Chương 738: Huyền khí thành nổ.
Hạ Nhật Dịch Lãnh
17/03/2015
- Vô sỉ!
Thấy hành động của Vệ Hiên, nghe lời gã nói, kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu, khán giả đứng bật dậy. Trong đấu trường hoàng gia chỉ cần chú ý gian hình vuông nào là có thể nghe thấy đối thoại trong gian hình vuông đó.
- Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, Thuẫn lĩnh quả nhiên không ra gì.
- Lúc trước Vu Nhai nói chỉ cần Lý Thân Bá, Vu Tiểu Dạ bám chân Vệ Hiên vài giây là hắn sẽ phá được phòng ngự của Vệ Hiên.
- Ha ha ha ha ha ha! Đó là nói miẹng uy hiếp, giờ bản thân Vu Nhai còn khó bảo đảm thì làm sao phá phòng ngự của người ta? Lúc trước có nhiều thời gian Vu Nhai còn không làm gì được huống chi là bây giờ. Ta cảm thấy Vệ Hiên chẳng có gì là sai, bên Vu Nhai có đến bốn người.
Các khán giả thảo luận. Có người chửi cha, có người ủng hộ Vệ Hiên, cho rằng đây là một cách so tài. Quan Vân Long đối phó Vu Nhai, Vệ Hiên đấu với người phe hắn không có gì là sai. Không ai cho rằng bây giờ Vu Nhai còn sức đánh trả, kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu cũng nghĩ vậy. Bọn họ chưa từng cảm nhận sự cường đại của Miên Hoa quyền.
Thủy Tinh bắt đầu thấy lo, nàng không cho rằng Vu Nhai có thể ra tay trong tình huống này. Thủy Tinh thầm oán phụ thân, nếu lúc trước Đan Đạo Hùng không kéo nàng ra khỏi Bắc Đầu hành tỉnh thì bây giờ nàng có thể tham gia thánh hội lần này.
Nếu Đan Đạo Hùng biết suy nghĩ của Thủy Tinh sẽ thầm nhủ:
- Nếu ta không amng ngươi về thì bây giờ đã là ngoại công.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Trong lúc mọi người chờ Vu Nhai bị diệt, ngọn lửa đài rèn đốt cháy, các bóng sáng mỏng nhỏ từ đâu bắn ra bay hướng Vệ Hiên. Bóng sáng nhanh đến không thể bắt giữ, cách Vệ Hiên rất gần. Lúc này Vệ Hiên tập trung phá sập đài rèn để giải mối hạn trong lòng, làm sao chú ý đến bóng sáng gì đó?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai từ người Vệ Hiên, gã bị bóng sáng kéo ra ngoài, đập mạnh vào mép gian hình vuông sau đó bắn ngược về. Vệ Hiên nằm sấp dưới đất nhưng rất nhanh gã ngẩng đầu lên, vì có hộ thuẫn mạnh mẽ nên người gã không có vết thương gì. Khóe môi Vệ Hiên chảy máu, mặt tái nhợt.
Vệ Hiên biết rõ nếu không phải gã chú ý cẩn thận không đánh tan khí cơ huyền thuẫn bản mệnh thì e rằng đã bị bóng sáng đâm thủng tim. Là ai? Là ai phát ra bóng sáng?
Vu Nhai, Quan Vân Long bị loại. Một là Quan Vân Long không thể nào ra tay tấn công Vệ Hiên, Vu Nhai bị Quan Vân Long công kích bản thân khó giữ mạng. Vu Tiểu Dạ, Lý Thân Bá không có thực lực này. Hai cây thiết côn đang tập trung rèn kiếm cho Vu Nhai. Không lẽ miếng sắt bị giã mạnh quá bay ra? Không thể nào, hai cây thiết côn không phải đoàn tạo sư thánh giai.
Người cuối cùng là Quan Vân Liên, nhưng lúc này nàng còn đang nằm thở.
Vệ Hiên liếc từng người, bỗng ánh mắt gã bị một người hấp dẫn. Hoàng Thăng Long, đệ nhất cao thủ Tiễn vực trong thánh hội lần này. Thực lực Hoàng Thăng Long khó lường, chỉ có mĩ tên của gã mới làm Vệ Hiên bị thương được.
Mọi người trong đấu trường hoàng gia cũng phát hiện Hoàng Thăng Long. Lúc trước người ta bị hấp dẫn bởi Vu Nhai, Quan Vân Long đấu kịch liệt, Vệ Hiên vô sỉ khiến người bất bình, mong chờ nên không chú ý Hoàng Thăng Long vào từ lúc nào.
Lại một vị siêu thiên tài thượng lục tỉnh, gian hình vuông này sắp bùng nổ, thế cục càng hỗn loạn.
Thật mong chờ, thế cục này sẽ phát triển như thế nào?
Hoàng Thăng Long tấn công Vệ Hiên, gã đứng về phe Vu Nhai sao? Nếu vậy thì Quan Vân Long, Vệ Hiên sẽ yếu thế. Chắc chắn Vệ Hiên không đánh lại Hoàng Thăng Long. Nhiều người xem Vệ Hiên như con rùa, gã không thể nào đấu lại Hoàng Thăng Long. Nhưng Hoàng Thăng Long có thể phá mở phòng ngự của Vệ Hiên thì khó nói.
Đang lúc mọi người hưng phấn thì Hoàng Thăng Long thản nhiên nói:
- Không liên quan đến ta, mũi tên kia không phải ta bắn!
Câu nói tạt gáo nước lạnh lên đầu những người hưng phấn, cả đám mờ mịt, bao gồm Vệ Hiên. Với thân phận của Hoàng Thăng Long không thể nào dám làm không dám nhận, Vệ Hiên không đáng gờm đến nỗi khiến gã tránh né. Vậy sẽ là ai? Trong gian hình vuông không còn ai.
Mọi người đang mờ mịt thì Quan Vân Long bùng nổ sát khí khủng khiếp, quát to:
- Vu Nhai, ngươi sắp chết đến nơi còn dám phân tâm!
Có chuyện gì chọc giận Quan Vân Long, lực lượng mạnh mẽ đè ép. Vu Nhai thành cái vẻ tội nghiệp trong phi long màu xanh. Lời Vu Nhai nói làm mọi người chìm trong ngỡ ngàng. Một là tại sao Vu Nhai có thể bình tĩnh như vậy? Hai là lời Vu Nhai nói có ý gì?
Vu Nhai mở miệng nói:
- Tại sao không thể phân tâm, sắp chết đến nơi? Ngươi đã đụng được một cọng long của ta chưa? Đao pháp của ngươi chỉ để trng bày, Quan gia chỉ có thế. Không biết ngươi có thể kiên trì bao lâu trong trạng thái này?
- Thanh Long vọng nguyệt hiệp . . .
Đáp lại Vu Nhai là cường chiêu đó, mạnh mẽ hơn lần đầu Quan Vân Long phát ra, vì lần này có binh linh kéo theo. Vu Nhai hoàn toàn bị nhấn chìm, như rơi vào khe núi nhìn trăng. Mọi người tạm quên ai là người bắn mũi tên, nhưng rất nhanh lại nghe giọng Vu Nhai châm biếm nói:
- Chỉ có bấy nhiêu thực lực sao? Vậy ta không khách sáo tiếp tục phân tâm!
Thanh âm dứt, giọng Vu Nhai không còn thản nhiên mà trở nên lạnh lùng nói:
- Vệ Hiên, mới rồi ta nói không ngại phá phòng ngự của ngươi trước, ngươi nghĩ ta đang nói đùa sao?
Vệ Hiên ngẩn ra, những người trong đấu trường hoàng gia cũng ngây ngốc. Vu Nhai có ý gì?
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Tiếng xé gió phát ra từ nơi bị Thanh Long vọng nguyệt hiệp phủ lên, bóng sáng giống y như đợt trước mắt ra. Vệ Hiên chưa kịp phản ứng lại thì bị bắn trúng người, tiếng bùm bùm không dứt.
Ồn ào!
Toàn trường lần thứ hai xáo động. Người đụng Vệ Hiên hộc máu thì ra là Vu Nhai. Làm sao Vu Nhai còn dư sức ra tay? Vu Nhai đang đấu với Quan Vân Long! Không lẽ đúng như Vu Nhai nói, bất cứ chiêu thức của Quan Vân Long chỉ là vô dụng?
Đám người Huyền Thần điện nhìn hướng kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu. Miên Hoa quyền, đây là thứ đáng sợ gì?
Quan Vân Long rống to:
- Vu Nhai, ngươi chết đi!
Vu Nhai phân tâm là sỉ nhục Quan Vân Long lớn lao. Mọi người chìm trong suy đoán Miên Hoa quyền, Quan Vân Long thì sâu sắc cảm nhận được Vu Nhai quái dị. Lúc này Quan Vân Long không biết chiêu thức Vu Nhai đang đánh gọ là Miên Hoa quyền, càng không biết Miên Hoa quyền thật ra là thái cực vô cùng thâm ảo.
Quan Vân Long chỉ biết gã rất bực tức, ban đầu đè Vu Nhai ra đánh rất hưng phấn, sau đó gã không tin tà, bây giờ thì chết lặng và điên cuồng. Bực mình nhất là dường như Vu Nhai lần đầu tiên dùng kích kỹ như cục bông.
Đúng vậy, Vu Nhai đang lợi dụng Quan Vân Long để quen tay kích kỹ khiến người tức chết. Chết tiệt!
Vu Nhai đang rèn luyện tay nhưng không phải lần đầu như Quan Vân Long nghĩ, lúc hắn rảnh có dung hợp các loại tuyệt kỹ với thái cực nhưng rất ít dùng để chiến đấu. Lần này Vu Nhai sử dụng thất tinh nhiễu nguyệt, đột nhiên có linh cảm, tiếp đó không ngừng tiến bộ trong khi đánh nhau với Quan Vân Long. Vu Nhai khiến thất tinh nhiễu nguyệt kèm theo ý thái cực.
Thấy hành động của Vệ Hiên, nghe lời gã nói, kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu, khán giả đứng bật dậy. Trong đấu trường hoàng gia chỉ cần chú ý gian hình vuông nào là có thể nghe thấy đối thoại trong gian hình vuông đó.
- Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, Thuẫn lĩnh quả nhiên không ra gì.
- Lúc trước Vu Nhai nói chỉ cần Lý Thân Bá, Vu Tiểu Dạ bám chân Vệ Hiên vài giây là hắn sẽ phá được phòng ngự của Vệ Hiên.
- Ha ha ha ha ha ha! Đó là nói miẹng uy hiếp, giờ bản thân Vu Nhai còn khó bảo đảm thì làm sao phá phòng ngự của người ta? Lúc trước có nhiều thời gian Vu Nhai còn không làm gì được huống chi là bây giờ. Ta cảm thấy Vệ Hiên chẳng có gì là sai, bên Vu Nhai có đến bốn người.
Các khán giả thảo luận. Có người chửi cha, có người ủng hộ Vệ Hiên, cho rằng đây là một cách so tài. Quan Vân Long đối phó Vu Nhai, Vệ Hiên đấu với người phe hắn không có gì là sai. Không ai cho rằng bây giờ Vu Nhai còn sức đánh trả, kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu cũng nghĩ vậy. Bọn họ chưa từng cảm nhận sự cường đại của Miên Hoa quyền.
Thủy Tinh bắt đầu thấy lo, nàng không cho rằng Vu Nhai có thể ra tay trong tình huống này. Thủy Tinh thầm oán phụ thân, nếu lúc trước Đan Đạo Hùng không kéo nàng ra khỏi Bắc Đầu hành tỉnh thì bây giờ nàng có thể tham gia thánh hội lần này.
Nếu Đan Đạo Hùng biết suy nghĩ của Thủy Tinh sẽ thầm nhủ:
- Nếu ta không amng ngươi về thì bây giờ đã là ngoại công.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Trong lúc mọi người chờ Vu Nhai bị diệt, ngọn lửa đài rèn đốt cháy, các bóng sáng mỏng nhỏ từ đâu bắn ra bay hướng Vệ Hiên. Bóng sáng nhanh đến không thể bắt giữ, cách Vệ Hiên rất gần. Lúc này Vệ Hiên tập trung phá sập đài rèn để giải mối hạn trong lòng, làm sao chú ý đến bóng sáng gì đó?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai từ người Vệ Hiên, gã bị bóng sáng kéo ra ngoài, đập mạnh vào mép gian hình vuông sau đó bắn ngược về. Vệ Hiên nằm sấp dưới đất nhưng rất nhanh gã ngẩng đầu lên, vì có hộ thuẫn mạnh mẽ nên người gã không có vết thương gì. Khóe môi Vệ Hiên chảy máu, mặt tái nhợt.
Vệ Hiên biết rõ nếu không phải gã chú ý cẩn thận không đánh tan khí cơ huyền thuẫn bản mệnh thì e rằng đã bị bóng sáng đâm thủng tim. Là ai? Là ai phát ra bóng sáng?
Vu Nhai, Quan Vân Long bị loại. Một là Quan Vân Long không thể nào ra tay tấn công Vệ Hiên, Vu Nhai bị Quan Vân Long công kích bản thân khó giữ mạng. Vu Tiểu Dạ, Lý Thân Bá không có thực lực này. Hai cây thiết côn đang tập trung rèn kiếm cho Vu Nhai. Không lẽ miếng sắt bị giã mạnh quá bay ra? Không thể nào, hai cây thiết côn không phải đoàn tạo sư thánh giai.
Người cuối cùng là Quan Vân Liên, nhưng lúc này nàng còn đang nằm thở.
Vệ Hiên liếc từng người, bỗng ánh mắt gã bị một người hấp dẫn. Hoàng Thăng Long, đệ nhất cao thủ Tiễn vực trong thánh hội lần này. Thực lực Hoàng Thăng Long khó lường, chỉ có mĩ tên của gã mới làm Vệ Hiên bị thương được.
Mọi người trong đấu trường hoàng gia cũng phát hiện Hoàng Thăng Long. Lúc trước người ta bị hấp dẫn bởi Vu Nhai, Quan Vân Long đấu kịch liệt, Vệ Hiên vô sỉ khiến người bất bình, mong chờ nên không chú ý Hoàng Thăng Long vào từ lúc nào.
Lại một vị siêu thiên tài thượng lục tỉnh, gian hình vuông này sắp bùng nổ, thế cục càng hỗn loạn.
Thật mong chờ, thế cục này sẽ phát triển như thế nào?
Hoàng Thăng Long tấn công Vệ Hiên, gã đứng về phe Vu Nhai sao? Nếu vậy thì Quan Vân Long, Vệ Hiên sẽ yếu thế. Chắc chắn Vệ Hiên không đánh lại Hoàng Thăng Long. Nhiều người xem Vệ Hiên như con rùa, gã không thể nào đấu lại Hoàng Thăng Long. Nhưng Hoàng Thăng Long có thể phá mở phòng ngự của Vệ Hiên thì khó nói.
Đang lúc mọi người hưng phấn thì Hoàng Thăng Long thản nhiên nói:
- Không liên quan đến ta, mũi tên kia không phải ta bắn!
Câu nói tạt gáo nước lạnh lên đầu những người hưng phấn, cả đám mờ mịt, bao gồm Vệ Hiên. Với thân phận của Hoàng Thăng Long không thể nào dám làm không dám nhận, Vệ Hiên không đáng gờm đến nỗi khiến gã tránh né. Vậy sẽ là ai? Trong gian hình vuông không còn ai.
Mọi người đang mờ mịt thì Quan Vân Long bùng nổ sát khí khủng khiếp, quát to:
- Vu Nhai, ngươi sắp chết đến nơi còn dám phân tâm!
Có chuyện gì chọc giận Quan Vân Long, lực lượng mạnh mẽ đè ép. Vu Nhai thành cái vẻ tội nghiệp trong phi long màu xanh. Lời Vu Nhai nói làm mọi người chìm trong ngỡ ngàng. Một là tại sao Vu Nhai có thể bình tĩnh như vậy? Hai là lời Vu Nhai nói có ý gì?
Vu Nhai mở miệng nói:
- Tại sao không thể phân tâm, sắp chết đến nơi? Ngươi đã đụng được một cọng long của ta chưa? Đao pháp của ngươi chỉ để trng bày, Quan gia chỉ có thế. Không biết ngươi có thể kiên trì bao lâu trong trạng thái này?
- Thanh Long vọng nguyệt hiệp . . .
Đáp lại Vu Nhai là cường chiêu đó, mạnh mẽ hơn lần đầu Quan Vân Long phát ra, vì lần này có binh linh kéo theo. Vu Nhai hoàn toàn bị nhấn chìm, như rơi vào khe núi nhìn trăng. Mọi người tạm quên ai là người bắn mũi tên, nhưng rất nhanh lại nghe giọng Vu Nhai châm biếm nói:
- Chỉ có bấy nhiêu thực lực sao? Vậy ta không khách sáo tiếp tục phân tâm!
Thanh âm dứt, giọng Vu Nhai không còn thản nhiên mà trở nên lạnh lùng nói:
- Vệ Hiên, mới rồi ta nói không ngại phá phòng ngự của ngươi trước, ngươi nghĩ ta đang nói đùa sao?
Vệ Hiên ngẩn ra, những người trong đấu trường hoàng gia cũng ngây ngốc. Vu Nhai có ý gì?
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Tiếng xé gió phát ra từ nơi bị Thanh Long vọng nguyệt hiệp phủ lên, bóng sáng giống y như đợt trước mắt ra. Vệ Hiên chưa kịp phản ứng lại thì bị bắn trúng người, tiếng bùm bùm không dứt.
Ồn ào!
Toàn trường lần thứ hai xáo động. Người đụng Vệ Hiên hộc máu thì ra là Vu Nhai. Làm sao Vu Nhai còn dư sức ra tay? Vu Nhai đang đấu với Quan Vân Long! Không lẽ đúng như Vu Nhai nói, bất cứ chiêu thức của Quan Vân Long chỉ là vô dụng?
Đám người Huyền Thần điện nhìn hướng kỵ sĩ dự bị Bắc Đầu. Miên Hoa quyền, đây là thứ đáng sợ gì?
Quan Vân Long rống to:
- Vu Nhai, ngươi chết đi!
Vu Nhai phân tâm là sỉ nhục Quan Vân Long lớn lao. Mọi người chìm trong suy đoán Miên Hoa quyền, Quan Vân Long thì sâu sắc cảm nhận được Vu Nhai quái dị. Lúc này Quan Vân Long không biết chiêu thức Vu Nhai đang đánh gọ là Miên Hoa quyền, càng không biết Miên Hoa quyền thật ra là thái cực vô cùng thâm ảo.
Quan Vân Long chỉ biết gã rất bực tức, ban đầu đè Vu Nhai ra đánh rất hưng phấn, sau đó gã không tin tà, bây giờ thì chết lặng và điên cuồng. Bực mình nhất là dường như Vu Nhai lần đầu tiên dùng kích kỹ như cục bông.
Đúng vậy, Vu Nhai đang lợi dụng Quan Vân Long để quen tay kích kỹ khiến người tức chết. Chết tiệt!
Vu Nhai đang rèn luyện tay nhưng không phải lần đầu như Quan Vân Long nghĩ, lúc hắn rảnh có dung hợp các loại tuyệt kỹ với thái cực nhưng rất ít dùng để chiến đấu. Lần này Vu Nhai sử dụng thất tinh nhiễu nguyệt, đột nhiên có linh cảm, tiếp đó không ngừng tiến bộ trong khi đánh nhau với Quan Vân Long. Vu Nhai khiến thất tinh nhiễu nguyệt kèm theo ý thái cực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.