Chương 1907: Đồng loạt tạo phản
Hạ Nhật Dịch Lãnh
15/05/2015
- Chỉ là trước khi dân Cổ
Duệ còn chưa bị tiêu diệt, chúng ta không cho phép mình suy nghĩ tới
chuyện lập quốc. Độc Cô Kiếm Minh chúng ta sẽ là nơi trú ẩn cho tất cả
những người bị dân Cổ Duệ và chiến tranh làm hại.
Giọng nói của Độc Cô Chiến Huyền không ngừng vang vọng, cũng không biết truyền đi bao xa. Có lẽ toàn bộ đế quốc Huyền Binh đều có thể nghe được đi?
Mà nghe nói như thế, người của đế quốc Huyền Binh đều lộ ra thần sắc kinh sợ giật mình. Khí thế mỗi người lại càng tăng lên, nhưng vẫn không có ra tay. Chỉ có Thần Vũ Thần Hoàng giận dữ hét lớn:
- Phản nghịch chính là phản nghịch. Cần gì nói nhiều lời quang minh chính đại như vậy.
Giọng nói của Thần Vũ Thần Hoàng cũng truyền đi thật xa...
- Ta có nói những lời quang minh chính đại sao? Độc Cô gia chúng ta mong muốn trở thành một thành viên gia nhập đế quốc Huyền Binh các ngươi, hiện tại bất ngờ muốn rời đi sao? Ta có nói là đế quốc Huyền Binh các ngươi bức bách sao? Ta cần dùng tới lý do gì sao? Không. Chúng ta không cần. Chúng ta cũng chỉ cảm thấy đế quốc Huyền Binh các ngươi không còn có tư cách nhận được sự trợ giúp của Độc Cô gia chúng ta nữa. Chỉ vậy không hơn.
- Thối lắm, các ngươi làm vậy là vong ân phụ nghĩa...
- Đúng? Xin hỏi đế quốc Huyền Binh đã cho Độc Cô gia ta ơn huệ gì? Là mấy nghìn năm qua Độc Cô gia chúng ta bị đả kích nghiêm trọng nào, lại nhờ đế quốc Huyền Binh các ngươi ra tay trợ giúp mới vượt qua được sao? Hoặc là sinh tử tồn vong của người Độc Cô gia ta lại liên quan tới đế quốc Huyền Binh sao?
- A, nếu như ta nhớ không nhầm hình như không có. Một chuyện cũng không. Nhưng thật ra Độc Cô gia chúng ta đã trợ giúp đế quốc Huyền Binh đánh lùi nhiều lần tấn công từ phía đế quốc Ma Pháp? Xin nhớ cho, là Độc Cô gia vẫn luôn giúp đỡ đế quốc Huyền Binh. Đế quốc Huyền Binh từ trước đến nay chưa từng cho Độc Cô gia ta bất kỳ thứ gì. Chúng ta chưa bao giờ thiếu nợ đế quốc Huyền Binh cái gì.
Độc Cô Chiến Huyền thản nhiên nói.
Trong nháy mắt, Thần Vũ Thần Hoàng đành phải ngậm miệng. Bởi vì điều đó dường như chính là sự thật. Độc Cô gia có thể nói là trên danh nghĩa ở trong đế quốc Huyền Binh. Trước đây khi đế quốc Huyền Binh mới lập quốc, nếu như Độc Cô gia không muốn gia nhập, không ai ép được bọn họ.
Nhưng thật ra hơn nửa năm trước đế quốc Huyền Binh còn muốn hoàn toàn tiêu diệt Độc Cô gia, mới khiến bọn họ phải phản bội.
- Nhớ kỹ, mấy nghìn năm qua Độc Cô gia chúng ta muốn rời khỏi đế quốc Huyền Binh lúc nào cũng không thành vấn đề. Đúng rồi, nếu như ta nhớ không nhầm, thời điểm đế quốc vừa thành lập, Độc Cô gia cùng đế quốc Huyền Binh hình như còn có tồn tại hiệp nghị nào đó... A, thôi đi. Ta cũng không nhất thiết phải lấy ra. Độc Cô gia chúng ta thật ra không cần mấy thứ này.
Độc Cô Chiến Huyền thản nhiên cười nói:
- Cáo từ!
Ầm...
Cứ như vậy, Độc Cô Chiến Huyền mang theo tâm trận của Độc Cô gia bay khỏi tỉnh Hoàng Vực. Các cao thủ đế quốc Huyền Binh chỉ có thể cắn răng nhìn chằm chằm vào tâm trận đang càng lúc càng nhỏ. Sau đó bọn họ phát tiết. Cát bay đá chạy.
- Các đại nhân Thần Hoàng, lẽ nào thật sự thả cho đám nghịch tặc kia rời đi sao?
Vị Thần Vương trước đó đã truy sát Vu Nhai vội vàng la lên.
- Trở về thành!
Thần Vũ Thần Hoàng cũng lười trả lời, trực tiếp thốt ra hai tiếng. Chẳng lẽ muốn hắn nói ra: Không thả bọn họ đi còn có thể làm được gì. Bây giờ là thời điểm cùng Độc Cô gia đổ máu sao? Nếu nói ra, vậy không phải là làm yếu đi khí thế của bản thân hắn sao?
Đáng chết, các Thần Hoàng căn bản không có mặt mũi nào để nói ra khỏi miệng những lời như vậy...
- Thú vị, thật thú vị. Nhân loại bình thường thật sự là chủng tộc thú vị.
Kinh Thiên Chân Thần trào phúng vài tiếng, sau đó trực tiếp lui đi.
Ma Thiên Chân Thần cũng rút lui. Cảnh tượng giương cung bạt kiếm trước đó đã kết thúc như vậy. Chỉ có điều không lâu sau đó, toàn bộ đế quốc Huyền Binh bạo phát ra đủ loại âm thanh. Mặc dù là những người không nghe thấy Độc Cô Chiến Huyền nói chuyện, rất nhanh cũng có thể nhận được tin tức.
Tin tức Độc Cô gia trực tiếp phản lại đế quốc Huyền Binh thực sự quá chấn động. Được rồi, trước đó đế quốc Huyền Binh cũng đã tiết lộ chuyện Độc Cô gia là phản nghịch. Nhưng đế quốc Huyền Binh công bố ra, làm sao có thể khiến người ta chấn động như bản thân gia chủ Độc Cô gia tuyên bố được. Hơn nữa hắn còn thành lập Độc Cô Kiếm Minh...
Còn nữa, lời Độc Cô Chiến Huyền nói cũng khiến cho rất nhiều người cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Ca muốn tới thì tới, muốn chạy thì chạy. Ca giúp đỡ đế quốc Huyền Binh các ngươi là vinh hạnh của các ngươi. Hiện tại không muốn giúp liền trực tiếp rời khỏi, căn bản không cần lý do, không cần khóc sướt mướt.
Đây là sự cường đại bá đạo của Độc Cô gia, khiến không biết bao nhiêu người trẻ tuổi hướng về Độc Cô gia.
Đương nhiên, không biết đã khiến bao nhiêu người đố kỵ với Độc Cô gia lại cảm thấy phẫn nộ. Không biết bao nhiêu người được đế quốc Huyền Binh dạy dỗ về vinh quang đế quốc muốn chiến đấu với Độc Cô gia. Nhưng bởi vì chiến loạn và các loại tôn giáo không ngừng xuất hiện, cảm giác vinh quang của đế quốc Huyền Binh ban đầu cũng giảm bớt không ít. Đồng thời, mấy nghìn năm qua Độc Cô gia đã trở thành đối tượng sung bái của rất nhiều người sùng bái.
Nói chung, toàn bộ đế quốc Huyền Binh bắt đầu xuất hiện các loại loạn...
Ba ngày sau, Lữ gia và Lý gia đồng thời tuyên bố rời khỏi đế quốc Huyền Binh, cùng dẫn binh xông về phía Bách Tộc Loạn Địa. Mục tiêu là tỉnh Bắc Đấu tương đối yếu của đế quốc Huyền Binh. Thời điểm Lữ gia và Lý gia sát nhập tỉnh Bắc Đấu, các quan viên và gia tộc Bắc Đấu đều đột nhiên đứng lên, gia nhập đại quân phản nghịch đồng thời tiếp tục đi về phía Bách tộc.
Không lâu sau đó, Phú thân vương Hoàng Phủ Dụ trấn thủ cứ điểm Thất tinh mới qua hai, ba trận đã bị đánh chiếm. A, nghe nói là Phú thân vương đột nhiên biến mất. Hình như là trốn hoặc ẩn núp ở đâu đó, hoặc là là bị Vu Nhai đại đế bắt đi một cách quỷ dị...
Nhưng cũng không có cách nào. Bách tộc và Lữ gia, Lý gia thật sự nội ngoại giáp công.
Hơn nữa, các cao thủ của Bách tộc và phía bên Độc Cô gia cũng theo đó xuất động. Thậm chí dân Cổ Duệ còn giúp một phen, ở trên Phá Thần Tuyến ngăn chặn các cao thủ đế quốc Huyền Binh. Hắc, dân Cổ Duệ cũng vui mừng khi nhìn thấy đế quốc Huyền Binh đại loạn.
Đại lục càng loạn càng tốt.
Đương nhiên, nhân lúc đại loạn này đánh cướp đốt phá một chút cũng không tệ.
Trong đế quốc Huyền Binh lòng người bàng hoàng. Mà vào ngay thứ nắm sau khi Độc Cô Kiếm Minh thành lập, Tần gia ở Giản Lĩnh, Tôn gia ở Côn vực và tỉnh Ma Pháp đồng loạt tuyên bố rời khỏi đế quốc Huyền Binh. Sau đó, vô số lãnh chủ gia tộc nhỏ không phải là lãnh chủ tỉnh cũng bắt đầu gia nhập...
Nhưng trong đó chấn động nhất vẫn phải kể tới Tôn gia ở Côn vực. Thật không có người nào nghĩ tới Tôn gia sáu tỉnh lại cùng gia nhập Độc Cô gia...
Giọng nói của Độc Cô Chiến Huyền không ngừng vang vọng, cũng không biết truyền đi bao xa. Có lẽ toàn bộ đế quốc Huyền Binh đều có thể nghe được đi?
Mà nghe nói như thế, người của đế quốc Huyền Binh đều lộ ra thần sắc kinh sợ giật mình. Khí thế mỗi người lại càng tăng lên, nhưng vẫn không có ra tay. Chỉ có Thần Vũ Thần Hoàng giận dữ hét lớn:
- Phản nghịch chính là phản nghịch. Cần gì nói nhiều lời quang minh chính đại như vậy.
Giọng nói của Thần Vũ Thần Hoàng cũng truyền đi thật xa...
- Ta có nói những lời quang minh chính đại sao? Độc Cô gia chúng ta mong muốn trở thành một thành viên gia nhập đế quốc Huyền Binh các ngươi, hiện tại bất ngờ muốn rời đi sao? Ta có nói là đế quốc Huyền Binh các ngươi bức bách sao? Ta cần dùng tới lý do gì sao? Không. Chúng ta không cần. Chúng ta cũng chỉ cảm thấy đế quốc Huyền Binh các ngươi không còn có tư cách nhận được sự trợ giúp của Độc Cô gia chúng ta nữa. Chỉ vậy không hơn.
- Thối lắm, các ngươi làm vậy là vong ân phụ nghĩa...
- Đúng? Xin hỏi đế quốc Huyền Binh đã cho Độc Cô gia ta ơn huệ gì? Là mấy nghìn năm qua Độc Cô gia chúng ta bị đả kích nghiêm trọng nào, lại nhờ đế quốc Huyền Binh các ngươi ra tay trợ giúp mới vượt qua được sao? Hoặc là sinh tử tồn vong của người Độc Cô gia ta lại liên quan tới đế quốc Huyền Binh sao?
- A, nếu như ta nhớ không nhầm hình như không có. Một chuyện cũng không. Nhưng thật ra Độc Cô gia chúng ta đã trợ giúp đế quốc Huyền Binh đánh lùi nhiều lần tấn công từ phía đế quốc Ma Pháp? Xin nhớ cho, là Độc Cô gia vẫn luôn giúp đỡ đế quốc Huyền Binh. Đế quốc Huyền Binh từ trước đến nay chưa từng cho Độc Cô gia ta bất kỳ thứ gì. Chúng ta chưa bao giờ thiếu nợ đế quốc Huyền Binh cái gì.
Độc Cô Chiến Huyền thản nhiên nói.
Trong nháy mắt, Thần Vũ Thần Hoàng đành phải ngậm miệng. Bởi vì điều đó dường như chính là sự thật. Độc Cô gia có thể nói là trên danh nghĩa ở trong đế quốc Huyền Binh. Trước đây khi đế quốc Huyền Binh mới lập quốc, nếu như Độc Cô gia không muốn gia nhập, không ai ép được bọn họ.
Nhưng thật ra hơn nửa năm trước đế quốc Huyền Binh còn muốn hoàn toàn tiêu diệt Độc Cô gia, mới khiến bọn họ phải phản bội.
- Nhớ kỹ, mấy nghìn năm qua Độc Cô gia chúng ta muốn rời khỏi đế quốc Huyền Binh lúc nào cũng không thành vấn đề. Đúng rồi, nếu như ta nhớ không nhầm, thời điểm đế quốc vừa thành lập, Độc Cô gia cùng đế quốc Huyền Binh hình như còn có tồn tại hiệp nghị nào đó... A, thôi đi. Ta cũng không nhất thiết phải lấy ra. Độc Cô gia chúng ta thật ra không cần mấy thứ này.
Độc Cô Chiến Huyền thản nhiên cười nói:
- Cáo từ!
Ầm...
Cứ như vậy, Độc Cô Chiến Huyền mang theo tâm trận của Độc Cô gia bay khỏi tỉnh Hoàng Vực. Các cao thủ đế quốc Huyền Binh chỉ có thể cắn răng nhìn chằm chằm vào tâm trận đang càng lúc càng nhỏ. Sau đó bọn họ phát tiết. Cát bay đá chạy.
- Các đại nhân Thần Hoàng, lẽ nào thật sự thả cho đám nghịch tặc kia rời đi sao?
Vị Thần Vương trước đó đã truy sát Vu Nhai vội vàng la lên.
- Trở về thành!
Thần Vũ Thần Hoàng cũng lười trả lời, trực tiếp thốt ra hai tiếng. Chẳng lẽ muốn hắn nói ra: Không thả bọn họ đi còn có thể làm được gì. Bây giờ là thời điểm cùng Độc Cô gia đổ máu sao? Nếu nói ra, vậy không phải là làm yếu đi khí thế của bản thân hắn sao?
Đáng chết, các Thần Hoàng căn bản không có mặt mũi nào để nói ra khỏi miệng những lời như vậy...
- Thú vị, thật thú vị. Nhân loại bình thường thật sự là chủng tộc thú vị.
Kinh Thiên Chân Thần trào phúng vài tiếng, sau đó trực tiếp lui đi.
Ma Thiên Chân Thần cũng rút lui. Cảnh tượng giương cung bạt kiếm trước đó đã kết thúc như vậy. Chỉ có điều không lâu sau đó, toàn bộ đế quốc Huyền Binh bạo phát ra đủ loại âm thanh. Mặc dù là những người không nghe thấy Độc Cô Chiến Huyền nói chuyện, rất nhanh cũng có thể nhận được tin tức.
Tin tức Độc Cô gia trực tiếp phản lại đế quốc Huyền Binh thực sự quá chấn động. Được rồi, trước đó đế quốc Huyền Binh cũng đã tiết lộ chuyện Độc Cô gia là phản nghịch. Nhưng đế quốc Huyền Binh công bố ra, làm sao có thể khiến người ta chấn động như bản thân gia chủ Độc Cô gia tuyên bố được. Hơn nữa hắn còn thành lập Độc Cô Kiếm Minh...
Còn nữa, lời Độc Cô Chiến Huyền nói cũng khiến cho rất nhiều người cảm thấy nhiệt huyết sôi trào. Ca muốn tới thì tới, muốn chạy thì chạy. Ca giúp đỡ đế quốc Huyền Binh các ngươi là vinh hạnh của các ngươi. Hiện tại không muốn giúp liền trực tiếp rời khỏi, căn bản không cần lý do, không cần khóc sướt mướt.
Đây là sự cường đại bá đạo của Độc Cô gia, khiến không biết bao nhiêu người trẻ tuổi hướng về Độc Cô gia.
Đương nhiên, không biết đã khiến bao nhiêu người đố kỵ với Độc Cô gia lại cảm thấy phẫn nộ. Không biết bao nhiêu người được đế quốc Huyền Binh dạy dỗ về vinh quang đế quốc muốn chiến đấu với Độc Cô gia. Nhưng bởi vì chiến loạn và các loại tôn giáo không ngừng xuất hiện, cảm giác vinh quang của đế quốc Huyền Binh ban đầu cũng giảm bớt không ít. Đồng thời, mấy nghìn năm qua Độc Cô gia đã trở thành đối tượng sung bái của rất nhiều người sùng bái.
Nói chung, toàn bộ đế quốc Huyền Binh bắt đầu xuất hiện các loại loạn...
Ba ngày sau, Lữ gia và Lý gia đồng thời tuyên bố rời khỏi đế quốc Huyền Binh, cùng dẫn binh xông về phía Bách Tộc Loạn Địa. Mục tiêu là tỉnh Bắc Đấu tương đối yếu của đế quốc Huyền Binh. Thời điểm Lữ gia và Lý gia sát nhập tỉnh Bắc Đấu, các quan viên và gia tộc Bắc Đấu đều đột nhiên đứng lên, gia nhập đại quân phản nghịch đồng thời tiếp tục đi về phía Bách tộc.
Không lâu sau đó, Phú thân vương Hoàng Phủ Dụ trấn thủ cứ điểm Thất tinh mới qua hai, ba trận đã bị đánh chiếm. A, nghe nói là Phú thân vương đột nhiên biến mất. Hình như là trốn hoặc ẩn núp ở đâu đó, hoặc là là bị Vu Nhai đại đế bắt đi một cách quỷ dị...
Nhưng cũng không có cách nào. Bách tộc và Lữ gia, Lý gia thật sự nội ngoại giáp công.
Hơn nữa, các cao thủ của Bách tộc và phía bên Độc Cô gia cũng theo đó xuất động. Thậm chí dân Cổ Duệ còn giúp một phen, ở trên Phá Thần Tuyến ngăn chặn các cao thủ đế quốc Huyền Binh. Hắc, dân Cổ Duệ cũng vui mừng khi nhìn thấy đế quốc Huyền Binh đại loạn.
Đại lục càng loạn càng tốt.
Đương nhiên, nhân lúc đại loạn này đánh cướp đốt phá một chút cũng không tệ.
Trong đế quốc Huyền Binh lòng người bàng hoàng. Mà vào ngay thứ nắm sau khi Độc Cô Kiếm Minh thành lập, Tần gia ở Giản Lĩnh, Tôn gia ở Côn vực và tỉnh Ma Pháp đồng loạt tuyên bố rời khỏi đế quốc Huyền Binh. Sau đó, vô số lãnh chủ gia tộc nhỏ không phải là lãnh chủ tỉnh cũng bắt đầu gia nhập...
Nhưng trong đó chấn động nhất vẫn phải kể tới Tôn gia ở Côn vực. Thật không có người nào nghĩ tới Tôn gia sáu tỉnh lại cùng gia nhập Độc Cô gia...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.