Chương 1691: Cường đại hơn Thần Hoàng
Hạ Nhật Dịch Lãnh
01/05/2015
Bọn họ chỉ biết bọn họ đã đánh giá quá thấp thực lực của Băng Tuyết Ma Vương.
Đồng thời, tiểu tử có thể ngăn cản Băng Tuyết Ma Vương cũng bị bọn họ đánh giá thấp. Tưởng rằng mình đã đánh giá rất cao, nhưng cuối cùng bọn họ phát hiện mình vẫn đánh giá thấp người ta.
Ôi...
Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế lại đang thở dài. Hùng tâm tráng chí tranh đoạt đại lục trước đó đang từng bước đóng băng.
Hắn không chỉ đánh giá thấp Ngụy Linh, cũng đánh giá thấp toàn bộ đại lục Thần Huyền.
Trước đây hắn bao giờ cũng nghĩ, tiểu quỷ tên là Vu Nhai kia còn có thể trở thành lão đại của Bách Tộc Loạn Địa, vì sao hắn không làm được?
Hiện tại hắn mới biết được tên tiểu quỷ Vu Nhai này hình như không phải tùy tiện bất kỳ người nào cũng có thể so sánh.
Mẹ nó, trong lòng hắn thật sự rất tò mò. Rốt cuộc Vu Nhai dựa vào cái gì có thể trở thành đại đế liên minh bách tộc. Hắn biết rõ, lúc đó Bách tộc đại chiến tuyệt đối khủng khiếp hơn nhiều so với cuộc chiến đấu trước mắt... Trời ạ, vì sao ta sẽ lại tự nhiên nghĩ đến Vu Nhai?
Trong lòng gia chủ Mạc Luân Tạp Đế nghi ngờ. Nhưng rất nhanh hắn ngơ ngác ngẩng đầu lên. Hắn cuối cùng đã nghĩ được điều gì đó. Hắn nhìn chằm chằm vào tiểu tử được gọi là Ngụy Linh kia, trong miệng thì thào tự nói:
- Vu Nhai, Vu Nhai...
Băng Tuyết Ma Vương cũng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vu Nhai.
Theo ý nghĩ của hắn, chỉ cần dẫn động trận pháp trung ương, lại thêm lực lượng bản thân hắn tuyệt đối có thể đánh tới mức xung quanh biến thành cặn bã. Cho dù là hai mươi ba Ma Thiên Trận Pháp của Nguyệt Lâm Sa cũng không phải không có khả năng phá hủy.
Nhưng trên thực tế, ngay cả phù văn trận của tiểu tử trước mắt này cũng không phá hủy được.
- Hắc. Ta rốt cuộc đã biết ngươi là ai. Vu Nhai đại đế. Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu...
Băng Tuyết Ma Vương hít một hơi thật sâu, sau đó thản nhiên nhìn Vu Nhai. Hắn liên tưởng đến tất cả mọi thứ xảy ra trước đó, liên tưởng đến bối cảnh của Vu Nhau, liên tưởng đến sự nghịch thiên của hắn, cuối cùng lại nghĩ tới quan hệ giữa Nguyệt Lâm Sa cùng Vu Nhai. Cuối cùng hắn đã xác định được, người trước mắt này chính là Vu Nhai. Người trẻ tuổi đã tạo ra vô số truyền kỳ tại đế quốc Huyền Binh và Bách Tộc Loạn Địa.
Hắc, đại lục Thần Huyền có một kỳ tích như Vu Nhai đã đủ rồi. Không có khả năng lại có Vu Nhai thứ hai, rất không khoa học.
Đối mặt với Vu Nhai, mặc dù hắn chỉ là Chuẩn Thần cấp cũng không tránh khỏi khiến Băng Tuyết Ma Vương ném đi sự cao ngạo. Bởi vì bất kỳ ai cũng không biết tiểu tử này có bao nhiêu con bài chưa lật. Bởi vì bất kỳ ai cũng không biết hắn cụ thể đã ngăn cản bảy Kinh Thiên Nhất Kiếm khủng bố kia thế nào.
Đồng thời, bởi vì bất kỳ ai cũng có thể cảm giác được bảy lần Kinh Thiên Nhất Kiếm khủng khiếp, nhưng Vu Nhai lại chặn được.
- Cái gì, Vu Nhai sao?
Ở đây, thoáng cái bất kể là các thần tướng phía bên đại quốc sư hay thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương, hoặc là thành viên đoàn ủng hộ công chúa đều khiếp sợ. Theo bản năng bọn họ nhìn gia hỏa dùng tên giả Ngụy Linh kia. Trong lúc nhất thời tất cả đều há hốc miệng.
Đặc biệt là thành viên của đoàn ủng hộ công chúa. Bọn họ có ít nhất có hơn một nửa số người đã từng xuất hiện ở thế giới Lữ Giả, được Vu Nhai cứu ra. Trước đó bọn họ vẫn nghi ngờ vì sao công chúa lại đột nhiên di tình biệt luyến. Hóa ra công chúa đã sớm nhận ra Vu Nhai. Các nữ tử trong đoàn ủng hộ công chúa lại lộ ra thần thái khác thường. Trước ở thế giới Lữ Giả, các nàng từng mê muội vì Vu Nhai. Hiện tại sự mê muội lại càng sâu.
Đương nhiên, các nàng biết Vu Nhai thuộc về công chúa Nguyệt Lâm Sa.
Đáng tiếc, đám người Lan Quân Hi đều hôn mê bất tỉnh. Nếu không hiện tại cũng không biết sẽ có biểu tình thế nào. Cũng chính bởi vì bọn họ ngất đi, bởi vậy bọn họ không biết Ngụy Linh chính là Vu Nhai đại đế... Nguyệt Ninh Á bởi vì ở bên trong trận pháp trung ương, nàng không nhận chịu sự ảnh hưởng trước đó. Lúc này nàng cảm thấy mắt mình có chút hoa lên. Người này không ngờ lại là Vu Nhai? Người thanh niên mạnh nhất, vạm vỡ nhất đại lục Thần Huyền trong truyền thuyết.
- Nếu Băng Tuyết Ma Vương ngưỡng mộ lâu như vậy, không biết có thể cho ta một chút mặt mũi, nhường lại Ma Uyên hay không?
Vu Nhai cũng không dự định phủ nhận. Hiện tại hắn đã không có cách nào phủ nhận được nữa. Nói thẳng ra rất không đáng tin cậy.
Vẫn là câu nói kia. Hắn vẫn muốn tranh thủ cho Nguyệt Lâm Sa thêm nhiều thời gian hơn.
- Ha ha, Vu Nhai đại đế, ngươi là trẻ tuổi kiêu căng, hay là trẻ tuổi ngây thơ?
Băng Tuyết Ma Vương cười to.
- Băng Tuyết Ma Vương, ngươi có biết Ma Uyên trong miệng ngươi là vật gì hay không?
Vu Nhai không để ý đến hắn, mà thản nhiên hỏi ngược lại. Hắn muốn vận dụng mọi biện pháp khiến cho Băng Tuyết Ma Vương chú ý. Tạm thời hắn còn không muốn tiếp tục chiến đấu, cũng đánh không thắng. Không đợi hắn đáp lời, Vu Nhai lại nói:
- Ma Uyên, là tồn tại tương đương với Vị Tri Chi Địa của dân Cổ Duệ. Nói cách khác, bên trong Ma Uyên này đã có tồn tại tương đồng với dân Cổ Duệ.
- Cái gì?
Không chỉ Băng Tuyết Ma Vương, những người khác cũng kinh ngạc kêu lên thành tiếng. Đây là lần đầu tiên bọn họ biết có cách nói này. Trong nháy mắt, toàn bộ cục diện đều trở nên yên tĩnh. Bọn họ thật sự rất hiếu kỳ muốn biết bản chất của Ma Uyên cường đại này là cái gì.
- Mọi người chắc hẳn cũng biết về thế giới Lữ Giả. Cái này cũng giống như vậy.
Nói xong, Vu Nhai lại đưa ra một ví dụ, tiện thể hãm hại kẻ địch ẩn nấp ở bên trong Đoạn Thiên Nguyên Giới kia. Hắn tiếp tục nói:
- Những tiểu thế giới này đều sẽ có một ý thức. Nói cách khác, tồn tại giống như Binh Linh, được gọi là Chân Thần. Dân Cổ Duệ có một Chân Thần khủng bố. Ta đã từng gặp phải bảy kiếm Kinh Thiên chính là do Chân Thần trực tiếp đánh xuống...
- Ngươi có ý gì?
- Ý của ta rất đơn giản. Bên trong Ma Uyên cũng có một Chân Thần. Có lẽ hiện tại nàng vẫn đang ở trong giấc ngủ say. Có lẽ bây giờ nàng đang ở xung quanh nhìn chúng ta. Nói cách khác, trước đó không quan tâm ngươi làm cái gì, ở dưới tình huống không có được Chân Thần, cũng không thể nhận được Ma Uyên. Bởi vì Chân Thần Ma Uyên là tồn tại còn cường đại hơn so với Thần Hoàng. Ngươi cho rằng ngươi có thể nhận được nàng sao?
Nghe được Vu Nhai nói vậy, cho dù là các cấp Thần Tướng theo bản năng cũng nhìn xung quanh một chút. Có vài người dưới chân run sợ.
- Tồn tại còn cao hơn cả Thần Hoàng, sao có thể như vậy được?
Đại quốc sư cũng đã gặp qua cấp Thần Hoàng. Hắn rất khó tin được, trên thế gian còn có tồn tại như vậy. Bởi vì Thần Hoàng đế quốc Ma Pháp từng nói với hắn, Thần Hoàng chính là lực lượng chung cấp. Nhưng Kinh Thiên Nhất Kiếm rõ ràng đã từng giết qua Thần Hoàng cấp. Đây là sự thực giống như sắt thép vậy.
Trước đây tất cả đều cho rằng Kinh Thiên là do Thần Hoàng của dân Cổ Duệ phát ra ngoài. Bởi vì Thần Hoàng có một thanh kiếm khủng khiếp.
Đồng thời, tiểu tử có thể ngăn cản Băng Tuyết Ma Vương cũng bị bọn họ đánh giá thấp. Tưởng rằng mình đã đánh giá rất cao, nhưng cuối cùng bọn họ phát hiện mình vẫn đánh giá thấp người ta.
Ôi...
Gia chủ Mạc Luân Tạp Đế lại đang thở dài. Hùng tâm tráng chí tranh đoạt đại lục trước đó đang từng bước đóng băng.
Hắn không chỉ đánh giá thấp Ngụy Linh, cũng đánh giá thấp toàn bộ đại lục Thần Huyền.
Trước đây hắn bao giờ cũng nghĩ, tiểu quỷ tên là Vu Nhai kia còn có thể trở thành lão đại của Bách Tộc Loạn Địa, vì sao hắn không làm được?
Hiện tại hắn mới biết được tên tiểu quỷ Vu Nhai này hình như không phải tùy tiện bất kỳ người nào cũng có thể so sánh.
Mẹ nó, trong lòng hắn thật sự rất tò mò. Rốt cuộc Vu Nhai dựa vào cái gì có thể trở thành đại đế liên minh bách tộc. Hắn biết rõ, lúc đó Bách tộc đại chiến tuyệt đối khủng khiếp hơn nhiều so với cuộc chiến đấu trước mắt... Trời ạ, vì sao ta sẽ lại tự nhiên nghĩ đến Vu Nhai?
Trong lòng gia chủ Mạc Luân Tạp Đế nghi ngờ. Nhưng rất nhanh hắn ngơ ngác ngẩng đầu lên. Hắn cuối cùng đã nghĩ được điều gì đó. Hắn nhìn chằm chằm vào tiểu tử được gọi là Ngụy Linh kia, trong miệng thì thào tự nói:
- Vu Nhai, Vu Nhai...
Băng Tuyết Ma Vương cũng lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Vu Nhai.
Theo ý nghĩ của hắn, chỉ cần dẫn động trận pháp trung ương, lại thêm lực lượng bản thân hắn tuyệt đối có thể đánh tới mức xung quanh biến thành cặn bã. Cho dù là hai mươi ba Ma Thiên Trận Pháp của Nguyệt Lâm Sa cũng không phải không có khả năng phá hủy.
Nhưng trên thực tế, ngay cả phù văn trận của tiểu tử trước mắt này cũng không phá hủy được.
- Hắc. Ta rốt cuộc đã biết ngươi là ai. Vu Nhai đại đế. Ngưỡng mộ đã lâu ngưỡng mộ đã lâu...
Băng Tuyết Ma Vương hít một hơi thật sâu, sau đó thản nhiên nhìn Vu Nhai. Hắn liên tưởng đến tất cả mọi thứ xảy ra trước đó, liên tưởng đến bối cảnh của Vu Nhau, liên tưởng đến sự nghịch thiên của hắn, cuối cùng lại nghĩ tới quan hệ giữa Nguyệt Lâm Sa cùng Vu Nhai. Cuối cùng hắn đã xác định được, người trước mắt này chính là Vu Nhai. Người trẻ tuổi đã tạo ra vô số truyền kỳ tại đế quốc Huyền Binh và Bách Tộc Loạn Địa.
Hắc, đại lục Thần Huyền có một kỳ tích như Vu Nhai đã đủ rồi. Không có khả năng lại có Vu Nhai thứ hai, rất không khoa học.
Đối mặt với Vu Nhai, mặc dù hắn chỉ là Chuẩn Thần cấp cũng không tránh khỏi khiến Băng Tuyết Ma Vương ném đi sự cao ngạo. Bởi vì bất kỳ ai cũng không biết tiểu tử này có bao nhiêu con bài chưa lật. Bởi vì bất kỳ ai cũng không biết hắn cụ thể đã ngăn cản bảy Kinh Thiên Nhất Kiếm khủng bố kia thế nào.
Đồng thời, bởi vì bất kỳ ai cũng có thể cảm giác được bảy lần Kinh Thiên Nhất Kiếm khủng khiếp, nhưng Vu Nhai lại chặn được.
- Cái gì, Vu Nhai sao?
Ở đây, thoáng cái bất kể là các thần tướng phía bên đại quốc sư hay thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương, hoặc là thành viên đoàn ủng hộ công chúa đều khiếp sợ. Theo bản năng bọn họ nhìn gia hỏa dùng tên giả Ngụy Linh kia. Trong lúc nhất thời tất cả đều há hốc miệng.
Đặc biệt là thành viên của đoàn ủng hộ công chúa. Bọn họ có ít nhất có hơn một nửa số người đã từng xuất hiện ở thế giới Lữ Giả, được Vu Nhai cứu ra. Trước đó bọn họ vẫn nghi ngờ vì sao công chúa lại đột nhiên di tình biệt luyến. Hóa ra công chúa đã sớm nhận ra Vu Nhai. Các nữ tử trong đoàn ủng hộ công chúa lại lộ ra thần thái khác thường. Trước ở thế giới Lữ Giả, các nàng từng mê muội vì Vu Nhai. Hiện tại sự mê muội lại càng sâu.
Đương nhiên, các nàng biết Vu Nhai thuộc về công chúa Nguyệt Lâm Sa.
Đáng tiếc, đám người Lan Quân Hi đều hôn mê bất tỉnh. Nếu không hiện tại cũng không biết sẽ có biểu tình thế nào. Cũng chính bởi vì bọn họ ngất đi, bởi vậy bọn họ không biết Ngụy Linh chính là Vu Nhai đại đế... Nguyệt Ninh Á bởi vì ở bên trong trận pháp trung ương, nàng không nhận chịu sự ảnh hưởng trước đó. Lúc này nàng cảm thấy mắt mình có chút hoa lên. Người này không ngờ lại là Vu Nhai? Người thanh niên mạnh nhất, vạm vỡ nhất đại lục Thần Huyền trong truyền thuyết.
- Nếu Băng Tuyết Ma Vương ngưỡng mộ lâu như vậy, không biết có thể cho ta một chút mặt mũi, nhường lại Ma Uyên hay không?
Vu Nhai cũng không dự định phủ nhận. Hiện tại hắn đã không có cách nào phủ nhận được nữa. Nói thẳng ra rất không đáng tin cậy.
Vẫn là câu nói kia. Hắn vẫn muốn tranh thủ cho Nguyệt Lâm Sa thêm nhiều thời gian hơn.
- Ha ha, Vu Nhai đại đế, ngươi là trẻ tuổi kiêu căng, hay là trẻ tuổi ngây thơ?
Băng Tuyết Ma Vương cười to.
- Băng Tuyết Ma Vương, ngươi có biết Ma Uyên trong miệng ngươi là vật gì hay không?
Vu Nhai không để ý đến hắn, mà thản nhiên hỏi ngược lại. Hắn muốn vận dụng mọi biện pháp khiến cho Băng Tuyết Ma Vương chú ý. Tạm thời hắn còn không muốn tiếp tục chiến đấu, cũng đánh không thắng. Không đợi hắn đáp lời, Vu Nhai lại nói:
- Ma Uyên, là tồn tại tương đương với Vị Tri Chi Địa của dân Cổ Duệ. Nói cách khác, bên trong Ma Uyên này đã có tồn tại tương đồng với dân Cổ Duệ.
- Cái gì?
Không chỉ Băng Tuyết Ma Vương, những người khác cũng kinh ngạc kêu lên thành tiếng. Đây là lần đầu tiên bọn họ biết có cách nói này. Trong nháy mắt, toàn bộ cục diện đều trở nên yên tĩnh. Bọn họ thật sự rất hiếu kỳ muốn biết bản chất của Ma Uyên cường đại này là cái gì.
- Mọi người chắc hẳn cũng biết về thế giới Lữ Giả. Cái này cũng giống như vậy.
Nói xong, Vu Nhai lại đưa ra một ví dụ, tiện thể hãm hại kẻ địch ẩn nấp ở bên trong Đoạn Thiên Nguyên Giới kia. Hắn tiếp tục nói:
- Những tiểu thế giới này đều sẽ có một ý thức. Nói cách khác, tồn tại giống như Binh Linh, được gọi là Chân Thần. Dân Cổ Duệ có một Chân Thần khủng bố. Ta đã từng gặp phải bảy kiếm Kinh Thiên chính là do Chân Thần trực tiếp đánh xuống...
- Ngươi có ý gì?
- Ý của ta rất đơn giản. Bên trong Ma Uyên cũng có một Chân Thần. Có lẽ hiện tại nàng vẫn đang ở trong giấc ngủ say. Có lẽ bây giờ nàng đang ở xung quanh nhìn chúng ta. Nói cách khác, trước đó không quan tâm ngươi làm cái gì, ở dưới tình huống không có được Chân Thần, cũng không thể nhận được Ma Uyên. Bởi vì Chân Thần Ma Uyên là tồn tại còn cường đại hơn so với Thần Hoàng. Ngươi cho rằng ngươi có thể nhận được nàng sao?
Nghe được Vu Nhai nói vậy, cho dù là các cấp Thần Tướng theo bản năng cũng nhìn xung quanh một chút. Có vài người dưới chân run sợ.
- Tồn tại còn cao hơn cả Thần Hoàng, sao có thể như vậy được?
Đại quốc sư cũng đã gặp qua cấp Thần Hoàng. Hắn rất khó tin được, trên thế gian còn có tồn tại như vậy. Bởi vì Thần Hoàng đế quốc Ma Pháp từng nói với hắn, Thần Hoàng chính là lực lượng chung cấp. Nhưng Kinh Thiên Nhất Kiếm rõ ràng đã từng giết qua Thần Hoàng cấp. Đây là sự thực giống như sắt thép vậy.
Trước đây tất cả đều cho rằng Kinh Thiên là do Thần Hoàng của dân Cổ Duệ phát ra ngoài. Bởi vì Thần Hoàng có một thanh kiếm khủng khiếp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.