Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1616: Hai đường thẳng song song

Hạ Nhật Dịch Lãnh

28/04/2015

Bọn họ đã sớm dự đoán được sẽ phát sinh chuyện có người có thể phá giải trận pháp. Lão đại của bọn họ đã sớm chuẩn bị kỹ càng, sớm có kế hoạch. Hiện tại, các ma pháp sư đã phát điên quanh đó, trực tiếp bỏ qua các đối tượng truy sát khác, toàn diện xông về phía đội ngũ Thanh Môn và Vu Nhai. Một trận tàn sát thảm khốc chính thức bắt đầu.

- Thánh ma đạo sư, lập tức bắt những kẻ hạ độc thủ xung quanh, nghĩ mọi biện pháp tiêu diệt bọn họ.

Ánh mắt Vu Nhai chớp động nói.

Hắn vẫn phải tiếp tục phá giải ma pháp trận, không có cách nào ra tay giết đám người kia. Hiện tại chỉ có thể dựa vào các thánh ma đạo sư trong đội ngũ. Ma pháp trận tự nhiên cũng có tác dụng bảo vệ đối với đám người đó. Đừng thấy trước đó Vu Nhai đối phó dễ dàng. Đó là bởi vì bọn họ còn chưa biết thực lực của Vu Nhai. Nhưng bây giờ bọn họ đã biết ẩn nấp sâu hơn.

- Đương nhiên, không nên rời khỏi đội ngũ quá xa. Đồng thời cũng phải nghĩ biện pháp yểm hộ cho đội ngũ.

Vu Nhai vừa phá giải ma pháp trận vừa nói.

Lúc này, Vu Nhai đối với ma pháp trận tự nhiên đã dần dần có một chút tâm đắc. Chuyện phá giải sẽ dễ hơn rất nhiều. Như vậy, đội ngũ Thanh Môn điên cuồng chống đỡ với các ma pháp sư đã phát điên. Vu Nhai lại từng bước dẫn bọn họ rút lui. Đám thủ hạ kia đã có chút sốt ruột. Chỉ cần sốt ruột, bọn họ sẽ lộ ra dấu vết. Chỉ cần lộ ra dấu vết, sẽ có cơ hội đả kích.

- Thông báo tiếp với quận chúa. Đội ngũ này đặc biệt khủng khiếp. Phải tăng thêm nhân thủ, nếu không sợ rằng sẽ để bọn họ chạy mất.

Một người đối phó với Vu Nhai cuối cùng không nhịn được lại ra mệnh lệnh. Ở đây có thể nói là phạm vi vòng ngoài. Nếu như để bọn họ chạy ngược ra ngoài, sợ rằng mọi chuyện sẽ không ổn. Phải biết rằng, càng đi sâu vào lại càng dễ chết. Ngược lại, càng ở phía ngoài càng dễ xông ra. Bọn họ cũng biết rõ ma pháp trận này không có khả năng lớn một cách vô hạn, sẽ luôn có cực hạn.

Không sao. Lão đại của bọn họ đã dự liệu được tình huống như vậy. Chỉ cần quận chúa dẫn theo cao thủ qua, bọn họ khẳng định có biện pháp lưu đám người kia lại. Phải biết rằng, những người này dù sao đi nữa cũng chỉ là những thiên tài trẻ tuổi, đều dưới 30 tuổi. Bọn họ lại hoàn toàn không bị hạn chế. Bọn họ còn có cao thủ cường đại thế hệ trước. Thậm chí cao thủ Thần Tướng cấp cũng không phải chỉ đơn giản là một hai người. Đương nhiên, hiện nay vẫn chưa cần phải dùng tới cấp Thần Tướng. Đám người kia còn chưa có tư cách để bọn họ dùng tới cấp Thần Tướng.

Theo cách nói của lão đại bọn họ, cấp Thần Tướng dùng để đối phó với vài cấp Thần Tướng, sau khi nhận được tin tức Ma Uyên, đã trà trộn vào thế lực khác.



- Báo cáo, quận chúa nói nàng tạm thời không có cách nào qua được. Nàng đang đối phó với Vưu Y Nhi của gia tộc Mạc Luân Tạp Đế. Tình hình bên kia còn khẩn cấp hơn nhiều so với bên này.

Một thủ hạ nói với vị vừa phát ra mệnh lệnh vừa rồi.

- Cái gì? Nếu như ta không nhớ nhầm, đội ngũ gia tộc Mạc Luân Tạp Đế cũng đã tiến vào rất sâu mới đúng chứ?

- Ta không biết tình huống thế nào. Chỉ có điều quận chúa nghe nói đội ngũ trước mắt chúng ta là đội ngũ của gia tộc Lan Quân thần bí, đã phái cao thủ khác qua trợ giúp, nhân số không phải ít. Chắc hẳn rất nhanh có thể đến đây.

Tên thủ hạ kia lại nói.

- Được. Vậy tạm thời sử dụng đám ma pháp sư đã phát điên kia để ngăn chặn bọn họ vậy.

Đáng tiếc, đội ngũ Thanh Môn lại không bị lưu lại. Ảnh hưởng của ma pháp sư phát điên đối với bọn họ không tính là quá lớn. Bọn họ vẫn rất ung dung lui về phía ngoài ma trận. Tốc độ phá giải trận cũng càng lúc càng nhanh. Đám người Thanh Môn càng ngày càng có lòng tin.

- Chúng ta là người của đoàn săn ma chim ưng sắt, cầu mong che chở.

Đúng vào lúc này, đột nhiên có người rống lên. Rất hiển nhiên đó là những ma pháp sư còn chưa phát điên. Bọn họ sợ hãi, bọn họ không dám tiếp tục tiến sâu vào. Bọn họ không có thực lực như vậy. Không, bọn họ bị đuổi cùng đường. Thậm chí lúc này đội ngũ của bọn họ đã có trên bảy phần đã phát điên, biến thành kẻ địch của bọn họ. Khi nhìn thấy đám người kia không ngừng ra ngoài, đoàn trưởng đoàn săn ma quyết đoán hô lớn.

Trong nháy mắt, tất cả đám người Thanh Môn nhìn về phía thủ lĩnh của bọn họ. . .



- Tiếp nhận. Bất kể là ai, chỉ cần không phát điên tiếp nhận hết. Nhưng điều kiện trước tiên là bọn họ không thể có ảo tưởng đối với Ma Uyên. Chúng ta muốn rời khỏi ma pháp trận tự nhiên này.

Vu Nhai căn bản không do dự, trực tiếp nói. Nếu đám người kia muốn mọi người chết, này Vu Nhai sẽ khiến nhiều người sống hơn. Chỉ cần có thêm nhiều người sống sót, đó chính là đả kích nghiêm trọng nhất đối với kẻ chủ mưu.

Giọng nói Vu Nhai truyền rất xa. Xung quanh những người đang đau khổ chống đỡ gần như đều nghe được. Có ít nhất một nửa số người chỉ do dự một chút liền xông về phía bên này. Đương nhiên, thực lực của những người này không tính là quá mạnh mẽ. Những người có thực lực cường đại vẫn có ảo tưởng đối với Ma Uyên.

Cũng có vài người thấy đám người kia bị ma pháp sư phát điên bao vây tấn công, nên không dám qua.

Đồng thời, cũng có vài người tuy rằng nghe được giọng nói của Vu Nhai, thậm chí nhìn thấy được đám người Vu Nhai, nhưng xung quanh đều là huyễn trận, cũng phải đối mặt với đám người tiên vô tận tấn đông, bọn họ căn bản không thể tạo ra một đường máu đi tới. Có lẽ không cẩn thận sẽ bị lạc mất.

Cuối cùng những người có thể đến chỗ Vu Nhai, căn bản cũng chưa đến một phần.

Dù vậy, đội ngũ vẫn lớn mạnh. Càng lúc Vu Nhai càng hiểu rõ trận pháp, phạm vi hắn có thể khống chế cũng càng ngày càng rộng. Có đôi khi hắn sẽ phái ra thánh ma đạo sư đi tiếp ứng những người muốn đi tới chỗ họ. Tạm thời Vu Nhai không dám để cho bọn họ rời đi quá xa, bởi vì hắn không có cách nào khống chế. Làm không tốt người phái qua sẽ vĩnh viễn biến mất ở trước mặt của bọn họ. . .

- Đáng chết, Lan Quân gia quả nhiên lợi hại. Không ngờ dưới tình huống như vậy còn có thể khiến đội ngũ lớn mạnh.

Tiểu thống lĩnh của đám thủ hạ kia lạnh lùng nói. Chỉ có điều hắn tạm thời không truyền tin tức này đi, chờ quận chúa phái người qua rồi nói sau.

Thời gian trôi qua từng chút một. Đội ngũ Thanh Môn từ hơn 200 người đã biến thành gần 400 người. Mọi người cũng càng ngày càng có lòng tin, càng ngày càng thuận buồm xuôi gió. Phải biết rằng, Vu Nhai cũng không có nhiều đan dược an thần cho những người chạy tới như vậy. Tuy nhiên nếu bọn họ không phát điên, vậy chứng tỏ đều là những người tâm chí kiên định. Tuy rằng thực lực không tính là mạnh mẽ, nhưng ý chí rất mạnh.

Phải biết rằng, chỉ cần ý chí mạnh mẽ, như vậy nhân số nhiều lên sẽ hình thành một đội ngũ đủ để phá hủy tất cả. Trong lịch sử lấy yếu thắng mạnh, tất nhiên có nhiều nguyên nhân. Nhưng đội ngũ không có ý chí cùng với cái từ lấy yếu thắng mạnh ày chính là hai đường thẳng song song.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Triệu Hoán Thần Binh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook