Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1230: Loại thánh đạo thứ mười hai của Độc Cô gia chủ.

Hạ Nhật Dịch Lãnh

06/04/2015

Bốp!

Ngay khi Độc Cô Cửu Thiên xông vào trong, lối ra kiếm thần bí địa khép kín. Bầu trời vẫn là trời, mặt đất vẫn là đất, núi cao vẫn là núi, người trên Kiếm Thần đài vẻ mặt ngơ ngác.

- Ngươi mới nói Độc Cô Cửu Thiên và Vu Nhai có thù sâu.

- Cái kia . . . Hình như là giang hồ đồn.

- Ngươi nói là Độc Cô Cửu Tà đã bảo như vậy.

- Cái kia . . . Ta và Độc Cô Cửu Tà không quen thân, là họ hàng xa của Độc Cô Cửu Tà nói.

Cái gì mà thù sâu? Xem chuyện trước mắt thì Vu Nhai, Độc Cô Cửu Thiên như đôi 'cơ hữu' thân thiết. Độc Cô Cửu Thiên bất chấp tất cả xông vào, tình cảm làm người ta cảm động. Không ai biết Độc Cô Cửu Thiên rất áy náy với Vu Nhai, lúc ở Ma Pháp đế quốc bị gã "Lấy đức thu phục người", mạng của gã đúng là nợ Vu Nhai.

- Ài . . .

Tóm lại hai người không ra nữa.

Trong khi Độc Cô Cửu Thiên xông vào kiếm thần bí địa, Độc Cô gia chủ nhìn các trưởng lão, mỉm cười nói:

- Các vị, ta thắng, đã thắng lớn!

Các trưởng lão nhìn Độc Cô gia chủ chằm chằm, ai nấy nhìn gã như ngó ma quỷ, bao gồm Độc Cô Thanh Hải.

Không ai trở lời, nhìn Độc Cô gia chủ trân trân, trong mắt bọn họ chất chứa sợ hãi.

Tâm tình Độc Cô gia chủ rất tốt hỏi:

- Các ngươi nhìn ta như thế làm chi? Chẳng lẽ muốn quỵt nợ?

Độc Cô Thanh Hải trợn to mắt nói:

- Gia chủ, Vu Nhai vào nghịch kiếm thần bí địa sẽ chết!

Các trưởng lão nhìn Độc Cô gia chủ chằm chằm, gia chủ thật đáng sợ, lợi dụng xong liền giết, tất cả nằm trong vòng tính toán của gã. Độc Cô gia chủ không chỉ nhổ hết đám phản đồ Độc Cô Cửu Dương, Độc Cô Cửu Mạc, còn giải quyết luôn tiểu tử họ Vu làm hỏng vinh diệu Độc Cô gia.

Thủ đoạn quá giỏi, rất đáng sợ, rất ma quỷ.

Độc Cô gia chủ đã hiểu ánh mắt mọi người nhìn mình, vội vàng giải thích rằng:

- Cha nó, các ngươi đã hiểu lầm ta. Vào nghịch kiếm thần bí địa không hoàn toàn chết, còn có cơ may sống. Ta cho rằng Vu Nhai có thể đi ra, tuy rằng thêm biến số Độc Cô Cửu Thiên nhưng ta vẫn tin tưởng hắn sẽ ra được.



Tuy Độc Cô gia chủ muốn được người kính sợ nhưng gã không mong trở thành siêu ác ma trong mắt các trưởng lão.

Độc Cô gia chủ nói tiếp:

- Không thì các ngươi lại đánh cuộc với ta, cá Vu Nhai có thể ra nghịch kiếm thần bí địa không?

Các trưởng lão vẫn nhìn Độc Cô gia chủ chằm chằm, không trả lời.

Độc Cô gia chủ bất đắc dĩ nói:

- Được rồi, dù Vu Nhai không ra được thì ta vẫn có cách cứu hắn, Độc Cô Cửu Thiên cũng vậy. Ta sẽ không để bọn họ chết trong đó.

- Ta bảo đảm Vu Nhai không chết được chưa?

Độc Cô Thanh Hải hỏi:

- Thật không? Nhưng thưa gia chủ, chẳng phải có nói không thể khống chế kiếm thần bí địa sao?

- Đúng là khó khống chế nhưng không phải hoàn toàn không thể. Chỉ người Độc Cô gia đến cảnh giới thần binh sư mới được biết bí mật kiếm thần bí địa, ta không thể nói nhiều ra đây. Ta bảo đảm với các ngươi ta có thể khống chế một phần lực lượng kiếm thần bí địa.

Độc Cô gia chủ nói:

- Cho nên Vu Nhai và Độc Cô Cửu Thiên sẽ không bị gì, các ngươi cứ yên tâm đi.

Các trưởng lão có mặt không ai là thần binh sư, trong Độc Cô gia trừ gia chủ, Độc Cô Chiến Phong ra hầu hết thần binh sư không hỏi thế sự, đặc biệt là thế hệ trước hầu như giao chuyện cho các trưởng lão thánh binh sư giải quyết.

Thần binh sư mới là lực lượng cuối cùng bảo vệ gia chủ, cần chăm chỉ tiến bộ.

Độc Cô gia chủ không đợi các trưởng lão trả lời, trầm giọng nói:

- Đương nhiên Vu Nhai, Độc Cô Cửu Thiên sẽ gặp guy hiểm trong đó, nguy hiểm hơn cửa chính kiếm thần bí địa gấp trăm ngàn lần. Kỳ ngộ trong nghịch kiếm thần bí địa cũng mạnh hơn cửa chính trăm ngàn lần.

- Gia chủ, nếu mạnh hơn chính kiếm thần bí địa gấp trăm ngàn lần, nếu gia chủ có thể cứu người ra vậy tại sao không cho tử tôn thế hệ trẻ Độc Cô gia vào trong đó rèn luyện? Vậy là lực lượng Độc Cô gia chúng ta sẽ càng mạnh hơn.

Độc Cô gia chủ nhỏ giọng nói như đang nhớ lại điều gì:

- Không, kêu ta kéo vài người ra thì được, nhiều người sẽ gây tổn thương lớn cho ta. Dù sao ta chỉ khống chế kiếm thần bí địa một ít, không phải ai đi vào trong cũng thích ứng được, nếu kéo ra thì bọn họ không có được kiếm đạo mà là ám ảnh khủng bố.

- Thật ra mỗi đời gia chủ đều đưa vào người vào nghịch kiếm thần bí địa, trước kia không công khai vì chưa đến giây phút nguy hiểm. Bây giờ Thần Huyền đại lục nguy hiểm trập trùng, có lẽ ngày nào đó Độc Cô gia chúng ta sẽ cần dùng lực lượng kiếm thần bí địa, cho nên công khai ra đây cũng không sao.



- Cái gì? Mỗi đời đều có? Vậy đời gia chủ có ai đi vào?

- Ta và Chiến Phong.

Độc Cô gia chủ trầm giọng nói:

- Có thiên tài năm xưa như Độc Cô Chiến Thần, Độc Cô Chiến Mộng, Độc Cô Chiến Tuyết. Bọn họ vĩnh viễn nằm trong đó, bởi vì không phải mỗi một đời gia chủ đều có thể khống chế chút ít lực lượng kiếm thần bí địa, có năng lực cứu người ra.

- Bây giờ các ngươi đã hiểu năm xưa ba vị siêu thiên tài chết như thế nào?

Mọi người há hốc mồm. Ba người này là siêu thiên tài hàng chữ chiến, đặc biệt là Độc Cô Chiến Thần mạnh mẽ hơn bất cứ ai. Nhưng bọn họ ly kỳ mất tích, nhiều người nghi ngờ bị Độc Cô gia chủ đương nhiệm giải quyết.

Dù sao khi Độc Cô gia chủ còn trẻ không quá mạnh, chỉ xem như đỉnh cao. Cuộc tranh giành vị trí gia chủ trong Độc Cô gia rất là gay cấn, có khả năng lén hại người.

Độc Cô Thanh Hải nhỏ giọng nói:

- Nói vậy hàng chữ thanh có mấy thiên tài cũng ly kỳ mất tích?

Độc Cô gia chủ gật đầu, nói:

- Đúng vậy! Hàng chữ thanh không ai ra khỏi nghịch kiếm thần bí địa được.

Mọi người rùng mình một cái. Đám người biết kiếm thần bí địa là nội tình mạnh nhất của Độc Cô gia, nhưng không biết nội tình này cường đại đến mức khiến đám trưởng lão mắt cao hơn đầu bọn họ thấy sợ hãi. Độc Cô gia còn nhiều bí mật mà các trưởng lão không biết.

Độc Cô gia chủ xoa tay nói:

- Được rồi, chúng ta hãy đánh cuộc đi, cá Vu Nhai và Độc Cô Cửu Thiên có thể một mình ra khỏi nghịch kiếm thần bí địa không? Yên tâm, hai người bọn họ tuyệt đối sẽ không gặp mặt nhau, nên bọn họ đơn độc.

Có vẻ Độc Cô gia chủ rất thích đánh cuộc, đặt cược vào Vu Nhai là xác suất thắng trăm phần trăm nên gã tràn đầy tự tin.

Độc Cô Thanh Hải hét to:

- Ta cược Vu Nhai qua ải, không cần ai cứu ra!

Một trưởng lão nói:

- Ta cá hắn không thể đi ra. Vu Nhai không có huyền binh bản mệnh, nghe nói là đao đạo thành thánh chó chết gì đó. Ta không phủ nhận thiên phú của người như vậy, nhưng muốn kiếm đạo thành thánh thì nói dễ hơn làm.

Độc Cô gia chủ hỏi:

- Còn Độc Cô Cửu Thiên thì sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Triệu Hoán Thần Binh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook