Chương 1169: Hắc ma đấu với cự long (hạ).
Hạ Nhật Dịch Lãnh
03/04/2015
Răng rắc! Răng rắc!
Hắc Ma Cự Thiên Hống nuốt trọn trứng và vỏ, cảm giác quá tuyệt vời, nhân loại này cũng hiểu cái gì là tri ân báo đáp. Vu Nhai nói câu tiếp theo làm Hắc Ma Cự Thiên Hống suýt phát cuồng.
Vu Nhai nói:
- Rất tốt, chúng ta đều ăn trứng rồng, bây giờ cùng chung kẻ địch. Cự long rất bao che, sinh mệnh nào từng ăn trứng rồng đều bị chúng cảm nhận được. Nên giờ thì Hắc Ma lão huynh, dù ngươi có phá được hạn chế của ta vẫn sẽ phải cùng nhau chiến đấu.
Hắc Ma Cự Thiên Hống ngoái đầu, trợn mắt trừng Vu Nhai:
- Grao!
- Ăn ngon thì được rồi! Nhìn gì? Chiến đấu đi, giết nó, chúng ta lại chia nhau thịt rồng. Dù sao đã ăn trứng rồng, ăn thịt rồng cũng là ăn. Ăn một ít là ăn, ăn một đống vẫn là ăn. Chỉ cần thực lực của ngươi đủ mạnh không chừng thứ siêu bổ này sẽ giúp ngươi leo lên thần giai.
Vu Nhai quát:
- Hay ngươi không dám ăn? Định đi qua vẫy đuôi nó?
- Grao!
Không biết tiếng gầm của Hắc Ma Cự Thiên Hống có ý gì, là bực bội hay hưng phấn. Dù là gì thì bây giờ Hắc Ma Cự Thiên Hống phải nghe theo Vu Nhai xông hướng cự long băng hệ, sau đó Lãnh Thu Dương lại được cứu.
- Hắc Ma Cự Thiên Hống? Không ngờ ngươi có được loại ma thú viễn cổ này, nhưng thực lực của nó chưa đủ. Gia Lý Đốn là cự long vốn có ưu thế, huống chi Gia Lý Đốn đã là thánh giai cửu đoạn.
Hàng loạt thủ đoạn của Vu Nhai làm Lam Thương Tử bực mình, nhưng không sao, giết chết con Hắc Ma Cự Thiên Hống rồi bắt sống nhân loại bình thường này là được. Khi đó lời tuyên bố nuốt sống thân nhân huyết mạch của Vu Nhai sẽ được thực hiện.
Lần đầu tiên Lam Thương Tử muốn hành hạ một người đến vậy, muốn xoay hắn trong lòng bàn tay. Có lẽ vì người này luôn vượt tầm với của Lam Thương Tử, cảm giác này khiến gã cực kỳ khó chịu.
Vu Nhai nghe Lam Thương Tử nói, hắn nhìn hướng Hắc Ma Cự Thiên Hống.
- Thánh giai cửu đoạn? Hắc Ma, ngươi chưa tới thánh giai cửu đoạn sao?
Chẳng lẽ hắn có Hắc Ma Cự Thiên Hống nhưng đối phương vẫn chiếm ưu thế hơn?
Hắc Ma Cự Thiên Hống rống to:
- Grao!
Không biết Hắc Ma Cự Thiên Hống nói cái gì, nhưng nó không hề sợ hãi xông lên. Không chỉ vì Vu Nhai ra lệnh, bản thân Hắc Ma Cự Thiên Hống tràn ngập chiến ý. Đúng như Vu Nhai nói, trứng rồng bị Hắc Ma Cự Thiên Hống ăn mất, đã định thành kẻ thù với cự long, còn làm gì được? Liều mạng, để xem có ăn được thịt rồng không? Trứng rồng rất ngon, chắc thịt rồng cũng không kém.
Một mặt Hắc Ma Cự Thiên Hống khó chịu vì bị Vu Nhai tính kế, mặt khác rất là thích.
Vòn về thực lực, đúng là Hắc Ma Cự Thiên Hống chỉ cỡ thánh giai bát đoạn, yếu hơn cự long băng hệ Gia Lý Đốn một đoạn, đây cũng là lý do tại sao Lam Thương Tử tự tin như thế. Lam Thương Tử mới vào Bắc Đẩu hành tỉnh phát hiện con ma thú hắc ám này ngay biểu thị dù nó có kỵ sĩ là thánh binh sư cao đoạn thì cự long băng hệ dư sức bám giữ nó. Lam Thương Tử rất tự tin vào một chọi một.
Bởi vì Lam Thương Tử không tin có kỵ sĩ đỉnh thánh giai cùng tọa kỵ đỉnh cao xuất hiện ở Bắc Đẩu hành tỉnh.
Lúc trước Lam Thương Tử nói nhảm nhiều với Vu Nhai là vì gã không sợ tọa kỵ của hắn giải phong.
Nếu là nhân loại thánh giai bát đoạn có lẽ sẽ uy hiếp được cự long băng hệ, dù sao nhân loại bình thường đạt đến trình độ này không thể gọi là thánh giai cao đoạn bình thường nữa, ai nấy là kỳ tài ngút trời. Có một số kẻ nghịch thiên mạnh hơn cự long là bình thường, đặc biệt dưới thân Lam Thương Tử chỉ là cự long băng hệ bình thường. Còn về ma thú, tuy không tính là bình thường nhưng yếu hơn cự long nhiều.
Một con ma thú đã lâu không giải phong làm sao đấu lại cự long băng hệ thánh giai cửu đoạn? Lam Thương Tử luôn luôn tự tin, gã chỉ khó chịu vì Vu Nhai luôn nằm ngoài tầm kiểm soát.
- Không đạt đến cảnh giới thì thôi, sợ gì? Ta biết rất nhiều điểm yếu, đặc điểm chiến đấu của cự long. Hắc Ma, ngươi nghe theo ta chỉ huy chiến đấu là được.
Vu Nhai đoán thực lực hai bên cách xa nhiều nhưng hắn không sợ, giống như hắn nói, hắn quá hiểu về cự long.
Vu Nhai nhìn cự long băng hệ chằm chằm, nói nhanh:
- Đây là đang định phát ra ma pháp Băng Sương Tuyết Vực. Thánh giai cửu đoạn, vậy phạm vi là bao trùm, với tốc độ của ngươi không trốn thoát được. Đỡ đòn đi, Băng Sương Tuyết Vực có phạm vi rộng nhưng lực lượng không đủ, phải rồi, nhớ bảo vệ ta cho tốt.
Hắc Ma Cự Thiên Hống lại rống một tiếng:
- Grao!
Đường đường là Hắc Ma Cự Thiên Hống lại cần nghe nhân loại chỉ huy, nhưng nó buộc phải nghe theo. Hắc Ma Cự Thiên Hống xông lên theo Vu Nhai chỉ dẫn.
Vu Nhai mặc kệ Hắc Ma Cự Thiên Hống bất mãn, tiếp tục chỉ huy:
- Đúng rồi, cứ như thế, cận chiến đi. Tuy ta quen thuộc ma pháp của cự long nhưng không rành ma pháp của ngươi, không thể chỉ huy ngươi ra chiêu.
Lam Thương Tử nhìn Vu Nhai, mất hứng lắc đầu, nói:
- Buồn cười, đọc vào quyển sách về cự long, cộng với đào long quật chôn vùi cự long đã dám vỗ ngực bảo hiểu biết cự long? Thật là không biết tự lượng sức mình.
Nụ cười kỳ dị không còn, Lam Thương Tử bỗng cảm thấy nhân loại bình thường này không thú vị, chẳng qua là một kẻ tự phụ, kết quả đã định sẽ rất chán.
Nhân loại bình thường đáng thương, nghĩ rằng có một con ma thú thánh giai bát đoạn là vô địch sao?
Lúc trước Vu Nhai có thể bắt được điểm yếu của cự long băng hệ, Lam Thương Tử không cho rằng đó là ngẫu nhiên nhưng chỉ có thế.
Lam Thương Tử bị một tầng băng sương bao trùm, lực lượng của gã không ngăn được thánh giai co đoạn tấn công. Có thể hai kỵ sĩ Lam Thương Tử, Vu Nhai đứng trên lưng cự long băng hệ, Hắc Ma Cự Thiên Hống là cục nợ.
- Tuyệt kỹ Băng Vĩ Huyền Thứ của cự long băng hệ, vòng tới trước mặt đụng vảo cổ nó!
Rầm!
Cự long băng hệ bị đụng mạnh văng ra ngoài, thân rồng xoay tít trên bầu trời.
Gia Lý Đốn khó tin hét to:
- Cái gì?
Vu Nhai bình tĩnh phân tích:
- Xông lên, chiêu này của cự long băng hệ bị phá, rất có khả năng sử dụng ma pháp Băng Long Phá. Ngay khi nó há mồm hãy vòng sang mộ bên, nếu ngươi có ma pháp nào cường đại, công kích cá thể thì hãy tấn công nó. Tuy Băng Long Phá có uy lực lớn lao nhưng phòng thủ mỏng manh.
Hắc Ma Cự Thiên Hống nửa tin nửa ngờ, dù nó không tin cũng phải tin.
Rầm!
Hắc Ma Cự Thiên Hống làm theo lời Vu Nhai, sau khi né Băng Long Phá thì ném ma cầu đen thui qua, đập cự long băng hệ xoay mòng mòng. Chiến trường của cự long băng hệ, Hắc Ma Cự Thiên Hống thoát khỏi bầu trời Dao Quang thành.
Hai ma thú thánh giai cao đoạn chiến đấu trên bầu trời, người phía dưới sẽ gặp nguy hiểm, nếu bị đập trúng không còn mẩu tro. Những băng vụn, các loại ma pháp bay đến đâu là sẽ thủng lỗ chỗ. Bầu trời một mảnh xanh đen, không thấy mây bay bình thường, không thấy bầu trời, cảnh tượng như tận thế.
Hắc Ma Cự Thiên Hống nuốt trọn trứng và vỏ, cảm giác quá tuyệt vời, nhân loại này cũng hiểu cái gì là tri ân báo đáp. Vu Nhai nói câu tiếp theo làm Hắc Ma Cự Thiên Hống suýt phát cuồng.
Vu Nhai nói:
- Rất tốt, chúng ta đều ăn trứng rồng, bây giờ cùng chung kẻ địch. Cự long rất bao che, sinh mệnh nào từng ăn trứng rồng đều bị chúng cảm nhận được. Nên giờ thì Hắc Ma lão huynh, dù ngươi có phá được hạn chế của ta vẫn sẽ phải cùng nhau chiến đấu.
Hắc Ma Cự Thiên Hống ngoái đầu, trợn mắt trừng Vu Nhai:
- Grao!
- Ăn ngon thì được rồi! Nhìn gì? Chiến đấu đi, giết nó, chúng ta lại chia nhau thịt rồng. Dù sao đã ăn trứng rồng, ăn thịt rồng cũng là ăn. Ăn một ít là ăn, ăn một đống vẫn là ăn. Chỉ cần thực lực của ngươi đủ mạnh không chừng thứ siêu bổ này sẽ giúp ngươi leo lên thần giai.
Vu Nhai quát:
- Hay ngươi không dám ăn? Định đi qua vẫy đuôi nó?
- Grao!
Không biết tiếng gầm của Hắc Ma Cự Thiên Hống có ý gì, là bực bội hay hưng phấn. Dù là gì thì bây giờ Hắc Ma Cự Thiên Hống phải nghe theo Vu Nhai xông hướng cự long băng hệ, sau đó Lãnh Thu Dương lại được cứu.
- Hắc Ma Cự Thiên Hống? Không ngờ ngươi có được loại ma thú viễn cổ này, nhưng thực lực của nó chưa đủ. Gia Lý Đốn là cự long vốn có ưu thế, huống chi Gia Lý Đốn đã là thánh giai cửu đoạn.
Hàng loạt thủ đoạn của Vu Nhai làm Lam Thương Tử bực mình, nhưng không sao, giết chết con Hắc Ma Cự Thiên Hống rồi bắt sống nhân loại bình thường này là được. Khi đó lời tuyên bố nuốt sống thân nhân huyết mạch của Vu Nhai sẽ được thực hiện.
Lần đầu tiên Lam Thương Tử muốn hành hạ một người đến vậy, muốn xoay hắn trong lòng bàn tay. Có lẽ vì người này luôn vượt tầm với của Lam Thương Tử, cảm giác này khiến gã cực kỳ khó chịu.
Vu Nhai nghe Lam Thương Tử nói, hắn nhìn hướng Hắc Ma Cự Thiên Hống.
- Thánh giai cửu đoạn? Hắc Ma, ngươi chưa tới thánh giai cửu đoạn sao?
Chẳng lẽ hắn có Hắc Ma Cự Thiên Hống nhưng đối phương vẫn chiếm ưu thế hơn?
Hắc Ma Cự Thiên Hống rống to:
- Grao!
Không biết Hắc Ma Cự Thiên Hống nói cái gì, nhưng nó không hề sợ hãi xông lên. Không chỉ vì Vu Nhai ra lệnh, bản thân Hắc Ma Cự Thiên Hống tràn ngập chiến ý. Đúng như Vu Nhai nói, trứng rồng bị Hắc Ma Cự Thiên Hống ăn mất, đã định thành kẻ thù với cự long, còn làm gì được? Liều mạng, để xem có ăn được thịt rồng không? Trứng rồng rất ngon, chắc thịt rồng cũng không kém.
Một mặt Hắc Ma Cự Thiên Hống khó chịu vì bị Vu Nhai tính kế, mặt khác rất là thích.
Vòn về thực lực, đúng là Hắc Ma Cự Thiên Hống chỉ cỡ thánh giai bát đoạn, yếu hơn cự long băng hệ Gia Lý Đốn một đoạn, đây cũng là lý do tại sao Lam Thương Tử tự tin như thế. Lam Thương Tử mới vào Bắc Đẩu hành tỉnh phát hiện con ma thú hắc ám này ngay biểu thị dù nó có kỵ sĩ là thánh binh sư cao đoạn thì cự long băng hệ dư sức bám giữ nó. Lam Thương Tử rất tự tin vào một chọi một.
Bởi vì Lam Thương Tử không tin có kỵ sĩ đỉnh thánh giai cùng tọa kỵ đỉnh cao xuất hiện ở Bắc Đẩu hành tỉnh.
Lúc trước Lam Thương Tử nói nhảm nhiều với Vu Nhai là vì gã không sợ tọa kỵ của hắn giải phong.
Nếu là nhân loại thánh giai bát đoạn có lẽ sẽ uy hiếp được cự long băng hệ, dù sao nhân loại bình thường đạt đến trình độ này không thể gọi là thánh giai cao đoạn bình thường nữa, ai nấy là kỳ tài ngút trời. Có một số kẻ nghịch thiên mạnh hơn cự long là bình thường, đặc biệt dưới thân Lam Thương Tử chỉ là cự long băng hệ bình thường. Còn về ma thú, tuy không tính là bình thường nhưng yếu hơn cự long nhiều.
Một con ma thú đã lâu không giải phong làm sao đấu lại cự long băng hệ thánh giai cửu đoạn? Lam Thương Tử luôn luôn tự tin, gã chỉ khó chịu vì Vu Nhai luôn nằm ngoài tầm kiểm soát.
- Không đạt đến cảnh giới thì thôi, sợ gì? Ta biết rất nhiều điểm yếu, đặc điểm chiến đấu của cự long. Hắc Ma, ngươi nghe theo ta chỉ huy chiến đấu là được.
Vu Nhai đoán thực lực hai bên cách xa nhiều nhưng hắn không sợ, giống như hắn nói, hắn quá hiểu về cự long.
Vu Nhai nhìn cự long băng hệ chằm chằm, nói nhanh:
- Đây là đang định phát ra ma pháp Băng Sương Tuyết Vực. Thánh giai cửu đoạn, vậy phạm vi là bao trùm, với tốc độ của ngươi không trốn thoát được. Đỡ đòn đi, Băng Sương Tuyết Vực có phạm vi rộng nhưng lực lượng không đủ, phải rồi, nhớ bảo vệ ta cho tốt.
Hắc Ma Cự Thiên Hống lại rống một tiếng:
- Grao!
Đường đường là Hắc Ma Cự Thiên Hống lại cần nghe nhân loại chỉ huy, nhưng nó buộc phải nghe theo. Hắc Ma Cự Thiên Hống xông lên theo Vu Nhai chỉ dẫn.
Vu Nhai mặc kệ Hắc Ma Cự Thiên Hống bất mãn, tiếp tục chỉ huy:
- Đúng rồi, cứ như thế, cận chiến đi. Tuy ta quen thuộc ma pháp của cự long nhưng không rành ma pháp của ngươi, không thể chỉ huy ngươi ra chiêu.
Lam Thương Tử nhìn Vu Nhai, mất hứng lắc đầu, nói:
- Buồn cười, đọc vào quyển sách về cự long, cộng với đào long quật chôn vùi cự long đã dám vỗ ngực bảo hiểu biết cự long? Thật là không biết tự lượng sức mình.
Nụ cười kỳ dị không còn, Lam Thương Tử bỗng cảm thấy nhân loại bình thường này không thú vị, chẳng qua là một kẻ tự phụ, kết quả đã định sẽ rất chán.
Nhân loại bình thường đáng thương, nghĩ rằng có một con ma thú thánh giai bát đoạn là vô địch sao?
Lúc trước Vu Nhai có thể bắt được điểm yếu của cự long băng hệ, Lam Thương Tử không cho rằng đó là ngẫu nhiên nhưng chỉ có thế.
Lam Thương Tử bị một tầng băng sương bao trùm, lực lượng của gã không ngăn được thánh giai co đoạn tấn công. Có thể hai kỵ sĩ Lam Thương Tử, Vu Nhai đứng trên lưng cự long băng hệ, Hắc Ma Cự Thiên Hống là cục nợ.
- Tuyệt kỹ Băng Vĩ Huyền Thứ của cự long băng hệ, vòng tới trước mặt đụng vảo cổ nó!
Rầm!
Cự long băng hệ bị đụng mạnh văng ra ngoài, thân rồng xoay tít trên bầu trời.
Gia Lý Đốn khó tin hét to:
- Cái gì?
Vu Nhai bình tĩnh phân tích:
- Xông lên, chiêu này của cự long băng hệ bị phá, rất có khả năng sử dụng ma pháp Băng Long Phá. Ngay khi nó há mồm hãy vòng sang mộ bên, nếu ngươi có ma pháp nào cường đại, công kích cá thể thì hãy tấn công nó. Tuy Băng Long Phá có uy lực lớn lao nhưng phòng thủ mỏng manh.
Hắc Ma Cự Thiên Hống nửa tin nửa ngờ, dù nó không tin cũng phải tin.
Rầm!
Hắc Ma Cự Thiên Hống làm theo lời Vu Nhai, sau khi né Băng Long Phá thì ném ma cầu đen thui qua, đập cự long băng hệ xoay mòng mòng. Chiến trường của cự long băng hệ, Hắc Ma Cự Thiên Hống thoát khỏi bầu trời Dao Quang thành.
Hai ma thú thánh giai cao đoạn chiến đấu trên bầu trời, người phía dưới sẽ gặp nguy hiểm, nếu bị đập trúng không còn mẩu tro. Những băng vụn, các loại ma pháp bay đến đâu là sẽ thủng lỗ chỗ. Bầu trời một mảnh xanh đen, không thấy mây bay bình thường, không thấy bầu trời, cảnh tượng như tận thế.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.