Chương 1032: Giả, đều là giả.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
29/03/2015
Cho nên nhiều nhân vật đỉnh cao trong Độc Cô gia rất nể mặt hoàng thât, tức là trừ Huyền Binh Đại Đế ra các hoàng tộc khác cũng được tôn trọng. Người Độc Cô gia trẻ tuổi có thể không nể mặt thành viên hoàng thất, dù sao người trẻ tuổi tâm cao khí ngạo, không đại biểu toàn Độc Cô gia được. Đây là cách bồi dưỡng tuổi trẻ, còn những đại nhân vật trụ cột thì làm việc phải cẩn thận hơn.
Lão già Mê Thành, Độc Cô Thanh Hải thuộc về nhân vật cao tầng trong Độc Cô gia.
Độc Cô Thanh Hải cẩn thận hơn lão già Mê Thành, nói:
- Lão già Mê Thành, ngươi ráng nhịn đi. Vu tiểu tử, hãy nói xem chuyện gì xảy ra? Tại sao ngươi chọc vào Mông thân vương tự mình ra mặt? Ngươi thật sự giết nhi tử của hắn?
Lão già Mê Thành không biết nên nói cái gì, tiểu tử này thật biết gây sự, dám trêu vào đệ nhất thân vương.
Vu Nhai nặng nề trả lời:
- Đúng vậy! Là ta giết hắn!
Vu Nhai không biết Mông thân vương dùng cách gì xác nhận hắn giết chết Hoàng Phủ Cung, nhưng giờ thì không sao cả. Chuyện đã đến nước này, chẳng bằng trực tiếp thừa nhận.
- Tiểu tử, ngươi chết đi!
Mông thân vương mượn cơ hội này muốn tự mình ra tay trả thù cho nhi tử, đối diện hai trưởng lão đỉnh cao trong Độc Cô gia đệ nhất thân vương tự mình hành động thì không ai dám nói nhảm.
Độc Cô Thanh Hải nói:
- Mê Thành, chặn Mông thân vương lại!
Độc Cô Thanh Hải chuyển hướng Vu Nhai, hỏi:
- Tại sao giết hắn?
Tình huống trước mắt là trên đầu tường Dao Quang thành, hai trưởng lão Độc Cô gia đứng bên cạnh Vu Nhai. Những người khác đứng gần hoặc xa quan sát. Độc Cô Thanh Hải hỏi chuyện, lão già Mê Thành thì ngăn Mông thân vương xông lên. Thực lực của đệ nhất thân vương cũng đến thánh binh sư nhưng mới có tam đoạn, so với lão già Mê Thành thì khá yếu.
Vu Nhai lạnh lùng nói:
- Bởi vì hắn đáng chết, bởi vì hắn phản quốc!
Mông thân vương bị ngăn trong không trung không thể nhúc nhích nhưng gã có thể nói:
- Tiểu tử, ngươi muốn chết! Nhi tử của ta là thế tử Mông thân vương! Phản quốc? Đùa gì vậy!
Mông thân vương không tin Hoàng Phủ Cung phản quốc.
Vu Nhai không khách sáo, lấy đạo cụ ma pháp ghi chép ra.
Vu Nhai vốn định chờ Độc Cô gia chủ phái cao thủ lại đây, hoặc Thất hoàng tử đến sẽ lấy đạo cụ ma pháp ghi chép ra, không ngờ hai lão già chết tiệt đột nhiên xuất hiện, giờ không lấy ra còn chờ đến khi nào?
Vu Nhai tin tưởng sau khi Độc Cô gia chủ nhận phong thư hắn viết về Cổ Duệ chi dân, nghe hắn bị Mông thân vương truy sát nhất định sẽ tìm cách che chở hắn. Còn Thất hoàng tử, phải xem gã muốn như thế nào. Là mạo hiểm đạp lên hoàng thúc lên ngôi hay lặng im? Vu Nhai cảm thấy khả năng Thất hoàng tử mạo hiểm lớn hơn.
Im lặng có khi sẽ mãi mãi lặng im, vĩnh viễn không có cơ hội.
Đạo cụ ma pháp ghi chép hiện ra.
- Nếu chúng ta dám đứng trước mặt nàng thì đừng nghĩ sẽ chết dễ dàng, nhưng nói cho nàng biết cũng không sao. Đúng vậy, là chúng ta báo tung tích của các người cho Quang Minh thần điện, không phải cố ý nhằm vào các nàng mà vì họ Vu kia. Ta muốn thấy bộ dạng hắn bị Quang Minh thần điện tiêu diệt, tiếc là ai ngờ hắn biến thành U Linh sát thủ, lợi dụng tiện nhân công chúa Nguyệt Lâm Sa. Nhưng không sao, nếu các người bị Quang Minh thần điện xử lý thì chúng ta không có trò chơi hôm nay, vậy thì mất vui.
- Đây là tội bán nước . . .
- Vậy thì sao? Chỉ có các người biết. Các người có cơ hội báo cáo sao?
* * *
- Ta . . . Ta có thể thề sau này tuyệt đối sẽ không đối phó với ngươi, bất cứ ai bên cạnh ngươi.
- Chỉ có thế?
- Đương . . . Đương nhiên là không. Ta có thể kêu phụ thân phong ngươi làm thành chủ Bắc Đẩu thành, ngoài . . . Ngoài ra . . . Ta cũng không biết nên hứa hẹn cái gì, ngươi muốn gì cứ nói với ta. Chỉ cần ta làm được đều sẽ thỏa mãn ngươi.
* * *
- Vu Nhai huynh đệ, chúng ta thật là có mắt không tròng, nếu sớm biết ngươi nghịch thiên như vậy sao dám làm chuyện xấu? Kết bằng hữu với ngươi còn không kịp. Ngươi xem, bây giờ vẫn còn kịp. Năng lực nghịch tiên của ngươi thêm vào quyền lực của phụ thân ta, tương lai có phong ngươi làm vương khác họ cũng được.
Những lời Hoàng Phủ Cung từng nói trong di tích ma pháp viễn cổ lặp lại phát ra từ đạo cụ ma pháp ghi chép. Trong đó chuyện thế tử Mông thân vương cấu kết cùng Quang Minh thần điện, khiến phụ thân phong vương khác họ là nghiêm trọng nhất. Có lẽ Hoàng Phủ Cung chỉ là công báo tư thù, nhưng đã bị tính vào tội phản quốc.
Dao Quang thành yên lặng, khi đạo cụ ma pháp ghi chép phát ra hết, không gian tĩnh lặng.
Mông thân vương đứng giữa không trung, mặt liên tục thay đổi. Đám thánh binh sư nhìn đệ nhất thân vương, biểu tình trầm trọng. Phản quốc, thậm chí đụng vào nghịch lân của Huyền Binh Đại Đế, chuyện này rất khó nói.
Sợ là Mông thân vương tiêu diệt tất cả mọi người có mặt nhưng không lấy lại được địa vị cũ nữa.
Vu Nhai quát to:
- Mông thân vương, ngươi nói xem nhi tử của ngươi có nên giết không? Kẻ phản quốc thế này tại sao ta không thể giết? Hừ, người như vậy hễ là dân chúng Huyền Binh đế quốc đều nên giết!
Bộ dạng Vu Nhai hiên ngang lẫm liệt, trung thần vĩ đại, nếu phối thêm bài thơ càng tốt. Nhưng Vu Nhai không phải Tạp Đức thiếu gia, hắn không có khiếu sáng tác.
Nhìn biểu tình của Mông thân vương, Vu Nhai thở phào. Quả nhiên đệ nhất thân vương chỉ biết Vu Nhai giết nhi tử của gã, không rành tình huống cụ thể, nếu không gã đã chuẩn bị các bài ứng đối.
Mông thân vương không phải đèn cạn dầu, gã phản bác lại ngay:
- Giả, cái này . . . Tất cả là giả, là ngươi giết nhi tử của ta sau đó dùng ma pháp chế tạo ra biểu hiện giả dối, ảo giác. Nghe nói ngươi và công chúa Nguyệt Lâm Sa ý hợp tâm dầu, rất là mập mờ. Có lẽ công chúa hồng nhan tri kỷ của ngươi đã chế tạo ra. Ta nghe nói hành động của ngươi trong Ma Pháp đế quốc rất quái dị, ngươi đi Ma Pháp đế quốc làm gì?
Trong lòng Mông thân vương đã khẳng định chuyện này là thật. Đệ nhất thân vương biết rõ các chuyện liên quan sứ đoàn Huyền Binh đế quốc trong Ma Pháp đế quốc, đặc biệt là U Linh sát thủ, A Kích vân vân. Nói thật là nếu không có chuyện Hoàng Phủ Cung có lẽ Mông thân vương rất phục Vu Nhai, thậm chí thu mua hắn. Bây giờ đệ nhất thân vương không tâm tình đó.
Mông thân vương biết nhi tử sẽ không phản quốc, nói lời đại nghịch bất đạo này có lẽ là trong tình huống khẩn cấp. Nhưng bấy nhiêu đã đủ để đại thần công kích, Hoàng Phủ Cung còn cấu kết với Quang Minh thần điện bán thành viên sứ đoàn Huyền Binh đế quốc, đây là nghịch lân.
Dù ngươi đấu đá thế nào trong Huyền Binh đế quốc khi đến Ma Pháp đế quốc thì phải là chiến hữu tốt nhất.
Vu Nhai lạnh lùng cười:
- Độc Cô gia tộc kêu ta bí mật điều tra một chuyện quan trọng, ta nghĩ ngươi cũng nên biết là chuyện gì rồi. Việc đó liên quan sinh tử tồn vong của Thần Huyền đại lục, đừng nói là ngươi không biết. Muố nta công khai ra sao?
Lão già Mê Thành, Độc Cô Thanh Hải thuộc về nhân vật cao tầng trong Độc Cô gia.
Độc Cô Thanh Hải cẩn thận hơn lão già Mê Thành, nói:
- Lão già Mê Thành, ngươi ráng nhịn đi. Vu tiểu tử, hãy nói xem chuyện gì xảy ra? Tại sao ngươi chọc vào Mông thân vương tự mình ra mặt? Ngươi thật sự giết nhi tử của hắn?
Lão già Mê Thành không biết nên nói cái gì, tiểu tử này thật biết gây sự, dám trêu vào đệ nhất thân vương.
Vu Nhai nặng nề trả lời:
- Đúng vậy! Là ta giết hắn!
Vu Nhai không biết Mông thân vương dùng cách gì xác nhận hắn giết chết Hoàng Phủ Cung, nhưng giờ thì không sao cả. Chuyện đã đến nước này, chẳng bằng trực tiếp thừa nhận.
- Tiểu tử, ngươi chết đi!
Mông thân vương mượn cơ hội này muốn tự mình ra tay trả thù cho nhi tử, đối diện hai trưởng lão đỉnh cao trong Độc Cô gia đệ nhất thân vương tự mình hành động thì không ai dám nói nhảm.
Độc Cô Thanh Hải nói:
- Mê Thành, chặn Mông thân vương lại!
Độc Cô Thanh Hải chuyển hướng Vu Nhai, hỏi:
- Tại sao giết hắn?
Tình huống trước mắt là trên đầu tường Dao Quang thành, hai trưởng lão Độc Cô gia đứng bên cạnh Vu Nhai. Những người khác đứng gần hoặc xa quan sát. Độc Cô Thanh Hải hỏi chuyện, lão già Mê Thành thì ngăn Mông thân vương xông lên. Thực lực của đệ nhất thân vương cũng đến thánh binh sư nhưng mới có tam đoạn, so với lão già Mê Thành thì khá yếu.
Vu Nhai lạnh lùng nói:
- Bởi vì hắn đáng chết, bởi vì hắn phản quốc!
Mông thân vương bị ngăn trong không trung không thể nhúc nhích nhưng gã có thể nói:
- Tiểu tử, ngươi muốn chết! Nhi tử của ta là thế tử Mông thân vương! Phản quốc? Đùa gì vậy!
Mông thân vương không tin Hoàng Phủ Cung phản quốc.
Vu Nhai không khách sáo, lấy đạo cụ ma pháp ghi chép ra.
Vu Nhai vốn định chờ Độc Cô gia chủ phái cao thủ lại đây, hoặc Thất hoàng tử đến sẽ lấy đạo cụ ma pháp ghi chép ra, không ngờ hai lão già chết tiệt đột nhiên xuất hiện, giờ không lấy ra còn chờ đến khi nào?
Vu Nhai tin tưởng sau khi Độc Cô gia chủ nhận phong thư hắn viết về Cổ Duệ chi dân, nghe hắn bị Mông thân vương truy sát nhất định sẽ tìm cách che chở hắn. Còn Thất hoàng tử, phải xem gã muốn như thế nào. Là mạo hiểm đạp lên hoàng thúc lên ngôi hay lặng im? Vu Nhai cảm thấy khả năng Thất hoàng tử mạo hiểm lớn hơn.
Im lặng có khi sẽ mãi mãi lặng im, vĩnh viễn không có cơ hội.
Đạo cụ ma pháp ghi chép hiện ra.
- Nếu chúng ta dám đứng trước mặt nàng thì đừng nghĩ sẽ chết dễ dàng, nhưng nói cho nàng biết cũng không sao. Đúng vậy, là chúng ta báo tung tích của các người cho Quang Minh thần điện, không phải cố ý nhằm vào các nàng mà vì họ Vu kia. Ta muốn thấy bộ dạng hắn bị Quang Minh thần điện tiêu diệt, tiếc là ai ngờ hắn biến thành U Linh sát thủ, lợi dụng tiện nhân công chúa Nguyệt Lâm Sa. Nhưng không sao, nếu các người bị Quang Minh thần điện xử lý thì chúng ta không có trò chơi hôm nay, vậy thì mất vui.
- Đây là tội bán nước . . .
- Vậy thì sao? Chỉ có các người biết. Các người có cơ hội báo cáo sao?
* * *
- Ta . . . Ta có thể thề sau này tuyệt đối sẽ không đối phó với ngươi, bất cứ ai bên cạnh ngươi.
- Chỉ có thế?
- Đương . . . Đương nhiên là không. Ta có thể kêu phụ thân phong ngươi làm thành chủ Bắc Đẩu thành, ngoài . . . Ngoài ra . . . Ta cũng không biết nên hứa hẹn cái gì, ngươi muốn gì cứ nói với ta. Chỉ cần ta làm được đều sẽ thỏa mãn ngươi.
* * *
- Vu Nhai huynh đệ, chúng ta thật là có mắt không tròng, nếu sớm biết ngươi nghịch thiên như vậy sao dám làm chuyện xấu? Kết bằng hữu với ngươi còn không kịp. Ngươi xem, bây giờ vẫn còn kịp. Năng lực nghịch tiên của ngươi thêm vào quyền lực của phụ thân ta, tương lai có phong ngươi làm vương khác họ cũng được.
Những lời Hoàng Phủ Cung từng nói trong di tích ma pháp viễn cổ lặp lại phát ra từ đạo cụ ma pháp ghi chép. Trong đó chuyện thế tử Mông thân vương cấu kết cùng Quang Minh thần điện, khiến phụ thân phong vương khác họ là nghiêm trọng nhất. Có lẽ Hoàng Phủ Cung chỉ là công báo tư thù, nhưng đã bị tính vào tội phản quốc.
Dao Quang thành yên lặng, khi đạo cụ ma pháp ghi chép phát ra hết, không gian tĩnh lặng.
Mông thân vương đứng giữa không trung, mặt liên tục thay đổi. Đám thánh binh sư nhìn đệ nhất thân vương, biểu tình trầm trọng. Phản quốc, thậm chí đụng vào nghịch lân của Huyền Binh Đại Đế, chuyện này rất khó nói.
Sợ là Mông thân vương tiêu diệt tất cả mọi người có mặt nhưng không lấy lại được địa vị cũ nữa.
Vu Nhai quát to:
- Mông thân vương, ngươi nói xem nhi tử của ngươi có nên giết không? Kẻ phản quốc thế này tại sao ta không thể giết? Hừ, người như vậy hễ là dân chúng Huyền Binh đế quốc đều nên giết!
Bộ dạng Vu Nhai hiên ngang lẫm liệt, trung thần vĩ đại, nếu phối thêm bài thơ càng tốt. Nhưng Vu Nhai không phải Tạp Đức thiếu gia, hắn không có khiếu sáng tác.
Nhìn biểu tình của Mông thân vương, Vu Nhai thở phào. Quả nhiên đệ nhất thân vương chỉ biết Vu Nhai giết nhi tử của gã, không rành tình huống cụ thể, nếu không gã đã chuẩn bị các bài ứng đối.
Mông thân vương không phải đèn cạn dầu, gã phản bác lại ngay:
- Giả, cái này . . . Tất cả là giả, là ngươi giết nhi tử của ta sau đó dùng ma pháp chế tạo ra biểu hiện giả dối, ảo giác. Nghe nói ngươi và công chúa Nguyệt Lâm Sa ý hợp tâm dầu, rất là mập mờ. Có lẽ công chúa hồng nhan tri kỷ của ngươi đã chế tạo ra. Ta nghe nói hành động của ngươi trong Ma Pháp đế quốc rất quái dị, ngươi đi Ma Pháp đế quốc làm gì?
Trong lòng Mông thân vương đã khẳng định chuyện này là thật. Đệ nhất thân vương biết rõ các chuyện liên quan sứ đoàn Huyền Binh đế quốc trong Ma Pháp đế quốc, đặc biệt là U Linh sát thủ, A Kích vân vân. Nói thật là nếu không có chuyện Hoàng Phủ Cung có lẽ Mông thân vương rất phục Vu Nhai, thậm chí thu mua hắn. Bây giờ đệ nhất thân vương không tâm tình đó.
Mông thân vương biết nhi tử sẽ không phản quốc, nói lời đại nghịch bất đạo này có lẽ là trong tình huống khẩn cấp. Nhưng bấy nhiêu đã đủ để đại thần công kích, Hoàng Phủ Cung còn cấu kết với Quang Minh thần điện bán thành viên sứ đoàn Huyền Binh đế quốc, đây là nghịch lân.
Dù ngươi đấu đá thế nào trong Huyền Binh đế quốc khi đến Ma Pháp đế quốc thì phải là chiến hữu tốt nhất.
Vu Nhai lạnh lùng cười:
- Độc Cô gia tộc kêu ta bí mật điều tra một chuyện quan trọng, ta nghĩ ngươi cũng nên biết là chuyện gì rồi. Việc đó liên quan sinh tử tồn vong của Thần Huyền đại lục, đừng nói là ngươi không biết. Muố nta công khai ra sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.