Chương 668: Đóng băng tuyệt đối.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
17/03/2015
Liễu đại sư thản nhiên nói:
- Ngôn Thánh ma đạo sư, nể mặt ta thành toàn cho tiểu ca này và nữ đệ tử của ngươi đi.
Liễu đại sư không nói ai đúng ai sai, không vạch trần ảo thuật của ma pháp sư cường đại nhất, chỉ xin nàng thành toàn.
- Nằm mơ! Khi ta trông thấy hắn khoe phù văn là biết ngay ngươi sẽ xuất hiện. Ta đã biết mà không rút tay về tất nhiên sẽ không lùi bước, mặt mũi của ngươi không đáng mấy đồng với ta. Đương nhiên nể mặt ngươi nên ta không so đo ngươi đột nhiên xen vào, bây giờ rời đi còn kịp. Nếu không ta đóng băng ngươi lui!
Mọi người biết Liễu đại sư là ai đều hút ngụm khí lạnh:
- Ui!
Ma pháp sư cường đại nhất không thèm nể mặt Liễu đại sư, còn uy hiếp muốn giết lão. Liễu đại sư chính là phù văn sư, là chức nghệp khan hiếm nhất Huyền Binh đế quốc, địa vị còn cao hơn ma pháp sư. Mặc kệ thực lực huyền khí của Liễu đại sư như thế nào, chỉ cần lão nắm giữ phù văn, thực lực phù văn mạnh thì lão là bảo bối của Huyền Binh đế quốc.
Liễu đại sư nghe ma pháp sư cường đại nhất nói câu đó mắt bắn ra tia sáng, hỏi:
- Ngươi nên biết mình đang nói cái gì đúng không?
- Ta nói quá rõ ràng. Ngươi chỉ là một phù văn sư, dù là thánh giai thi sao? Sức chiến đấu mạnh bao nhiêu?
Ma pháp sư cường đại nhất lạnh lùng nói:
- Bây giờ ngươi đi còn kịp.
Trên một tòa nhà, Thất hoàng tử nghe ma pháp sư cường đại nhất nói xong nụ cười biến mất, gã vội sai người chạy đi hoàng cung:
- Mau, mau thông báo cho phụ hoàng, sự việc đã khó khống chế.
Hai cường giả thánh giai là trụ cột dế quốc không thể thiếu, đặc biệt là Huyền Binh đế quốc không mất Liễu đại sư được. Nữ nhân này quá biến thái, thậm chí không nể mặt Liễu đại sư, thật tình . . .
Thất hoàng tử nhìn Vu Nhai, thầm nghĩ:
- Cái tên này thật giỏi gây chuyện, hy vọng hắn sẽ sống sót. Giá trị của người này không nhỏ.
Trừ Thất hoàng tử ra nhiều thế lực vội vàng truyền tin, tiếp theo vài đại thế lực sẽ làm gì thì khó nói.
- Ngươi . . .!
Liễu đại sư tức giận người run rẩy. Liễu đại sư biết xử nữ già vạn năm rất khó đối phó nhưng không ngờ cứng đầu cứng cổ như vậy, thậm chí không để lão vào mắt. Lão là phù văn sư, nhiều năm luôn được người tôn kính, dù tính tình Liễu đại sư dễ chịu đến đâu cũng không nhịn được nữa.
- Ta tuyệt đối không nhường, hoặc là ngươi đóng băng ta đi. Ngươi nên biết hậu quả.
Bây giờ Liễu đại sư không thể lùi, đây là vấn đề mặt mũi.
Ma pháp sư cường đại nhất lạnh lùng nói:
- Cùng lắm là ta chết trong Hoàng thành, có hậu quả gì nữa? Ta tuyệt đối không phá vỡ quy tắc của mình, hôm nay tiểu tử này phải chết tại đây.
Ma pháp sư cường đại nhất tức giận, không ngờ . . . Không ngờ chỉ là một tiểu tử không có địa vị gì nhưng dây dưa đến mức này. Tính tình biến thái hoàn toàn bùng nổ, ma pháp sư cường đại nhất không sợ chết.
Lúc trước ma pháp sư cường đại nhất còn băn khoăn Độc Cô gia nhưng giờ thì nàng không nghĩ gì nữa, chết thì chết.
Liễu đại sư nổi khùng, không kiêng dè nói:
- Quy tắc của ngươi? Hừ, quy tắc của ngươi là dùng ảo thuật, ma pháp kính tượng lừa dối đệ tử của mình, tách rời từng đôi tình nhân sao?
Ma pháp sư cường đại nhất lạnh lùng nói:
- Lừa gạt? Ngươi có chứng cứ gì? Chỉ bằng vào lời Liễu đại sư nhà ngươi nói sao?
Liễu đại sư chỉ huyễn thể thủy tinh, nói:
- Ngươi cho cô nương này lại đây thì mọi chuyện sẽ giải mở, nhưng ngươi không dám.
- Ta nói rồi, Tinh Tinh đau lòng vì bị tiểu tử này lừa dối, ta phải bảo vệ đệ tử của ta.
Đến bây giờ ma pháp sư cường đại nhất vẫn không thừa nhận, cắn chặt lớp vỏ thuần khiết của mình. Ma pháp sư cường đại nhất phớt lờ bốn phía huýt gió, bây giờ ai đều nhìn ra sự thật thế nào. Đương nhiên các đệ tử ma pháp sư đều bị ma pháp sư cường đại nhất tẩy não, vẫn tin tưởng sư phụ không lừa gạt bọn họ. Trừ Tô Lôi sư muội ra, các nữ ma pháp sư vô cùng tin tưởng ma pháp sư cường đại nhất.
Khi không có chứng cứ thì bọn họ không tin tưởng, đám người đứng xem chỉ là nghiêng theo chiều gió.
- Tốt tốt tốt, ngươi nói ma pháp kính tượng của ngươi là thật vậy bây giờ đưa ra xem, nhìn xem ta phá giải ma pháp của ngươi!
Ma pháp sư cường đại nhất cười âm trầm:
- Ngươi muốn hủy diệt chứng cứ sao?
Liễu đại sư hoàn toàn không biết nên nói cái gì, tức xì khói. Xử nữ già vạn năm này mới là vô sỉ nhất, một khi nữ nhân bướng lên là còn kinh khủng hơn nam nhân.
Thủy Tinh mở miệng nói:
- Sư phụ, tại sao . . .
- Im miệng, ngươi muốn dùng cái này lừa gạt thế nhân sao? Nếu ngươi dám nói chuyện thì chết đi!
Ma pháp sư cường đại nhất nổi khùng lên, nàng tức Vu Nhai nhưng càng giận Thủy Tinh hơn. Lời ma pháp sư cường đại nhất nói có hai lưỡi, mặt ngoài là chỉ trích Vu Nhai dùng thủ đoạn Vu Nhai lừa gạt, muốn giết hắn. Ma pháp sư cường đại nhất ngầm cảnh cáo Thủy Tinh: Rất tốt, ngươi lại muốn vạch mặt ta? Ngươi mở miệng sẽ chỉ làm nam nhân của ngươi chết nhanh hơn.
Liễu đại sư quát to:
- Dừng tay!
- Chỉ bằng vào các ngươi mà muốn ngăn ta?
Ma pháp sư cường đại nhất không quan tâm ai công kích, thà bị thương quyết cho Vu Nhai một kích trí mạng. Liễu đại sư chỉ là phù văn sư, vũ lực không mạnh, thêm nữa thánh binh sư có chia mạnh yếu, mỗi tiểu đẳng cấp đều có chênh lệch lớn.
- Nếu thêm vào ta thì sao?
Lại có cao thủ đến, lão nhân họ Kiều không kiềm được đứng ra.
- Ngươi là ai?
Ma pháp sư cường đại nhất phát điên, vẫn chưa xong sao? Lão nhân này khiến ma pháp sư cường đại nhất càng kiêng dè, vì đó là chức nghiệp chủ chiến, thánh binh sư thật sự, thực lực không thua gì nàng.
Lão nhân họ Kiều lạnh nhạt nói:
- Trưởng lão chức vụ nhàn nhã của Huyền Thần điện, là huynh đệ với Liễu đại sư.
Kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu bao gồm Vu Nhai kêu lên:
- Người là trưởng lão kia ở Huyền Lễ lâu . . .
Đám người Yến đại nhân, Hạng giáo quan cũng la lên, bọn họ thấy được hy vọng chiến thắng, không ngờ gặp lại trưởng lão này sớm như vậy.
Lão nhân họ Kiều cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Các nhóc con, không ngờ gặp lại nhanh như vậy. Tiểu tử ta muốn giúp đỡ quả nhiên bất phàm.
Lão nhân họ Kiều nói vậy nhưng không mấy chú ý đến Vu Nhai, dù sao lão đã biết rõ thần vận trên người hắn là cái gì. Người lão nhân họ Kiều chú ý là Liễu đại sư, lão đứng ra vì trợ giúp cho Liễu đại sư.
Nếu Liễu đại sư kiên quyết không ra tay thì lão nhân họ Kiều sẽ không đứng ra. Lớn tuổi, đã nhìn quen sống chết, nếu thiên tài trẻ nào gặp nguy hiểm là lão nhảy ra cứu thì còn sống được không?
- Tốt, các ngươi rất giỏi, xem ra các ngươi sớm gai mắt ma pháp sư ta đây, hôm nay quyết đưa ta vào chỗ chết đúng không? Vậy cùng nhau chết đi!
Ma pháp sư cường đại nhất đúng là kẻ vô sỉ, biết không giết Vu Nhai được, có lẽ sẽ bị phơi bày sự thật nên bỏ qua chủ đề lừa gạt đệ tử, nhảy lên mặt kỳ thị chủng tộc.
- Ngôn Thánh ma đạo sư, nể mặt ta thành toàn cho tiểu ca này và nữ đệ tử của ngươi đi.
Liễu đại sư không nói ai đúng ai sai, không vạch trần ảo thuật của ma pháp sư cường đại nhất, chỉ xin nàng thành toàn.
- Nằm mơ! Khi ta trông thấy hắn khoe phù văn là biết ngay ngươi sẽ xuất hiện. Ta đã biết mà không rút tay về tất nhiên sẽ không lùi bước, mặt mũi của ngươi không đáng mấy đồng với ta. Đương nhiên nể mặt ngươi nên ta không so đo ngươi đột nhiên xen vào, bây giờ rời đi còn kịp. Nếu không ta đóng băng ngươi lui!
Mọi người biết Liễu đại sư là ai đều hút ngụm khí lạnh:
- Ui!
Ma pháp sư cường đại nhất không thèm nể mặt Liễu đại sư, còn uy hiếp muốn giết lão. Liễu đại sư chính là phù văn sư, là chức nghệp khan hiếm nhất Huyền Binh đế quốc, địa vị còn cao hơn ma pháp sư. Mặc kệ thực lực huyền khí của Liễu đại sư như thế nào, chỉ cần lão nắm giữ phù văn, thực lực phù văn mạnh thì lão là bảo bối của Huyền Binh đế quốc.
Liễu đại sư nghe ma pháp sư cường đại nhất nói câu đó mắt bắn ra tia sáng, hỏi:
- Ngươi nên biết mình đang nói cái gì đúng không?
- Ta nói quá rõ ràng. Ngươi chỉ là một phù văn sư, dù là thánh giai thi sao? Sức chiến đấu mạnh bao nhiêu?
Ma pháp sư cường đại nhất lạnh lùng nói:
- Bây giờ ngươi đi còn kịp.
Trên một tòa nhà, Thất hoàng tử nghe ma pháp sư cường đại nhất nói xong nụ cười biến mất, gã vội sai người chạy đi hoàng cung:
- Mau, mau thông báo cho phụ hoàng, sự việc đã khó khống chế.
Hai cường giả thánh giai là trụ cột dế quốc không thể thiếu, đặc biệt là Huyền Binh đế quốc không mất Liễu đại sư được. Nữ nhân này quá biến thái, thậm chí không nể mặt Liễu đại sư, thật tình . . .
Thất hoàng tử nhìn Vu Nhai, thầm nghĩ:
- Cái tên này thật giỏi gây chuyện, hy vọng hắn sẽ sống sót. Giá trị của người này không nhỏ.
Trừ Thất hoàng tử ra nhiều thế lực vội vàng truyền tin, tiếp theo vài đại thế lực sẽ làm gì thì khó nói.
- Ngươi . . .!
Liễu đại sư tức giận người run rẩy. Liễu đại sư biết xử nữ già vạn năm rất khó đối phó nhưng không ngờ cứng đầu cứng cổ như vậy, thậm chí không để lão vào mắt. Lão là phù văn sư, nhiều năm luôn được người tôn kính, dù tính tình Liễu đại sư dễ chịu đến đâu cũng không nhịn được nữa.
- Ta tuyệt đối không nhường, hoặc là ngươi đóng băng ta đi. Ngươi nên biết hậu quả.
Bây giờ Liễu đại sư không thể lùi, đây là vấn đề mặt mũi.
Ma pháp sư cường đại nhất lạnh lùng nói:
- Cùng lắm là ta chết trong Hoàng thành, có hậu quả gì nữa? Ta tuyệt đối không phá vỡ quy tắc của mình, hôm nay tiểu tử này phải chết tại đây.
Ma pháp sư cường đại nhất tức giận, không ngờ . . . Không ngờ chỉ là một tiểu tử không có địa vị gì nhưng dây dưa đến mức này. Tính tình biến thái hoàn toàn bùng nổ, ma pháp sư cường đại nhất không sợ chết.
Lúc trước ma pháp sư cường đại nhất còn băn khoăn Độc Cô gia nhưng giờ thì nàng không nghĩ gì nữa, chết thì chết.
Liễu đại sư nổi khùng, không kiêng dè nói:
- Quy tắc của ngươi? Hừ, quy tắc của ngươi là dùng ảo thuật, ma pháp kính tượng lừa dối đệ tử của mình, tách rời từng đôi tình nhân sao?
Ma pháp sư cường đại nhất lạnh lùng nói:
- Lừa gạt? Ngươi có chứng cứ gì? Chỉ bằng vào lời Liễu đại sư nhà ngươi nói sao?
Liễu đại sư chỉ huyễn thể thủy tinh, nói:
- Ngươi cho cô nương này lại đây thì mọi chuyện sẽ giải mở, nhưng ngươi không dám.
- Ta nói rồi, Tinh Tinh đau lòng vì bị tiểu tử này lừa dối, ta phải bảo vệ đệ tử của ta.
Đến bây giờ ma pháp sư cường đại nhất vẫn không thừa nhận, cắn chặt lớp vỏ thuần khiết của mình. Ma pháp sư cường đại nhất phớt lờ bốn phía huýt gió, bây giờ ai đều nhìn ra sự thật thế nào. Đương nhiên các đệ tử ma pháp sư đều bị ma pháp sư cường đại nhất tẩy não, vẫn tin tưởng sư phụ không lừa gạt bọn họ. Trừ Tô Lôi sư muội ra, các nữ ma pháp sư vô cùng tin tưởng ma pháp sư cường đại nhất.
Khi không có chứng cứ thì bọn họ không tin tưởng, đám người đứng xem chỉ là nghiêng theo chiều gió.
- Tốt tốt tốt, ngươi nói ma pháp kính tượng của ngươi là thật vậy bây giờ đưa ra xem, nhìn xem ta phá giải ma pháp của ngươi!
Ma pháp sư cường đại nhất cười âm trầm:
- Ngươi muốn hủy diệt chứng cứ sao?
Liễu đại sư hoàn toàn không biết nên nói cái gì, tức xì khói. Xử nữ già vạn năm này mới là vô sỉ nhất, một khi nữ nhân bướng lên là còn kinh khủng hơn nam nhân.
Thủy Tinh mở miệng nói:
- Sư phụ, tại sao . . .
- Im miệng, ngươi muốn dùng cái này lừa gạt thế nhân sao? Nếu ngươi dám nói chuyện thì chết đi!
Ma pháp sư cường đại nhất nổi khùng lên, nàng tức Vu Nhai nhưng càng giận Thủy Tinh hơn. Lời ma pháp sư cường đại nhất nói có hai lưỡi, mặt ngoài là chỉ trích Vu Nhai dùng thủ đoạn Vu Nhai lừa gạt, muốn giết hắn. Ma pháp sư cường đại nhất ngầm cảnh cáo Thủy Tinh: Rất tốt, ngươi lại muốn vạch mặt ta? Ngươi mở miệng sẽ chỉ làm nam nhân của ngươi chết nhanh hơn.
Liễu đại sư quát to:
- Dừng tay!
- Chỉ bằng vào các ngươi mà muốn ngăn ta?
Ma pháp sư cường đại nhất không quan tâm ai công kích, thà bị thương quyết cho Vu Nhai một kích trí mạng. Liễu đại sư chỉ là phù văn sư, vũ lực không mạnh, thêm nữa thánh binh sư có chia mạnh yếu, mỗi tiểu đẳng cấp đều có chênh lệch lớn.
- Nếu thêm vào ta thì sao?
Lại có cao thủ đến, lão nhân họ Kiều không kiềm được đứng ra.
- Ngươi là ai?
Ma pháp sư cường đại nhất phát điên, vẫn chưa xong sao? Lão nhân này khiến ma pháp sư cường đại nhất càng kiêng dè, vì đó là chức nghiệp chủ chiến, thánh binh sư thật sự, thực lực không thua gì nàng.
Lão nhân họ Kiều lạnh nhạt nói:
- Trưởng lão chức vụ nhàn nhã của Huyền Thần điện, là huynh đệ với Liễu đại sư.
Kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu bao gồm Vu Nhai kêu lên:
- Người là trưởng lão kia ở Huyền Lễ lâu . . .
Đám người Yến đại nhân, Hạng giáo quan cũng la lên, bọn họ thấy được hy vọng chiến thắng, không ngờ gặp lại trưởng lão này sớm như vậy.
Lão nhân họ Kiều cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Các nhóc con, không ngờ gặp lại nhanh như vậy. Tiểu tử ta muốn giúp đỡ quả nhiên bất phàm.
Lão nhân họ Kiều nói vậy nhưng không mấy chú ý đến Vu Nhai, dù sao lão đã biết rõ thần vận trên người hắn là cái gì. Người lão nhân họ Kiều chú ý là Liễu đại sư, lão đứng ra vì trợ giúp cho Liễu đại sư.
Nếu Liễu đại sư kiên quyết không ra tay thì lão nhân họ Kiều sẽ không đứng ra. Lớn tuổi, đã nhìn quen sống chết, nếu thiên tài trẻ nào gặp nguy hiểm là lão nhảy ra cứu thì còn sống được không?
- Tốt, các ngươi rất giỏi, xem ra các ngươi sớm gai mắt ma pháp sư ta đây, hôm nay quyết đưa ta vào chỗ chết đúng không? Vậy cùng nhau chết đi!
Ma pháp sư cường đại nhất đúng là kẻ vô sỉ, biết không giết Vu Nhai được, có lẽ sẽ bị phơi bày sự thật nên bỏ qua chủ đề lừa gạt đệ tử, nhảy lên mặt kỳ thị chủng tộc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.