Chương 118: Đánh rồng quá cực khổ
Hạ Nhật Dịch Lãnh
16/02/2015
Thực lực của hắn hình như lại tăng lên!
- Tên lường gạt kia, sao ngươi lại biến thành dã nhân như vậy?
Tiểu Mỹ chớp chớp hai mắt to tròn của mình nói.
- Ách, ta ở trong núi đánh một con rồng, sau đó biến thành bộ dáng thế này.
Vu Nhai rất nghiêm túc nói.
- Hừ, lại đang gạt người!
Tiểu Mỹ lập tức không tin đáp.
Vu Nhai phiền muộn.
Lời ta nói là thật có được hay không? Trong túi của ta còn có một viên long tinh ngũ giai đây này. Mặc dù chỉ là long tinh của Kiếm Long Hắc Ám, hỗn huyết tới mức không thể hỗn huyết hơn được nữa. Nhưng nó vẫn là rồng.
- Ngươi còn biết đường trở về sao?
Thủy Tinh nhìn gia hỏa này trêu đùa đối với mỹ nữ, trong lòng đặc biệt khó chịu. Nàng thở phì phò nói, nhưng không biết giọng điệu nàng vẫn mang theo sự hờn dỗi của lão bà đối với lão công không trở về nhà.
- A, đánh rồng quá cực khổ. Ta phải dưỡng thương vài ngày mới trở về được!
Vu Nhai lại rất thành thực nói.
Mọi người xung quanh đều đảo mắt. Chỉ có Dạ Tình nhìn chằm chằm vào Vu Nhai. Chỉ có điều cuối cùng nàng vẫn nhíu mày, hiển nhiên không tin vào những lời gia hỏa này nói. Nàng cũng không lưu tâm lắm, lập lại vấn đề vừa rồi.
Sau đó, tất nhiên là do lão đại ca Huyết Lệnh đứng ra giải thích nhiệm vụ do tiểu đoàn Tinh Binh phát xuống lần này.
- Cái gì, bắt sống chí ít ba con ma thú tứ giai trở nên sao?
Vu Nhai vừa nghe Huyết Lệnh kể về nhiệm vụ xong, có chút kinh ngạc. Chỉ có điều hắn không phải kinh ngạc vì độ khó, mà là nhiệm vụ này cũng có phần đơn giản.
Hơn nửa tháng qua, cùng đối đầu với ma thú khiến Vu Nhai vô cùng tự tin. Hoặc nói, hắn có phần xem tất cả mọi người đều giống như hắn. Nhưng rất nhanh hắn liền cau mày. Bởi vì điều kiện trước tiên là bắt sống.
Dù sao thực lực của Vu Nhai vẫn chỉ là Tướng Binh Sư tứ đoạn. Hắn lợi dụng các loại thuật ẩn nấp và giết người của U Hoang Kiếm Linh, có thể giết chết ma thú tứ giai. Nhưng muốn bắt sống cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy!
- Ta biết. Hiện tại các ngươi chờ ta một chút. Ta đi thu dọn một chút!
Tuy không phải quá dễ dàng, nhưng ba con, còn chưa phải là vấn đề lớn.
Vu Nhai nở nụ cười nhẹ nhõm chuẩn bị đi về phía căn nhà gỗ trong vườn trái cây thu dọn đồ đạc. Hắn dừng lại một chút, hỏi:
- Được rồi, chúng ta chuẩn bị lùng bắt ma thú tứ giai nào vậy? Mọi người tính đi chỗ nào trước?
- Ừ, hiện nay ở tỉnh Bắc Đấu có ba nơi. Theo thứ tự là dãy núi Loạn Xuyên, Tuyết Lô Lĩnh và Thanh Man Cốc nằm ở đầu phía bắc. Ta tính chọn một trong ba nơi này. Ngươi thấy thế nào?
Thủy Tinh suy nghĩ một chút nói.
- Cũng không nhất định chỉ có ba nơi này. Dãy núi Loạn Xuyên rất loạn. Ma thú bên trong hỗn tạp. Có đôi khi tầng ngoài còn có thể đột nhiên xuất hiện một con ma thú lục giai. Tuyết Lô Lĩnh ở gần đây. Trên đó cũng có người của các đội khác. Hơn nữa nơi đó còn là địa bàn của đội kỵ vệ Bắc Đấu!
Dạ Tình đứng ra nói. Nàng không nhịn được liếc mắt nhìn Vu Nhai, lại nói:
- Cứ điểm Động Minh chúng ta là đầu phía nam của Bắc Đấu, Thanh Man Lĩnh quá xa. Nếu quả thật muốn đi Thanh Man Lĩnh, còn không bằng đến Lạc Uyên Hoang Nguyên của tỉnh Chùy Lĩnh!
- Tỉnh Chùy Lĩnh?
- Đúng vậy, tổ Kỳ Binh tất nhiên chỉ là số lẻ. Ta đề nghị đi Lạc Uyên Hoang Nguyên tỉnh Chùy Lĩnh trước. Ma thú nơi đó lại không giống với những nơi khác!
Dạ Tình cười nói, lại liếc mắt nhìn Vu Nhai, chớp mắt nói:
- Lạc Uyên Hoang Nguyên tuy rằng địa hình kỳ lạ, lại có đủ loại vật cưỡi, cũng không chỉ có một loại. Chúng ta có rất nhiều lựa chọn. Thậm chí mang về ba loại vật cưỡi khác nhau cũng không thành vấn đề. Hơn nữa, các ngươi cũng nhìn thấy ghi chú trong nhiệm vụ. Để cổ vũ mọi người bắt được càng nhiều ma thú vật cưỡi kỳ lạ và mạnh hơn, sẽ thêm phần thưởng cho người lùng bắt.
Thủy Tinh trầm mặc. Thật ra Tuyết Lô Lĩnh là lựa chọn tốt nhất, an toàn nhất. Loại ma thú như ngựa cũng tương đối ôn hòa. Nhưng nàng cũng biết xung đột giữa Vu Nhai và kỵ vệ Bắc Đấu gần như không thể hòa giải, khẳng định không thể đi tới đó.
Loạn Xuyên quả thực loạn. Ma thú lại quá hỗn tạp. Có đôi khi vẫn có ma thú cao giai di chuyển lung tung. Năm nay tìm được ma thú ở nơi này, có lẽ sang năm không tìm đượ. Hệ số nguy hiểm cũng lớn. Thanh Man Lĩnh ngoại trừ xa một chút, nhưng vốn là lựa chọn tốt nhất. Nàng vốn định đi tới đây. Nhưng sau khi nghe Dạ Tình nói như vậy, quả thực đi tỉnh Chùy Lĩnh trước, hình như tốt hơn.
Dù sao Chùy Lĩnh không phải là Bắc Đấu, có đôi khi dễ bị bỏ quên. Có đôi khi thậm chí quy định không thể ra khỏi tỉnh. Nhưng nhiệm vụ tinh binh lần này lại không hạn chế. Nếu như ngươi có thể đi, chạy đến đế quốc Ma Pháp bắt ma thú cũng được.
- Vu Nhai, ngươi nói đi?
- Vậy chọn Lạc Uyên Hoang Nguyên tỉnh Chùy Lĩnh đi!
Trong mắt Vu Nhai lóe lên tinh quang nói. Hắn biết nhiệm vụ của Dạ Tình đã tới. Bất kể có phải là nhiệm vụ hay không, hắn cũng sẽ chọn Chùy Lĩnh. Cốc Phản Nghịch mà cha con Khắc Lạp Phu nói tới, nằm chính ở Chùy Lĩnh. Đột nhiên hắn phát hiện ra hình như tâm tình Thủy Tinh không vui, lại bổ sung một câu:
- Ta còn chưa ra khỏi Bắc Đấu. Đến Chùy Lĩnh chơi một chút cũng không tồi.
Tuy rằng Thủy Tinh nghe thấy câu sau của Vu Nhai, đã hiểu ra, nhưng vẫn cảm thấy khó chịu.
Dạ Tình vừa đưa ra đề nghị, gia hỏa này liền nghe theo. Thật đúng là trọng sắc khinh bạn. Chỉ có điều nàng cũng không có cách nào. Nàng cũng thấy Lạc Uyên Hoang Nguyên rất tốt. Tại sao trước đó, nàng lại không nghĩ tới?
- Các ngươi cảm thấy thế nào?
Thủy Tinh nhìn về phía mọi người hỏi.
- Chúng ta không có ý kiến!
Đám người Huyết Lệnh nhìn bên trái một chút, nhìn bên phải một chút, cuối cùng đều nói vậy. Đương nhiên, Liệp Thủ lại phản đối.
- Không được. Ta cảm thấy Tuyết Lô Lĩnh vẫn tốt nhất. Tuy rằng chất lượng hơi kém một chút, nhưng chí ít dễ hoàn thành!
- Không được!
Hai nàng trăm miệng một lời nói.
Liệp Thủ lỗ mãng, mặt lúc đỏ lúc tím. Hắn nhìn Dạ Tình một chút, lại nhìn Thủy Tinh một chút. Hắn phát hiện sau khi hai nàng đáp lời căn bản lại không nhìn về phía hắn. Trong lòng hắn có thể tưởng tượng được. Hắn vốn đang vui vẻ mong mỏi Vu Nhai trở về, lúc này dường như đã biến mất.
Liệp Thủ vẫn tranh cãi thêm vài câu, nhưng phản đối của hắn hoàn toàn vô nghĩa. Hai nàng quyết tâm không đi Tuyết Lô Lĩnh.
Cuối cùng Thủy Tinh vẫn thỏa hiệp.
Lạc Uyên Hoang Nguyên thì Lạc Uyên Hoang Nguyên. Mị lực của Dạ Tình này thật ghê gớm. Tất cả mọi người đều nghe theo nàng. Nhưng nàng không nghĩ tới, từ sau khi Vu Nhai đáp ứng, lại đưa đến tác dụng không nhỏ. Dạ Tình tất nhiên có lý do khiến người ta tin phục. Nàng ngoại trừ đẹp ra, còn có thực lực khủng bố và kinh nghiệm. Ở trong thế giới chiến sĩ, cường giả luôn nhận được sự tin phục.
- Nàng tuyệt đối không thể kém hơn Dạ Tình. Nếu như tháo mặt nạ ra, tiểu đoàn Tinh Binh sẽ có hai đại thần nữ. Thậm chí còn có thể đánh bại nàng ta.
Vu Nhai đột nhiên đi tới bên cạnh Thủy Tinh nhỏ giọng nói.
- Tên lường gạt kia, sao ngươi lại biến thành dã nhân như vậy?
Tiểu Mỹ chớp chớp hai mắt to tròn của mình nói.
- Ách, ta ở trong núi đánh một con rồng, sau đó biến thành bộ dáng thế này.
Vu Nhai rất nghiêm túc nói.
- Hừ, lại đang gạt người!
Tiểu Mỹ lập tức không tin đáp.
Vu Nhai phiền muộn.
Lời ta nói là thật có được hay không? Trong túi của ta còn có một viên long tinh ngũ giai đây này. Mặc dù chỉ là long tinh của Kiếm Long Hắc Ám, hỗn huyết tới mức không thể hỗn huyết hơn được nữa. Nhưng nó vẫn là rồng.
- Ngươi còn biết đường trở về sao?
Thủy Tinh nhìn gia hỏa này trêu đùa đối với mỹ nữ, trong lòng đặc biệt khó chịu. Nàng thở phì phò nói, nhưng không biết giọng điệu nàng vẫn mang theo sự hờn dỗi của lão bà đối với lão công không trở về nhà.
- A, đánh rồng quá cực khổ. Ta phải dưỡng thương vài ngày mới trở về được!
Vu Nhai lại rất thành thực nói.
Mọi người xung quanh đều đảo mắt. Chỉ có Dạ Tình nhìn chằm chằm vào Vu Nhai. Chỉ có điều cuối cùng nàng vẫn nhíu mày, hiển nhiên không tin vào những lời gia hỏa này nói. Nàng cũng không lưu tâm lắm, lập lại vấn đề vừa rồi.
Sau đó, tất nhiên là do lão đại ca Huyết Lệnh đứng ra giải thích nhiệm vụ do tiểu đoàn Tinh Binh phát xuống lần này.
- Cái gì, bắt sống chí ít ba con ma thú tứ giai trở nên sao?
Vu Nhai vừa nghe Huyết Lệnh kể về nhiệm vụ xong, có chút kinh ngạc. Chỉ có điều hắn không phải kinh ngạc vì độ khó, mà là nhiệm vụ này cũng có phần đơn giản.
Hơn nửa tháng qua, cùng đối đầu với ma thú khiến Vu Nhai vô cùng tự tin. Hoặc nói, hắn có phần xem tất cả mọi người đều giống như hắn. Nhưng rất nhanh hắn liền cau mày. Bởi vì điều kiện trước tiên là bắt sống.
Dù sao thực lực của Vu Nhai vẫn chỉ là Tướng Binh Sư tứ đoạn. Hắn lợi dụng các loại thuật ẩn nấp và giết người của U Hoang Kiếm Linh, có thể giết chết ma thú tứ giai. Nhưng muốn bắt sống cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy!
- Ta biết. Hiện tại các ngươi chờ ta một chút. Ta đi thu dọn một chút!
Tuy không phải quá dễ dàng, nhưng ba con, còn chưa phải là vấn đề lớn.
Vu Nhai nở nụ cười nhẹ nhõm chuẩn bị đi về phía căn nhà gỗ trong vườn trái cây thu dọn đồ đạc. Hắn dừng lại một chút, hỏi:
- Được rồi, chúng ta chuẩn bị lùng bắt ma thú tứ giai nào vậy? Mọi người tính đi chỗ nào trước?
- Ừ, hiện nay ở tỉnh Bắc Đấu có ba nơi. Theo thứ tự là dãy núi Loạn Xuyên, Tuyết Lô Lĩnh và Thanh Man Cốc nằm ở đầu phía bắc. Ta tính chọn một trong ba nơi này. Ngươi thấy thế nào?
Thủy Tinh suy nghĩ một chút nói.
- Cũng không nhất định chỉ có ba nơi này. Dãy núi Loạn Xuyên rất loạn. Ma thú bên trong hỗn tạp. Có đôi khi tầng ngoài còn có thể đột nhiên xuất hiện một con ma thú lục giai. Tuyết Lô Lĩnh ở gần đây. Trên đó cũng có người của các đội khác. Hơn nữa nơi đó còn là địa bàn của đội kỵ vệ Bắc Đấu!
Dạ Tình đứng ra nói. Nàng không nhịn được liếc mắt nhìn Vu Nhai, lại nói:
- Cứ điểm Động Minh chúng ta là đầu phía nam của Bắc Đấu, Thanh Man Lĩnh quá xa. Nếu quả thật muốn đi Thanh Man Lĩnh, còn không bằng đến Lạc Uyên Hoang Nguyên của tỉnh Chùy Lĩnh!
- Tỉnh Chùy Lĩnh?
- Đúng vậy, tổ Kỳ Binh tất nhiên chỉ là số lẻ. Ta đề nghị đi Lạc Uyên Hoang Nguyên tỉnh Chùy Lĩnh trước. Ma thú nơi đó lại không giống với những nơi khác!
Dạ Tình cười nói, lại liếc mắt nhìn Vu Nhai, chớp mắt nói:
- Lạc Uyên Hoang Nguyên tuy rằng địa hình kỳ lạ, lại có đủ loại vật cưỡi, cũng không chỉ có một loại. Chúng ta có rất nhiều lựa chọn. Thậm chí mang về ba loại vật cưỡi khác nhau cũng không thành vấn đề. Hơn nữa, các ngươi cũng nhìn thấy ghi chú trong nhiệm vụ. Để cổ vũ mọi người bắt được càng nhiều ma thú vật cưỡi kỳ lạ và mạnh hơn, sẽ thêm phần thưởng cho người lùng bắt.
Thủy Tinh trầm mặc. Thật ra Tuyết Lô Lĩnh là lựa chọn tốt nhất, an toàn nhất. Loại ma thú như ngựa cũng tương đối ôn hòa. Nhưng nàng cũng biết xung đột giữa Vu Nhai và kỵ vệ Bắc Đấu gần như không thể hòa giải, khẳng định không thể đi tới đó.
Loạn Xuyên quả thực loạn. Ma thú lại quá hỗn tạp. Có đôi khi vẫn có ma thú cao giai di chuyển lung tung. Năm nay tìm được ma thú ở nơi này, có lẽ sang năm không tìm đượ. Hệ số nguy hiểm cũng lớn. Thanh Man Lĩnh ngoại trừ xa một chút, nhưng vốn là lựa chọn tốt nhất. Nàng vốn định đi tới đây. Nhưng sau khi nghe Dạ Tình nói như vậy, quả thực đi tỉnh Chùy Lĩnh trước, hình như tốt hơn.
Dù sao Chùy Lĩnh không phải là Bắc Đấu, có đôi khi dễ bị bỏ quên. Có đôi khi thậm chí quy định không thể ra khỏi tỉnh. Nhưng nhiệm vụ tinh binh lần này lại không hạn chế. Nếu như ngươi có thể đi, chạy đến đế quốc Ma Pháp bắt ma thú cũng được.
- Vu Nhai, ngươi nói đi?
- Vậy chọn Lạc Uyên Hoang Nguyên tỉnh Chùy Lĩnh đi!
Trong mắt Vu Nhai lóe lên tinh quang nói. Hắn biết nhiệm vụ của Dạ Tình đã tới. Bất kể có phải là nhiệm vụ hay không, hắn cũng sẽ chọn Chùy Lĩnh. Cốc Phản Nghịch mà cha con Khắc Lạp Phu nói tới, nằm chính ở Chùy Lĩnh. Đột nhiên hắn phát hiện ra hình như tâm tình Thủy Tinh không vui, lại bổ sung một câu:
- Ta còn chưa ra khỏi Bắc Đấu. Đến Chùy Lĩnh chơi một chút cũng không tồi.
Tuy rằng Thủy Tinh nghe thấy câu sau của Vu Nhai, đã hiểu ra, nhưng vẫn cảm thấy khó chịu.
Dạ Tình vừa đưa ra đề nghị, gia hỏa này liền nghe theo. Thật đúng là trọng sắc khinh bạn. Chỉ có điều nàng cũng không có cách nào. Nàng cũng thấy Lạc Uyên Hoang Nguyên rất tốt. Tại sao trước đó, nàng lại không nghĩ tới?
- Các ngươi cảm thấy thế nào?
Thủy Tinh nhìn về phía mọi người hỏi.
- Chúng ta không có ý kiến!
Đám người Huyết Lệnh nhìn bên trái một chút, nhìn bên phải một chút, cuối cùng đều nói vậy. Đương nhiên, Liệp Thủ lại phản đối.
- Không được. Ta cảm thấy Tuyết Lô Lĩnh vẫn tốt nhất. Tuy rằng chất lượng hơi kém một chút, nhưng chí ít dễ hoàn thành!
- Không được!
Hai nàng trăm miệng một lời nói.
Liệp Thủ lỗ mãng, mặt lúc đỏ lúc tím. Hắn nhìn Dạ Tình một chút, lại nhìn Thủy Tinh một chút. Hắn phát hiện sau khi hai nàng đáp lời căn bản lại không nhìn về phía hắn. Trong lòng hắn có thể tưởng tượng được. Hắn vốn đang vui vẻ mong mỏi Vu Nhai trở về, lúc này dường như đã biến mất.
Liệp Thủ vẫn tranh cãi thêm vài câu, nhưng phản đối của hắn hoàn toàn vô nghĩa. Hai nàng quyết tâm không đi Tuyết Lô Lĩnh.
Cuối cùng Thủy Tinh vẫn thỏa hiệp.
Lạc Uyên Hoang Nguyên thì Lạc Uyên Hoang Nguyên. Mị lực của Dạ Tình này thật ghê gớm. Tất cả mọi người đều nghe theo nàng. Nhưng nàng không nghĩ tới, từ sau khi Vu Nhai đáp ứng, lại đưa đến tác dụng không nhỏ. Dạ Tình tất nhiên có lý do khiến người ta tin phục. Nàng ngoại trừ đẹp ra, còn có thực lực khủng bố và kinh nghiệm. Ở trong thế giới chiến sĩ, cường giả luôn nhận được sự tin phục.
- Nàng tuyệt đối không thể kém hơn Dạ Tình. Nếu như tháo mặt nạ ra, tiểu đoàn Tinh Binh sẽ có hai đại thần nữ. Thậm chí còn có thể đánh bại nàng ta.
Vu Nhai đột nhiên đi tới bên cạnh Thủy Tinh nhỏ giọng nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.