Triệu Hoán Thần Binh

Chương 508: Hàn Kiếm thành.

Hạ Nhật Dịch Lãnh

12/03/2015

Độc Cô Đoạn Nghịch tạm thời không giúp gì được, gã không biết Độc Cô Cửu Dương có 'đứng' nổi không. Nghề của Độc Cô Đoạn Nghịch là ám sát, bây giờ điều gã phải làm là lôi ra kẻ núp trong bóng tối, không thì gã chẳng biết nên ăn nói thế nào với Độc Cô Chiến Phong.

Nhưng khi Độc Cô Đoạn Nghịch đứng lên thì con ngươi co rút.

Độc Cô Đoạn Nghịch lẩm bẩm:

- Người trong bóng tối cố ý, đã tính toán trước.

Độc Cô Đoạn Nghịch nhớ lại sáu mũi tên hoặ đúng hơn là nhánh cây vừa rồi. Ba nhánh cây bên trên bị đụng vỡ ngay, ba nhánh cây bên dưới thì không chút dao động. Điều này nói lên cái gì? Nói lên ba nhánh cây bên trên ẩn chứa lực lượng giống với bên dưới thì cách không kiếm khí của Độc Cô Đoạn Nghịch không thể đụng nát, tối đa là đánh trật sang một bên.

Tức là đối phương dự đoán được Độc Cô Đoạn Nghịch chủ yếu công kích ba nhánh cây bên trên nên chỉ tùy tiện bắn ra, sát chiêu thật sự là ba mũi tên bên dưới, tập trung tất cả lực lượng vào nó.

Ba nhánh cây bên dưới không nguy hiểm đến sinh mạng nên Độc Cô Đoạn Nghịch không quá chú trọng.

Độc Cô Cửu Dương cho rằng Độc Cô Đoạn Nghịch xuất hiện sẽ bắt được kẻ Xích Mãng ngay nên gã không hề phòng ngự, khi gã phản ứng lại thì chỉ phòng ngự ba nhánh cây trí mạng bên trên. Kết quả là ba nhánh cây bên dưới phát huy hết lực lượng.

Độc Cô Đoạn Nghịch toát mồ hôi lạnh, không dám sơ sẩy lơ là nữa.

Độc Cô Đoạn Nghịch nghĩ đến mới rồi rõ ràng gã cảm ứng được người kia bị thương, nhưng khi gã chạy qua phát hiện đã bị lừa. Độc Cô Đoạn Nghịch là sát thủ của U Linh kiếm các mà bị người ta lừa, rốt cuộc là ai?

Không lẽ thực lực của kẻ Xích Mãng không phải đỉnh hoàng binh sư như Độc Cô Cửu Dương nói mà càng mạnh hơn?

Không, không thể nào. Nếu kẻ Xích Mãng mạnh hơn nữa thì Độc Cô Cửu Dương đã chết không có chỗ chôn. Nhưng nếu chỉ là đỉnh hoàng binh sư với thực lực, tài tình, kỳ dị như vậy sẽ là loại người khủng bố thế nào?

Xào xạc!

Độc Cô Đoạn Nghịch vụt ngẩng đầu, sửng sốt nhìn người chậm rãi bước tới gần. Kẻ ám sát đi ra, lạ lùng, hắn nên trốn ngay hoặc núp sang một bên mới đúng.

- Đây là . . . Hoàng binh sư thất đoạn?

Giây lát sau Độc Cô Đoạn Nghịch nhìn thấu thực lực của người đi ra, mắt trợn trừng. Độc Cô Đoạn Nghịch là sát thủ của U Linh kiếm các, thói quen tâm tình Thái sơn đè trước mặt cũng không dao động. Nhưng chuyện trước mắt khiến Độc Cô Đoạn Nghịch không bình tĩnh nổi, rất biến thái.

- Như thế nào? Thấy lạ là tại sao ta đi ra?

Giọng điệu Vu Nhai bình tĩnh, đạp tuyết vô ngân, tuy đi chậm nưhng vững vàng. Vu Nhai vẫn đeo mặt nạ, lưng cõng một hộp kiếm, áo đen, là trang phục của U Hoang.



Đúng như Độc Cô Đoạn Nghịch suy nghĩ, khi gã xuất hiện là Vu Nhai hiểu rằng hôm nay không giết Độc Cô Cửu Dương được. Nhưng chỉ bắn thủng vai, bàn tay Độc Cô Cửu Dương chưa làm Vu Nhai thỏa mãn, phải khiến gã đau khổ hơn nữa. Vu Nhai mượn dùng gần hết lực lượng binh linh bắn ra sáu mũi tên, không, phải núi là ba mũi tên phía dưới.

Ba mũi tên đó tập trung các loại huyền binh của Vu Nhai rót vào cơ thể Độc Cô Cửu Dương.

Vu Nhai biết ma pháp trong thế giới này cực kỳ lợi hại, nếu chỉ bị đạp nát thì Độc Cô Cửu Dương sẽ nhanh chóng phục hồi. Nhưng nếu ẩn chứa đủ loại lực lượng của các binh linh, đặc biệt là Thí Thần Ma Nhẫn thì khó nói Độc Cô Cửu Dương có phục hồi được không.

Biến Độc Cô Cửu Dương thành thái giám càng sung sướng hơn là giết gã.

Độc Cô Đoạn Nghịch nhanh chóng lấy lại bình tĩnh nói:

- Mới rồi đúng là thấy lạ nhưng bây giờ thì không.

Chỉ có hoàng binh sư thất đoạn, nếu gã nghiêm túc thì kẻ ám sát sẽ không thoát khỏi lòng bàn tay của gã được, dù người đó có thiên tài đến đâu. Người này hiểu rõ điều đó nên dứt khoát đi ra.

Người này thật to gan, bình tĩnh đi ra ngoài, không chút do dự.

Vu Nhai cười nói:

- Không uổng là người của U Linh kiếm các.

Độc Cô Đoạn Nghịch con ngươi co rút, người này biết về U Linh kiếm các?

- Thấy lạ là tại sao ta biết U Linh kiếm các? Ngươi có thấy lạ lùng là tại sao lúc trước ta có thể lừa được ngươi không?

- Ngươi là ai? Gia tộc nào trong Tiễn Vực hành tỉnh?

Vu Nhai lắc đầu, nói:

- Nếu ta là người Tiễn Vực hành tỉnh sẽ không đến nỗi không mang theo một mũi tên bình thường.

Vu Nhai dứt lời bỗng nhiên hành động, mục tiêu vẫn là Độc Cô Cửu Dương.

Độc Cô Đoạn Nghịch ngây người sau đó quát khẽ:

- Muốn chết!



Độc Cô Đoạn Nghịch không ngờ kẻ ám sát dám ra tay, gã dễ dàng ngăn lại, chênh lệch cảnh giới quá lớn. Nhưng khi Độc Cô Đoạn Nghịch thấy động tác của người áo đen thì thẫn thờ, cảm giác như ám sát U Linh kiếm các. Không không không, càng tinh thuần hơn vài ám sát của U Linh kiếm các, nhưng kiếm pháp, bước chân không phải U Linh kiếm các.

Nhân dịp Độc Cô Đoạn Nghịch ngây người Vu Nhai nhanh chóng thụt lùi, đứng yên tại chỗ.

- Rốt cuộc ngươi là ai?

Độc Cô Đoạn Nghịch mù mờ. Tiễn pháp rõ ràng là thuộc về cung tên huyền binh giả, nhưng kiếm pháp cực kỳ lợi hại, sắc bén, chắc chắn là kiếm huyền binh giả, lại còn đám người ám sát U Linh kiếm các. Thật sự là . . .

Khoan, đeo mặt nạ, lưng cõng hộp kiếm?

- Ực ực!

Dù Độc Cô Đoạn Nghịch là ám sát có tố chất tâm lý siêu mạnh nhưng lúc này không kiềm được nuốt nước miếng. Mặt nạ và hộp kiếm không có vấn đề gì, vấn đề nằm ở chỗ khắc hai con quái long.

Độc Cô Đoạn Nghịch từng thấy hai con quái long này, thấy trong tay các chủ. Độc Cô Chiến Phong các chủ từng nói có được dưới Thiên Tội Uyên. Không có tuyệt kỹ kiếm pháp U Linh kiếm các nhưng có U Linh kiếm ý, kiếm ý càng tinh thuần hơn bọn họ, điều này chứng minh cái gì? Hèn gì người áo đen xuống tay không nương tình.

Đừng quên nếu cùng thế hệ trẻ Độc Cô gia, đấu tranh công bằng thì sẽ không bị truy cứu. Chỉ cần không tổn hại ích lợi, vinh diệu của Độc Cô gia thì không phải tất cả thế hệ trẻ Độc Cô gia đều sợ Độc Cô Cửu Dương.

Độc Cô Đoạn Nghịch mơ hồ đoán ra người trước mắt là ai nhưng gã không dám nói ra:

- Ngươi là . . .

Vu Nhai thấy Độc Cô Đoạn Nghịch nhận ra mình thì thầm thở phào:

- Ta đi được chưa?

May mắn Độc Cô Đoạn Nghịch nhìn ra, nếu không Vu Nhai buộc phải tháo mặt nạ xuống, bộc lộ thân phận.

Tuy làm vậy cũng không sao, nhưng có một số việc ngầm hiểu và nói thẳng có khác nhau.

Tóm lại Vu Nhai không thích lộ rõ thân phận, không thích cảm giác Độc Cô Đoạn Nghịch vì Độc Cô Chiến Phong mà thả hắn đi. Tuy Độc Cô Đoạn Nghịch tha cho Vu Nhai đương nhiên là vì Độc Cô Chiến Phong, nhưng hắn không thích biểu hiện rõ ra ngoài.

Vu Nhai dù không phải nhi tử của Độc Cô Chiến Phong thì hắn cũng ra từ Thiên Tội Uyên, là dự khuyết các chủ U Linh kiếm các.

Vu Nhai đeo mặt nạ, lấy hộp kiếm khí ra không phải muốn giấu giếm Độc Cô Chiến Phong mà hắn muốn biểu thị là hắn giết Độc Cô Cửu Dương.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Triệu Hoán Thần Binh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook