Chương 539: Đập bể! Nổ nát! Đạp nát bấy! (hạ)
Hạ Nhật Dịch Lãnh
14/03/2015
- Nhưng Vu Nhai, ngươi không thể bớt gây chuyện được sao? Ta mới tán được một cô nương trong quán rượu, đang định làm ăn.
Người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh tức giận quát:
- Mười giây? Cuồng vọng.
Bị Vu Nhai hành thảm như vậy đã làm người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh rất bực mình, bây giờ lại thêm một người, không có tọa kỵ đi kèm. Bọn họ cho rằng Vu Nhai nhờ khưu phong thú biến thái mới có uy thế nh vậy, còn người này không có gì hết lại dám tuyên bố chặn lại bọn họ trong mười giây?
Dù chỉ bị chặn lại mười giây người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh cũng không chấp nhận được, bọn họ đều là tinh anh! Lúc trước người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh cho rằng Bắc Đẩu hành tỉnh không đáng lo, cùng lắm có hai, ba người ngang ngửa với bọn họ.
Lý Thân Bá cũng chạy tới:
- Cuồng vọng sao? Mười giây là coi trọng các ngươi, Lý Thân Bá ta đánh chết các ngươi!
Lý Thân Bá đáp xuống bên tay phải Vu Nhai, cự chuy rung lắc mãnh liệt, mọi người bị chấn khựng lại.
Vu Nhai đếm số:
- Mười, chín . . .
Vu Nhai công kích càng lúc càng nhanh, vì chiến ý của hắn mạnh thêm nên Thí Thần Ma Nhẫn hấp thu huyền binh từ hắn càng suôn sẻ.
Những người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh đứng xem không nhẫn nhịn nữa.
- Chúng ta cũng lên!
Bọn họ từ bốn phương tám hướng lao hướng Vu Nhai.
Giọng Dạ Tình lạnh lùng nói:
- Thần chùy!
Một khối tấm thuẫn từ sau lưng người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh đứng xem bay lên cao, Dạ Tình cưỡi trên tấm thuẫn, song chùy phát ra khí lạnh thấu xương đâm vào hai người.
Tấm thuẫn là của Tiểu Mỹ, bọn họ cònn hớ trong hoàng cung U Hoang kiếm linh vì trợ giúp Vu Nhai lấy thuẫn làm đĩa bay.
- Muốn chết!
Dạ Tình không dễ dàng thành công. Cao thủ huyền binh giả Thuẫn Lĩnh hành tỉnh không phải thuẫn thủ vật hy sinh trên chiến trường, bọn họ giỏi về phòng ngự, nhẹ nhàng chặn công kích từ Dạ Tình. Tuy nhiên Dạ Tình không quan tâm, nàng chỉ muốn câu giờ.
- Đỉnh tiên ảnh!
Roi bay ra, Nghiêm Sương cũng đến.
- Phòng ngự sao? Ta thích!
Cự Xỉ từ đâu chui ra, bánh răng khổng lồ đụng vào tấm thuẫn. Cự Xỉ chưa đến hoàng binh sư nhưng sức mạnh của gã rất cường đại, Thuẫn Lĩnh hành tỉnh thuộc loại phòng ngự nên tạm chặn được.
Nhưng dù ngăn được Cự Xỉ thì phái sau còn có Huyết Lệnh, Lữ Nham.
- Năm, bốn, ba . . .
Chớp mắt mười mấy Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị kéo đến dốc hết sức mạnh kéo dài mười giây.
- Một!
- A!
Vệ Vi Vi phát ra tiếng hét thê lương.
Cuộc chiến ngừng lại. Có tiếng đinh đang, đó là tiếng tấm thuẫn của Vệ Vi Vi vỡ nát, còn có tiếng hét của thuẫn linh.
Người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh nuốt nước miếng:
- Vệ tiểu thư . . .
Bọn họ thấy hai bóng người lộ ra từ khói đặc huyền binh, nhìn thoáng qua như thập tự giá. Vu Nhai một tay xách Vệ Vi Vi, tay kia cầm Thất Tinh Thần Kích.
Vu Nhai phớt lờ ánh mắt của mọi người, hắn nhìn hướng Tiểu Mỹ, hỏi:
- Tiểu Mỹ, ta giải quyết nữ nhân này thay nàng được không?
- A! Cái này . . . Kẻ lừa đảo muốn giải quyết nàng thế nào?
Vu Nhai lạnh lùng nói:
- Thế nào sao? Đương nhiên là lấy răng trả răng, ả muốn làm gì nàng thì ta trả lại tương tự.
Rất nhanh Vu Nhai bực mình, Tiểu Mỹ mờ mịt, bộ dạng vừa đáng yêu vừa làm người ta bất đắc dĩ. Vậy cũng tốt, ít nhất những lời đay nghiến Vệ Vi Vi đã nói không ảnh hưởng Tiểu Mỹ.
Vu Nhai tiếp tục bảo:
- Chuyện này trẻ con không nên biết, chờ nàng lớn sẽ hiểu.
- Họ Vu, ngươi dám . . .!
- Sao ta không dám? Không đúng không đúng, ta thật sự không dám, với dáng người của ngươi sợ là những người có mặt đều không dám.
Vu Nhai nói rồi nhanh chóng sửa miệng, hắn sẽ không để Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị làm gì Vệ Vi Vi.
Vệ Vi Vi nổi khùng:
- A! Ngươi chết chắc rồi, đừng tưởng rằng ngươi đã thắng! Có giỏi thì giết ta ngay bây giờ đi, nếu không ta tuyệt đối khôngtha cho ngươi, Vệ gia cũng không tha!
- Giết ngươi bây giờ quá dễ cho ngươi, yên tâm, ta nhất định . . . a?
Keng keng keng!
Vu Nhai chưa nói hết câu chợt nghe tiếng huyền binh, giây sau hắn biến sắc mặt. Nguyên sân dâng lên các tấm thuẫn khổng lồ gắn kết lại phong kín sân, mọi người bị nhốt bên trong.
- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử, hãy thả ta ra ngay có lẽ chúng ta còn nói chuyện được, nếu không . . .
- Nếu không thì sao?
Vệ Vi Vi vui vẻ nói:
- Nếu không ta sẽ khiến tất cả những người có mặt chết trước mắt ngươi!
Chỉ cần nhốt người Bắc Đẩu hành tỉnh lại chẳng khác nào cá nằm trên thớt mặc Vệ Vi Vi băm, huyền binh bị phế cũng không sao, có thể sửa lại.
Vu Nhai cười khẩy nói:
- Phải không? Ngươi đừng quên mới rồi tấm thuẫn của ngươi bị phế ra sao!
Vu Nhai nhảy lên lưng Tiểu Thúy, ra lệnh:
- Mọi người nghe lệnh! Độc Cô Cửu Tà, Lý Thân Bá theo ta công kích lồng tấm thuẫn. Tiểu Mỹ, Huyết Lệnh, Cự Xỉ phòng ngự sau lưng. Những người khác tìm cơ hội công kích, yểm hộ chúng ta! Hừ, chỉ bằng vào mấy tấm thuẫn mà muốn nhốt chúng ta? Hãy cùng ta . . . Đập bể! Nổ nát! Đạp nát bấy chúng nó!
Không biết diễn thuyết kéo dài đến khi nào, Vu Nhai không thích như thế, vào phút căng thẳng này hắn thuận miệng tuyên bố kèm theo uy nghiêm bản thân hắn không nhận ra.
Kỵ sĩ dự bị dân bản xứ Bắc Đẩu hành tỉnh còn đỡ, Lý Thân Bá và Độc Cô Cửu Tà không thói quen nghe lệnh. Nhưng lúc này hai người quên mất Vu Nhai không mạnh hơn họ bao nhiêu, còn không phục người này mạnh hơn mình nhưng vẫn ngoan ngoãn đứng bên cạnh hắn. Kiếm và chùy cùng giơ lên, phối hợp trường kích đâm hướng lồng giam tấm thuẫn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khi Vu Nhai ra lệnh hắn đã leo xuống người Tiểu Thúy, bây giờ cưỡi nó dễ bị người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh bao vây, phối hợp người khác thì khó. Cho nên giống như mới rồi Vu Nhai ra lệnh, hắn và Độc Cô Cửu Tà, Lý Thân Bá hợp thành đinh ba liên tục đập vào lồng giam tấm thuẫn. Vu Nhai chợt phát hiện lồng giam gắn kết lại cứng hơn từng tấm thuẫn nhiều.
Lồng giam thật ra do huyền binh gắn kết, tức là huyền binh thêm vào trên mỗi tấm thuẫn, lấy tấm thuẫn làm trung tâm phóng to ra. Không phải dùng tấm thuẫn tực tổ hợp mới ra lồng giam to như vậy.
Đừng quên tấm thuẫn toàn là hình dạng bất quy tắc, trừ phi huấn luyện đặc biệt nếu không khó thể hợp thành tổng thể.
- Thả Vệ tiểu thư ra sau đó xin lỗi, tạ tội chúng ta đi! Các ngươi không phá mở được, đây là lồng giam đặc biệt huấn luyện để đối phó với Tiễn Vực hành tỉnh, Bắc Đẩu hành tỉnh nho nhỏ các ngươi được thể nghiệm đã là rất vinh hạnh.
Lúc trước Vu Nhai ra lệnh phối hợp trừ hắn, Độc Cô Cửu Tà, Lý Thân Bá tấn công dồn dập ra những người khác không hành động, bởi vì đối phương không công kích. Tiểu Mỹ cười lạnh nhìn Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị như ngó trò hề.
- Ngươi cho rằng ngươi phá được thuẫn của Vệ tiểu thư thì cũng phá được lồng giam tấm thuẫn sao? Cười chết người.
Người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh tức giận quát:
- Mười giây? Cuồng vọng.
Bị Vu Nhai hành thảm như vậy đã làm người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh rất bực mình, bây giờ lại thêm một người, không có tọa kỵ đi kèm. Bọn họ cho rằng Vu Nhai nhờ khưu phong thú biến thái mới có uy thế nh vậy, còn người này không có gì hết lại dám tuyên bố chặn lại bọn họ trong mười giây?
Dù chỉ bị chặn lại mười giây người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh cũng không chấp nhận được, bọn họ đều là tinh anh! Lúc trước người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh cho rằng Bắc Đẩu hành tỉnh không đáng lo, cùng lắm có hai, ba người ngang ngửa với bọn họ.
Lý Thân Bá cũng chạy tới:
- Cuồng vọng sao? Mười giây là coi trọng các ngươi, Lý Thân Bá ta đánh chết các ngươi!
Lý Thân Bá đáp xuống bên tay phải Vu Nhai, cự chuy rung lắc mãnh liệt, mọi người bị chấn khựng lại.
Vu Nhai đếm số:
- Mười, chín . . .
Vu Nhai công kích càng lúc càng nhanh, vì chiến ý của hắn mạnh thêm nên Thí Thần Ma Nhẫn hấp thu huyền binh từ hắn càng suôn sẻ.
Những người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh đứng xem không nhẫn nhịn nữa.
- Chúng ta cũng lên!
Bọn họ từ bốn phương tám hướng lao hướng Vu Nhai.
Giọng Dạ Tình lạnh lùng nói:
- Thần chùy!
Một khối tấm thuẫn từ sau lưng người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh đứng xem bay lên cao, Dạ Tình cưỡi trên tấm thuẫn, song chùy phát ra khí lạnh thấu xương đâm vào hai người.
Tấm thuẫn là của Tiểu Mỹ, bọn họ cònn hớ trong hoàng cung U Hoang kiếm linh vì trợ giúp Vu Nhai lấy thuẫn làm đĩa bay.
- Muốn chết!
Dạ Tình không dễ dàng thành công. Cao thủ huyền binh giả Thuẫn Lĩnh hành tỉnh không phải thuẫn thủ vật hy sinh trên chiến trường, bọn họ giỏi về phòng ngự, nhẹ nhàng chặn công kích từ Dạ Tình. Tuy nhiên Dạ Tình không quan tâm, nàng chỉ muốn câu giờ.
- Đỉnh tiên ảnh!
Roi bay ra, Nghiêm Sương cũng đến.
- Phòng ngự sao? Ta thích!
Cự Xỉ từ đâu chui ra, bánh răng khổng lồ đụng vào tấm thuẫn. Cự Xỉ chưa đến hoàng binh sư nhưng sức mạnh của gã rất cường đại, Thuẫn Lĩnh hành tỉnh thuộc loại phòng ngự nên tạm chặn được.
Nhưng dù ngăn được Cự Xỉ thì phái sau còn có Huyết Lệnh, Lữ Nham.
- Năm, bốn, ba . . .
Chớp mắt mười mấy Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị kéo đến dốc hết sức mạnh kéo dài mười giây.
- Một!
- A!
Vệ Vi Vi phát ra tiếng hét thê lương.
Cuộc chiến ngừng lại. Có tiếng đinh đang, đó là tiếng tấm thuẫn của Vệ Vi Vi vỡ nát, còn có tiếng hét của thuẫn linh.
Người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh nuốt nước miếng:
- Vệ tiểu thư . . .
Bọn họ thấy hai bóng người lộ ra từ khói đặc huyền binh, nhìn thoáng qua như thập tự giá. Vu Nhai một tay xách Vệ Vi Vi, tay kia cầm Thất Tinh Thần Kích.
Vu Nhai phớt lờ ánh mắt của mọi người, hắn nhìn hướng Tiểu Mỹ, hỏi:
- Tiểu Mỹ, ta giải quyết nữ nhân này thay nàng được không?
- A! Cái này . . . Kẻ lừa đảo muốn giải quyết nàng thế nào?
Vu Nhai lạnh lùng nói:
- Thế nào sao? Đương nhiên là lấy răng trả răng, ả muốn làm gì nàng thì ta trả lại tương tự.
Rất nhanh Vu Nhai bực mình, Tiểu Mỹ mờ mịt, bộ dạng vừa đáng yêu vừa làm người ta bất đắc dĩ. Vậy cũng tốt, ít nhất những lời đay nghiến Vệ Vi Vi đã nói không ảnh hưởng Tiểu Mỹ.
Vu Nhai tiếp tục bảo:
- Chuyện này trẻ con không nên biết, chờ nàng lớn sẽ hiểu.
- Họ Vu, ngươi dám . . .!
- Sao ta không dám? Không đúng không đúng, ta thật sự không dám, với dáng người của ngươi sợ là những người có mặt đều không dám.
Vu Nhai nói rồi nhanh chóng sửa miệng, hắn sẽ không để Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị làm gì Vệ Vi Vi.
Vệ Vi Vi nổi khùng:
- A! Ngươi chết chắc rồi, đừng tưởng rằng ngươi đã thắng! Có giỏi thì giết ta ngay bây giờ đi, nếu không ta tuyệt đối khôngtha cho ngươi, Vệ gia cũng không tha!
- Giết ngươi bây giờ quá dễ cho ngươi, yên tâm, ta nhất định . . . a?
Keng keng keng!
Vu Nhai chưa nói hết câu chợt nghe tiếng huyền binh, giây sau hắn biến sắc mặt. Nguyên sân dâng lên các tấm thuẫn khổng lồ gắn kết lại phong kín sân, mọi người bị nhốt bên trong.
- Ha ha ha ha ha ha! Tiểu tử, hãy thả ta ra ngay có lẽ chúng ta còn nói chuyện được, nếu không . . .
- Nếu không thì sao?
Vệ Vi Vi vui vẻ nói:
- Nếu không ta sẽ khiến tất cả những người có mặt chết trước mắt ngươi!
Chỉ cần nhốt người Bắc Đẩu hành tỉnh lại chẳng khác nào cá nằm trên thớt mặc Vệ Vi Vi băm, huyền binh bị phế cũng không sao, có thể sửa lại.
Vu Nhai cười khẩy nói:
- Phải không? Ngươi đừng quên mới rồi tấm thuẫn của ngươi bị phế ra sao!
Vu Nhai nhảy lên lưng Tiểu Thúy, ra lệnh:
- Mọi người nghe lệnh! Độc Cô Cửu Tà, Lý Thân Bá theo ta công kích lồng tấm thuẫn. Tiểu Mỹ, Huyết Lệnh, Cự Xỉ phòng ngự sau lưng. Những người khác tìm cơ hội công kích, yểm hộ chúng ta! Hừ, chỉ bằng vào mấy tấm thuẫn mà muốn nhốt chúng ta? Hãy cùng ta . . . Đập bể! Nổ nát! Đạp nát bấy chúng nó!
Không biết diễn thuyết kéo dài đến khi nào, Vu Nhai không thích như thế, vào phút căng thẳng này hắn thuận miệng tuyên bố kèm theo uy nghiêm bản thân hắn không nhận ra.
Kỵ sĩ dự bị dân bản xứ Bắc Đẩu hành tỉnh còn đỡ, Lý Thân Bá và Độc Cô Cửu Tà không thói quen nghe lệnh. Nhưng lúc này hai người quên mất Vu Nhai không mạnh hơn họ bao nhiêu, còn không phục người này mạnh hơn mình nhưng vẫn ngoan ngoãn đứng bên cạnh hắn. Kiếm và chùy cùng giơ lên, phối hợp trường kích đâm hướng lồng giam tấm thuẫn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khi Vu Nhai ra lệnh hắn đã leo xuống người Tiểu Thúy, bây giờ cưỡi nó dễ bị người Thuẫn Lĩnh hành tỉnh bao vây, phối hợp người khác thì khó. Cho nên giống như mới rồi Vu Nhai ra lệnh, hắn và Độc Cô Cửu Tà, Lý Thân Bá hợp thành đinh ba liên tục đập vào lồng giam tấm thuẫn. Vu Nhai chợt phát hiện lồng giam gắn kết lại cứng hơn từng tấm thuẫn nhiều.
Lồng giam thật ra do huyền binh gắn kết, tức là huyền binh thêm vào trên mỗi tấm thuẫn, lấy tấm thuẫn làm trung tâm phóng to ra. Không phải dùng tấm thuẫn tực tổ hợp mới ra lồng giam to như vậy.
Đừng quên tấm thuẫn toàn là hình dạng bất quy tắc, trừ phi huấn luyện đặc biệt nếu không khó thể hợp thành tổng thể.
- Thả Vệ tiểu thư ra sau đó xin lỗi, tạ tội chúng ta đi! Các ngươi không phá mở được, đây là lồng giam đặc biệt huấn luyện để đối phó với Tiễn Vực hành tỉnh, Bắc Đẩu hành tỉnh nho nhỏ các ngươi được thể nghiệm đã là rất vinh hạnh.
Lúc trước Vu Nhai ra lệnh phối hợp trừ hắn, Độc Cô Cửu Tà, Lý Thân Bá tấn công dồn dập ra những người khác không hành động, bởi vì đối phương không công kích. Tiểu Mỹ cười lạnh nhìn Bắc Đẩu kỵ sĩ dự bị như ngó trò hề.
- Ngươi cho rằng ngươi phá được thuẫn của Vệ tiểu thư thì cũng phá được lồng giam tấm thuẫn sao? Cười chết người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.