trưởng thành.
- Chờ một chút. Ma Thiên Chân Thần, ngài dừng tay cho ta. Ngài xem thử đây là cái gì?
Thời điểm phòng ngự của Huyền Binh Điển gần sụp đổ, Vu Nhai đột nhiên giơ một đại ấn hình vuông lên, quát to.
- Lục Thiên Thần Ấn?
Trước đó, Ma Thiên Chân Thần đã thấy một đại ấn hình vuông dường như biến thành cây búa đập vào chuôi kiếm Ma Thiên Thần Kiếm của nàng. Nàng đã nghi ngờ đó là Lục Thiên Thần Ấn, nhưng không thời gian suy nghĩ nhiều, cũng thật sự không dám tin tưởng. Nhưng bây giờ nàng không cần tự hỏi nữa.
Đúng vậy, nàng hoàn toàn xác định đại ấn hình vuông này chính là vật dẫn của Lục Thiên Nguyên Giới. Bởi vì bình thường nàng có thể thấy nó. Trước đây ở thời điểm Lục Thiên Thần Ấn ngã xuống trước, nàng cũng bị Huyền Nguyên Chi Lực phong ấn ngay một chỗ, sao có thể không biết được? Hiện tại Lạc Thiên và Lục Thiên đều ngã xuống. Bên ngoài còn có ba vật dẫn Thần Chi Nguyên Giới. Hiện tại nàng cũng có thể thấy rõ đối phương.
- Không sai. Chính là Lục Thiên Thần Ấn. Ta nghĩ, có vật này, chúng ta chắc hẳn có thể nói chuyện chứ?
Vu Nhai giơ cao Lục Thiên Thần Ấn. Hiện tại Huyền Binh Điển cùng tiểu bằng hữu Tiểu Hắc đã ngừng lại. Bây giờ là thời điểm đàm phán, không thể lại khiến Ma Thiên Chân Thần kích động. A, hấp thu hơn mười giây, cũng không tính là ít.
- Nói chuyện sao? Trước hết nhổ phần lực lượng bản nguyên đã hấp thu của ta ra đã...
Ma Thiên Chân Thần lạnh nhạt nói. Tim nàng đang rỉ máu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.