Chương 776: Cướp.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
18/03/2015
Dù muốn xông cũng phải từ cửa thành lao vào, không phải trên tường thành.
Tuy người Độc Cô gia cực kỳ kiêu ngạo, thích lấy mình làm trung tâm nhưng không phải hoàn toàn vô tình, không có quy tắc. Ít nhất phải có sự tôn trọng trưởng bối, trưởng lão, đây là vấn đề lễ phép.
Hoàng Phủ Nhàn không thể nào mời tử tôn kim bào hay trưởng lão vạn dặm chuyển trọng bảo giùm nàng, nên phải thông qua từng cửa thành kiếm hoàn hùng quan, đưa ra thứ chứng minh thân phận.
Tướng lĩnh thủ quan đệ ngũ kiếm hoàn hùng quan đáp ngay:
- Là mẫu thân của Độc Cô Cửu Dương.
Người cầm quyền đệ ngũ kiếm hoàn hùng quan mỉm cười nói:
- Vậy cứ cho vị U linh kiếm các kỳ lạ này qua đi, đây là việc nhà của người ta, chúng ta đừng xen vào. Hơn nữa kim bào họ Vu vốn là người không hiểu quy tắc là gì.
Người Độc Cô gia không ngốc, trời biết gia chủ có thái độ gì với kim bào họ Vu.
Tóm lại cho họ Vu có thân phận tử tôn trung tâm chắc chắn là hắn rất được gia chủ xem trọng. Bây giờ Độc Cô Cửu Dương đã hoàn tàon bị phế, tiền đồ xa vời. Vì Độc Cô Cửu Dương mà khó xử một kim bào không rõ tình huống? Ngốc sao?
Có tin đồn là họ Vu và Độc Cô Cửu Dương là huynh đệ ruột, không biết có đúng không, tóm lịa giả bộ không biết là hơn. Người cầm quyền đệ ngũ kiếm hoàn hùng quan chưa phải trung tâm nhất, không biết U linh kiếm các, không biết chuyện trên Thiên Tội pha, mọi chuyện chỉ là tin đồn. Có tin đồn nói Độc Cô Cửu Dương là con riêng của gia chủ, Vu Nhai cũng vậy, nếu không thì tại sao đồng ý cho họ Vu lại được kim bào?
Xoẹt!
Vu Nhai không biết kim bào ở trong Độc Cô Thần Thành không phải luôn đi ngang, hắn xông thẳng qua. Ngay khi Vu Nhai vượt qua, người cầm quyền đệ ngũ kiếm hoàn hùng quan trợn to mắt, tốc độ thật đáng sợ, cơn gió rất đáng sợ.
Người cầm quyền đệ ngũ kiếm hoàn hùng quan có chút hưng phấn, thật muốn xem tiểu tử này chiến đấu.
Không chỉ mình người cầm quyền đệ ngũ kiếm hoàn hùng quan, vài người thấy tốc độ của Vu Nhai thì hưng phấn. Có nhiều cao thủ đuổi theo Vu Nhai, tiếc rằng ít có ma thú nào bay kịp khưu phong thú, trong phút chốc không tìm thấy người.
Đuổi theo? Làm sao theo?
Như lúc vượt qua người cầm quyền đệ ngũ kiếm hoàn hùng quan, Vu Nhai đi đến đâu đều suôn sẻ, không ai ngăn cản. Biết thân phận của tiểu tử này rất có thể là chủ nhân U linh kiếm các tương lai, người không biết thì nghĩ Vu Nhai là con riêng của gia chủ.
Vu Nhai cứ thế suôn sẻ đi tới khu vực đệ nhị kiếm hoàn.
Tính sơ thì Vu Nhai có thể gặp mấy con thiết câu thần chuẩn tại đây. Lúc Vu Nhai mới vượt qua kiếm hoàn hùng quan vừa nãy có dừng lại hỏi thăm, biết có thiết câu thần chuẩn vừa bay ngang qua, hắn nắm chắc thời gian.
Vu Nhai hưng phấn, mong chờ.
…
- Ủa? Chuyện gì? Tại sao không có bóng dáng thiết câu thần chuẩn nào? Đằng trước là khu vực trung tâm!
Niềm hưng phấn nhanh chóng biến thành bọt nước, Vu Nhai xa xa thấy cửa thành đệ nhất kiếm hoàn hùng quan cũng gọi là Độc Cô Thần tháp nhưng chưa thấy bóng dáng thiết câu thần chuẩn đâu. Chẳng lẽ bọn họ đột nhiên vào khu vực trung tâm?
Vào Độc Cô Thần tháp là khu vực trung tâm.
Con ngươi Vu Nhai co rút phân tích:
- Nếu đúng như vậy thì tiêu. Không đúng, dù là thiết câu thần chuẩn thêm ma pháp phong hệ cũng không thể nhanh như vậy, trừ phi đổi tọa kỵ, nhưng đây là điều không thể.
Trên đường đuổi theo tuy thanh thế Vu Nhai to lớn nhưng sau khi hắn đi qua mới gây náo động, tin tức bay đầy, phía trước không biết hắn đến. Trừ phi thấy Vu Nhai khoảng cách gần, vì tin tức nhanh đến mấy cũng không bằng tốc độ của Tiểu Thúy.
Trừ phi giữa các kiếm hoàn hùng quan có vật liên thông như kính tượng ma pháp hay liên lạc tinh thần. Cho nên thiết câu thần chuẩn bay đằng trước không thể biết có người rượt theo phía sau, không có khả năng đổi tọa kỵ bay nhanh hơn.
Vu Nhai đang nhíu mày đăm chiêu thì nghe bên dưới có tiếng gọi quen thuộc.
- Vu Nhai . . . Vu Nhai . . .
Vu Nhai nhìn kỹ, thì ra là Độc Cô Chu cùng một người vóc dáng chênh lệch với gã khá xa, hình như tên Độc Cô Đỉnh.
Trùng hợp quá vậy? Gặp Độc Cô Chu, Độc Cô Đỉnh ngay lúc này, tiếc rằng Vu Nhai tạm thời không rảnh ôn cuyện với hai người.
- Vu Nhai, mấy con thiết câu thần chuẩn bay hướng kia, trong khu vực đệ nhị kiếm hoàn có một tòa Kiếm Dương sơn trang, là nơi Độc Cô Cửu Dương cư ngụ sau khi bị người phế. Độc Cô Cửu Dương ở trong đó dưỡng thương.
Độc Cô Chu cao giọng quát:
- Người trong Kiếm Dương sơn trang thực lực không mạnh nhưng phải cẩn thận, ở đó có mấy thiên binh sư, là thuộc hạ của Hoàng Phủ Nhàn.
Con ngươi Vu Nhai co rút nhìn Độc Cô Chu chằm chằm, lập tức đuổi theo.
Giọng Vu Nhai văng vẳng từ xa:
- Bây giờ tiểu tử nhà ngươi rất giỏi, chờ ta, đợi lo xong việc sẽ tìm người uống rượu.
Độc Cô Chu nghe Vu Nhai nói thì cười lớn:
- Ha ha ha ha ha ha!
Cảm giác giúp ích cho Vu Nhai thật tốt.
Độc Cô Đỉnh nhìn nụ cười chân chất của Độc Cô Chu, khóe môi co giật:
- Đừng cười khờ nữa, đi mau. Nơi này là khu vực đệ nhị kiếm hoàn, Độc Cô Cửu Huyền, Độc Cô Cửu Tà không ở đây, nếu chúng ta bị người làm khó thì rắc rối.
Độc Cô Đỉnh kéo Độc Cô Chu bỏ chạy. Khu vực đệ nhị kiếm hoàn là nơi ngân bào ở, đến bây giờ Độc Cô Chu, Độc Cô Đỉnh vẫn chỉ là hồng bào.
Vu Nhai ngoái đầu nhìn hai người kia, không hiểu tại sao Độc Cô Chu, Độc Cô Đỉnh chờ sẵn ở đệ nhị kiếm hoàn. Tại sao bọn họ nắm chắc manh mối của Độc Cô Cửu Dương? Rõ ràng có sắp đặt từ trước, Độc Cô Chu, Độc Cô Đỉnh biết Vu Nhai đến nên chờ sẵn.
Vu Nhai cợt nhớ đến mượn kiếm huynh. Mượn kiếm huynh nói lúc ở Kiếm Sơn hùng quan có gặp Độc Cô Chu, thông qua gã mới biết Vu Nhai đi Kiếm Sơn hùng quan. Mượn kiếm huynh tìm được Độc Cô Chu tình cờ như vậy?
Lúc trước Vu Nhai và Độc Cô Chu viết thư cho nhau, hắn hỏi gã làm sao từ trên Thiên Tội pha leo xuống? Khi đó Vu Nhai vì Độc Cô Chu, Độc Cô Cửu Tà đi bắt ngòi nổ này mới trước tiên giết lên Thiên Tội pha, vốn tưởng Độc Cô Cửu Tà hay Độc Cô Thanh Hải mang Độc Cô Chu trở về, ai ngờ gã nói là được Độc Cô Đỉnh dẫn về.
Lúc trước Vu Nhai không để bụng, bây giờ hắn phát hiện có điều lạ.
- Chắc Độc Cô Đỉnh có liên quan đến mượn kiếm huynh, heo con bị kéo nhập bọn lúc mình nhảy xuống Thiên Tội Uyên.
Vu Nhai lắc đầu, dù thế nào thì đây là chuyện tốt cho Độc Cô Chu, ít nhất không sống bình thường qua ngày. Tuy Vu Nhai không biết mượn kiếm huynh là người nào, thuộc tổ chức gì nhưng chỉ cần không hại hắn là người thân, bằng hữu của hắn là được. Mượn kiếm huynh luôn giúp đỡ Vu Nhai, nếu Độc Cô Chu và mượn kiếm huynh có liên quan gì thì Vu Nhai lại được giúp một lần nữa.
Vu Nhai vắt óc suy nghĩ nhưng mãi không tìm ra mục đích của mượn kiếm huynh, thôi thì binh tới tướng đỡ, nước đến đất chặn.
Bây giờ mục tiêu của Vu Nhai là Độc Cô Cửu Dương, trọng bảo.
Tuy người Độc Cô gia cực kỳ kiêu ngạo, thích lấy mình làm trung tâm nhưng không phải hoàn toàn vô tình, không có quy tắc. Ít nhất phải có sự tôn trọng trưởng bối, trưởng lão, đây là vấn đề lễ phép.
Hoàng Phủ Nhàn không thể nào mời tử tôn kim bào hay trưởng lão vạn dặm chuyển trọng bảo giùm nàng, nên phải thông qua từng cửa thành kiếm hoàn hùng quan, đưa ra thứ chứng minh thân phận.
Tướng lĩnh thủ quan đệ ngũ kiếm hoàn hùng quan đáp ngay:
- Là mẫu thân của Độc Cô Cửu Dương.
Người cầm quyền đệ ngũ kiếm hoàn hùng quan mỉm cười nói:
- Vậy cứ cho vị U linh kiếm các kỳ lạ này qua đi, đây là việc nhà của người ta, chúng ta đừng xen vào. Hơn nữa kim bào họ Vu vốn là người không hiểu quy tắc là gì.
Người Độc Cô gia không ngốc, trời biết gia chủ có thái độ gì với kim bào họ Vu.
Tóm lại cho họ Vu có thân phận tử tôn trung tâm chắc chắn là hắn rất được gia chủ xem trọng. Bây giờ Độc Cô Cửu Dương đã hoàn tàon bị phế, tiền đồ xa vời. Vì Độc Cô Cửu Dương mà khó xử một kim bào không rõ tình huống? Ngốc sao?
Có tin đồn là họ Vu và Độc Cô Cửu Dương là huynh đệ ruột, không biết có đúng không, tóm lịa giả bộ không biết là hơn. Người cầm quyền đệ ngũ kiếm hoàn hùng quan chưa phải trung tâm nhất, không biết U linh kiếm các, không biết chuyện trên Thiên Tội pha, mọi chuyện chỉ là tin đồn. Có tin đồn nói Độc Cô Cửu Dương là con riêng của gia chủ, Vu Nhai cũng vậy, nếu không thì tại sao đồng ý cho họ Vu lại được kim bào?
Xoẹt!
Vu Nhai không biết kim bào ở trong Độc Cô Thần Thành không phải luôn đi ngang, hắn xông thẳng qua. Ngay khi Vu Nhai vượt qua, người cầm quyền đệ ngũ kiếm hoàn hùng quan trợn to mắt, tốc độ thật đáng sợ, cơn gió rất đáng sợ.
Người cầm quyền đệ ngũ kiếm hoàn hùng quan có chút hưng phấn, thật muốn xem tiểu tử này chiến đấu.
Không chỉ mình người cầm quyền đệ ngũ kiếm hoàn hùng quan, vài người thấy tốc độ của Vu Nhai thì hưng phấn. Có nhiều cao thủ đuổi theo Vu Nhai, tiếc rằng ít có ma thú nào bay kịp khưu phong thú, trong phút chốc không tìm thấy người.
Đuổi theo? Làm sao theo?
Như lúc vượt qua người cầm quyền đệ ngũ kiếm hoàn hùng quan, Vu Nhai đi đến đâu đều suôn sẻ, không ai ngăn cản. Biết thân phận của tiểu tử này rất có thể là chủ nhân U linh kiếm các tương lai, người không biết thì nghĩ Vu Nhai là con riêng của gia chủ.
Vu Nhai cứ thế suôn sẻ đi tới khu vực đệ nhị kiếm hoàn.
Tính sơ thì Vu Nhai có thể gặp mấy con thiết câu thần chuẩn tại đây. Lúc Vu Nhai mới vượt qua kiếm hoàn hùng quan vừa nãy có dừng lại hỏi thăm, biết có thiết câu thần chuẩn vừa bay ngang qua, hắn nắm chắc thời gian.
Vu Nhai hưng phấn, mong chờ.
…
- Ủa? Chuyện gì? Tại sao không có bóng dáng thiết câu thần chuẩn nào? Đằng trước là khu vực trung tâm!
Niềm hưng phấn nhanh chóng biến thành bọt nước, Vu Nhai xa xa thấy cửa thành đệ nhất kiếm hoàn hùng quan cũng gọi là Độc Cô Thần tháp nhưng chưa thấy bóng dáng thiết câu thần chuẩn đâu. Chẳng lẽ bọn họ đột nhiên vào khu vực trung tâm?
Vào Độc Cô Thần tháp là khu vực trung tâm.
Con ngươi Vu Nhai co rút phân tích:
- Nếu đúng như vậy thì tiêu. Không đúng, dù là thiết câu thần chuẩn thêm ma pháp phong hệ cũng không thể nhanh như vậy, trừ phi đổi tọa kỵ, nhưng đây là điều không thể.
Trên đường đuổi theo tuy thanh thế Vu Nhai to lớn nhưng sau khi hắn đi qua mới gây náo động, tin tức bay đầy, phía trước không biết hắn đến. Trừ phi thấy Vu Nhai khoảng cách gần, vì tin tức nhanh đến mấy cũng không bằng tốc độ của Tiểu Thúy.
Trừ phi giữa các kiếm hoàn hùng quan có vật liên thông như kính tượng ma pháp hay liên lạc tinh thần. Cho nên thiết câu thần chuẩn bay đằng trước không thể biết có người rượt theo phía sau, không có khả năng đổi tọa kỵ bay nhanh hơn.
Vu Nhai đang nhíu mày đăm chiêu thì nghe bên dưới có tiếng gọi quen thuộc.
- Vu Nhai . . . Vu Nhai . . .
Vu Nhai nhìn kỹ, thì ra là Độc Cô Chu cùng một người vóc dáng chênh lệch với gã khá xa, hình như tên Độc Cô Đỉnh.
Trùng hợp quá vậy? Gặp Độc Cô Chu, Độc Cô Đỉnh ngay lúc này, tiếc rằng Vu Nhai tạm thời không rảnh ôn cuyện với hai người.
- Vu Nhai, mấy con thiết câu thần chuẩn bay hướng kia, trong khu vực đệ nhị kiếm hoàn có một tòa Kiếm Dương sơn trang, là nơi Độc Cô Cửu Dương cư ngụ sau khi bị người phế. Độc Cô Cửu Dương ở trong đó dưỡng thương.
Độc Cô Chu cao giọng quát:
- Người trong Kiếm Dương sơn trang thực lực không mạnh nhưng phải cẩn thận, ở đó có mấy thiên binh sư, là thuộc hạ của Hoàng Phủ Nhàn.
Con ngươi Vu Nhai co rút nhìn Độc Cô Chu chằm chằm, lập tức đuổi theo.
Giọng Vu Nhai văng vẳng từ xa:
- Bây giờ tiểu tử nhà ngươi rất giỏi, chờ ta, đợi lo xong việc sẽ tìm người uống rượu.
Độc Cô Chu nghe Vu Nhai nói thì cười lớn:
- Ha ha ha ha ha ha!
Cảm giác giúp ích cho Vu Nhai thật tốt.
Độc Cô Đỉnh nhìn nụ cười chân chất của Độc Cô Chu, khóe môi co giật:
- Đừng cười khờ nữa, đi mau. Nơi này là khu vực đệ nhị kiếm hoàn, Độc Cô Cửu Huyền, Độc Cô Cửu Tà không ở đây, nếu chúng ta bị người làm khó thì rắc rối.
Độc Cô Đỉnh kéo Độc Cô Chu bỏ chạy. Khu vực đệ nhị kiếm hoàn là nơi ngân bào ở, đến bây giờ Độc Cô Chu, Độc Cô Đỉnh vẫn chỉ là hồng bào.
Vu Nhai ngoái đầu nhìn hai người kia, không hiểu tại sao Độc Cô Chu, Độc Cô Đỉnh chờ sẵn ở đệ nhị kiếm hoàn. Tại sao bọn họ nắm chắc manh mối của Độc Cô Cửu Dương? Rõ ràng có sắp đặt từ trước, Độc Cô Chu, Độc Cô Đỉnh biết Vu Nhai đến nên chờ sẵn.
Vu Nhai cợt nhớ đến mượn kiếm huynh. Mượn kiếm huynh nói lúc ở Kiếm Sơn hùng quan có gặp Độc Cô Chu, thông qua gã mới biết Vu Nhai đi Kiếm Sơn hùng quan. Mượn kiếm huynh tìm được Độc Cô Chu tình cờ như vậy?
Lúc trước Vu Nhai và Độc Cô Chu viết thư cho nhau, hắn hỏi gã làm sao từ trên Thiên Tội pha leo xuống? Khi đó Vu Nhai vì Độc Cô Chu, Độc Cô Cửu Tà đi bắt ngòi nổ này mới trước tiên giết lên Thiên Tội pha, vốn tưởng Độc Cô Cửu Tà hay Độc Cô Thanh Hải mang Độc Cô Chu trở về, ai ngờ gã nói là được Độc Cô Đỉnh dẫn về.
Lúc trước Vu Nhai không để bụng, bây giờ hắn phát hiện có điều lạ.
- Chắc Độc Cô Đỉnh có liên quan đến mượn kiếm huynh, heo con bị kéo nhập bọn lúc mình nhảy xuống Thiên Tội Uyên.
Vu Nhai lắc đầu, dù thế nào thì đây là chuyện tốt cho Độc Cô Chu, ít nhất không sống bình thường qua ngày. Tuy Vu Nhai không biết mượn kiếm huynh là người nào, thuộc tổ chức gì nhưng chỉ cần không hại hắn là người thân, bằng hữu của hắn là được. Mượn kiếm huynh luôn giúp đỡ Vu Nhai, nếu Độc Cô Chu và mượn kiếm huynh có liên quan gì thì Vu Nhai lại được giúp một lần nữa.
Vu Nhai vắt óc suy nghĩ nhưng mãi không tìm ra mục đích của mượn kiếm huynh, thôi thì binh tới tướng đỡ, nước đến đất chặn.
Bây giờ mục tiêu của Vu Nhai là Độc Cô Cửu Dương, trọng bảo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.