Chương 1677: Không như ngươi lĩnh ngộ
Hạ Nhật Dịch Lãnh
01/05/2015
Không đợi năm mươi người kia kịp phản ứng, Nguyệt Lâm Sa đột nhiên khẽ kêu lên:
- Tất cả thành viên của đoàn ủng hộ công chúa trả lời ta. Nếu có người quấy rối ta cùng với đế phu tương lai nói chuyện yêu đương, các ngươi nên làm như thế nào?
- Đế phu...
Lúc này kể cả Vu Nhai cũng sợ ngây người. Lượng tin tức trong lời nói này của Nguyệt Lâm Sa thật sự hơi lớn. Đế phu. Chính là gia hỏa Ngụy Linh kia, tương lai vì sao có thể được gọi là đế phu? Bởi vì Nguyệt Lâm Sa có hùng tâm tráng chí làm nữ đế, thậm chí hoàn toàn công khai nói ra, hoàn toàn không chút che giấu. Dường như nàng tràn ngập khí phách tuyen bố với toàn bộ đại lục về dã tâm của nàng.
Đúng vậy, hơn tám tháng qua, Băng Tuyết Ma Vương đã mài mòn rất nhiều thứ của nào. Nhưng có vài thứ lại không mài mòn đợc. Cái bị mài đi chỉ có thể là sự nông nổi của nàng. Nàng vẫn kiêu ngạo, chỉ là nội liễm lơn, trí tuệ hơn.
Cực khổ có thể mài đi các góc cạnh của một con người, lại không thể mài đi hùng tâm tráng chí của một người. Thậm chí một ít người lại càng kiên định hơn.
- Thề sống chết ủng hộ công chúa, không để công chúa bị một chút ảnh hưởng nào.
Tuy rằng vẫn không biết rõ, nhưng thành viên của đoàn ủng hộ công chúa lại thành thói quen bảo vệ công chúa. Từ trong lời nói hùng tâm bọn họ cũng cảm nhận được, công chúa muốn làm Đại Đế Ma Pháp. Chỉ có điều trong lòng không ít thành viên của đoàn ủng hộ công chúa vẫn có phần tò mò không hiểu. Người kia là ai? Đế phu sao? Công chúa không phải thích Vu Nhai sao?
Bất kể thế nào, bọn họ đều giống như Nguyệt Lâm Sa thoát khỏi vòng vây, ma pháp lực cuối cùng đã có thể sử dụng, cuối cùng đã có thể chiến đấu.
- Được, Cách Lệ nghe lệnh. Dẫn mười ba người đi tới trước Lôi Vị.
Nguyệt Lâm Sa bắt đầu hạ lệnh.
- Vâng!
- Hải Lạp Duy nghe lệnh, dẫn theo hai mươi bảy người đi tới trước Phong Vị.
Nguyệt Lâm Sa không ngừng phát ra mệnh lệnh. Cùng lúc đó, điều khiến mọi người ngạc nhiên phát sinh. Ngay thời điểm nàng hạ lệnh, trên quảng trường đột nhiên có một ma pháp trận thần bí sáng lên. Thánh Ngân Tinh Trận vốn do năm người tạo thành đã sớm muốn công kích. Nhưng bỗng nhiên ma pháp trận thần bí sáng lên khiến cho bọn họ có phần trở tay không kịp. Chủ yếu nhất là ma pháp trận dưới chân Nguyệt Lâm Sa vốn phải là bị Băng Tuyết Ma Vương khống chế, và sử dụng vây khốn đoàn ủng hộ công chúa cũng đã sớm sáng lên. Nói chính xác hơn là sau khi Nguyệt Lâm Sa cứu thành viên của đoàn ủng hộ công chúa xong, chưa từng tối đi. Không biết từ lúc nào, nó đã biến thành một trận phòng ngự.
Sau đó, Nguyệt Lâm Sa càng lúc càng ra nhiều mệnh lệnh. Trên quảng trường Ma Thiên, ma pháp trận thần bí sáng lên, cũng đột nhiên hình thành từng cột ánh sáng, đồng thời biến thành hình vòng cung, trực tiếp rơi xuống vị trí của Nguyệt Lâm Sa và Vu Nhai.
Chính xác hơn là rơi vào trên người thành viên của đoàn ủng hộ công chúa.
Mười ba người Cách Lệ đứng ở Lôi Vị, lúc này trực tiếp bị cột ánh sáng của một ma pháp trận thần bí bắn trúng. Đồng thời giữa mười ba người hình thành một ma pháp trận thứ hai. Đó là một ma pháp trận giống hệt với ma pháp trận thần bí ở quảng trường phía dưới. Nói cách khác, mười ba người Cách Lệ lúc này đã hợp thành một tổ hợp ma pháp trận. Hơn nữa còn sử dụng chính là trận pháp của Ma Thiên Nguyên Giới.
Không chỉ Cách Lệ, các thành viên khác trong đoàn ủng hộ công chúa đều như vậy. Trong nháy mắt, ma pháp trận kia phía trên, lúc trước còn vây khốn bọn họ đã hình thành đủ hai mươi ba tổ hợp ma pháp trận, cũng bao quanh Nguyệt Lâm Sa và Vu Nhai.
Tình hình hiện tại chính là, Nguyệt Lâm Sa, Vu Nhai và đoàn ủng hộ công chúa đều đứng ở trên không trung của ma pháp trận lúc trước đã vây khốn bọn họ. Xung quanh ma pháp trận này lại có hai mươi ba tổ hợp ma pháp trận đang sáng ngời.
Trong nháy mắt, tất cả có phần không hiểu, nhìn Vu Nhai và Nguyệt Lâm Sa được hai mươi ba ma trận pháp bao quanh.
- Hiện tại, chúng ta chắc hẳn có thể nói chuyện thoải mái rồi.
Sau khi Nguyệt Lâm Sa sắp xếp xong tất cả, lại nhìn Vu Nhai thản nhiên nói.
Vu Nhai trực tiếp bị chấn động. Hắn đương nhiên biết rõ, ma pháp trận thần bí phía dưới là thứ gì. Hắn hiểu rõ ràng hơn bất kỳ người nào khác. Đó chính là thứ tương đương với Lục Thiên Sát Trận và phù văn trận của Huyền Binh Điển. Không ngờ Nguyệt Lâm Sa có thể khởi động nó. Lẽ nào nàng cũng tiếp nhận truyền thừa?
Nguyệt Lâm Sa cũng đủ dũng mãnh, vừa thoát khỏi sự vây khốn đã có thể làm được nhiều chuyện như vậy.
- Ha ha ha...
Không đợi Vu Nhai hỏi, phía dưới truyền đến một tiếng cười điên cuồng. Chính là Băng Tuyết Ma Vương:
- Đặc sắc, thực sự đặc sắc. Thật sự không hổ danh là cháu gái của ta. Bị nhốt ở phía trên hơn tám tháng, lại có thể lĩnh ngộ thậm chí là học được ma pháp trận thần bí của Ma Uyên. Những kẻ được gọi là thiên tài ma pháp ở trong mắt chú cháu chúng ta, quả thực chính là rác rưởi.
Nghe hắn nói như thế, tất cả thiên tài ma pháp phía dưới đều cảm thấy mặt nóng lên. Nhưng sự thực chính là sự thực. Có vẻ như đoàn ủng hộ công chúa cũng bị nhốt cùng Nguyệt Lâm Sa hơn tám tháng. Nhưng thật sự không có ai lĩnh ngộ được ma pháp trận thần bí phía dưới.
Thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương đã theo hắn ở chỗ này không biết bao nhiêu năm, cũng không học được chút nào.
- Chỉ đáng tiếc, cháu vẫn quá non. Cháu thật sự cho rằng Vương thúc ta thật sự chỉ nắm giữ năm ma pháp trận ở giữa quảng trường này thôi sao?
Băng Tuyết Ma Vương đột nhiên cười lạnh.
- Cái cháu nắm giữ, ta cũng đã nắm giữ. Thời gian ta ở chỗ này còn lâu hơn thời gian cháu ở đây rất nhiều. Thứ ta nắm giữ nhất định sẽ nhiều hơn so với cháu. Cho nên, thật đáng tiếc, trận của cháu ta sẽ trực tiếp phá!
Nói xong, Băng Tuyết Ma Vương cũng không để ý tới ma pháp trận ở giữa đang tràn ngập máu tanh và linh hồn nữa. Hắn giẫm mạnh chân xuống. Ma lực theo đó bạo phát. Trong nháy mắt, trên quảng trường lại có trên trăm ma pháp trận thần bí sáng lên. Bên trong tản ra chính là ma lực của Băng Tuyết Ma Vương.
Trong đó có cả hai mươi ba pháp trận do Nguyệt Lâm Sa đã bố trí.
- Băng Tuyết Ma Vương, từ trước tới nay ta chưa từng nói ta nắm giữ những ma pháp trận thần bí này. Thứ ta lĩnh ngộ chẳng qua chỉ là bộ dạng bên ngoài mà thôi. Ngươi cũng giống như ta. Chúng ta cũng không thật sự hiểu rõ những ma pháp trận thần bí này. Bao gồm cả thứ dưới chân ngươi, thứ ngươi dùng để hại người. Có lẽ nó cũng không giống như điều ngươi lĩnh ngộ. Không phải cứ giết người mới được.
Nhìn ma pháp trận bị ma lực của Băng Tuyết Ma Vương bao trùm, Nguyệt Lâm Sa cũng không khẩn trương, mà thản nhiên nói.
- Nực cười. Cháu dựa vào cái gì nói ta nắm giữ ma pháp trận thần bí chỉ là bộ dạng phía ngoài? Được rồi, cho dù chỉ là bộ dạng phía ngoài thì thế nào. Cháu cũng vậy. Ta phá các trận phòng ngự do cháu bố trí dễ như trở bàn tay. Rất đáng tiếc, nếu như hình thành trận phòng ngự không phải là thành viên đoàn ủng hộ công chúa của chúa, mà là mấy cấp Thần Tướng.
- Tất cả thành viên của đoàn ủng hộ công chúa trả lời ta. Nếu có người quấy rối ta cùng với đế phu tương lai nói chuyện yêu đương, các ngươi nên làm như thế nào?
- Đế phu...
Lúc này kể cả Vu Nhai cũng sợ ngây người. Lượng tin tức trong lời nói này của Nguyệt Lâm Sa thật sự hơi lớn. Đế phu. Chính là gia hỏa Ngụy Linh kia, tương lai vì sao có thể được gọi là đế phu? Bởi vì Nguyệt Lâm Sa có hùng tâm tráng chí làm nữ đế, thậm chí hoàn toàn công khai nói ra, hoàn toàn không chút che giấu. Dường như nàng tràn ngập khí phách tuyen bố với toàn bộ đại lục về dã tâm của nàng.
Đúng vậy, hơn tám tháng qua, Băng Tuyết Ma Vương đã mài mòn rất nhiều thứ của nào. Nhưng có vài thứ lại không mài mòn đợc. Cái bị mài đi chỉ có thể là sự nông nổi của nàng. Nàng vẫn kiêu ngạo, chỉ là nội liễm lơn, trí tuệ hơn.
Cực khổ có thể mài đi các góc cạnh của một con người, lại không thể mài đi hùng tâm tráng chí của một người. Thậm chí một ít người lại càng kiên định hơn.
- Thề sống chết ủng hộ công chúa, không để công chúa bị một chút ảnh hưởng nào.
Tuy rằng vẫn không biết rõ, nhưng thành viên của đoàn ủng hộ công chúa lại thành thói quen bảo vệ công chúa. Từ trong lời nói hùng tâm bọn họ cũng cảm nhận được, công chúa muốn làm Đại Đế Ma Pháp. Chỉ có điều trong lòng không ít thành viên của đoàn ủng hộ công chúa vẫn có phần tò mò không hiểu. Người kia là ai? Đế phu sao? Công chúa không phải thích Vu Nhai sao?
Bất kể thế nào, bọn họ đều giống như Nguyệt Lâm Sa thoát khỏi vòng vây, ma pháp lực cuối cùng đã có thể sử dụng, cuối cùng đã có thể chiến đấu.
- Được, Cách Lệ nghe lệnh. Dẫn mười ba người đi tới trước Lôi Vị.
Nguyệt Lâm Sa bắt đầu hạ lệnh.
- Vâng!
- Hải Lạp Duy nghe lệnh, dẫn theo hai mươi bảy người đi tới trước Phong Vị.
Nguyệt Lâm Sa không ngừng phát ra mệnh lệnh. Cùng lúc đó, điều khiến mọi người ngạc nhiên phát sinh. Ngay thời điểm nàng hạ lệnh, trên quảng trường đột nhiên có một ma pháp trận thần bí sáng lên. Thánh Ngân Tinh Trận vốn do năm người tạo thành đã sớm muốn công kích. Nhưng bỗng nhiên ma pháp trận thần bí sáng lên khiến cho bọn họ có phần trở tay không kịp. Chủ yếu nhất là ma pháp trận dưới chân Nguyệt Lâm Sa vốn phải là bị Băng Tuyết Ma Vương khống chế, và sử dụng vây khốn đoàn ủng hộ công chúa cũng đã sớm sáng lên. Nói chính xác hơn là sau khi Nguyệt Lâm Sa cứu thành viên của đoàn ủng hộ công chúa xong, chưa từng tối đi. Không biết từ lúc nào, nó đã biến thành một trận phòng ngự.
Sau đó, Nguyệt Lâm Sa càng lúc càng ra nhiều mệnh lệnh. Trên quảng trường Ma Thiên, ma pháp trận thần bí sáng lên, cũng đột nhiên hình thành từng cột ánh sáng, đồng thời biến thành hình vòng cung, trực tiếp rơi xuống vị trí của Nguyệt Lâm Sa và Vu Nhai.
Chính xác hơn là rơi vào trên người thành viên của đoàn ủng hộ công chúa.
Mười ba người Cách Lệ đứng ở Lôi Vị, lúc này trực tiếp bị cột ánh sáng của một ma pháp trận thần bí bắn trúng. Đồng thời giữa mười ba người hình thành một ma pháp trận thứ hai. Đó là một ma pháp trận giống hệt với ma pháp trận thần bí ở quảng trường phía dưới. Nói cách khác, mười ba người Cách Lệ lúc này đã hợp thành một tổ hợp ma pháp trận. Hơn nữa còn sử dụng chính là trận pháp của Ma Thiên Nguyên Giới.
Không chỉ Cách Lệ, các thành viên khác trong đoàn ủng hộ công chúa đều như vậy. Trong nháy mắt, ma pháp trận kia phía trên, lúc trước còn vây khốn bọn họ đã hình thành đủ hai mươi ba tổ hợp ma pháp trận, cũng bao quanh Nguyệt Lâm Sa và Vu Nhai.
Tình hình hiện tại chính là, Nguyệt Lâm Sa, Vu Nhai và đoàn ủng hộ công chúa đều đứng ở trên không trung của ma pháp trận lúc trước đã vây khốn bọn họ. Xung quanh ma pháp trận này lại có hai mươi ba tổ hợp ma pháp trận đang sáng ngời.
Trong nháy mắt, tất cả có phần không hiểu, nhìn Vu Nhai và Nguyệt Lâm Sa được hai mươi ba ma trận pháp bao quanh.
- Hiện tại, chúng ta chắc hẳn có thể nói chuyện thoải mái rồi.
Sau khi Nguyệt Lâm Sa sắp xếp xong tất cả, lại nhìn Vu Nhai thản nhiên nói.
Vu Nhai trực tiếp bị chấn động. Hắn đương nhiên biết rõ, ma pháp trận thần bí phía dưới là thứ gì. Hắn hiểu rõ ràng hơn bất kỳ người nào khác. Đó chính là thứ tương đương với Lục Thiên Sát Trận và phù văn trận của Huyền Binh Điển. Không ngờ Nguyệt Lâm Sa có thể khởi động nó. Lẽ nào nàng cũng tiếp nhận truyền thừa?
Nguyệt Lâm Sa cũng đủ dũng mãnh, vừa thoát khỏi sự vây khốn đã có thể làm được nhiều chuyện như vậy.
- Ha ha ha...
Không đợi Vu Nhai hỏi, phía dưới truyền đến một tiếng cười điên cuồng. Chính là Băng Tuyết Ma Vương:
- Đặc sắc, thực sự đặc sắc. Thật sự không hổ danh là cháu gái của ta. Bị nhốt ở phía trên hơn tám tháng, lại có thể lĩnh ngộ thậm chí là học được ma pháp trận thần bí của Ma Uyên. Những kẻ được gọi là thiên tài ma pháp ở trong mắt chú cháu chúng ta, quả thực chính là rác rưởi.
Nghe hắn nói như thế, tất cả thiên tài ma pháp phía dưới đều cảm thấy mặt nóng lên. Nhưng sự thực chính là sự thực. Có vẻ như đoàn ủng hộ công chúa cũng bị nhốt cùng Nguyệt Lâm Sa hơn tám tháng. Nhưng thật sự không có ai lĩnh ngộ được ma pháp trận thần bí phía dưới.
Thủ hạ của Băng Tuyết Ma Vương đã theo hắn ở chỗ này không biết bao nhiêu năm, cũng không học được chút nào.
- Chỉ đáng tiếc, cháu vẫn quá non. Cháu thật sự cho rằng Vương thúc ta thật sự chỉ nắm giữ năm ma pháp trận ở giữa quảng trường này thôi sao?
Băng Tuyết Ma Vương đột nhiên cười lạnh.
- Cái cháu nắm giữ, ta cũng đã nắm giữ. Thời gian ta ở chỗ này còn lâu hơn thời gian cháu ở đây rất nhiều. Thứ ta nắm giữ nhất định sẽ nhiều hơn so với cháu. Cho nên, thật đáng tiếc, trận của cháu ta sẽ trực tiếp phá!
Nói xong, Băng Tuyết Ma Vương cũng không để ý tới ma pháp trận ở giữa đang tràn ngập máu tanh và linh hồn nữa. Hắn giẫm mạnh chân xuống. Ma lực theo đó bạo phát. Trong nháy mắt, trên quảng trường lại có trên trăm ma pháp trận thần bí sáng lên. Bên trong tản ra chính là ma lực của Băng Tuyết Ma Vương.
Trong đó có cả hai mươi ba pháp trận do Nguyệt Lâm Sa đã bố trí.
- Băng Tuyết Ma Vương, từ trước tới nay ta chưa từng nói ta nắm giữ những ma pháp trận thần bí này. Thứ ta lĩnh ngộ chẳng qua chỉ là bộ dạng bên ngoài mà thôi. Ngươi cũng giống như ta. Chúng ta cũng không thật sự hiểu rõ những ma pháp trận thần bí này. Bao gồm cả thứ dưới chân ngươi, thứ ngươi dùng để hại người. Có lẽ nó cũng không giống như điều ngươi lĩnh ngộ. Không phải cứ giết người mới được.
Nhìn ma pháp trận bị ma lực của Băng Tuyết Ma Vương bao trùm, Nguyệt Lâm Sa cũng không khẩn trương, mà thản nhiên nói.
- Nực cười. Cháu dựa vào cái gì nói ta nắm giữ ma pháp trận thần bí chỉ là bộ dạng phía ngoài? Được rồi, cho dù chỉ là bộ dạng phía ngoài thì thế nào. Cháu cũng vậy. Ta phá các trận phòng ngự do cháu bố trí dễ như trở bàn tay. Rất đáng tiếc, nếu như hình thành trận phòng ngự không phải là thành viên đoàn ủng hộ công chúa của chúa, mà là mấy cấp Thần Tướng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.