Chương 1116: Đại đế không được thừa nhận.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
31/03/2015
Cuối cùng Vu Thuấn thất bại, biến trung tâm Cổ Ma tộc thành vực sâu hắc ám. Vu Thuấn vốn có cơ hội
lật ngược ván cờ. Như đã nói, nếu Thí Thần Ma Nhẫn dám chống đối, nuốt
Diệt Thần Ma Nhẫn thì có lẽ Vu Thuấn còn cơ hội.
Vu Thuấn rất cường đại, tuy không mạnh bằng Cổ Ma đại đế cũ nhưng cũng là đỉnh cao trong Thần Huyền đại lục.
Thế nhưng ý trời trêu người, Vu Thuấn không có thần binh mạnh nhất.
Cuối cùng khi Vu Thuấn biến trung tâm Cổ Ma tộc thành vực sâuthăm thẳm, gã nói lời vui đùa ủng hộ Tinh Linh tộc, chủng tộc lương thiện bị cho rằng không có cơ hội nào. Dù Vu Thuấn không được thừa nhận, dù thua chết nhưng gã vẫn là đại đế của chủng tộc mạnh nhất Thần Huyền đại lục. Vu Thuấn ủng hộ có hiệu quả, Tinh Linh tộc thật sự thống trị Thần Huyền đại lục.
Không biết Tinh Linh tộc nổi lên như thế nào, Vu Thuấn không chú ý đến thế giới bên ngoài nữa.
Vực sâu hắc ám kéo dài đến bây giờ, tứ là Mê Vụ sơn mạch.
Thí Thần ma điện là cung điện mà Vu Nhai, Thủy Tinh từng vào, đó là Thí Thần ma điện ở tiền tuyến lãnh địa Cổ Ma tộc bị Vu Thuấn vác về. Nếu đã là vác về tất nhiên không mang theo nhiều rườm rà, dù có thì đã lạc mất trong các trận chiến đấu. Lúc đó Vu Nhai, Thủy Tinh không tìm được gì ngoài Thí Thần Ma Nhẫn.
Cuối cùng Vu Thuấn không chết ngay khi vực sâu hắc ám xuất hiện, gã không cam lòng sống trong Thí Thần ma điện rồi già đi. Khi Vu Thuấn sắp chết lại hỏi Thí Thần Ma Nhẫn câu cuối cùng, tiếc rằng vẫn bị phủ nhận.
Vu Thuấn chết không nhắm mắt, chết không cam lòng.
Bên trên là vận mệnh, ký ức của Thí Thần Ma Nhẫn.
Từ khi Thí Thần Ma Nhẫn xuất hiện đến lúc chủ nhân cuối cùng trừ Vu Nhai ra chết đi. Sau khi Vu Thuấn chết là chuỗi ngày tăm tối vô tận, các chủng tộc có trí tuệ, ma thú từng đến Thí Thần ma điện. Kết cuộc giống như Vu Nhai từng thấy đối với các chủ nhân Quang Minh thần điện, tất cả bị Thí Thần Ma Nhẫn làm cho nổi điên giết người phe mình.
Có lẽ khi đó Thí Thần Ma Nhẫn vẫn kiên trì mệnh lệnh của Diệt Thần Ma Nhẫn, Cổ Ma tộc. Đáng buồn là điện còn nhẫn còn, điện vong người vong.
Đã rất nhiều người chết nhưng vì năm tháng quá lâu nên không thấy xương cốt.
Không thấy xác Vu Thuấn, có lẽ bị ma thú kéo đi đâu hay nuốt trọn.
Tóm lại chuyện sau đó đã không còn quan trọng, Vu Nhai chỉ để ý đến Cổ Ma đại đế không được thừa nhận tên là Vu Thuấn.
Vu Nhai ngơ ngác lẩm bẩm:
- Cổ Ma tộc, trước khi Tinh Linh tộc thống trị Thần Huyền đại lục . . .
Vu Nhai không để ý bất giác đã tiêu diệt hai con rối hình người trước mắt.
Khi Vu Nhai cảm nhận vận mệnh của Thí Thần Ma Nhẫn thì vẫn không ngừng chiến đấu cùng hai con rối hình người, chiến đấu vong ngã. Cuối cùng Vu Nhai tiêu diệt hai con rối hình người, hắn cảm nhận vận mệnh Thí Thần Ma Nhẫn bất giác tiến bộ.
Bây giờ Vu Nhai không quan tâm chuyện này, hắn quá rung đọng. Vu Nhai không ngờ vận mệnh của Thí Thần Ma Nhẫn rung động như vậy.
Lúc này Vu Nhai không có thời gian cẩn thận lĩnh ngộ nhiều hơn, bởi vì ký ức bị rót vào trong chớp mắt, hình ảnh lướt nhanh. Vu Nhai chỉ hiểu sơ đã giật mình không nói nên lời.
Trong khi Vu Nhai nhớ lại và xem ký ức của thiên binh sư thì giọng Diệt Thần Ma Nhẫn lại vang lên:
- Ngươi giết được hai con rối của ta, có chút bản lĩnh. Chắc ngươi mạnh nhất trong nhân tộc? Nhưng ở trước mặt ta vẫn yếu đến tội. Muốn giúp Thí Thần Ma Nhẫn chống lại ta? Buồn cười.
Diệt Thần Ma Nhẫn rất ngạc nhiên vì Vu Nhai giết chết hai con rối của nó.
Vu Nhai vụt ngẩng đầu nói:
- Diệt Thần Ma Nhẫn, ngươi trừ bày ra dáng vẻ cao cao tại thượng thì biết làm gì?
Trước mắt Vu Nhai còn phải đánh một trận, hắn không có thời gian tiếp tục cảm nhận ký ức của Thí Thần Ma Nhẫn. Nhưng Vu Nhai đã hiểu chuyện quan trọng nhất của Thí Thần Ma Nhẫn, hắn thấy ghét Diệt Thần Ma Nhẫn.
Giờ Vu Nhai đã biết tại sao Thí Thần Ma Nhẫn binh linh sợ hãi như vậy, bởi vì nó chỉ là một ý thức con rối của Diệt Thần Ma Nhẫn.
Thí Thần Ma Nhẫn là con rối Diệt Thần Ma Nhẫn tạo ra, nó không dám chống đối, mãi khi Cổ Ma tộc bị lụi tàn nó vẫn không dám.
Thí Thần Ma Nhẫn chỉ là con rối, nó không biết nói nhưng có ý thức của mình. Diệt Thần Ma Nhẫn có khinh thường cách mấy cũng phải cho Thí Thần Ma Nhẫn có suy nghĩ riêng, binh linh thần binh không có suy nghĩ thì chỉ là vỏ rỗng.
Nhưng tại sao bây giờ Thí Thần Ma Nhẫn đột nhiên dám chống đối, mang Vu Nhai đến?
Vu Nhai không biết, nhưng không sao, dù bây giờ Thí Thần Ma Nhẫn rút lui thì hắn cũng sẽ không lùi bước. Dù cuối cùng Thí Thần Ma Nhẫn không dám nuốt Diệt Thần Ma Nhẫn thì Vu Nhai sẽ vẫn tàn phá nó.
Như lúc trước Vu Nhai giải gút mắc cho Tiểu Thúy.
Khi ấy Vu Nhai không chút khách sáo đạp Quan Vân Liên gần chết. Dù ngươi là nữ nhân hay thần binh thì sao? Không phải nữ nhân, thần binh của lão tử! Lão tử chỉ quan tâm những gì lão tử yêu thương.
Vu Nhai quan tâm Tiểu Thúy, nó cao quý hơn các ngươi gấp một trăm lần.
Vu Nhai không biết rằng Thí Thần Ma Nhẫn có can đảm nổi dậy không phải vì suy ngẫm qua năm tháng dài dòng. Tuy binh linh có tư tưởng nhưng không biết luồn lách như nhân loại, nếu không thì ma thú thần giai biết nói, nhưng binh linh ma thú đến thần giai không được dẫn đường thì vẫn không thể nói chuyện, trong đó có sự khác biệt. Thí Thần Ma Nhẫn ở trong Mê Vụ sơn mạch hầu như không tiếp xúc với ai, cho nó nhiều thời gian hơn thì nó vẫn là tính cách kia. Thí Thần Ma Nhẫn dám xuất hiện ở đây do bị Vu Nhai ảnh hưởng.
Trong thời gian đi theo Vu Nhai Thí Thần Ma Nhẫn thấy nhiều nhất là sự phản kháng, cảm nhận nó. Từ lúc ban đầu Thí Thần Ma Nhẫn gặp Vu Nhai chống lại nó chỉ vì Thủy Tinh, chống lại Thôn Thiên kiếm linh hầu như không địch lại nổi. Vu Nhai không ngừng phản kháng bất cứ thứ gì khi dễ hắn và những người hắn quan tâm. Vu Nhai thậm chí không cần phụ thân ruột thịt.
Chỉ cần ngươi đối xử không tốt với người ta quan tâm thì ta sẽ phản kháng.
Thí Thần Ma Nhẫn cảm nhận sâu sắc về cảm xúc này, nhìn thấy hy vọng, khoái cảm phản kháng. Thí Thần Ma Nhẫn nhớ lại phút cuối chủ nhân Vu Thuấn chết trong thê lương, cảm xúc bất lực đó khiến nó không cam lòng.
Thí Thần Ma Nhẫn ở trong Huyền Binh Điển rất là vui, tuy nó không thể nói chuyện nhưng các binh linh ảnh hưởng nó.
Tất cả khiến Thí Thần Ma Nhẫn lặng lẽ thay đổi. Các binh linh có suy nghĩ riêng. Khi Phong Doanh thất giai đã có trí thông minh cao huống chi Thí Thần Ma Nhẫn là binh linh thần binh? Cuối cùng Thí Thần Ma Nhẫn quyết tâm phản kháng, muốn Vu Nhai gúp nó. Bình thường Thí Thần Ma Nhẫn đi ra giúp Vu Nhai không phải mong hắn cho nó ích lợi gì, quan trọng hơn nó công nhận chủ nhân là hắn.
Đương nhiên ích lợi cũng là sự thật, vì Thí Thần Ma Nhẫn muốn biến càng cường đại hơn, nhanh chóng đột phá giai đoạn thần binh thứ nhất. Dù trải qua thời gian dài dặc nhưng thần binh không còn chủ nhân thì không thể tiến bộ.
Vu Thuấn rất cường đại, tuy không mạnh bằng Cổ Ma đại đế cũ nhưng cũng là đỉnh cao trong Thần Huyền đại lục.
Thế nhưng ý trời trêu người, Vu Thuấn không có thần binh mạnh nhất.
Cuối cùng khi Vu Thuấn biến trung tâm Cổ Ma tộc thành vực sâuthăm thẳm, gã nói lời vui đùa ủng hộ Tinh Linh tộc, chủng tộc lương thiện bị cho rằng không có cơ hội nào. Dù Vu Thuấn không được thừa nhận, dù thua chết nhưng gã vẫn là đại đế của chủng tộc mạnh nhất Thần Huyền đại lục. Vu Thuấn ủng hộ có hiệu quả, Tinh Linh tộc thật sự thống trị Thần Huyền đại lục.
Không biết Tinh Linh tộc nổi lên như thế nào, Vu Thuấn không chú ý đến thế giới bên ngoài nữa.
Vực sâu hắc ám kéo dài đến bây giờ, tứ là Mê Vụ sơn mạch.
Thí Thần ma điện là cung điện mà Vu Nhai, Thủy Tinh từng vào, đó là Thí Thần ma điện ở tiền tuyến lãnh địa Cổ Ma tộc bị Vu Thuấn vác về. Nếu đã là vác về tất nhiên không mang theo nhiều rườm rà, dù có thì đã lạc mất trong các trận chiến đấu. Lúc đó Vu Nhai, Thủy Tinh không tìm được gì ngoài Thí Thần Ma Nhẫn.
Cuối cùng Vu Thuấn không chết ngay khi vực sâu hắc ám xuất hiện, gã không cam lòng sống trong Thí Thần ma điện rồi già đi. Khi Vu Thuấn sắp chết lại hỏi Thí Thần Ma Nhẫn câu cuối cùng, tiếc rằng vẫn bị phủ nhận.
Vu Thuấn chết không nhắm mắt, chết không cam lòng.
Bên trên là vận mệnh, ký ức của Thí Thần Ma Nhẫn.
Từ khi Thí Thần Ma Nhẫn xuất hiện đến lúc chủ nhân cuối cùng trừ Vu Nhai ra chết đi. Sau khi Vu Thuấn chết là chuỗi ngày tăm tối vô tận, các chủng tộc có trí tuệ, ma thú từng đến Thí Thần ma điện. Kết cuộc giống như Vu Nhai từng thấy đối với các chủ nhân Quang Minh thần điện, tất cả bị Thí Thần Ma Nhẫn làm cho nổi điên giết người phe mình.
Có lẽ khi đó Thí Thần Ma Nhẫn vẫn kiên trì mệnh lệnh của Diệt Thần Ma Nhẫn, Cổ Ma tộc. Đáng buồn là điện còn nhẫn còn, điện vong người vong.
Đã rất nhiều người chết nhưng vì năm tháng quá lâu nên không thấy xương cốt.
Không thấy xác Vu Thuấn, có lẽ bị ma thú kéo đi đâu hay nuốt trọn.
Tóm lại chuyện sau đó đã không còn quan trọng, Vu Nhai chỉ để ý đến Cổ Ma đại đế không được thừa nhận tên là Vu Thuấn.
Vu Nhai ngơ ngác lẩm bẩm:
- Cổ Ma tộc, trước khi Tinh Linh tộc thống trị Thần Huyền đại lục . . .
Vu Nhai không để ý bất giác đã tiêu diệt hai con rối hình người trước mắt.
Khi Vu Nhai cảm nhận vận mệnh của Thí Thần Ma Nhẫn thì vẫn không ngừng chiến đấu cùng hai con rối hình người, chiến đấu vong ngã. Cuối cùng Vu Nhai tiêu diệt hai con rối hình người, hắn cảm nhận vận mệnh Thí Thần Ma Nhẫn bất giác tiến bộ.
Bây giờ Vu Nhai không quan tâm chuyện này, hắn quá rung đọng. Vu Nhai không ngờ vận mệnh của Thí Thần Ma Nhẫn rung động như vậy.
Lúc này Vu Nhai không có thời gian cẩn thận lĩnh ngộ nhiều hơn, bởi vì ký ức bị rót vào trong chớp mắt, hình ảnh lướt nhanh. Vu Nhai chỉ hiểu sơ đã giật mình không nói nên lời.
Trong khi Vu Nhai nhớ lại và xem ký ức của thiên binh sư thì giọng Diệt Thần Ma Nhẫn lại vang lên:
- Ngươi giết được hai con rối của ta, có chút bản lĩnh. Chắc ngươi mạnh nhất trong nhân tộc? Nhưng ở trước mặt ta vẫn yếu đến tội. Muốn giúp Thí Thần Ma Nhẫn chống lại ta? Buồn cười.
Diệt Thần Ma Nhẫn rất ngạc nhiên vì Vu Nhai giết chết hai con rối của nó.
Vu Nhai vụt ngẩng đầu nói:
- Diệt Thần Ma Nhẫn, ngươi trừ bày ra dáng vẻ cao cao tại thượng thì biết làm gì?
Trước mắt Vu Nhai còn phải đánh một trận, hắn không có thời gian tiếp tục cảm nhận ký ức của Thí Thần Ma Nhẫn. Nhưng Vu Nhai đã hiểu chuyện quan trọng nhất của Thí Thần Ma Nhẫn, hắn thấy ghét Diệt Thần Ma Nhẫn.
Giờ Vu Nhai đã biết tại sao Thí Thần Ma Nhẫn binh linh sợ hãi như vậy, bởi vì nó chỉ là một ý thức con rối của Diệt Thần Ma Nhẫn.
Thí Thần Ma Nhẫn là con rối Diệt Thần Ma Nhẫn tạo ra, nó không dám chống đối, mãi khi Cổ Ma tộc bị lụi tàn nó vẫn không dám.
Thí Thần Ma Nhẫn chỉ là con rối, nó không biết nói nhưng có ý thức của mình. Diệt Thần Ma Nhẫn có khinh thường cách mấy cũng phải cho Thí Thần Ma Nhẫn có suy nghĩ riêng, binh linh thần binh không có suy nghĩ thì chỉ là vỏ rỗng.
Nhưng tại sao bây giờ Thí Thần Ma Nhẫn đột nhiên dám chống đối, mang Vu Nhai đến?
Vu Nhai không biết, nhưng không sao, dù bây giờ Thí Thần Ma Nhẫn rút lui thì hắn cũng sẽ không lùi bước. Dù cuối cùng Thí Thần Ma Nhẫn không dám nuốt Diệt Thần Ma Nhẫn thì Vu Nhai sẽ vẫn tàn phá nó.
Như lúc trước Vu Nhai giải gút mắc cho Tiểu Thúy.
Khi ấy Vu Nhai không chút khách sáo đạp Quan Vân Liên gần chết. Dù ngươi là nữ nhân hay thần binh thì sao? Không phải nữ nhân, thần binh của lão tử! Lão tử chỉ quan tâm những gì lão tử yêu thương.
Vu Nhai quan tâm Tiểu Thúy, nó cao quý hơn các ngươi gấp một trăm lần.
Vu Nhai không biết rằng Thí Thần Ma Nhẫn có can đảm nổi dậy không phải vì suy ngẫm qua năm tháng dài dòng. Tuy binh linh có tư tưởng nhưng không biết luồn lách như nhân loại, nếu không thì ma thú thần giai biết nói, nhưng binh linh ma thú đến thần giai không được dẫn đường thì vẫn không thể nói chuyện, trong đó có sự khác biệt. Thí Thần Ma Nhẫn ở trong Mê Vụ sơn mạch hầu như không tiếp xúc với ai, cho nó nhiều thời gian hơn thì nó vẫn là tính cách kia. Thí Thần Ma Nhẫn dám xuất hiện ở đây do bị Vu Nhai ảnh hưởng.
Trong thời gian đi theo Vu Nhai Thí Thần Ma Nhẫn thấy nhiều nhất là sự phản kháng, cảm nhận nó. Từ lúc ban đầu Thí Thần Ma Nhẫn gặp Vu Nhai chống lại nó chỉ vì Thủy Tinh, chống lại Thôn Thiên kiếm linh hầu như không địch lại nổi. Vu Nhai không ngừng phản kháng bất cứ thứ gì khi dễ hắn và những người hắn quan tâm. Vu Nhai thậm chí không cần phụ thân ruột thịt.
Chỉ cần ngươi đối xử không tốt với người ta quan tâm thì ta sẽ phản kháng.
Thí Thần Ma Nhẫn cảm nhận sâu sắc về cảm xúc này, nhìn thấy hy vọng, khoái cảm phản kháng. Thí Thần Ma Nhẫn nhớ lại phút cuối chủ nhân Vu Thuấn chết trong thê lương, cảm xúc bất lực đó khiến nó không cam lòng.
Thí Thần Ma Nhẫn ở trong Huyền Binh Điển rất là vui, tuy nó không thể nói chuyện nhưng các binh linh ảnh hưởng nó.
Tất cả khiến Thí Thần Ma Nhẫn lặng lẽ thay đổi. Các binh linh có suy nghĩ riêng. Khi Phong Doanh thất giai đã có trí thông minh cao huống chi Thí Thần Ma Nhẫn là binh linh thần binh? Cuối cùng Thí Thần Ma Nhẫn quyết tâm phản kháng, muốn Vu Nhai gúp nó. Bình thường Thí Thần Ma Nhẫn đi ra giúp Vu Nhai không phải mong hắn cho nó ích lợi gì, quan trọng hơn nó công nhận chủ nhân là hắn.
Đương nhiên ích lợi cũng là sự thật, vì Thí Thần Ma Nhẫn muốn biến càng cường đại hơn, nhanh chóng đột phá giai đoạn thần binh thứ nhất. Dù trải qua thời gian dài dặc nhưng thần binh không còn chủ nhân thì không thể tiến bộ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.