Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1026: Đồ.

Hạ Nhật Dịch Lãnh

27/03/2015

Trường thương màu vàng xuyên thủng tim thiên binh sư đóng đinh gã trên tường thành.

Mọi người còn đang ngơ ngác, lại nghe tiếng rồng gầm.

- Grao!

Lại bóng rồng màu vàng, một thương đóng đinh một người.

Keng keng keng! Keng keng!

- Grao! Grao grao grao grao!

Năm tiếng kim loại vang lên, năm tiếng rồng ngâm. Hai ánh sáng vàng, một ánh sáng bạc, một ánh sáng xanh, một ánh sáng đen biến thành năm bóng rồng xông hướng năm thiên binh sư dướitay thân tín của Mông thân vương. Hiện tượng tương tự xuất hiện, năm cây trường thương, năm thiên binh sư mất mạng. Trong phút chốc bảy cây trường thương ghim bảy người trên tường Dao Quang thành.

Bỗng chốc thân tín của Mông thân vương không còn thuộc hạ thiên binh sư nào.

Vù vù vù vù vù!

Gió mạnh thổi qua Dao Quang thành vòng này đến vòng khác. Trong ngoài thành chỉ còn lại tiếng gió, mọi người nhìn chằm chằm bảy người bị bảy cây trường thương ghim trên tường Dao Quang thành. Cổ cả đám cứng ngắc chuyển hướng thủ lĩnh nước lũ màu xanh, giáp màu đỏ toàn thân, bí ẩn, cường đại, lạnh lùng.

Trên tường thành, Tiết tổ trường nhìn chằm chằm người mặc giáp màu đỏ toàn thân đứng bên dưới, mở miệng nói:

- Đó là U Hoang?

Giọng Tiết tổ trưởng đánh thức thành viên Xích Sắc quân đoàn khác. Lúc trước Từ Hắc Tử không tham gia chiến đấu trong Lư Tiễu tiểu sơn mạch, không biết cách ăn mặc của U Hoang. Tuy nhiên trong thành viên Xích Sắc quân đoàn có mấy người từng được U Hoang cứu.

Tiết tổ trưởng là điển hình trong số đó. Lúc ấy đám người Dạ Tình, Độc Cô Cửu Tà bị quang minh thánh nữ Lộ Luân Na sử dụng không gian ngăn cách giam cầm, bên ngoài là người Ma Pháp đế quốc đồ sát tội phạm trên Bắc Đẩu hành tỉnh, Kiếm Phong lĩnh.

Khi ấy U Hoang xông vào chiến trường, giết người, cứu người khắp nơi. Những người được cứu có ấn tượng khắc sâu với U Hoang.

Lúc trước không phải tất cả mọi người đều gặp qua U Hoang, nhưng từng có vài người thấy. Trừ lần đó ra lúc Vu Nhai bước ra khỏi Thiên Tội Uyên, Tiết tổ trưởng, Huyết Lệnh từng thấy hắn mặc sáo trang Đế Long tộc xanh thẫm.

Nhiều người trong thành viên Xích Sắc quân đoàn kêu lên:

- Cái gì? Hắn chính là U Hoang?

Tuy nhiều người không thấy mặt U Hoang, không tham gia đợt thứ hai thánh hội kỵ sĩ chính thức nhưng có nghe kể chuyện. Câu chuyện U Hoang trong Lư Tiễu tiểu không gian giới chỉ rất đặc sắc, làm người ta khắc sâu ấn tượng. U Hoang bí ẩn, thủ đoạn làm người nhớ kỹ.

Có tin đồn U Hoang và Dạ Tình mập mờ, Vu Nhai và Dạ Tình cũng có quan hệ ám muội. Đại đoàn trưởng Võ Qua tội nghiệp trước kia từng thích Dạ Tình. Võ Qua thật đáng thương, không có một chút cơ hội. Đối thủ cạnh tranh quá mạnh, đôi khi Võ Qua làm đại đoàn trưởng khắc nghiệt sẽ bị người ta oán thầm Qua khúc gỗ công bằng vô tư.



Từ lần trước được Vu Nhai chỉ điểm, đánh rớt cảnh giới thì Võ Qua đã từ bỏ Dạ Tình.

Trừ thành viên Xích Sắc quân đoàn ra những người khác không biết U Hoang là nhân vật gì, bao gồm bốn cao thủ thiên binh sư của Độc Cô gia. Bọn họ nhìn hướng Ngọc Vấn Hiền có năng lực chỉ huy siêu mạnh.

Cao thủ Độc Cô gia hỏi:

- U Hoang là loại người gì?

Ngọc Vấn Hiền trả lời:

- Không biết, cao thủ rất bí ẩn. Nhưng xem tình huống trước mắt chắc chắn là bạn, không phải địch.

Cao thủ thiên binh sư Độc Cô gia dẫn đầu nói:

- Được rồi, chúng ta tiêu diệt thánh binh sư kia trước, ngươi tự chỉ huy đi. Phối hợp với U Hoang kỵ đội đồ diệt đám người bên ngoài đó như thế nào thì tùy ngươi.

Cao thủ thiên binh sư Độc Cô gia dẫn đầu nói xong không quan tâm Ngọc Vấn Hiền có phản ứng gì, liếc mắt ba đồng bạn. Cả bốn cao thủ thiên binh sư Độc Cô gia rất ăn ý chém hướng thân tín của Mông thân vương còn đang ngây người.

- Cái gì? Vu Nhai, ngươi . . . Ngươi . . . Ngươi chính là U Hoang?

Bởi vì vừa rồi quá yên lặng nên lời nói trên tường thành vọng xuống dưới, Võ Qua nghe được. Từ đầu đến cuối Võ Qua luôn cho rqằng gã có hai tình địch, đó là U Hoang và Vu Nhai, bây giờ biến thành một người?

Dù Võ Qua có đầu gỗ đến đâu cũng bị xúc động mạnh.

Khóe môi Vu Nhai co giật nói:

- Cái này . . . Nói ra rất dài dòng, giải quyết chuyện trước mắt đã.

Bọn họ đều mặc giáp toàn thân, che mặt nạ nên người bên trên không thấy mặt mũi đám người Vu Nhai, Võ Qua như thế nào. Tuy thành viên Xích Sắc quân đoàn không đeo mặt nạ nhưng khoảng cách khá xa, bụi bay mịt mù, hiệu quả Liễu đại sư thanh kỳ tuấn mã thú, phù văn bay đầy nên không bị chú ý.

Võ Qua nghĩ ra, đoán được điều gì đó, khó chịu nói:

- Ta biết rồi, ta thua ngươi rất nhiều, Dạ Tình vốn nên thuộc về ngươi.

Võ Qua không để ý tình huống hiện tại, lên tiếng:

- Vu Nhai này, gần đây ta nhìn trúng một người. À thì . . . Khi đó cho xin ý kiến được không? Ta không biết tán gái.

Vu Nhai ngẩn người, khóe môi co rút dưới lớp mặt nạ. Tuy Võ Qua không nói rõ ràng nhưng mọi người nghe hiểu. Ý của Võ Qua là Vu Nhai giỏi tán giá, dùng thủ đoạn U Hoang cua Dạ Tình.



Vu Nhai thầm nghĩ:

- Cha nó, ta chỉ tình cờ trùng hợp biến thân U Hoang, khi đó không muốn để người ta biết ta có thuật tiềm sát.

- Bà nội cha nó, ta cũng không rành tán gái!

- Hơn nữa đại ca, khi ngươi thỉnh giáo có thể chú ý tình huống, không khí được không? Giờ là lúc nói mấy chuyện này sao?

- A! Đương nhiên không thành vấn đề, khi đó chúng ta sẽ cùng góp ý cho ngươi, nhưng với điều kiện là chúng ta cùng nhau sống sót.

Vu Nhai cảm thấy không thể bị Võ Qua kéo vào đề tài này, hắn chuyển hướng cảm xúc vào chiến trường, không quan tâm gã có phải đang thầm mến hay không.

Vu Nhai hỏi thẳng:

- Các vị có biết nữ nhân Võ Qua thích là ai không?

Võ Qua luống cuống, lắp bắp hỏi:

- Vu . . . Vu . . . Vu Nhai, ngươi muốn làm gì?

Từ Hắc Tử rống to:

- Biết, là người đang đứng trên đầu tường, mới tham gia vào Xích Sắc quân đoàn chúng ta không lâu, Vân Tố Tố!

Mắt Từ Hắc Tử rất sáng, thấy ngay người thủ thành đứng trên đầu tường.

- Đúng vậy! Là Vân Tố Tố!

- Vân Tố Tố, Võ Qua ở đây, hắn thích nàng!

Các thành viên Xích Sắc quân đoàn phía sau cũng thi nhau rống, có lẽ vì bị Vu Nhai bảy thương giết bảy thiên binh sư ảnh hưởng, có lẽ lúc trước ôm tâm tình phải chết đến Dao Quang thành nên tất cả rất thả lỏng.

- Các . . . Các . . . Các ngươi . . .

Khi Võ Qua theo đuổi Dạ Tình thì như khúc gỗ chỉ biết tiến tới. Có lẽ vì khi đó Dạ Tình, Võ Qua cùng là cao thủ số một, số hai trong tinh binh doanh, gã đương nhiên cho rằng nàng nên quen gã. Võ Qua không thật sự yêu Dạ Tình, trái tim không rung động. Còn với Vân Tố Tố làm Võ Qua căng thẳng, luống cuống, đây là cảm giác thích. Cho nên Võ Qua lắp bắp.

- Cái gì? Võ Qua, người đi theo U Hoang là đám Võ Qua?

Đám người Huyết Lệnh, Ngọc Vấn Hiền trên tường Dao Quang thành nghe các tiếng rống thì ngẩn ngơ, sau đó chú ý thấy những người đi sau không mặc sáo trang Đế Long tộc, không đeo mặt nạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Triệu Hoán Thần Binh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook