Chương 1478: Đế đô tạm thời.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
21/04/2015
Lòng Vu Nhai thầm mong đợi được ngắm biểu tình của Ứng thiếu soái.
Hình như Ứng thiếu soái đã bị Thanh Mộc hoàng tử phái đi làm nhiệm vụ khác, không có trong Tinh Linh sâm lâm, gã tránh thoát kiếp nạn lúc trước.
Vu Nhai thầm nghĩ:
- Chết tiệt, bây giờ ta là Cổ Ma đại đế, không thể nhỏ nhen để bụng việc này.
Mọi người gật gù, bọn họ biết Thú Đằng tộc là con chó trung thành nhất của Cổ Duệ chi dân, hoặc nên nói là chó nhà. Đám người âm trầm liếc đám Thú Đằng tộc "Co được giãn được", kéo nhau lên đường.
Cuộc chiến bảo vệ bách tộc chính thức vén màn, thời đại bách tộc thuộc về Vu Nhai đã đến.
Cùng lúc đó, một góc bách tộc loạn địa, có luồng khói đen bay nhanh hướng nam, đó là Hắc Nguyệt đại quản sự hấp hối.
- Chết tiệt! Chết tiệt! Chết tiệt! Phải mau chóng quay về mảnh đất bí ẩn, về Hắc Nguyệt thần thành. Ta phải sống, ta phải thông báo cho thần vương biết! Chắc chắn thần vương sẽ tự mình ra tay, nhất định! A a a! Vu Nhai!!!
Vu Nhai đoán được Hắc Nguyệt đại quản sự vội vàng trốn về mảnh đất bí ẩn, báo cáo mọi chuyện về bách tộc cho Cổ Duệ chi dân nghe. Khi đó nghênh đón bách tộc là cơn giận sấm sét từ Cổ Duệ chi dân, nhưng trước đó Cổ Duệ chi dân sẽ suy đoán đủ thứ, dù gì có Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc làm vật đánh lạc hướng. Cổ Duệ chi dân trong Tinh Linh sâm lâm biết tình báo chính xác như đám người Thanh Mộc hoàng tử thì bị Vu Nhai bắt không sót một tên. Mặc dù gấp gáp nhưng Vu Nhai vẫn dư dả thời gian.
Dù sao Hắc Nguyệt đại quản sự chạy về mảnh đất bí ẩn mất một lúc, Cổ Duệ chi dân được tin rồi phái binh đến tấn công cũng cần thời gian.
Hơn nữa khi ấy Hắc Nguyệt đại quản sự chạy vắt giò lên cổ, chẳng biết lúc về mảnh đất bí ẩn thì lão có mở miệng được không. Có lẽ Hắc Nguyệt đại quản sự sẽ dưỡng thương trước? Hoặc trên đường đi Hắc Nguyệt đại quản sự đã báo tin.
Lúc trước nói không có thời gian là sợ có thần giai Cổ Duệ chi dân lại đến, không phải bảo đại quyết chiến sắp tới. Tóm lại cần tính toán tình huống tệ nhất.
Vu Nhai vốn chưa từng lạc quan, nếu hắn lạc quan thì sẽ bị nguy hiểm cao. Vu Nhai không biết khi Lam Thương Tử không rõ tình huống cụ thể trong bách tộc đã phái cao thủ Cổ Duệ chi dân đến cứu viện, thời gian càng ít hơn Vu Nhai dự tính. Đương nhiên lúc Lam Thương Tử kêu Cổ Duệ chi dân phái cao thủ đến thì chưa tức điên.
Tức là Cổ Duệ chi dân sẽ không công kích điên cuồng nhất ngay bây giờ.
Tóm lại sau khi Vu Nhai biết chỗ Thú Đằng tộc có thể làm sân chủ chiến thì mang theo chủ lực xuất phát xâm lăng.
Chỉ có chủ lực đi, như tộc nhân Tinh Linh tộc không thể nào mang đi hết được, bọn họ còn cần thu thập đồ đạc gì đó. Không chỉ như thế, Tinh Linh tộc nhân cần sẵn sàng chiến đấu ngay, vội vàng tổ chức binh đoàn.
Chủng tộc khác cần tổ chức lại giống như Tinh Linh tộc, nếu không có tổ chức thì khi Cổ Duệ chi dân kéo tới tiêu diệt từng phần là bách tộc tiêu đời. Vu Nhai còn có nhiệm vụ là lập tức tuyên bố tộc vương lệnh, thông báo cho các tộc lên kế hoạch đường đi nước bước, toàn bách tộc kết hợp với mô hình như thế nào, các tộc tham gia chiến đấu ở vị trí nào, tập hợp tại đâu? Đặt chiến tuyến, phòng tuyến ở chỗ nào?
Rất nhiều chuyện cần suy tính, hành động. Lúc này Vu Nhai mới biết những chuyện sau này khó khăn hơn là mục tiêu vua bách tộc, nếu quyết định không đúng hay bỏ qua chi tiết gì là kết cuộc tàn đời.
Không chỉ là chiến tranh thần giai, cuộc chiến cấp thấp cũng quan trọng.
May mắn kiếp trước Vu Nhai làm lính, tuy chức vụ bình thường, còn là nhân viên tình báo. Vu Nhai biết tầm quan trọng của tình báo nên ngay từ đầu đã tìm mượn kiếm huynh là chuyên gia tình báo, gã biết rõ bước hành động tiếp theo hơn hắn.
Vu Nhai không muốn nhìn sinh linh đồ thán, trong tình huống không thể tránh khỏi chiến tranh thì hắn cố gắng bảo vệ nhiều mạng sống hơn. Bảo vệ như thế nào? Đó là chiến thắng, làm phe đối phương đổ máu.
- Chiến tranh là tàn nhẫn như vậy.
Vu Nhai đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, lý trí vững vàng hơn trước. Vì người quan trọng với mình, Vu Nhai bất chấp. Bây giờ Vu Nhai là vua bách tộc, hắn biết một quyết định sẽ ảnh hưởng nhiều mạng sống, phải chuẩn bị tinh thần đối mặt tàn nhẫn.
Trong khi Vu Nhai dẫn đội chủ lực đi ra Tinh Linh sâm lâm thì mượn kiếm huynh chạy ngay tới.
- Kính chào Cổ Ma đại đế, Bạch lão sư dặn chúng ta chờ tại đây làm nhiệm vụ nhận truyền tộc vương lệnh của các tộc.
Người nói chuyện là người quen cũ, Độc Cô Đỉnh. Bộ dạng của Độc Cô Đỉnh vẫn thập thò thậm thụt, nhưng phong độ phấn chấn. Mấy ngày nay khó khăn thẩm thấu vào bách tộc loạn địa, Độc Cô Đỉnh chứng tỏ thực lực rất xuất sắc của mình, gã giỏi hơn Độc Cô Chu nhiều. Bây giờ Độc Cô Đỉnh là nhân vật số hai trong đội tình báo của Vu Nhai, chỉ dưới tay mượn kiếm huynh.
Ngẫm lại nếu ví dụ bách tộc loạn địa là đại đế quốc thì thủ lĩnh tình báo số hai có địa vị như thế nào?
Rất khó tưởng tượng. Trước kia Độc Cô Đỉnh cho rằng làm quan tình báo Bắc Đẩu hành tỉnh đã rất oai. Tuy nhiên Độc Cô Đỉnh biết tình hình bây giờ không phải lúc hớn hở, tập trung chiến đấu là hơn, muốn làm thủ lĩnh tình báo số hai không phải chuyện dễ.
Độc Cô Đỉnh biết rõ khi Vu Nhai bước ra khỏi Tinh Linh sâm lâm, hắn không còn là tướng quân Bắc Đẩu hành tỉnh mà là Cổ Ma đại đế.
Vu Nhai nghe Độc Cô Đỉnh nói thì mắt chợt lóe, mượn kiếm huynh lo lắng chu đáo thật.
Vu Nhai nói ngay:
- Tốt, trước tiên tuyên bố tin bách tộc dung hợp, kêu bọn họ chống lại Cổ Duệ chi dân rải rác trong bách tộc.
Độc Cô Đỉnh cười khúc khích nói:
- Đại đế, mấy canh giờ trước Bạch lão sư đã phát lệnh tộc vương cho các tộc, nội dung thì giống y như người. Bây giờ tàn bách tộc đã náo động, nhưng dù sao lúc trước tự chúng ta tuyên bố lệnh tộc vương, cần có đồ thật tuyên bố bách tộc dung hợp, để tộc dân thật lòng quy phục.
Vu Nhai kinh ngạc, khóe môi co giật, nhưng rất nhanh hắn lấy lại bình tĩnh. Da mặt Vu Nhai rất dày, hắn thầm phục mượn kiếm huynh suy nghĩ cẩn thận hơn hắn tưởng tượng. Về mặt tình báo Vu Nhai không cần tốn não suy nghĩ.
Cao tầng các tộc khóe môi co giật, bọn họ ngứa tay muốn đè Vu Nhai ra đánh, và toát mồ hôi lạnh ròng ròng. Chết tiệt, tiểu tử này chưa thống nhất bách tộc đã sớm phát ra ngụy lệnh vương tộc. Nếu vừa rồi Vu Nhai không thành công trở thành vua bách tộc, các cao tầng quay về tộc mình sẽ bận rộn làm nhiều chuyện, không chừng bị người đá khỏi vị trí, nhận Cổ Duệ chi dân điên cuồng trả thù. Nhân viên tình báo này bảo trong ngụy lệnh vương tộc nói phải chống lại Cổ Duệ chi dân, bây giờ các ngươi phấn khởi giết chóc. Quá âm hiểm.
Thật tình, Vu Nhai làm việc không chừa đường lui cho bọn họ, ép bách tộc phải chọn.
Hình như Ứng thiếu soái đã bị Thanh Mộc hoàng tử phái đi làm nhiệm vụ khác, không có trong Tinh Linh sâm lâm, gã tránh thoát kiếp nạn lúc trước.
Vu Nhai thầm nghĩ:
- Chết tiệt, bây giờ ta là Cổ Ma đại đế, không thể nhỏ nhen để bụng việc này.
Mọi người gật gù, bọn họ biết Thú Đằng tộc là con chó trung thành nhất của Cổ Duệ chi dân, hoặc nên nói là chó nhà. Đám người âm trầm liếc đám Thú Đằng tộc "Co được giãn được", kéo nhau lên đường.
Cuộc chiến bảo vệ bách tộc chính thức vén màn, thời đại bách tộc thuộc về Vu Nhai đã đến.
Cùng lúc đó, một góc bách tộc loạn địa, có luồng khói đen bay nhanh hướng nam, đó là Hắc Nguyệt đại quản sự hấp hối.
- Chết tiệt! Chết tiệt! Chết tiệt! Phải mau chóng quay về mảnh đất bí ẩn, về Hắc Nguyệt thần thành. Ta phải sống, ta phải thông báo cho thần vương biết! Chắc chắn thần vương sẽ tự mình ra tay, nhất định! A a a! Vu Nhai!!!
Vu Nhai đoán được Hắc Nguyệt đại quản sự vội vàng trốn về mảnh đất bí ẩn, báo cáo mọi chuyện về bách tộc cho Cổ Duệ chi dân nghe. Khi đó nghênh đón bách tộc là cơn giận sấm sét từ Cổ Duệ chi dân, nhưng trước đó Cổ Duệ chi dân sẽ suy đoán đủ thứ, dù gì có Huyền Binh đế quốc, Ma Pháp đế quốc làm vật đánh lạc hướng. Cổ Duệ chi dân trong Tinh Linh sâm lâm biết tình báo chính xác như đám người Thanh Mộc hoàng tử thì bị Vu Nhai bắt không sót một tên. Mặc dù gấp gáp nhưng Vu Nhai vẫn dư dả thời gian.
Dù sao Hắc Nguyệt đại quản sự chạy về mảnh đất bí ẩn mất một lúc, Cổ Duệ chi dân được tin rồi phái binh đến tấn công cũng cần thời gian.
Hơn nữa khi ấy Hắc Nguyệt đại quản sự chạy vắt giò lên cổ, chẳng biết lúc về mảnh đất bí ẩn thì lão có mở miệng được không. Có lẽ Hắc Nguyệt đại quản sự sẽ dưỡng thương trước? Hoặc trên đường đi Hắc Nguyệt đại quản sự đã báo tin.
Lúc trước nói không có thời gian là sợ có thần giai Cổ Duệ chi dân lại đến, không phải bảo đại quyết chiến sắp tới. Tóm lại cần tính toán tình huống tệ nhất.
Vu Nhai vốn chưa từng lạc quan, nếu hắn lạc quan thì sẽ bị nguy hiểm cao. Vu Nhai không biết khi Lam Thương Tử không rõ tình huống cụ thể trong bách tộc đã phái cao thủ Cổ Duệ chi dân đến cứu viện, thời gian càng ít hơn Vu Nhai dự tính. Đương nhiên lúc Lam Thương Tử kêu Cổ Duệ chi dân phái cao thủ đến thì chưa tức điên.
Tức là Cổ Duệ chi dân sẽ không công kích điên cuồng nhất ngay bây giờ.
Tóm lại sau khi Vu Nhai biết chỗ Thú Đằng tộc có thể làm sân chủ chiến thì mang theo chủ lực xuất phát xâm lăng.
Chỉ có chủ lực đi, như tộc nhân Tinh Linh tộc không thể nào mang đi hết được, bọn họ còn cần thu thập đồ đạc gì đó. Không chỉ như thế, Tinh Linh tộc nhân cần sẵn sàng chiến đấu ngay, vội vàng tổ chức binh đoàn.
Chủng tộc khác cần tổ chức lại giống như Tinh Linh tộc, nếu không có tổ chức thì khi Cổ Duệ chi dân kéo tới tiêu diệt từng phần là bách tộc tiêu đời. Vu Nhai còn có nhiệm vụ là lập tức tuyên bố tộc vương lệnh, thông báo cho các tộc lên kế hoạch đường đi nước bước, toàn bách tộc kết hợp với mô hình như thế nào, các tộc tham gia chiến đấu ở vị trí nào, tập hợp tại đâu? Đặt chiến tuyến, phòng tuyến ở chỗ nào?
Rất nhiều chuyện cần suy tính, hành động. Lúc này Vu Nhai mới biết những chuyện sau này khó khăn hơn là mục tiêu vua bách tộc, nếu quyết định không đúng hay bỏ qua chi tiết gì là kết cuộc tàn đời.
Không chỉ là chiến tranh thần giai, cuộc chiến cấp thấp cũng quan trọng.
May mắn kiếp trước Vu Nhai làm lính, tuy chức vụ bình thường, còn là nhân viên tình báo. Vu Nhai biết tầm quan trọng của tình báo nên ngay từ đầu đã tìm mượn kiếm huynh là chuyên gia tình báo, gã biết rõ bước hành động tiếp theo hơn hắn.
Vu Nhai không muốn nhìn sinh linh đồ thán, trong tình huống không thể tránh khỏi chiến tranh thì hắn cố gắng bảo vệ nhiều mạng sống hơn. Bảo vệ như thế nào? Đó là chiến thắng, làm phe đối phương đổ máu.
- Chiến tranh là tàn nhẫn như vậy.
Vu Nhai đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, lý trí vững vàng hơn trước. Vì người quan trọng với mình, Vu Nhai bất chấp. Bây giờ Vu Nhai là vua bách tộc, hắn biết một quyết định sẽ ảnh hưởng nhiều mạng sống, phải chuẩn bị tinh thần đối mặt tàn nhẫn.
Trong khi Vu Nhai dẫn đội chủ lực đi ra Tinh Linh sâm lâm thì mượn kiếm huynh chạy ngay tới.
- Kính chào Cổ Ma đại đế, Bạch lão sư dặn chúng ta chờ tại đây làm nhiệm vụ nhận truyền tộc vương lệnh của các tộc.
Người nói chuyện là người quen cũ, Độc Cô Đỉnh. Bộ dạng của Độc Cô Đỉnh vẫn thập thò thậm thụt, nhưng phong độ phấn chấn. Mấy ngày nay khó khăn thẩm thấu vào bách tộc loạn địa, Độc Cô Đỉnh chứng tỏ thực lực rất xuất sắc của mình, gã giỏi hơn Độc Cô Chu nhiều. Bây giờ Độc Cô Đỉnh là nhân vật số hai trong đội tình báo của Vu Nhai, chỉ dưới tay mượn kiếm huynh.
Ngẫm lại nếu ví dụ bách tộc loạn địa là đại đế quốc thì thủ lĩnh tình báo số hai có địa vị như thế nào?
Rất khó tưởng tượng. Trước kia Độc Cô Đỉnh cho rằng làm quan tình báo Bắc Đẩu hành tỉnh đã rất oai. Tuy nhiên Độc Cô Đỉnh biết tình hình bây giờ không phải lúc hớn hở, tập trung chiến đấu là hơn, muốn làm thủ lĩnh tình báo số hai không phải chuyện dễ.
Độc Cô Đỉnh biết rõ khi Vu Nhai bước ra khỏi Tinh Linh sâm lâm, hắn không còn là tướng quân Bắc Đẩu hành tỉnh mà là Cổ Ma đại đế.
Vu Nhai nghe Độc Cô Đỉnh nói thì mắt chợt lóe, mượn kiếm huynh lo lắng chu đáo thật.
Vu Nhai nói ngay:
- Tốt, trước tiên tuyên bố tin bách tộc dung hợp, kêu bọn họ chống lại Cổ Duệ chi dân rải rác trong bách tộc.
Độc Cô Đỉnh cười khúc khích nói:
- Đại đế, mấy canh giờ trước Bạch lão sư đã phát lệnh tộc vương cho các tộc, nội dung thì giống y như người. Bây giờ tàn bách tộc đã náo động, nhưng dù sao lúc trước tự chúng ta tuyên bố lệnh tộc vương, cần có đồ thật tuyên bố bách tộc dung hợp, để tộc dân thật lòng quy phục.
Vu Nhai kinh ngạc, khóe môi co giật, nhưng rất nhanh hắn lấy lại bình tĩnh. Da mặt Vu Nhai rất dày, hắn thầm phục mượn kiếm huynh suy nghĩ cẩn thận hơn hắn tưởng tượng. Về mặt tình báo Vu Nhai không cần tốn não suy nghĩ.
Cao tầng các tộc khóe môi co giật, bọn họ ngứa tay muốn đè Vu Nhai ra đánh, và toát mồ hôi lạnh ròng ròng. Chết tiệt, tiểu tử này chưa thống nhất bách tộc đã sớm phát ra ngụy lệnh vương tộc. Nếu vừa rồi Vu Nhai không thành công trở thành vua bách tộc, các cao tầng quay về tộc mình sẽ bận rộn làm nhiều chuyện, không chừng bị người đá khỏi vị trí, nhận Cổ Duệ chi dân điên cuồng trả thù. Nhân viên tình báo này bảo trong ngụy lệnh vương tộc nói phải chống lại Cổ Duệ chi dân, bây giờ các ngươi phấn khởi giết chóc. Quá âm hiểm.
Thật tình, Vu Nhai làm việc không chừa đường lui cho bọn họ, ép bách tộc phải chọn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.