Chương 1516: Không có ưu thế
Hạ Nhật Dịch Lãnh
22/04/2015
Độc Cô gia chủ nhún vai một cái nói.
- Chỉ có hai phần. Không phải gia chủ vừa nói tàn hồn phụ thể ở trên người Vu Nhai rất đáng sợ sao?
- Đúng là rất đáng sợ, nhưng hắn phụ thể chính là Vu Nhai, một tiểu tử chỉ có thực lực Thánh Binh Sư bát đoạn mà thôi, căn bản không có cách nào khiến cho tàn hồn phát huy tất cả lực lượng, không có cách nào trực tiếp giết chết một Thần Vương. Kết quả chính là như vậy.
Độc Cô gia chủ lắc đầu thở dài nói:
- Thật ra phụ thể Thánh Binh Sư bát đoạn và cấp Thần Tướng cũng không có gì khác nhau. Vẫn không có cách nào phát huy ra lực lượng lớn. Trừ khi hắn có thể phụ thể ở trên người Thần Vương. Đến Thần cấp, Thần Tướng cùng Thần Vương chênh lệch vẫn còn rất lớn. Nhưng Bách tộc căn bản sẽ không có Thần Vương. Xem một chút đi, nếu như khi hắn trấn áp Hắc Nguyệt Thần Vương, sau đó giết chết Thanh Mộc Thần Vương, vậy tỷ số thắng có thể đạt được bốn phần. Nếu như không được, vậy ngay cả một phần hi vọng cũng không có. A, hiện tại hy vọng không chỉ hai phần:
- Tàn hồn này còn có cơ hội giết chết Thanh Mộc Thần Vương.
Mọi người gật đầu. Đúng vậy, tàn hồn phụ thể cường thịnh hơn nữa thì có ích lợi gì. Người bị phụ thể lại không mạnh. Phải biết rằng, hiện tại tàn hồn này đang dùng huyền khí của Vu Nhai. Chỉ là huyền khí Thánh Binh Sư bát đoạn mà thôi...
- Cái gì? Gia chủ, ngài nói cái gì? Tiểu tử Vu Nhai kia đạt được Thánh Binh Sư bát đoạn rồi sao?
Mọi người đang thở dài, đột nhiên nghĩ đến đánh giá của Độc Cô gia chủ đối với Vu Nhai vừa rồi. Mỗi người đều kêu lên, nhìn chằm chằm vào Độc Cô gia chủ.
Thật sự khó có thể tin được. Chẳng lẽ gia chủ ngài đã nhìn nhầm?
- Không sai. Chính là Thánh Binh Sư bát đoạn.
Độc Cô gia chủ mỉm cười, lại tiếp tục quan sát cuộc chiến đấu. Cuộc trấn áp đã kết thúc. Hiện tại hẳn là lúc tàn hồn này nên giết chết Thanh Mộc Thần Vương. Kế tiếp chính là thời khắc đặc sắc nhất, quyết định phần thắng của Bách tộc là chưa tới một phần hay là bốn phần...
Kế tiếp còn phải quyết định xem có cần tự mình ra tay cứu người hay không? Chỉ có điều mình thật sự cứu được sao?
Độc Cô gia chủ nhìn áp lực trên không trung. Trước khi đi Bách Tộc Loạn Địa, hắn đã đi gặp Lạc Thiên Kiếm Linh. Đáng tiếc dựa vào lực lượng của bản thân hắn bây giờ, vẫn không có cách nào huy động được Lạc Thiên Thần Kiếm. Hắn chỉ có thể tiếc nuối một mình đi đến đây.
- Kinh Thiên Nhất Kiếm, ngàn vạn không nên rơi xuống. Cho ta thêm một chút thời gian nữa...
Ánh mắt Độc Cô gia chủ lóe sáng. Hắn dường như rất tự tin, chỉ cần cho hắn thêm chút thời gian, hắn có thể có huy động lực lượng Lạc Thiên Thần Kiếm, hoặc là khiến Độc Cô gia có lực lượng huy động Lạc Thiên Thần Kiếm. Đến lúc đó, Độc Cô gia mới có thể không cần phải lo lắng nữa. Bất kể thế nào, nhất định là phải cứu được Vu Nhai. Thánh đạo tiên đoán càng ngày càng biểu thị mãnh liệt đối với hắn, Vu Nhai là người quyết định vận mạng của Độc Cô gia.
- Tiểu Hắc, ngươi nói Vu Thuấn có thể giết chết Thanh Mộc Thần Vương sao?
Bên trong cung điện Cổ Ma, Thủy Tinh lo lắng hỏi. Xuyên qua sát trận, lợi dụng ma pháp Quang Ma Kinh của nàng, có thể nhìn thấy rõ ràng tất cả mọi chuyện diễn ra bên trong trận chiến đấu. Nàng tất nhiên cũng phân tích ra điều Độc Cô gia chủ phân tích. Cũng chính là Vu Thuấn có thể giết chết Thanh Mộc Thần Vương, như vậy trận chiến này còn có thể tiếp tục đánh. Nếu như không giết chết được, như vậy Bách tộc sẽ bị đánh bại.
Nàng cũng phân tích giống như Độc Cô gia chủ, không giết chết, gần như không có phần thắng.
Tiểu Hắc khẽ kêu lên vài tiếng.
- Ngươi nói cái gì? Rất khó giết chết sao? Vậy phải làm sao bây giờ? Nếu không chúng ta ra ngoài. Ta sử dụng hai mắt của ta giúp Vu Thuấn định trụ tên Thanh Mộc Thần Vương kia?
Hai mắt Thủy Tinh đột nhiên sáng lên nói. Nàng nhìn chằm chằm vào tiểu bằng hữu Tiểu Hắc. Tuy rằng miệng nàng luôn nói là Vu Thuấn, nhưng Vu Thuấn đang phụ thể ở trên người Vu Nhai. Vu Thuấn bại, Vu Nhai có thể sẽ chết.
...
- Ta biết rất nguy hiểm, nhưng ta tin tưởng lấy lực lượng của Tiểu Hắc khẳng định sẽ bảo vệ được ta?
Thủy Tinh nhìn Tiểu Hắc nói.
- Chi...
Đuôi Tiểu Hắc thoáng cái đã vểnh lên. Hiển nhiên Thủy Tinh khích lệ khiến nó cảm thấy rất cao hứng. Nhưng sau khi vui mừng, nó lại lộ vẻ do dự, không ngừng nhìn cuộc chiến đấu phía ngoài. Cái đầu nhỏ của nó đang phân tích. Cuối cùng trên gương mặt khỉ của nó không ngờ lộ ra biểu tình tự tin, gật mạnh đầu. Nó cứ như vậy nhảy lên vai Thủy Tinh. Ngay lập tức không gian dao động. Cả hai trực tiếp biến mất khỏi cung điện Cổ Ma.
Ngay cả lão nữ vương tinh linh cũng không biết Thủy Tinh cùng Tiểu Hắc đã biến mất. Nếu không nàng nhất định sẽ ngăn cản.
- Được rồi. Hắc Nguyệt Thần Vương sẽ phải ở dưới đất thêm một lát. Hiện tại các ngươi đi đối phó với các Thần Tướng Cổ Duệ. Thanh Mộc Thần Vương cứ giao cho ta tới giết.
Ánh mắt lại trở về trên chiến trường chính. Cuối cùn Vu Thuấn ngừng trấn áp Hắc Nguyệt Thần Vương, ngược lại lao về phía Thanh Mộc Thần Vương đang bị Lâm Mộc Phong dẫn đầu các Thần Tướng Bách tộc bao vây tấn công.
Nghe thấy lời hắn nói, các Thần Tướng Bách tộc đều thở phào nhẹ nhõm. Nếu còn tiếp tục đánh nữa, chỉ sợ bọn họ đều sẽ chết?
10 vị Thần Tướng Bách tộc trước đó bao vây tấn công Thanh Mộc Thần Vương, hiện tại chỉ còn lại có 7 vị. Trong đó còn có hai vị gần như không khả năng chiến đấu. Đó chính là Lâm Mộc Phong và Nham Khổ cầm lá chắn đại địa.
Lâm Mộc Phong là nhân loại bình thường, gần như là mạnh nhất trong Thần Tướng cấp của Bách tộc, cũng chịu áp lực lớn nhất. Nham Khổ cầm lá chắn đại địa, áp lực cũng không nhỏ. Cũng chính vì vậy, hai người bọn họ bị đánh gần như sắp xong đời.
Nếu không có lá chắn đại địa, Nham Khổ chắc hẳn đã chết từ lâu. Điều này không cần phải nghi ngờ.
Nói cách khác, bây giờ có thể đã đi tiếp viện Đan Đạo Hùng chỉ còn lại 5 vị Thần Tướng Bách tộc. Trong đó hoặc nhiều hoặc ít đều bị thương.
Lấy Đan Đạo Hùng cầm đầu, bên kia cũng không tốt lắm. Tuy rằng chém chết một Thần Tướng Cổ Duệ, nhưng phía bên bọn họ cũng chết hai vị. Còn có một vị mất đi sức chiến đấu. Nói cách khác, còn lại 7 vị Thần Tướng mà thôi. Tính thêm 5 vị qua trợ giúp, hiện tại biến thành 12 đấu với 9. Bọn họ gần như không có nửa điểm ưu thế.
Mọi người chỉ có thể cười khổ. Chỉ là đánh hồi lâu như vậy, bọn họ ở trong cuộc chiến đấu Thần Tướng cũng chưa có ưu thế gì. Bọn họ chỉ có thể cầu khẩn Vu Thuấn có thể giết chết Thanh Mộc Thần Vương. Nếu không bọn họ khẳng định xong đời...
Run rẩy...
Vẫn lời nói kia, không có đường lui, bọn họ chỉ có thể liều mạng. Ngay cả Ứng Phượng Thiên cả Thú Đằng tộc cũng liều mạng. Hiện tại không đánh sẽ phải chết.
Về vị Thần Tướng của tộc người lùn Kim Chùa kia đã chết. Bởi vì trong lòng gia hỏa xui xẻo này vẫn có chút ý kiến, không dùng hết toàn lực. Kết quả, thời điểm hắn do dự, Thần Tướng cấp Cổ Duệ đã chém chết hắn...
- Chỉ có hai phần. Không phải gia chủ vừa nói tàn hồn phụ thể ở trên người Vu Nhai rất đáng sợ sao?
- Đúng là rất đáng sợ, nhưng hắn phụ thể chính là Vu Nhai, một tiểu tử chỉ có thực lực Thánh Binh Sư bát đoạn mà thôi, căn bản không có cách nào khiến cho tàn hồn phát huy tất cả lực lượng, không có cách nào trực tiếp giết chết một Thần Vương. Kết quả chính là như vậy.
Độc Cô gia chủ lắc đầu thở dài nói:
- Thật ra phụ thể Thánh Binh Sư bát đoạn và cấp Thần Tướng cũng không có gì khác nhau. Vẫn không có cách nào phát huy ra lực lượng lớn. Trừ khi hắn có thể phụ thể ở trên người Thần Vương. Đến Thần cấp, Thần Tướng cùng Thần Vương chênh lệch vẫn còn rất lớn. Nhưng Bách tộc căn bản sẽ không có Thần Vương. Xem một chút đi, nếu như khi hắn trấn áp Hắc Nguyệt Thần Vương, sau đó giết chết Thanh Mộc Thần Vương, vậy tỷ số thắng có thể đạt được bốn phần. Nếu như không được, vậy ngay cả một phần hi vọng cũng không có. A, hiện tại hy vọng không chỉ hai phần:
- Tàn hồn này còn có cơ hội giết chết Thanh Mộc Thần Vương.
Mọi người gật đầu. Đúng vậy, tàn hồn phụ thể cường thịnh hơn nữa thì có ích lợi gì. Người bị phụ thể lại không mạnh. Phải biết rằng, hiện tại tàn hồn này đang dùng huyền khí của Vu Nhai. Chỉ là huyền khí Thánh Binh Sư bát đoạn mà thôi...
- Cái gì? Gia chủ, ngài nói cái gì? Tiểu tử Vu Nhai kia đạt được Thánh Binh Sư bát đoạn rồi sao?
Mọi người đang thở dài, đột nhiên nghĩ đến đánh giá của Độc Cô gia chủ đối với Vu Nhai vừa rồi. Mỗi người đều kêu lên, nhìn chằm chằm vào Độc Cô gia chủ.
Thật sự khó có thể tin được. Chẳng lẽ gia chủ ngài đã nhìn nhầm?
- Không sai. Chính là Thánh Binh Sư bát đoạn.
Độc Cô gia chủ mỉm cười, lại tiếp tục quan sát cuộc chiến đấu. Cuộc trấn áp đã kết thúc. Hiện tại hẳn là lúc tàn hồn này nên giết chết Thanh Mộc Thần Vương. Kế tiếp chính là thời khắc đặc sắc nhất, quyết định phần thắng của Bách tộc là chưa tới một phần hay là bốn phần...
Kế tiếp còn phải quyết định xem có cần tự mình ra tay cứu người hay không? Chỉ có điều mình thật sự cứu được sao?
Độc Cô gia chủ nhìn áp lực trên không trung. Trước khi đi Bách Tộc Loạn Địa, hắn đã đi gặp Lạc Thiên Kiếm Linh. Đáng tiếc dựa vào lực lượng của bản thân hắn bây giờ, vẫn không có cách nào huy động được Lạc Thiên Thần Kiếm. Hắn chỉ có thể tiếc nuối một mình đi đến đây.
- Kinh Thiên Nhất Kiếm, ngàn vạn không nên rơi xuống. Cho ta thêm một chút thời gian nữa...
Ánh mắt Độc Cô gia chủ lóe sáng. Hắn dường như rất tự tin, chỉ cần cho hắn thêm chút thời gian, hắn có thể có huy động lực lượng Lạc Thiên Thần Kiếm, hoặc là khiến Độc Cô gia có lực lượng huy động Lạc Thiên Thần Kiếm. Đến lúc đó, Độc Cô gia mới có thể không cần phải lo lắng nữa. Bất kể thế nào, nhất định là phải cứu được Vu Nhai. Thánh đạo tiên đoán càng ngày càng biểu thị mãnh liệt đối với hắn, Vu Nhai là người quyết định vận mạng của Độc Cô gia.
- Tiểu Hắc, ngươi nói Vu Thuấn có thể giết chết Thanh Mộc Thần Vương sao?
Bên trong cung điện Cổ Ma, Thủy Tinh lo lắng hỏi. Xuyên qua sát trận, lợi dụng ma pháp Quang Ma Kinh của nàng, có thể nhìn thấy rõ ràng tất cả mọi chuyện diễn ra bên trong trận chiến đấu. Nàng tất nhiên cũng phân tích ra điều Độc Cô gia chủ phân tích. Cũng chính là Vu Thuấn có thể giết chết Thanh Mộc Thần Vương, như vậy trận chiến này còn có thể tiếp tục đánh. Nếu như không giết chết được, như vậy Bách tộc sẽ bị đánh bại.
Nàng cũng phân tích giống như Độc Cô gia chủ, không giết chết, gần như không có phần thắng.
Tiểu Hắc khẽ kêu lên vài tiếng.
- Ngươi nói cái gì? Rất khó giết chết sao? Vậy phải làm sao bây giờ? Nếu không chúng ta ra ngoài. Ta sử dụng hai mắt của ta giúp Vu Thuấn định trụ tên Thanh Mộc Thần Vương kia?
Hai mắt Thủy Tinh đột nhiên sáng lên nói. Nàng nhìn chằm chằm vào tiểu bằng hữu Tiểu Hắc. Tuy rằng miệng nàng luôn nói là Vu Thuấn, nhưng Vu Thuấn đang phụ thể ở trên người Vu Nhai. Vu Thuấn bại, Vu Nhai có thể sẽ chết.
...
- Ta biết rất nguy hiểm, nhưng ta tin tưởng lấy lực lượng của Tiểu Hắc khẳng định sẽ bảo vệ được ta?
Thủy Tinh nhìn Tiểu Hắc nói.
- Chi...
Đuôi Tiểu Hắc thoáng cái đã vểnh lên. Hiển nhiên Thủy Tinh khích lệ khiến nó cảm thấy rất cao hứng. Nhưng sau khi vui mừng, nó lại lộ vẻ do dự, không ngừng nhìn cuộc chiến đấu phía ngoài. Cái đầu nhỏ của nó đang phân tích. Cuối cùng trên gương mặt khỉ của nó không ngờ lộ ra biểu tình tự tin, gật mạnh đầu. Nó cứ như vậy nhảy lên vai Thủy Tinh. Ngay lập tức không gian dao động. Cả hai trực tiếp biến mất khỏi cung điện Cổ Ma.
Ngay cả lão nữ vương tinh linh cũng không biết Thủy Tinh cùng Tiểu Hắc đã biến mất. Nếu không nàng nhất định sẽ ngăn cản.
- Được rồi. Hắc Nguyệt Thần Vương sẽ phải ở dưới đất thêm một lát. Hiện tại các ngươi đi đối phó với các Thần Tướng Cổ Duệ. Thanh Mộc Thần Vương cứ giao cho ta tới giết.
Ánh mắt lại trở về trên chiến trường chính. Cuối cùn Vu Thuấn ngừng trấn áp Hắc Nguyệt Thần Vương, ngược lại lao về phía Thanh Mộc Thần Vương đang bị Lâm Mộc Phong dẫn đầu các Thần Tướng Bách tộc bao vây tấn công.
Nghe thấy lời hắn nói, các Thần Tướng Bách tộc đều thở phào nhẹ nhõm. Nếu còn tiếp tục đánh nữa, chỉ sợ bọn họ đều sẽ chết?
10 vị Thần Tướng Bách tộc trước đó bao vây tấn công Thanh Mộc Thần Vương, hiện tại chỉ còn lại có 7 vị. Trong đó còn có hai vị gần như không khả năng chiến đấu. Đó chính là Lâm Mộc Phong và Nham Khổ cầm lá chắn đại địa.
Lâm Mộc Phong là nhân loại bình thường, gần như là mạnh nhất trong Thần Tướng cấp của Bách tộc, cũng chịu áp lực lớn nhất. Nham Khổ cầm lá chắn đại địa, áp lực cũng không nhỏ. Cũng chính vì vậy, hai người bọn họ bị đánh gần như sắp xong đời.
Nếu không có lá chắn đại địa, Nham Khổ chắc hẳn đã chết từ lâu. Điều này không cần phải nghi ngờ.
Nói cách khác, bây giờ có thể đã đi tiếp viện Đan Đạo Hùng chỉ còn lại 5 vị Thần Tướng Bách tộc. Trong đó hoặc nhiều hoặc ít đều bị thương.
Lấy Đan Đạo Hùng cầm đầu, bên kia cũng không tốt lắm. Tuy rằng chém chết một Thần Tướng Cổ Duệ, nhưng phía bên bọn họ cũng chết hai vị. Còn có một vị mất đi sức chiến đấu. Nói cách khác, còn lại 7 vị Thần Tướng mà thôi. Tính thêm 5 vị qua trợ giúp, hiện tại biến thành 12 đấu với 9. Bọn họ gần như không có nửa điểm ưu thế.
Mọi người chỉ có thể cười khổ. Chỉ là đánh hồi lâu như vậy, bọn họ ở trong cuộc chiến đấu Thần Tướng cũng chưa có ưu thế gì. Bọn họ chỉ có thể cầu khẩn Vu Thuấn có thể giết chết Thanh Mộc Thần Vương. Nếu không bọn họ khẳng định xong đời...
Run rẩy...
Vẫn lời nói kia, không có đường lui, bọn họ chỉ có thể liều mạng. Ngay cả Ứng Phượng Thiên cả Thú Đằng tộc cũng liều mạng. Hiện tại không đánh sẽ phải chết.
Về vị Thần Tướng của tộc người lùn Kim Chùa kia đã chết. Bởi vì trong lòng gia hỏa xui xẻo này vẫn có chút ý kiến, không dùng hết toàn lực. Kết quả, thời điểm hắn do dự, Thần Tướng cấp Cổ Duệ đã chém chết hắn...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.