Chương 1582: Họa trời giáng
Hạ Nhật Dịch Lãnh
26/04/2015
- Kết quả là ngay cả tên
thật của ngươi ta cũng không biết. Ha hả, ta thật khờ. Cái gì ta cũng
nói cho ngươi. Mãi đến thời khác khi ngươi hạ thủ giết ta, ta mới phát
hiện ra, ngươi lại không nói gì với ta cả. Ta thật khờ, thật sự quá ngu
ngốc...
A, hình như không phải là ma thú, mà là người?
- Đúng vậy, ta là ma pháp sư đế quốc Huyền Binh. Ta nói cho ngươi biết. Ngươi là người của đế quốc Ma Pháp, giết ta không có gì đáng trách. Thật ra chỉ là nói như vậy ta cũng không oán ngươi. Đó là đại nghĩa. Bởi vì có lẽ ngươi có người thân chết ở trên tay đế quốc Huyền Binh. Nhưng đến thời điểm ta chết mới phát hiện ngươi không nói gì với ta cả. Ngươi chỉ nói ngươi là Tuyết Ma a a a!
- Ta thật khờ, thật khờ. Cuối cùng ta vẫn không chết. Ta còn sống. Ta trở lại đế quốc Huyền Binh. Ta trở thành ma pháp sư mạnh nhất đế quốc Huyền Binh. Khi đó ta nghĩ thầm, khi ngươi biết ta là ma pháp sư mạnh nhất đế quốc Huyền Binh, nhất định sẽ rất kinh ngạc. Nhưng ngươi thật sự giống như ma trong tuyết vậy, biến mất, dung hòa, căn bản không có tới tìm ta...
- Ta… căn bản không có năng lực tới đế quốc Ma Pháp tìm ngươi. Ta cũng không muốn tìm ngươi. Bởi vì ta muốn để ngươi tìm ta.
- Dưới dãy núi tuyết, trong Ma Uyên, Ngôn Vũ cười, Tuyết Ma cười. Vũ Tuyết giao hòa, trăm hoa nở, cười trong nguyên tố sương mù...
Lẩm bẩm đến đây, đôi môi Ngôn thánh ma đạo sư lại thoáng cong lên, tràn ngập hạnh phúc. Nàng đang cười.
Vu Nhai ngược lại đã có phần hiểu rõ quá khứ của vị nữ nhân biến thái này. Hình như nàng che giấu tung tích tới đế quốc Ma Pháp học tập ma pháp. Sau đó trong một trận tuyết, nàng gặp phải một ma pháp sự nhân loại tự xưng là Tuyết Ma. Nàng vừa gặp đã thương, thậm chí nói ra thân phận đế quốc Huyền Binh của mình, cũng dâng ra tất cả cho hắn. Thế nhưng Tuyết Ma kia chỉ vui đùa với một chút, cuối cùng còn trực tiếp giết chết nàng.
Vì sao lại giết? Cái này Vu Nhai cũng không rõ được. Có lẽ thật sự bởi vì thân phận đế quốc Huyền Binh của nàng?
Nhưng như nàng tự nói, Tuyết Ma thật sự chỉ vui đùa với nàng một chút mà thôi, hoàn toàn không tiết lộ gì về thân phận của hắn. Cuối cùng, cũng không biết vì nguyên nhân gì Ngôn thánh ma đạo sư lại sống sót, đồng thời trở lại đế quốc Ma Pháp, trở thành ma pháp sư mạnh nhất đế quốc Huyền Binh. Sau đó, nàng cũng không có cách nào tìm được hắn. Về phần vì sao Tuyết Ma kia không đến tìm nàng?
Hắc hắc, làm sao có thể tìm được. Thậm chí có khả năng hắn đã quên mất có một người là Ngôn Vũ này. Bởi vì ở trong lòng hắn Ngôn Vũ đã chết.
Mặc dù hắn nhớ, hắn sẽ quan tâm ma pháp sư mạnh nhất đế quốc Huyền Binh là ai sao?
Giống như Vu Nhai hiện tại, có trời mới biết Huyền Binh Giả mạnh nhất đế quốc Ma Pháp là kẻ nào. Ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua. Có lẽ đế quốc Ma Pháp biết nhiều hơn. Như Độc Cô gia chủ tên gì, có những nhân vật lớn nào, có phù văn sư cường đại ra sao. Đó là những điều bọn họ kiêng kỵ.
Tiếp đó, Ngôn Vũ lại lặp lại những lời đã nói trước đó. Vẫn là những lời nói điên điên khùng khùng như trước.
Lắc đầu, Vu Nhai không nghe tiếp nữa. Nữ nhân này thật sự có chút đáng thương. Bị nam nhân mình yêu thương đùa bỡn, đùa bỡn thân thể, đùa bỡn tình cảm, cuối cùng còn giết nàng. Phải trải qua những việc như vậy quả thực dễ khiến người ta trở nên điên loạn. Đương nhiên, đáng thương thì đáng thương, nhưng Vu Nhai không ủng hộ cách làm của nàng, sau khi trở nên biến lại lại không cho đệ tử lập gia đình. Ngươi bị tổn thương thì quay về tìm chính chủ, giết chết hắn. Người khác là vô tội.
- A, tuyết rơi.
Có thể ông trời cũng đang cảm thán đối với những gì Ngôn Vũ từng trải qua. Tuyết nhẹ nhàng rơi xuống.
A, được rồi. Căn bản không phải ông trời thông cảm cho nàng mới cho tuyết rơi xuống. Không biết từ lúc nào, hơn mười con sói tuyết trắng như tuyết cực lớn cực ưu nhã từ ngoài thành bay vào, nhẹ nhàng lướt trên bầu trời của xóm nghèo. Đó là Ngân Nguyệt Tuyết Lang. Trong truyền thuyết, đó là một trong những lang tộc cường đại nhất đại lục Thần Huyền, có khả năng thành công trở thành ma thú Thần cấp. Đương nhiên, bình thường Ngân Nguyệt Tuyết Lang thành niên chỉ đạt được Thiên cấp đỉnh phong mà thôi.
Ngân Nguyệt Tuyết Lang Vương còn lại đạt được Thánh giai. Nhưng đối với ma pháp sư bình thường mà nói, Ngân Nguyệt Tuyết Lang đã tồn tại đáng ngưỡng vọng.
Tuyết, chắc là do Ngân Nguyệt Tuyết Lang bay dẫn tới chấn động nguyên tố thiên địa
Cũng không biết là ai rắm thối như thế? Đi ngang qua còn muốn khiến thiên địa biến sắc. Chắc hẳn gia hỏa cưỡi ở trên Ngân Nguyệt Tuyết Lang Vương thánh giai là nhân vật lớn nào đó?
Vu Nhai mới đoán như thế, một giọng nói yêu kiều nhưng ngang ngược đột nhiên từ trên trời truyền xuống:
- Phía dưới đang ăn mừng gì vậy? Ngày hôm nay, tâm tình bản quận chúa không tốt, bọn họ lại dám chúc mừng. Cho bọn họ một rắn băng...
- Vâng!
Tiếng nói vừa dứt, ma pháp chấn động mãnh liệt. Ngân Nguyệt Tuyết Lang lập tức hiện lên. Trong nháy mắt, một tinh sáng rắn băng từ trên không trung ngưng kết thành, rơi xuống, giống như một chiếc rôi ngân sắc đánh về phía mặt đất.
Họa trời giáng...
Đám dân nghèo chỉ ngơ ngác nhìn rắn bạc từ phía trên rơi xuống, ngay cả tiếng thét chói tai cũng không kịp phát ra.
- Vỡ...
Một tiếng quát nhẹ vang lên trong quảng trường nhỏ. Đó là tiếng của Tô Lôi. Trong nháy mắt, nguyên tố thiên địa lại phát sinh biến hóa. Rắn băng khủng khiếp bỗng nhiên biến thành băng vụn, rơi xuống trên người đám dân nghèo, biến thành nguyên tố tan đi.
- Ừ?
Sau khi chụp được, đội Ngân Nguyệt Tuyết Lang cũng không có bất kỳ người nào dừng lại. Bọn họ tiếp tục đi tới. Hình như giọng nói lúc trước kia chỉ khó chịu khi nhìn thấy đám người phía dưới làm hoạt động gì đó mà thôi. Thật sự chỉ vì tâm tình không tốt. Nhưng trong đám dân nghèo thấp hèn phía dưới lại có người có thể đánh nát ma pháp của thủ hạ nàng, không ngờ không thể khiến cho nàng nghe được tiếng kêu cha gọi mẹ phía dưới. . .
Giọng nữ dễ nghe đầy ngang ngược kia lại khẽ hừ một tiếng, nói:
- Dừng lại.
Đám Ngân Nguyệt Tuyết Lang lại đột nhiên dừng lại, ở ngay trên bầu trời cùa quảng trường nhỏ. Đồng thời dần dần, cuối cùng mọi người cũng nhìn thấy rõ diện mạo của người ở phía trên Ngân Nguyệt Tuyết Lang Vương. Chỉ thấy nàng mặc nhung trang trắng như tuyết, phối hợp với Tuyết Lang Vương dưới thân, khiến người ta có cảm giác thanh lệ thoát tục. Đồng thời cũng thể hiện rõ sự cao quý của nàng. Đương nhiên, điều kiện chính là không nhìn thấy mặt nàng.
Khi nhìn thấy mặt nàng, ngươi sẽ phát hiện nàng hoàn toàn không có liên quan gì với bốn chữ thanh lệ thoát tục này. Không phải nàng không dễ coi. Nàng thật ra rất xinh đẹp, giống như tiên nữ. Nhưng trên mặt nàng có sương lạnh, không phải là sương lạnh thuần khiết, mà mang theo sự tức giận, cao ngạo và tự cao tự đại. Ở trong mắt nàng, bất kỳ kẻ đê tiện cũng không phá nổi sương lạnh trên mặt nàng.
- Là ngươi đã phá ma pháp thủ hạ của ta sao?
Chỉ thấy nàng lạnh lùng nhìn về phía Tô Lôi, trong giọng nói mang theo oán khí cực lớn.
A, hình như không phải là ma thú, mà là người?
- Đúng vậy, ta là ma pháp sư đế quốc Huyền Binh. Ta nói cho ngươi biết. Ngươi là người của đế quốc Ma Pháp, giết ta không có gì đáng trách. Thật ra chỉ là nói như vậy ta cũng không oán ngươi. Đó là đại nghĩa. Bởi vì có lẽ ngươi có người thân chết ở trên tay đế quốc Huyền Binh. Nhưng đến thời điểm ta chết mới phát hiện ngươi không nói gì với ta cả. Ngươi chỉ nói ngươi là Tuyết Ma a a a!
- Ta thật khờ, thật khờ. Cuối cùng ta vẫn không chết. Ta còn sống. Ta trở lại đế quốc Huyền Binh. Ta trở thành ma pháp sư mạnh nhất đế quốc Huyền Binh. Khi đó ta nghĩ thầm, khi ngươi biết ta là ma pháp sư mạnh nhất đế quốc Huyền Binh, nhất định sẽ rất kinh ngạc. Nhưng ngươi thật sự giống như ma trong tuyết vậy, biến mất, dung hòa, căn bản không có tới tìm ta...
- Ta… căn bản không có năng lực tới đế quốc Ma Pháp tìm ngươi. Ta cũng không muốn tìm ngươi. Bởi vì ta muốn để ngươi tìm ta.
- Dưới dãy núi tuyết, trong Ma Uyên, Ngôn Vũ cười, Tuyết Ma cười. Vũ Tuyết giao hòa, trăm hoa nở, cười trong nguyên tố sương mù...
Lẩm bẩm đến đây, đôi môi Ngôn thánh ma đạo sư lại thoáng cong lên, tràn ngập hạnh phúc. Nàng đang cười.
Vu Nhai ngược lại đã có phần hiểu rõ quá khứ của vị nữ nhân biến thái này. Hình như nàng che giấu tung tích tới đế quốc Ma Pháp học tập ma pháp. Sau đó trong một trận tuyết, nàng gặp phải một ma pháp sự nhân loại tự xưng là Tuyết Ma. Nàng vừa gặp đã thương, thậm chí nói ra thân phận đế quốc Huyền Binh của mình, cũng dâng ra tất cả cho hắn. Thế nhưng Tuyết Ma kia chỉ vui đùa với một chút, cuối cùng còn trực tiếp giết chết nàng.
Vì sao lại giết? Cái này Vu Nhai cũng không rõ được. Có lẽ thật sự bởi vì thân phận đế quốc Huyền Binh của nàng?
Nhưng như nàng tự nói, Tuyết Ma thật sự chỉ vui đùa với nàng một chút mà thôi, hoàn toàn không tiết lộ gì về thân phận của hắn. Cuối cùng, cũng không biết vì nguyên nhân gì Ngôn thánh ma đạo sư lại sống sót, đồng thời trở lại đế quốc Ma Pháp, trở thành ma pháp sư mạnh nhất đế quốc Huyền Binh. Sau đó, nàng cũng không có cách nào tìm được hắn. Về phần vì sao Tuyết Ma kia không đến tìm nàng?
Hắc hắc, làm sao có thể tìm được. Thậm chí có khả năng hắn đã quên mất có một người là Ngôn Vũ này. Bởi vì ở trong lòng hắn Ngôn Vũ đã chết.
Mặc dù hắn nhớ, hắn sẽ quan tâm ma pháp sư mạnh nhất đế quốc Huyền Binh là ai sao?
Giống như Vu Nhai hiện tại, có trời mới biết Huyền Binh Giả mạnh nhất đế quốc Ma Pháp là kẻ nào. Ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua. Có lẽ đế quốc Ma Pháp biết nhiều hơn. Như Độc Cô gia chủ tên gì, có những nhân vật lớn nào, có phù văn sư cường đại ra sao. Đó là những điều bọn họ kiêng kỵ.
Tiếp đó, Ngôn Vũ lại lặp lại những lời đã nói trước đó. Vẫn là những lời nói điên điên khùng khùng như trước.
Lắc đầu, Vu Nhai không nghe tiếp nữa. Nữ nhân này thật sự có chút đáng thương. Bị nam nhân mình yêu thương đùa bỡn, đùa bỡn thân thể, đùa bỡn tình cảm, cuối cùng còn giết nàng. Phải trải qua những việc như vậy quả thực dễ khiến người ta trở nên điên loạn. Đương nhiên, đáng thương thì đáng thương, nhưng Vu Nhai không ủng hộ cách làm của nàng, sau khi trở nên biến lại lại không cho đệ tử lập gia đình. Ngươi bị tổn thương thì quay về tìm chính chủ, giết chết hắn. Người khác là vô tội.
- A, tuyết rơi.
Có thể ông trời cũng đang cảm thán đối với những gì Ngôn Vũ từng trải qua. Tuyết nhẹ nhàng rơi xuống.
A, được rồi. Căn bản không phải ông trời thông cảm cho nàng mới cho tuyết rơi xuống. Không biết từ lúc nào, hơn mười con sói tuyết trắng như tuyết cực lớn cực ưu nhã từ ngoài thành bay vào, nhẹ nhàng lướt trên bầu trời của xóm nghèo. Đó là Ngân Nguyệt Tuyết Lang. Trong truyền thuyết, đó là một trong những lang tộc cường đại nhất đại lục Thần Huyền, có khả năng thành công trở thành ma thú Thần cấp. Đương nhiên, bình thường Ngân Nguyệt Tuyết Lang thành niên chỉ đạt được Thiên cấp đỉnh phong mà thôi.
Ngân Nguyệt Tuyết Lang Vương còn lại đạt được Thánh giai. Nhưng đối với ma pháp sư bình thường mà nói, Ngân Nguyệt Tuyết Lang đã tồn tại đáng ngưỡng vọng.
Tuyết, chắc là do Ngân Nguyệt Tuyết Lang bay dẫn tới chấn động nguyên tố thiên địa
Cũng không biết là ai rắm thối như thế? Đi ngang qua còn muốn khiến thiên địa biến sắc. Chắc hẳn gia hỏa cưỡi ở trên Ngân Nguyệt Tuyết Lang Vương thánh giai là nhân vật lớn nào đó?
Vu Nhai mới đoán như thế, một giọng nói yêu kiều nhưng ngang ngược đột nhiên từ trên trời truyền xuống:
- Phía dưới đang ăn mừng gì vậy? Ngày hôm nay, tâm tình bản quận chúa không tốt, bọn họ lại dám chúc mừng. Cho bọn họ một rắn băng...
- Vâng!
Tiếng nói vừa dứt, ma pháp chấn động mãnh liệt. Ngân Nguyệt Tuyết Lang lập tức hiện lên. Trong nháy mắt, một tinh sáng rắn băng từ trên không trung ngưng kết thành, rơi xuống, giống như một chiếc rôi ngân sắc đánh về phía mặt đất.
Họa trời giáng...
Đám dân nghèo chỉ ngơ ngác nhìn rắn bạc từ phía trên rơi xuống, ngay cả tiếng thét chói tai cũng không kịp phát ra.
- Vỡ...
Một tiếng quát nhẹ vang lên trong quảng trường nhỏ. Đó là tiếng của Tô Lôi. Trong nháy mắt, nguyên tố thiên địa lại phát sinh biến hóa. Rắn băng khủng khiếp bỗng nhiên biến thành băng vụn, rơi xuống trên người đám dân nghèo, biến thành nguyên tố tan đi.
- Ừ?
Sau khi chụp được, đội Ngân Nguyệt Tuyết Lang cũng không có bất kỳ người nào dừng lại. Bọn họ tiếp tục đi tới. Hình như giọng nói lúc trước kia chỉ khó chịu khi nhìn thấy đám người phía dưới làm hoạt động gì đó mà thôi. Thật sự chỉ vì tâm tình không tốt. Nhưng trong đám dân nghèo thấp hèn phía dưới lại có người có thể đánh nát ma pháp của thủ hạ nàng, không ngờ không thể khiến cho nàng nghe được tiếng kêu cha gọi mẹ phía dưới. . .
Giọng nữ dễ nghe đầy ngang ngược kia lại khẽ hừ một tiếng, nói:
- Dừng lại.
Đám Ngân Nguyệt Tuyết Lang lại đột nhiên dừng lại, ở ngay trên bầu trời cùa quảng trường nhỏ. Đồng thời dần dần, cuối cùng mọi người cũng nhìn thấy rõ diện mạo của người ở phía trên Ngân Nguyệt Tuyết Lang Vương. Chỉ thấy nàng mặc nhung trang trắng như tuyết, phối hợp với Tuyết Lang Vương dưới thân, khiến người ta có cảm giác thanh lệ thoát tục. Đồng thời cũng thể hiện rõ sự cao quý của nàng. Đương nhiên, điều kiện chính là không nhìn thấy mặt nàng.
Khi nhìn thấy mặt nàng, ngươi sẽ phát hiện nàng hoàn toàn không có liên quan gì với bốn chữ thanh lệ thoát tục này. Không phải nàng không dễ coi. Nàng thật ra rất xinh đẹp, giống như tiên nữ. Nhưng trên mặt nàng có sương lạnh, không phải là sương lạnh thuần khiết, mà mang theo sự tức giận, cao ngạo và tự cao tự đại. Ở trong mắt nàng, bất kỳ kẻ đê tiện cũng không phá nổi sương lạnh trên mặt nàng.
- Là ngươi đã phá ma pháp thủ hạ của ta sao?
Chỉ thấy nàng lạnh lùng nhìn về phía Tô Lôi, trong giọng nói mang theo oán khí cực lớn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.