Chương 733: Huyền binh chứa sự sống (hạ).
Hạ Nhật Dịch Lãnh
17/03/2015
Người hạ lục tỉnh do dự:
- Cái này . . .
Người hạ lục tỉnh không biết nên quyết định thế nào.
- Ngươi có thể tham gia vào phe Thuẫn lĩnh hoặc trung lập, sau đó ta sẽ đá ngươi ra ngoài ngay. Chúng ta không phá mở được phòng ngự của hắn nhưng hắn không có thực lực che chở ngươi. Bây giờ lập tức tham gia hành động phá mai rùa cho ta!
Vu Nhai bay tới trước mặt người hạ lục tỉnh xui xẻo, âm trầm nhìn gã nói:
- Lựa chọn đi, bây giờ bị ta đá ra hay vào phe ta?
Đúng vậy, Vệ Hiên hứa hẹn ích lợi, ít nhất người hạ lục tỉnh có thể không giúp ai. Vu Nhai thì buộc gã phải vào phe mình. Nếu người hạ lục tỉnh không tham gia thì Vu Nhai sẽ đưa gã ra ngoài ngay.
Người hạ lục tỉnh xui xẻo nói:
- Cái kia, ta . . . Ta . . . Ta tự mình đi ra.
Người hạ lục tỉnh chạy ra khỏi chiến trường ngay, nếu không thể đắc tội hai bên vậy đành trốn, gã có thể đi đến một bước này đã rất giỏi.
Vệ Hiên cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Vu Nhai, lợi hại lợi hại, chỉ uy hiếp đã khiến người rút lui.
Vu Nhai nhún vai, khi hắn mở miệng thì tức chết người:
- Hì hì, xem ra hạ lục tỉnh sợ Bắc Đầu ta hơn. Từ bao giờ Bắc Đầu hành tỉnh ta lấn áp được Thuẫn lĩnh?
Lời Vu Nhai nói không có gì nghiêm trọng, nhưng Vệ Hiên luôn bị Bắc Đầu hành tỉnh đè đầu nên tâm tình rất buồn bực.
- Vu Nhai, rất nhanh, người Hoàng Phủ Nhàn Kiếm vực sẽ nhanh chóng tới đây.
Vu Nhai liếc xéo Vệ Hiên:
- Ta rất mong chờ.
Vu Nhai ngoái đầu nhìn Vu Tiểu Dạ, nói:
- Tiểu Dạ, vết thương của nàng đã đỡ hơn một chút. Vậy đi, nàng và Lý Thân Bá cùng nhau tích lũy kinh nghiệm phá mai rùa, nhớ là đừng háo thắng, biểu ca tiếp tục rèn.
- Được!
Vu Tiểu Dạ mới ăn thuốc trị thương, Vu Nhai còn cho nàng một quyển trục ma pháp quang minh, vết thương tốt hơn nhiều. Vu Tiểu Dạ hăm hở muốn hành động, Vu Nhai kêu nàng ra tay, hắn ở bên cạnh trông chừng, cộng với lực công kích của Vệ Hiên không mạnh, Lý Thân Bá góp sức, không sợ xảy ra chuyện gì. Cho Vu Tiểu Dạ thêm kinh nghiệm đối địch cũng tốt.
Vu Nhai trở về bên đài rèn, cùng hai cây thiết côn đúc kiếm.
Một vài thứ kỹ xảo như huyền binh vừa có sự sống vừa suôn sẻ thì cần Vu Nhai tự tay làm. Hai cây thiết côn chỉ làm công việc tay chân như kéo phong tương. Nếu người Thần Tượng hành tỉnh biết suy nghĩ của Vu Nhai chắc sẽ xông lên đánh người, đường đường là song tử tinh nghề rèn lại thành lao động tay tay chân của hắn.
Bóc!
Không lâu sau, có hai người từ phía tây lao vào, là hợp tác xuất kích. Khi thấy người đến, trừ hai cây thiết côn ra những người trong gian hình vuông đều biến sắc mặt. Vu Tiểu Dạ, Lý Thân Bá hơi giật mình. Vệ Hiên mừng như điên, rốt cuộc hết khổ. Dương gia, là hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh.
Vệ Hiên nói nhanh:
- Dương Tiên Phong và vị huynh đệ Dương gia này, trong gian hình vuông trừ ta ra những người khác là phe Vu Nhai, chúng a hợp tác đi.
Ngày tháng bực tức đã qua đi.
Hai người Dương Tiên Phong ngẩn ra, không ngờ trong gian hình vuông này có nhiều người đến vậy, càng bất ngờ hơn khi thấy Vu Nhai bọn họ tìm rất lâu cũng có mặt. Hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh không muốn danh hiệu thần chi binh sĩ, bọn họ chỉ mong xử lý Vu Nhai, nên vừa vào chiến trường đã tìm cách hội hợp. Hai người Dương Tiên Phong biết rõ nếu không hợp sức thì không phải đối thủ của Vu Nhai.
Nếu hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh không hợp tác rất có thể sẽ bị loại, dù không bị đào thải cũng sẽ bị thương.
- Tiểu Dạ, cá người tiếp tục chơi cùng Vệ đại công tử. Hai cây thiết côn huynh, các người rèn tiếp đi. Hai người Dương gia để ta giải quyết.
Vu Nhai không cho hai ngời Dương gia cơ hội phản ứng, hắn cầm chặt thanh kiếm giết ra.
Hai người Dương Tiên Phong nhìn Vu Nhai xung phong, lạnh lùng nói:
- Tuy chúng ta chưa hiểu có chuyện gì xảy ra nhưng Vu Nhai, ngươi tiêu đời rồi.
- Giết!!!
Cự kiếm vào tay, hai người Dương gia phối hợp đẩy Vu Nhai ra. Nam nhân Dương gia Kiếm vực hành tỉnh đa số thích dùng cự kiếm, nữ nhân thì thích kiếm mỏng.
Người như Vu Tiểu Dạ dùng kiếm mỏng, đó là một trong các lý do Dương Như Tiêm chọn nàng.
- A! Xin lỗi, đối với vài người Dương gia Kiếm vực các ngươi ta nên dùng cự kiếm mới đúng. Như lúc trước ta đã nói với Dương Tiên Tuấn, các ngươi xứng dùng cự kiếm sao?
huyền hoàng kim tinh kiếm trong tay Vu Nhai bỗng biến thành một thanh cự kiếm. Dương Như Hóa đã chết, cự kiếm này vô chủ, Vu Nhai không thu nó làm huyền binh bản mệnh, thất giai chưa đáng lọt vào mắt hắn. Binh linh trên thanh kiếm không ngeh lời Vu Nhai, lúc hắn sử dụng có khi bị phản phệ.
Tất nhiên Vu Nhai không cho binh linh cự kiếm phản phệ, hắn muốn binh linh nghe lời dễ như chơi, chỉ cần khiến đám binh linh trong cơ thể tạo áp lực là được, như lúc trước hắn đối phó với Độc Cô Cửu Tiên. Nếu Cổ Đế Long linh chịu ra tay hay bài trừ binh linh ra khỏi thân kiếm, hoặc đánh tan nó càng tốt. Tiếc rằng Cổ Đế Long linh còn bướng bỉnh hơn cả Thôn Thiên kiếm.
Đế Long kiếm kỹ.
Vu Nhai không cần biết ngươi có binh linh hay không, Đế Long kiếm kỹ bùng phát. Huyền kiếm thất giai ầm vang, thân kiếm phát ra thanh âm vừa hưng phấn vừa phức tạp của binh linh ở bên trong. Chỉ mới là Đế Long kiếm kỹ đã làm binh linh cự kiếm thần phục.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cự kiếm va nhau phát ra tiếng gầm rú to lớn. Vu Nhai dùng thí thần tà ảnh bộ phối hợp Đế Long kiếm kỹ nhanh chóng lao lên giữa mau và nặng nề, đẩy hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh liên tục thụt lùi. Nếu bọn họ chỉ có một người đã bị Vu Nhai đá ra khỏi cuộc chơi từ lâu.
Dương Tiên Phong nhận ra bộ pháp này, là lúc người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh mới đến đế đô Vu Nhai dùng bộ pháp này trêu đùa bọn họ, còn dùng Dương gia làm bồi luyện. Vì bộ pháp này báo hại cả đám Dương gia Kiếm vực hành tỉnh cộng với ma thú bay đều không bắt được Vu Nhai, bây giờ hắn lại sử dụng nó đúng là nhục nhã, làm nhục người Dương gia.
- Bạo Long kiếm!
Trong mắt Dương Tiên Phong và đồng bạn chất chứa hoảng sợ. Đối phương thật sự biết kỹ năng cự kiếm, phối hợp với bộ pháp khủng bố trở nên đáng sợ như thế, nếu để Vu Nhai xông lên mãi thì người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh không có cả cơ hội đánh trả.
Dương Tiên Phong tự nhận gã không phải là kẻ yếu, huống chi bọn họ có hai người, bị Vu Nhai áp chế chỉ vì hắn chiếm tiên cơ. Muốn ché ngự được Vu Nhai thì phải giành tiên cơ, nên hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh cùng phát ra kiếm kỹ siêu mạnh.
- Cũng là rồng, hì hì, đế long khoát trảm!
Vu Nhai đương nhiên nhận ra hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh muốn chiếm tiên cơ, hắn sẽ không cho bọn họ cơ hội đó. Thời gian gấp gáp, không biết thanh kiếm và ma nhẫn kia rèn đến khi nào, Vu Nhai phải nhanh chóng giải quyết hai cục nợ Dương gia Kiếm vực hành tỉnh.
- Cái này . . .
Người hạ lục tỉnh không biết nên quyết định thế nào.
- Ngươi có thể tham gia vào phe Thuẫn lĩnh hoặc trung lập, sau đó ta sẽ đá ngươi ra ngoài ngay. Chúng ta không phá mở được phòng ngự của hắn nhưng hắn không có thực lực che chở ngươi. Bây giờ lập tức tham gia hành động phá mai rùa cho ta!
Vu Nhai bay tới trước mặt người hạ lục tỉnh xui xẻo, âm trầm nhìn gã nói:
- Lựa chọn đi, bây giờ bị ta đá ra hay vào phe ta?
Đúng vậy, Vệ Hiên hứa hẹn ích lợi, ít nhất người hạ lục tỉnh có thể không giúp ai. Vu Nhai thì buộc gã phải vào phe mình. Nếu người hạ lục tỉnh không tham gia thì Vu Nhai sẽ đưa gã ra ngoài ngay.
Người hạ lục tỉnh xui xẻo nói:
- Cái kia, ta . . . Ta . . . Ta tự mình đi ra.
Người hạ lục tỉnh chạy ra khỏi chiến trường ngay, nếu không thể đắc tội hai bên vậy đành trốn, gã có thể đi đến một bước này đã rất giỏi.
Vệ Hiên cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Vu Nhai, lợi hại lợi hại, chỉ uy hiếp đã khiến người rút lui.
Vu Nhai nhún vai, khi hắn mở miệng thì tức chết người:
- Hì hì, xem ra hạ lục tỉnh sợ Bắc Đầu ta hơn. Từ bao giờ Bắc Đầu hành tỉnh ta lấn áp được Thuẫn lĩnh?
Lời Vu Nhai nói không có gì nghiêm trọng, nhưng Vệ Hiên luôn bị Bắc Đầu hành tỉnh đè đầu nên tâm tình rất buồn bực.
- Vu Nhai, rất nhanh, người Hoàng Phủ Nhàn Kiếm vực sẽ nhanh chóng tới đây.
Vu Nhai liếc xéo Vệ Hiên:
- Ta rất mong chờ.
Vu Nhai ngoái đầu nhìn Vu Tiểu Dạ, nói:
- Tiểu Dạ, vết thương của nàng đã đỡ hơn một chút. Vậy đi, nàng và Lý Thân Bá cùng nhau tích lũy kinh nghiệm phá mai rùa, nhớ là đừng háo thắng, biểu ca tiếp tục rèn.
- Được!
Vu Tiểu Dạ mới ăn thuốc trị thương, Vu Nhai còn cho nàng một quyển trục ma pháp quang minh, vết thương tốt hơn nhiều. Vu Tiểu Dạ hăm hở muốn hành động, Vu Nhai kêu nàng ra tay, hắn ở bên cạnh trông chừng, cộng với lực công kích của Vệ Hiên không mạnh, Lý Thân Bá góp sức, không sợ xảy ra chuyện gì. Cho Vu Tiểu Dạ thêm kinh nghiệm đối địch cũng tốt.
Vu Nhai trở về bên đài rèn, cùng hai cây thiết côn đúc kiếm.
Một vài thứ kỹ xảo như huyền binh vừa có sự sống vừa suôn sẻ thì cần Vu Nhai tự tay làm. Hai cây thiết côn chỉ làm công việc tay chân như kéo phong tương. Nếu người Thần Tượng hành tỉnh biết suy nghĩ của Vu Nhai chắc sẽ xông lên đánh người, đường đường là song tử tinh nghề rèn lại thành lao động tay tay chân của hắn.
Bóc!
Không lâu sau, có hai người từ phía tây lao vào, là hợp tác xuất kích. Khi thấy người đến, trừ hai cây thiết côn ra những người trong gian hình vuông đều biến sắc mặt. Vu Tiểu Dạ, Lý Thân Bá hơi giật mình. Vệ Hiên mừng như điên, rốt cuộc hết khổ. Dương gia, là hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh.
Vệ Hiên nói nhanh:
- Dương Tiên Phong và vị huynh đệ Dương gia này, trong gian hình vuông trừ ta ra những người khác là phe Vu Nhai, chúng a hợp tác đi.
Ngày tháng bực tức đã qua đi.
Hai người Dương Tiên Phong ngẩn ra, không ngờ trong gian hình vuông này có nhiều người đến vậy, càng bất ngờ hơn khi thấy Vu Nhai bọn họ tìm rất lâu cũng có mặt. Hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh không muốn danh hiệu thần chi binh sĩ, bọn họ chỉ mong xử lý Vu Nhai, nên vừa vào chiến trường đã tìm cách hội hợp. Hai người Dương Tiên Phong biết rõ nếu không hợp sức thì không phải đối thủ của Vu Nhai.
Nếu hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh không hợp tác rất có thể sẽ bị loại, dù không bị đào thải cũng sẽ bị thương.
- Tiểu Dạ, cá người tiếp tục chơi cùng Vệ đại công tử. Hai cây thiết côn huynh, các người rèn tiếp đi. Hai người Dương gia để ta giải quyết.
Vu Nhai không cho hai ngời Dương gia cơ hội phản ứng, hắn cầm chặt thanh kiếm giết ra.
Hai người Dương Tiên Phong nhìn Vu Nhai xung phong, lạnh lùng nói:
- Tuy chúng ta chưa hiểu có chuyện gì xảy ra nhưng Vu Nhai, ngươi tiêu đời rồi.
- Giết!!!
Cự kiếm vào tay, hai người Dương gia phối hợp đẩy Vu Nhai ra. Nam nhân Dương gia Kiếm vực hành tỉnh đa số thích dùng cự kiếm, nữ nhân thì thích kiếm mỏng.
Người như Vu Tiểu Dạ dùng kiếm mỏng, đó là một trong các lý do Dương Như Tiêm chọn nàng.
- A! Xin lỗi, đối với vài người Dương gia Kiếm vực các ngươi ta nên dùng cự kiếm mới đúng. Như lúc trước ta đã nói với Dương Tiên Tuấn, các ngươi xứng dùng cự kiếm sao?
huyền hoàng kim tinh kiếm trong tay Vu Nhai bỗng biến thành một thanh cự kiếm. Dương Như Hóa đã chết, cự kiếm này vô chủ, Vu Nhai không thu nó làm huyền binh bản mệnh, thất giai chưa đáng lọt vào mắt hắn. Binh linh trên thanh kiếm không ngeh lời Vu Nhai, lúc hắn sử dụng có khi bị phản phệ.
Tất nhiên Vu Nhai không cho binh linh cự kiếm phản phệ, hắn muốn binh linh nghe lời dễ như chơi, chỉ cần khiến đám binh linh trong cơ thể tạo áp lực là được, như lúc trước hắn đối phó với Độc Cô Cửu Tiên. Nếu Cổ Đế Long linh chịu ra tay hay bài trừ binh linh ra khỏi thân kiếm, hoặc đánh tan nó càng tốt. Tiếc rằng Cổ Đế Long linh còn bướng bỉnh hơn cả Thôn Thiên kiếm.
Đế Long kiếm kỹ.
Vu Nhai không cần biết ngươi có binh linh hay không, Đế Long kiếm kỹ bùng phát. Huyền kiếm thất giai ầm vang, thân kiếm phát ra thanh âm vừa hưng phấn vừa phức tạp của binh linh ở bên trong. Chỉ mới là Đế Long kiếm kỹ đã làm binh linh cự kiếm thần phục.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Cự kiếm va nhau phát ra tiếng gầm rú to lớn. Vu Nhai dùng thí thần tà ảnh bộ phối hợp Đế Long kiếm kỹ nhanh chóng lao lên giữa mau và nặng nề, đẩy hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh liên tục thụt lùi. Nếu bọn họ chỉ có một người đã bị Vu Nhai đá ra khỏi cuộc chơi từ lâu.
Dương Tiên Phong nhận ra bộ pháp này, là lúc người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh mới đến đế đô Vu Nhai dùng bộ pháp này trêu đùa bọn họ, còn dùng Dương gia làm bồi luyện. Vì bộ pháp này báo hại cả đám Dương gia Kiếm vực hành tỉnh cộng với ma thú bay đều không bắt được Vu Nhai, bây giờ hắn lại sử dụng nó đúng là nhục nhã, làm nhục người Dương gia.
- Bạo Long kiếm!
Trong mắt Dương Tiên Phong và đồng bạn chất chứa hoảng sợ. Đối phương thật sự biết kỹ năng cự kiếm, phối hợp với bộ pháp khủng bố trở nên đáng sợ như thế, nếu để Vu Nhai xông lên mãi thì người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh không có cả cơ hội đánh trả.
Dương Tiên Phong tự nhận gã không phải là kẻ yếu, huống chi bọn họ có hai người, bị Vu Nhai áp chế chỉ vì hắn chiếm tiên cơ. Muốn ché ngự được Vu Nhai thì phải giành tiên cơ, nên hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh cùng phát ra kiếm kỹ siêu mạnh.
- Cũng là rồng, hì hì, đế long khoát trảm!
Vu Nhai đương nhiên nhận ra hai người Dương gia Kiếm vực hành tỉnh muốn chiếm tiên cơ, hắn sẽ không cho bọn họ cơ hội đó. Thời gian gấp gáp, không biết thanh kiếm và ma nhẫn kia rèn đến khi nào, Vu Nhai phải nhanh chóng giải quyết hai cục nợ Dương gia Kiếm vực hành tỉnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.